Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Trích đoạn: lanh.ktq
Anh viết về dòng sông em...
Anh viết về phía ấy một dòng sông
Cứ hiền hòa chảy men miền ký ức
Vịn thời gian... niềm yêu, rất thực...
Nên lở bồi ngày xao xác... qua nhanh
Anh viết về xưa cũ một vầng trăng
Lạnh... đơn côi, dối mình soi bóng
Chợt một ngày... sông thôi phẳng lặng
Bởi cồn cào chở nhớ... trong anh...
Chốn đậu neo dẫu xưa cũ chòng chành
Thoảng con gió nghịch mùa còn chướng...
lanh.ktq
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80153/8F1C6EE57DC740498B620F7C7E4AA525.jpg[/image]
Với bao điều khó nói...
Có những điều muốn xoá trong tâm tưởng,
Mà trái tim ương bướng , chịu nghe đâu?
Dù giông bão đã lắng dịu từ lâu.
Nhưng gió xoáy từ hai đầu thổi mãi...
Bình yên ơi! Vùi chôn niềm khắc khoải.
Với cánh đồng hoa cỏ dại thủa xưa.
Chẳng thể níu..., sao mãi quẩn gió lùa?
Thầm ao ước , hết ngày mưa sẽ nắng...
Để mặt nước như gương trong phẳng lặng.
Trăng thả hồn đêm thanh vắng cùng sông...
Thương Giang
Tìm về...
Thôi... người ơi! Đừng... trái tim, rất tội...
Hãy ngủ yên như xưa cũ đã từng...
Để bây giờ sông, trăng ấy bước chung
Dẫu con gió... thoảng... hai đầu nỗi nhớ
Bình yên em..., trong anh thầm nhủ
Như cánh đồng yêu muộn lúc chiều sang
Triền đê xưa... cải... vẫn trổ vàng
Cho khao khát... lần... tìm khao khát
Đêm thanh vắng hồn thơ... thôi... đi lạc
Trăng thả mình - sông ấy... giấc mơ em...
lanh.ktq
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80153/73C55AE69171463A81D9F525F49B04E7.jpg[/image]