NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Ghẹo vui !
"Chào anh...ở lại diễn đàn..."
Em về ngủ muộn...miên mang nỗi buồn
Ngủ đi cho ý thêm vuông
Cho vui ở lại....cho buồn bỏ đi
Ngủ đi....vào cõi lạ kỳ
Ghét anh...em đã làm gì hỡi em
Anh buồn...không có thư xem
Anh buồn...nên phải ghẹo xem em buồn !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.08.2009 08:53:55 bởi lelong54 >
Cám ơn chị Liên Thơ và anh LYênSơn nhiều.Hẹn bữa khác em sẽ anh nhà tri ân cùng anh chị.Em TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2009 06:20:51 bởi THƯƠNG GIANG >
Hái mãi vầng trăng ép tóc nàng
Giật Sao làm ngọc- sắp hàng hàng
Làm quà sính lễ trao em đó
Rực rỡ tâm thơ bước dặm đàng.
-HTS-
Hạnh phúc cho ai được nhận quà
Đeo chuỗi ngọc Sao , tựa tiên sa...
Sính lễ người dâng..ai xứng nhận,
Có chăng tiên giới...chắc Hằng Nga?!?
TG/17/6/2009
Hằng Nga đâu chắc sánh bằng Giang?
Tựa cửa nhìn xa mắt mơ màng
Yếm đào đỏ thẫm buông hờ hững
Duyên dáng yêu kiều mãi cao sang
< Sửa đổi bởi: thuvan -- 17.6.2009 19:48:40 >
Thôn nữ tựa cửa... đẹp dịu dàng,
Hình minh hoạ đấy, chẳng phải Giang!
Văn đừng thiên vị...mình ngượng lắm,
Trộm ngắm Hằng Nga , thấy bẽ bàng...
Thương Giang,18/6/2009
_
NHỚ NGƯỜI...(Đ)
Mộng chung dệt mãi chẳng thành,
Níu kéo chẳng được nên đành chia tay...
Cung đàn lỗi nhịp ,đứt dây.
Người đi để lại trăng gầy héo hon...
Mấy mùa trăng khuyết lại tròn,
Người lỡ dứt áo...sao còn nhớ thương?
Bao đêm thao thức canh trường,
Tơ lòng sao vẫn còn vương...Nhớ người!!
Thương Giang,
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2010 07:25:14 bởi THƯƠNG GIANG >
TRỞ VỀ
Người đi khuất nẻo sơn khê,
Nghe lời nhắn gửi tái tê nỗi lòng...
Thương ai khắc khoải ngóng trông
Đồng điệu nỗi nhớ, nỗi mong người về...
Một chiều thấp thoáng trên đê,
Có người phiêu bạt xa quê ...Trở về!
Thương Giang
TRỞ VỀ
Người đi khuất nẻo sơn khê,
Nghe lời nhắn gửi tái tê nỗi lòng...
Thương ai khắc khoải ngóng trông
Đồng điệu nỗi nhớ, nỗi mong người về...
Một chiều thấp thoáng trên đê,
Có người phiêu bạt xa quê ...Trở về!
Thương Giang
Đâu đây ngọn gió tràn trề
Ngạt ngào hương vị say mê thuở nào!
Lời thương lời nhớ...dạt dào
Lời mong lời đợi...rót vào tim ta.
Ước sao cay đắng xót xa...
Trôi theo năm tháng để mà bên nhau.
-SD-
lẫn vào tháng năm... dòng sông xưa trong đục đôi lần... triền đê dài cỏ dại bâng khuâng... tháp chuông chiều đổ xa dần bước chân hoang hoải âm thầm đường xưa nhoà nhạt chiều mưa... nước mắt em rơi dưới hiên nhà.... lệ em nhoè bóng quê xa hồn em khói mắt chuyến phà tương tư tóc em buông ướt lời ru bàn tay em hứng xa mờ tháng năm...
TRỞ VỀ
Người đi khuất nẻo sơn khê,
Nghe lời nhắn gửi tái tê nỗi lòng...
Thương ai khắc khoải ngóng trông
Đồng điệu nỗi nhớ, nỗi mong người về...
Một chiều thấp thoáng trên đê,
Có người phiêu bạt xa quê ...Trở về!
Thương Giang
Đâu đây ngọn gió tràn trề
Ngạt ngào hương vị say mê thuở nào!
Lời thương lời nhớ...dạt dào
Lời mong lời đợi...rót vào tim ta.
Ước sao cay đắng xót xa...
Trôi theo năm tháng để mà bên nhau.
-SD-
Thời gian sẽ thoáng qua mau
Nỗi buồn tan hết nỗi đau sẽ lành.
Hồn thơ bay đến rất nhanh
Đậu vườn thơ cũ...đơm nhành nở hoa...
Sớm ra vườn nhặt sương sa...
Hoàng hôn lặn...đón trăng ngà như xưa...
-TG-
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: