Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Nhớ về em
Ở rất xa, anh hỏi... mắt ấy mềm...?
Về trong nhau, những vần thơ, câu chữ
Mỗi ngày qua, tình... còn thầm nhủ...?
Anh... tự mình... day dứt... phía trời em...
Vẫn quầng đêm thao thức ngỡ... không nhau
Chợt hoang vu... một ngày thôi... lời đáp
Anh ngồi buồn, tựa như chén rượu nhạt
Nhấm nháp vui... cay giọt đắng... miệng cười...
Em về nghe, để anh thấy màu trời
Dẫu hình dung... về nhau, rất khó...
Anh lặng im, lắng vần thơ... để ngỏ
Để viết từ... sâu lặng... đến trời xa...
Dẫu biết rằng, em.. ngược bước... Ngày qua...
Nhưng vì nhau, mình... hẹn... cùng gặp
Em ngoan hiền... trầm tư, anh sâu lắng*
Giữ riêng mình... Nhớ! thưở ấy... Đừng xa..!
Biết... khác nhau, mong... tim ấy hợp hòa
Để... luyến lưu, cho... lần gặp mặt
Bởi lỗi nhịp...! Buồn... trong đáy mắt
Em đừng xa... Anh xin.. mộng ấy tròn...
Chút giá băng... tim... nhớ hãy sắt son
Để tình anh.. lửa... còn tan chảy
Trọn giấc mơ, đời nguyên vẹn vậy
Nhớ mong còn... gửi, phía trời xa...
lanh.ktq
Gửi anh niềm tin.
Biết vẫn còn sóng gió can qua
Luôn đồng hành cùng ta ngày tháng
Đừng âu lo ...bình minh ló dạng
Xua mây đen...lại sáng bầu trời.
Em biết anh sẽ nhớ khôn nguôi.
Đôi mắt nhung... của người viễn xứ.
Như hồ thu,nỗi buồn trú ngụ,
Cứ trở trăn quá khứ không yên....
Anh đừng sợ... lỗi nhịp cầu duyên.
Hãy vững tin , bách niên gắn bó
Nguyệt Lão buộc sợi tơ thắm đỏ,
Se chúng mình buổi đó quen nhau...
Em xa anh nửa trái địa cầu.
Nhưng gần lắm trong câu thơ viết.
Gửi về anh niềm tin bất diệt,
Và tấm lòng tha thiết...thuỷ chung.
Dẫu chưa lần hội ngộ tương phùng.
Đừng băn khoăn, hình dung rất khó...
Em...giống như một dòng sông nhỏ.
Cứ âm thầm chở nhớ...về anh!
Đừng hoài nghi tình cảm chân thành,
Hãy nuôi dưỡng mầu xanh hy vọng.
Chẳng thể nào tình như bọt bóng,
Mãi bên nhau dù sóng đời xô....
Thương Giang.
Ánh mắt của niềm tin
Anh ngắm em, môi mắt ấy..., miệng cười
Để hình dung, thôi... còn rất khó
Để bình minh, thôi âu lo... mờ tỏ...
Phút nhớ em, biết... phía ấy, một người...
Em... thấy không, rồi ngày vẫn... khôn nguôi...
Đôi mắt nhung... của người viễn xứ*
Chắp đôi tay, tim riêng anh thầm nhủ
Anh nguyện cầu, em chốn ấy, bình yên...
Chợt muốn ôm, vuốt nhẹ mái tóc mềm
Ngọt bờ môi... ấm... vòng tay vội
Mắt khép hờ, nụ hôn đầu... bối rối
Vẫn tìm về... day dứt... không thôi...
Ngày mới quen, buổi đó thấm một người
Anh biết mình sẽ về trong nhung nhớ
Nửa địa cầu... đủ... cho trăn trở
Câu thơ mình, viết trong thẳm... lòng nhau...
Anh tin rằng, một ngày sẽ trầu cau
Đượm môi em, thắm làn quan họ
Em... giống như một dòng sông nhỏ*
Sẽ tìm về, chở nhớ..., âm thầm anh...
Nào hoài nghi, anh tin những chân thành
Để dưỡng nuôi... một niềm tin bất diệt*
Để một ngày... trọn... vòng tay tha thiết
Anh biết em, mong thế, một ngày...?
lanh.ktq
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80153/FE647B2EA48A427E8E26A02E6646A209.jpg[/image]