Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Ở bên...
Đêm chong ánh mắt vào buồn
Lạnh vầng trăng... khuyết, lạnh sương, lạnh trời...
Ầu ơi... ru... đã một thời
Sông... em xao xác, nhỡ... lời cỏ may...
Triền đê áo ấy... găm đầy...
Bây giờ ngồi... gỡ, biết... ngày nào thôi
Chạnh lòng... gió hắt hiu...* trời...
Người con gái nhớ... giữ... thời... đã xưa...!
Vì em...* đã, biết bao mùa
Ướt dòng sông ấy, dẫu... chưa... một lần...
Lối về... níu... những dấu chân
Hương quê phảng phất, lặng thầm tìm nhau
Để rồi, thôi bớt... niềm đau
Hoàng hôn vẹn nhớ, một màu yêu xa
Sông trăng quấn quýt...* hiền hòa
Ngọt bờ môi, khát... Bước qua, chiều nào...
lanh.ktq
Còn thương...
Xa nhau dạ cứ nao nao.
Một ngày vắng bóng...thấy sao ngày dài.
Vườn Xuân...cửa đóng then cài.
Bướm ong ngơ ngẩn ...trách ai lạnh lùng...
Bởi mình tay nắm đường chung.
Nên vầng trăng đợi dòng sông trở về.
Lặng ...đâu nguội tắt đam mê,
Vắng ...đâu bởi nhạt câu thề ngày xưa?
Trót thương đâu kể thiếu thừa.
Dẫu mình có lệch ...cũng kê cho bằng.
Buồn vui ...ai bủa lưới giăng
Trên sông cố vớt ánh trăng vỡ rồi...
Không về Hội hát...thì thôi.
Chỉ xin đừng cố gỡ lời cỏ may..
Giận hờn theo gió cuốn bay.
Để ai hát khúc Xuân này ....Còn thương!
Thương Giang
Còn đợi...
Khép lòng! Hờ mắt ngóng trông...
Dường như đông... lạnh, cải ngồng nở hoa
Vườn Xuân...? Ngày ấy đã xa
Lần tìm hài gót bước qua, chiều nào
Xa nhau dạ cứ nao nao*
Lẻ vầng trăng vỡ... cứa... vào trong nhau
Nhớ dòng sông phút qua cầu
Nhớ con gió ngược áo đâu..? Bay rồi...
Đam mê nguội tắt... Nào thôi!
Câu thề níu lại... một thời trót xưa
Chắt chiu, đắng... giọt duyên thừa
Đường đêm bữa ấy... dưới mưa, một người...
Có về...? Khúc hát tình ơi!
Lạnh lòng vá víu... vỡ rồi, ngày xưa...?
lanh.ktq