Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Nghĩ về anh
Có những phút em mường tượng dáng hình
Rồi thầm hỏi :Biết anh ra sao nhỉ?
Vầng trán cao, đôi mắt sáng cương nghị
Miệng hay cười mỗi khi đọc thơ em?
Mắt có quầng vì hay thức trong đêm,
Soạn giáo án ,khi chấm bài chấm vở...
Có những lúc ngồi buồn em bỗng nhớ,
Những lời thơ mình viết tặng cho nhau...
Đã bao giờ em thấy mặt anh đâu...?
Chỉ hình dung qua bài thơ anh tặng...
Nghĩ về anh -Người trầm tư sâu lắng
Rất hiền lành và độ lượng vị tha...
Em trái ngược ,chẳng hiền dịu nết na
Mà nghịch ngợm bướng bỉnh như con trẻ...
Hai con người khác nhau nhiều điểm thế...
Chẳng hiểu sao lại hòa hợp ,nhớ thương...?
Vừa mới gặp đã lưu luyến vấn vương
Trái tim em bỗng bất thường...Lỗi nhịp...
Có phải anh chỉ là giấc mơ đẹp
Đến rồi đi khi tỉnh giấc mộng chăng?
Có nhiều người bảo tim em giá băng
Sao ngọn lửa tình anh làm tan chảy?
Thực hay mơ mà còn vẹn nguyên đấy ,
Nỗi buâng khuâng khó che đậy...nhớ mong?
Thương Giang
Nhớ về em
Ở rất xa, anh hỏi... mắt ấy mềm...?
Về trong nhau, những vần thơ, câu chữ
Mỗi ngày qua, tình... còn thầm nhủ...?
Anh... tự mình... day dứt... phía trời em...
Vẫn quầng đêm thao thức ngỡ... không nhau
Chợt hoang vu... một ngày thôi... lời đáp
Anh ngồi buồn, tựa như chén rượu nhạt
Nhấm nháp vui... cay giọt đắng... miệng cười...
Em về nghe, để anh thấy màu trời
Dẫu hình dung... về nhau, rất khó...
Anh lặng im, lắng vần thơ... để ngỏ
Để viết từ... sâu lặng... đến trời xa...
Dẫu biết rằng, em.. ngược bước... Ngày qua...
Nhưng vì nhau, mình... hẹn... cùng gặp
Em ngoan hiền... trầm tư, anh sâu lắng*
Giữ riêng mình... Nhớ! thưở ấy... Đừng xa..!
Biết... khác nhau, mong... tim ấy hợp hòa
Để... luyến lưu, cho... lần gặp mặt
Bởi lỗi nhịp...! Buồn... trong đáy mắt
Em đừng xa... Anh xin.. mộng ấy tròn...
Chút giá băng... tim... nhớ hãy sắt son
Để tình anh.. lửa... còn tan chảy
Trọn giấc mơ, đời nguyên vẹn vậy
Nhớ mong còn... gửi, phía trời xa...
lanh.ktq