NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Giận...thương...
Khi buồn...hát lý chim quyên
Cho đời đạm ảm...thả thuyền trôi sông !
Khi vui...hát lý tơ hồng
Cho đây với đó...bềnh bồng dâng cao !
Khi hờn...chả biết làm sao
Nhó nhăn...hát lý ngọt ngào giận thương !
Giận thương tuy khắc... mà nương
Buồn vui xung kỵ...một đường đi chung !
Nhớ nghe....đừng gắt đình đùng
Mỗi khi ta giận...hát cùng " giận thương !"
-LL54-
(Viết cho người dễ giận mà nhiều thương ! )
Hò...ơi...! Sao cứ vẫn vương....
Đã làm bộ giận...lại thương mất rồi...
Giận mà vẫn cứ hát đôi...
Thì đâu còn giận...ai... ơi...chớ buồn...
Con gái tính khí thất thường
Nói xuôi nói ngược ai lường được đây...?
Lời thương lại gửi gió mây
Còn lời trách giận...đong đầy thuyền thơ.
Đúng là con gái...khó ngờ...
Mà sao ai cứ ngẩn ngơ...nhớ hoài...
Mượn câu hò...gửi cho ai...
Buồn ,vui...mình sẽ hát bài..."Giận...Thương"
Thương Giang
HIẾU THẢO
Em chẳng có mẹ trên đời
Cha đã thay mẹ dưỡng nuôi lên người...
Công cha chẳng kể bằng lời
Cả trang thơ viết tặng người cha yêu...
Giá như được ước một điều
Em mong có mẹ sớm chiều bên cha...
Thương Giang
KẾT NGHĨA
Trọn lòng yêu kính thiết tha
Từ nay có chị thế là vui hơn.
Dòng đời có trợt có trơn
Có cha có chị chẳng sờn vượt qua...
Cho dù bão tố phong ba
Chẳng lay chẳng chuyển lòng ta...vẹn lòng!
Thu Giang
*)Đọc thơ biết muội không còn mẹ nên bao nhiêu tình yêu thương dành hết cho cha.Tỷ nhờ mấy câu thơ nói hộ tâm trạng muội nhé.
Muội cám ơn tỷ đã chia sớt nỗi buồn sâu kín. Tỷ à ! Làm chị yêu của muội nhé!
Thả ước mong
Sau lưng một gùi "ước mong"
Ngẩn ngơ, người vãi lung tung đầy đàng
Nhỡ mà đông hết xuân sang
"Ước mong" mọc hết, người làm sao đây?
"ƯỚc mong", vây kín, ken dày
Phen này người chết trong tay bao người!
...........
TamTu 7.30.7 (chúc LL quăng chài khỏe ha, một chài trên mọi khúc sông, trêu thế có tức không nào?)
................................... Chài khoẻ....! Mỗi chài trên mọi khúc sông Thế mà ân nghĩa còn đong chưa tràn ! Vẩy vùng trên cả thuyền trăng Sông Ngân lưới bủa... chài Hằng....véo von ! Để mài....cho đỏ lòng son ! Để chài cho cạn... nước non... ân tình ! Người ta dụng của làm vinh Còn tôi.... chọn lưới chân tình bủa giăng ! Người ta cao - thấp, khôn - đần Còn tôi.... dụng ý chân nhân tỏ bày ! ........... Mai này....dẫu bị phanh thây Chắc còn.....đây,đó....mặt mày ủ ê... ! Mai nầy....dẫu bị cười chê Chắc còn.....đo đấy đề huề....đón đưa ................................................... (Tăng bạn bài thơ vui ! Bài nầy LL họa theo sự dí dõm của bạn Tâm Tư đấy ! )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.07.2009 11:14:42 bởi lelong54 >
NGỌC TRONG ĐÁ
Thân em đè nén nghìn cân
Bao năm ai rõ, muôn phần đớn đau!
Vì sao, ai hiểu vì sao...?
Ẩn vùi đá thẳm trôi bao niên dài???
Ai người thấu rõ hình hài???
Ai người kiên nhẩn bới, cày... tìm ra?
Thân em trong trắng ngọc ngà
Bỏ công mài dủa...kiêu sa, trang đài...!
Thu Giang
NGỌC TRONG ĐÁ
Thân em đè nén nghìn cân
Bao năm ai rõ, muôn phần đớn đau!
Vì sao, ai hiểu vì sao...?
Ẩn vùi đá thẳm trôi bao niên dài???
Ai người thấu rõ hình hài???
Ai người kiên nhẩn bới, cày... tìm ra?
Thân em trong trắng ngọc ngà
Bỏ công mài dủa...kiêu sa, trang đài...!
Thu Giang
Là Thu Giang...
Em là bông sen thắm
Ngát hương giữa bùn lầy...
Em là viên ngọc quí...
Chìm sâu dưới đất đây..
Ai muốn hái sen này ,
Ai muốn tìm thấy ngọc,
Không quản dù khó nhọc
Không ngại dù đường xa..
Em viên ngọc của cha.
Em bông hoa của đất...
Em cô gái chân thật
Em ngoan hiền đáng yêu...
Ngọc bây giờ rất nhiều
Sen bây giờ cũng thế...
Nhưng ngọc quí không dễ
Tì m thấy ở khắp nơi...
Sen- hiếu nghĩa trên đời
Là em Thu Giang đấy.
Ngọc quí trong đá ấy
Cũng vẫn là em tôi...
Em viên ngọc sáng ngời
Của mẹ còn để lại...
Dẫu cuộc đời bươn chải
Giữ ngọc đừng xước nghe...
Thương Giang
Nhìn khăn mỏ quạ !
Tựa hờ cột ngắm đồng xanh
Như trong cổ tích em lành như tiên
Dáng như cô Tấm thảo hiến
Ấp yêu đôi mắt nhung huyền...xa xăm
Chân quê làm mượt tơ tằm
Để thơ em lướt âm thầm dịu êm !
Nhìn khăn mỏ quạ !
Tựa hờ cột ngắm đồng xanh
Như trong cổ tích em lành như tiên
Dáng như cô Tấm thảo hiến
Ấp yêu đôi mắt nhung huyền...xa xăm
Chân quê làm mượt tơ tằm
Để thơ em lướt âm thầm dịu êm !
-LL54-
Thôn nữ chân quê
Cám ơn lời ngọc anh khen
Cho cô thôn nữ nhung huyền mắt nai...
Thôn nữ kém sắc kém tài.
Chẳng vào thư quán đứng ngoài ngó thôi...
Nhìn các thi hữu họa đôi
Mắt tròn thán phục: Toàn người tài ba!
Chân quê thôn nữ thật thà...
Những mong học hỏi thi ca nơi này...
Mong người chỉ giúp Giang đây.
Điều hay lẽ phải nơi này được chăng?
Thương Giang
Nhìn khăn mỏ quạ !
Tựa hờ cột ngắm đồng xanh
Như trong cổ tích em lành như tiên
Dáng như cô Tấm thảo hiến
Ấp yêu đôi mắt nhung huyền...xa xăm
Chân quê làm mượt tơ tằm
Để thơ em lướt âm thầm dịu êm !
-LL54-
Thôn nữ chân quê
Cám ơn lời ngọc anh khen
Cho cô thôn nữ nhung huyền mắt nai...
Thôn nữ kém sắc kém tài.
Chẳng vào thư quán đứng ngoài ngó thôi...
Nhìn các thi hữu họa đôi
Mắt tròn thán phục: Toàn người tài ba!
Chân quê thôn nữ thật thà...
Những mong học hỏi thi ca nơi này...
Mong người chỉ giúp Giang đây.
Điều hay lẽ phải nơi này được chăng?
Thương Giang
Thơ và mẹ của thơ.
Thơ thời nên mở lòng ra
Gởi nhiều hy vọng...kiêu sa...bình thường
Bỏ qua ngang trái sầu vương
Cho lòng thư thải...quang đường ta đi !
Thơ thời mơ mộng hữu hy
Chứ đâu làm mất diệu kỳ lòng ta
Thơ thường như vẻ trăng hoa
Cũng đâu vì thế mà ra tầm thường
Dẫu đời nhạt nhẻo nhiểu nhương
Giữ tròn chân thiện...thơ tường như trăng !
Yêu thơ...vì mến cô Hằng,....
Yêu thơ...vi quí nghĩa nhân vô vàn !
Chài khoẻ....!
Mỗi chài trên mọi khúc sông
Thế mà ân nghĩa còn đong chưa tràn !
Vẩy vùng trên cả thuyền trăng
Sông Ngân lưới bủa... chài Hằng....véo von !
Để mài....cho đỏ lòng son !
Để chài cho cạn... nước non... ân tình !
Người ta dụng của làm vinh
Còn tôi.... chọn lưới chân tình bủa giăng !
Người ta cao - thấp, khôn - đần
Còn tôi.... dụng ý chân nhân tỏ bày !
...........
Mai này....dẫu bị phanh thây
Chắc còn.....đây,đó....mặt mày ủ ê... !
Mai nầy....dẫu bị cười chê
Chắc còn.....đo đấy đề huề....đón đưa
...................................................
(Tăng bạn bài thơ vui ! Bài nầy LL họa theo sự dí dõm của bạn Tâm Tư đấy ! )
Giải khuây
Chài khoẻ như thế dân biển chăng?
Sông nào người cũng bủa lưới giăng...
Cá to chẳng bắt...Đừng thấy lạ...
Thi sỹ thả lưới bắt chị Hằng....
Mỗi sông người lại thả lưới vây
Đánh bắt niềm vui...mong giải khuây.
Gom nhặt nỗi buồn vườn thơ lại
Thả trôi cho gió cuốn theo mây...
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2009 04:16:09 bởi THƯƠNG GIANG >
Chốn cũ
Em tìm về chốn cũ ,
Nơi chúng mình quen nhau...
Bên hồ liễu vẫn rủ
Nhưng bóng người thấy đâu....?
Thương Giang
Chốn cũ
Em tìm về chốn cũ ,
Nơi chúng mình quen nhau...
Bên hồ liễu vẫn rủ
Nhưng bóng người thấy đâu....?
Thương Giang Xa xa đứng bên câu Lấp lánh kỉ niệm xưa Bây chừ trời đang mưa... Tâm tư sầu u uất...! -LL-
Xa xa đứng bên câu
Lấp lánh kỉ niệm xưa
Bây chừ trời đang mưa...
Tâm tư sầu u uất...!
-LL-
Tự tâm mình...
Tâm tư là Từ tâm đấy thôi
Than thân trách phận...cũng tại người
Thân tình khuyên can...ai để ý
Giờ chuốc tai tiếng...thiên hạ cười..
-TG-
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Chốn cũ
Em tìm về chốn cũ ,
Nơi chúng mình quen nhau...
Bên hồ liễu vẫn rủ
Nhưng bóng người thấy đâu....?
Thương Giang
Tương tư
Này đây cảnh, này đây tình...
Riêng người năm ấy lẩn mình nơi đâu?
Để tôi mãi mãi đeo sầu
Tơ lòng vương nặng chất lầu tương tư...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Ngày đầu tuần, 3/8/2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.08.2009 10:17:56 bởi Liên Thơ >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: