Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
HƯƠNG THU XƯA...
Cố tìm một chút hương thu
Lẫn trong sương lạnh mây mù sáng nay
Để thương, để nhớ tháng ngày
Để lòng lắng lại, phút giây mặn nồng
Nhớ mùa hoa: Cải đơm bông
Vàng đê nỗi nhớ bên sông một người...!
Nhớ mùa thu ấy mưa rơi
Vòng tay nồng ấm, tình đời trao nhau
Cuộc đời chìm nỗi bể dâu...!
Xe hoa em bước qua cầu nhân duyên
Ướt mi lệ đỏ mắt huyền...
Em xa anh, lạc đến miền tuyết sa...
Lời thề xưa của đôi ta
Giờ thành kỷ niệm để mà nhớ thương...!
Anh như:con bướm bên đường
Một mình lặng lẽ sầu vương đông về...
HL
DAY DỨT...
Hương thu...giọt đọng tái tê
Cuối mùa...chớm lạnh gió về...Lập Đông.
Khi Xuân sang, cải ra ngồng.
Bồi hồi thương nhớ...bến sông một người...!
Buâng khuâng thủa ấy đôi mươi.
Cải vàng -bướm trắng...ngỡ dời được đâu?
Bất ngờ... em bước qua cầu.
Triền sông bỏ lại ,gánh sầu người mang...
Tình đầu...ngân khúc lỡ làng.
Ly hương biệt xứ...sang ngang một chiều...
Thề non , hẹn biển bao nhiêu...
Để rồi vụn vỡ...những điều thầm mơ...
Bến sông xưa vẫn ngóng đò.
Người xưa vẫn đợi vẫn chờ kẻ đi...
Thương mùa cau ấy lỡ thì.
Nửa đời héo úa ...sầu bi một mình...
Kiev 20/10/2010-TG
VẪN THƯƠNG...
Chuồng chùa vọng giữa không thinh
Đâu đây ai hát Trúc xinh lạc mùa
“ Còn duyên kẻ đón, người đưa
Hết duyên đi sớm về trưa"... vì chồng!
Biết rằng: Cải đã trổ ngồng
Bên sông vẫn nhớ vẫn mong một người!
Nhớ về cái tuổi đôi mươi
Bên nhau hai đứa nói lời yêu thương
Giờ thì cách biệt đôi đường
Còn chăng nỗi nhớ vấn vương tơ lòng
Tiếc rằng trời đã Lập Đông
Em vui, em sống với chồng . Mừng em!
Còn anh đêm lại cứ đêm
Vẫn mơ, vẫn mộng môi mềm ngọt hương
Cho dù cạn nước sông Thương
Thì anh vẫn nhớ vẫn thương Tình đầu...!
Hồng Lĩnh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2010 17:30:08 bởi honglinh64 >