NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 257 trang, bài viết từ 256 đến 270 trên tổng số 3849 bài trong đề mục
SĨ ĐOAN 12.08.2009 12:51:09 (permalink)
0
 
 
 
 
TRỞ VỀ

Người đi khuất nẻo sơn khê,
Nghe lời nhắn gửi tái tê nỗi lòng...
Thương ai khắc khoải ngóng trông
Đồng điệu nỗi nhớ, nỗi mong người về...
Một chiều thấp thoáng trên đê,
Có người phiêu bạt xa quê ...Trở về!
Thương Giang

Đâu đây ngọn gió tràn trề
Ngạt ngào hương vị say mê thuở nào!
Lời thương lời nhớ...dạt dào
Lời mong lời đợi...rót vào tim ta.
Ước sao cay đắng xót xa...
Trôi theo năm tháng để mà bên nhau.
-SD-

Thời gian sẽ thoáng qua mau
Nỗi buồn  tan hết nỗi đau sẽ lành.
Hồn thơ bay đến rất nhanh
Đậu vườn thơ cũ...đơm nhành nở hoa...
Sớm ra vườn nhặt sương sa...
Hoàng hôn lặn...đón trăng ngà như xưa...
-TG-
 
Tiếc rằng sao mọc lưa thưa
Gió buồn hiu hắt...ai vừa bước đi?
Để ai mang khối tình si
Theo niên tháng rộng ôm ghì nhớ mong
Đêm đêm lòng tỗi đợi trông...
Tan vào vũ trụ vẫn không thấy về!
-SD_ 


vitchetduoi 12.08.2009 13:55:30 (permalink)
0

Trích đoạn: THƯƠNG GIANG



Cám ơn bạn mới ghé thăm
Nick khá dí dỏm khiến trăm người cười
Vịt nào mà chẳng biết bơi?
Vịt nào chết đuối ?Ông Trời bó tay!
Cao nhân làng hài qua đây
Thương Giang cắp nón kêu thầy được không?
Nếu đồng ý Giang rất mong...
Dạy vài "ngón hiểm "  để không ai buồn...

-Thương Giang-




 
ngặt vì đời quá bất công
nhảy ao tự tử chổng mông lên trời
thế gian biết mấy ai cười
mình ta ta biết có người phân vân
ôi thôi ta oánh bài chuồn...
dính vô cao thủ thảm thương bây giờ
vịt kia cũng chỉ gà mờ
vò đầu bứt tóc làm thơ ghép vần
đâu dám thất lễ cao nhân
nhún vai ngúng nguẩy ngoáy mông vịt chuồn ....
cầm luôn cái nón nhập môn ...
mình ta ta phởn ai buồn mặc ai
ngón hiểm đâu kể ngắn dài
nếu dùng ngoáy mũi được vài ngón tay ...
 
 
 
THƯƠNG GIANG 12.08.2009 17:38:40 (permalink)
0
Gặp cao nhân làng hài

Cám ơn bạn mới ghé thăm
Nick khá dí dỏm khiến trăm người cười
Vịt nào mà chẳng biết bơi?
Vịt nào chết đuối ?Ông Trời bó tay!
Cao nhân làng hài qua đây
Thương Giang cắp nón kêu thầy được không?
Nếu đồng ý Giang rất mong...
Dạy vài "ngón hiểm " để không ai buồn...

-Thương Giang-


Chuồn...

ngặt vì đời quá bất công
nhảy ao tự tử chổng mông lên trời
thế gian biết mấy ai cười
mình ta ta biết có người phân vân
ôi thôi ta oánh bài chuồn...
dính vô cao thủ thảm thương bây giờ
vịt kia cũng chỉ gà mờ
vò đầu bứt tóc làm thơ ghép vần
đâu dám thất lễ cao nhân
nhún vai ngúng nguẩy ngoáy mông vịt chuồn ....
cầm luôn cái nón nhập môn ...
mình ta ta phởn ai buồn mặc ai
ngón hiểm đâu kể ngắn dài
nếu dùng ngoáy mũi được vài ngón tay ...

Vitchetduoi

Chớ có chuồn
Chớ chuồn nhanh thế...đừng bay...
Cao nhân ở lại Giang đây ra chào.
Xin người chớ có làm cao
Nhận Giang đệ tử thế nào...Được không?
Dạo này vườn quán sạch bong
Thi hưữ trốn hết...thơ không có hồn...
"Vịt chết đuối " trị được buồn...
Giang theo học để đi buôn kiếm lời....
Thương Giang
vitchetduoi 12.08.2009 23:02:57 (permalink)
0

Trích đoạn: THƯƠNG GIANG

Gặp cao nhân làng hài

Cám ơn bạn mới ghé thăm
Nick khá dí dỏm khiến trăm người cười
Vịt nào mà chẳng biết bơi?
Vịt nào chết đuối ?Ông Trời bó tay!
Cao nhân làng hài qua đây
Thương Giang cắp nón kêu thầy được không?
Nếu đồng ý Giang rất mong...
Dạy vài "ngón hiểm " để không ai buồn...

-Thương Giang-


Chuồn...

ngặt vì đời quá bất công
nhảy ao tự tử chổng mông lên trời
thế gian biết mấy ai cười
mình ta ta biết có người phân vân
ôi thôi ta oánh bài chuồn...
dính vô cao thủ thảm thương bây giờ
vịt kia cũng chỉ gà mờ
vò đầu bứt tóc làm thơ ghép vần
đâu dám thất lễ cao nhân
nhún vai ngúng nguẩy ngoáy mông vịt chuồn ....
cầm luôn cái nón nhập môn ...
mình ta ta phởn ai buồn mặc ai
ngón hiểm đâu kể ngắn dài
nếu dùng ngoáy mũi được vài ngón tay ...

Vitchetduoi


Chớ có chuồn
Chớ chuồn nhanh thế...đừng bay...
Cao nhân ở lại Giang đây ra chào.
Xin người chớ có làm cao
Nhận Giang đệ tử thế nào...Được không?
Dạo này vườn quán sạch bong
Thi hưữ trốn hết...thơ không có hồn...
"Vịt chết đuối " trị được buồn...
Giang theo học để đi buôn kiếm lời....
Thương Giang



 
nghe rồi chợt thấy tức cười
ngẫm mình chợt thấy đúng người vô duyên
vịt đây tài mọn sức hèn
kiến văn hạn hẹp bõ bèn với ai
làm sao vịt dám khoe tài
nhận thêm đệ tử dùi mài thơ văn
quen chưa tròn một mùa trăng
còn chưa gặp để nói năng một lần
chợt vào thư quán dừng chân
Giang biết về vịt mấy phần hay sao
tài thì tự thấy chẳng cao
đức thì tự thấy người nào cũng hơn
cũng đâu có trị được buồn
học làm gì để đi buôn hết tiền
trò giỏi phải kiếm thầy hiền
học theo thầy vịt thêm phiền thêm lo
 
 
Liên Thơ 15.08.2009 21:17:20 (permalink)
0
          CHỊ...
   Chị bao giờ cũng dịu hiền
Ngọt ngào chia hết ưu phiền mình  mang.
   Nhịn nhường...chị lại  nhẹ nhàng
Tính cách cô giáo rõ ràng chẳng sai
   Vào năm học mới nay mai
Chắc chị bận lắm soạn bài mỗi đêm?
   Có còn dành chỗ cho em ,
Trò chuyện thơ đối êm đềm như xưa?
               Thương Giang

 Mùa thu của thơ
           Thân thương tặng những ai
                 đã xa tuổi học trò
     Cảm ơn em đến bên đời
Mang mùa thu đẹp sắc trời xanh trong
   Vang vang tiếng hát mở lòng
Mùa vui đất nước rợp hồng cờ ...hoa...
   Em thơ náo nức lời ca
Đẹp thay cô giáo thướt tha áo dài
   Lá bàng đã ngả vàng phai
Bay bay trong gió heo may đã về
   Cầm tay hỏi khẽ: Này thơ
Có như ngọn gió vẫn mơ về cùng
   Trời thu ...sách bút ...học đường...
Ngây thơ... trong trắng... chẳng vương buồn phiền
   Mái trường ...mái lá bình yên
Giữa trời thân thiện: mẹ hiền - con ngoan...
                      Lê Minh Liên Thanh Thơ
                     Đêm cuối tuần, 15/8/2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2009 21:20:32 bởi Liên Thơ >
Biển Xanh 15.08.2009 21:45:54 (permalink)
0
                   NHỚ…
Thương Giang ơi !..Biển Xanh đã về
Từ lâu trốn lánh thoát bến mê
Cuộc đời Hai Lúa gắn đồng ruộng
Đèo bòng thêm khổ…người cười chê.
 
Đi xa vẫn nhớ đến Thương Giang
Nhiều đêm thao thức nằm mơ màng
Biết đến khi nào được gặp mặt
Hạ đã tàn…Thu sắp chớm sang.
 
Dẫu biết rằng mộng ảo hư không
Cách mặt lại càng cách xa lòng
Mà sao Hai Lúa thấy nhung nhớ
Đêm ngày thờ thẫn buồn mênh mông…
                  Biển Xanh
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2009 22:42:31 bởi Biển Xanh >
Biển Xanh 16.08.2009 15:40:45 (permalink)
0
            THU VỀ... 
    Thu về…lá vàng rơi rơi
Gió cuốn tan tác như đời của anh
   Giờ đây tóc đã phai xanh
Vẫn còn bám víu trên cành đong đưa
   Thu về…gợi nhớ thu xưa
Heo may se lạnh chiều mưa phập phồng
   Tiễn em cất bước theo chồng
Ngẩn ngơ nhìn sáo sang sông mất rồi
   Trở về gác vắng đơn côi
Tàn đêm đối bóng bồi hồi nhớ thương
   Tiếng còi vọng nát đêm sương
Tàu đưa em đến nơi phương xa vời
   Đêm thu mưa lất phất rơi
Hạt mưa tí tách như lời thở than
   Tiếc cho tình đã dở dang
Nhớ nhung chờ đợi thu sang nghe sầu
   Lang thang đi dưới mưa ngâu
Sân ga còn đó…người đâu chẳng về…
                  Biển Xanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2009 16:26:25 bởi Biển Xanh >
THƯƠNG GIANG 16.08.2009 16:44:05 (permalink)
0
NHỚ…
Thương Giang ơi !..Biển Xanh đã về
Từ lâu trốn lánh thoát bến mê
Cuộc đời Hai Lúa gắn đồng ruộng
Đèo bòng thêm khổ…người cười chê.

Đi xa vẫn nhớ đến Thương Giang
Nhiều đêm thao thức nằm mơ màng
Biết đến khi nào được gặp mặt
Hạ đã tàn…Thu sắp chớm sang.

Dẫu biết rằng mộng ảo hư không
Cách mặt lại càng cách xa lòng
Mà sao Hai Lúa thấy nhung nhớ
Đêm ngày thờ thẫn buồn mênh mông…
Biển Xanh

Thương Giang...

Thương Giang rất vui gặp lại anh
Dù là Hai Lúa hay Biển Xanh
Vẫn là thi hữu ,tình thân thiết...
Hợp ý hợp lời...hoạ rất nhanh

Cám ơn anh vẫn nhớ vườn này
Vừa xa trở về đã ghé đây
Bài thơ lưu lại như quà tặng
Sau chuyến ngao du ngắm trời mây...

Anh nhắc nhở em ...đã cạn hè
Giã từ không gian với tiếng ve
Ngày mai ...có khi thu đã đến...
Lá vàng xao xác anh có nghe...?

 Thương Giang


Biển Xanh 17.08.2009 15:38:53 (permalink)
0
        SAO EM NỠ… 
Sài Gòn…anh chẳng biết mùa Thu
Không gió heo may sương giăng mù 
Chỉ biết hai mùa…mưa và nắng
Chiều về mưa đổ trời âm u. 
  
 Đường xưa còn đâu lá me bay
Cột đèn cao áp nghiêng bóng dài
Chiều buồn lang thang trên phố cũ
Đi tìm thương nhớ bóng hình ai.
 
Bao năm em biền biệt nơi đâu
Xa anh phiêu bạt Bắc bán cầu
Bỏ lại sau lưng bao kỉ  niệm
Mình anh cô độc mắt thâm sâu.
 
Anh như chiếc lá hết còn xanh
Thu về…vẫn cố bám trên cành
Khắc khoải đợi chờ trong mòn mỏi
Sao em lại đành nỡ xa anh…
                 Biển Xanh

<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2009 16:14:48 bởi Biển Xanh >
trongvan 18.08.2009 06:48:42 (permalink)
0

Trích đoạn: THƯƠNG GIANG

SẼ ĐÔNG KHÁCH

Quán ế? Giang sẽ thường qua
Nhưng không biết nấu  chỉ là...đợi ăn
Biết rằng quán của Trọng Văn
Thư quán độc nhất còn nhăn nhó gì?
Không đối thủ cạnh tranh thì...
Bội thu "lời lãi"...ai bì được đâu?
Quán sang nên khách thường đâu
Toàn là khách VIP hạng "giầu" đó nghe...
Ghé quán thưởng thức no nê
Cám ơn chưa hết ai chê Văn nào?
Chủ quán ăn nói ngọt ngào
Lại khiêm tốn nữa...khách vào sẽ đông...
Thương Giang

 



Cám ơn tỷ đã ghé thăm
Tặng thơ, thưởng thức món ăn quê mùa
Miệng em lắm lúc chanh chua
Người lạ nghe sợ, chịu thua chạy làng
 
Thành ra quán xá ế hàng
Một vài khách VIP quen thân hiểu mình
Chanh chách nhưng lại hiền kinh
Người biết trọng nghĩa trọng tình như ai! 
 
TV
 
THƯƠNG GIANG 19.08.2009 06:30:34 (permalink)
0
Tự sự...
Cám ơn tỷ đã ghé thăm

Tặng thơ, thưởng thức món ăn quê mùa
Miệng em lắm lúc chanh chua
Người lạ nghe sợ, chịu thua chạy làng

Thành ra quán xá ế hàng
Một vài khách VIP quen thân hiểu mình
Chanh chách nhưng lại hiền kinh
Người biết trọng nghĩa trọng tình như ai!

-TV-

Gửi Văn

Chẳng nói cũng biết Văn tài
Nấu nướng giỏi thế hỏi  ai sánh nào?
Đúng là tuổi trẻ đa cao...
Thơ hay ,khúc triết...nấu  ,xào...cực  ngon...
Khách đến ghé quán Văn luôn.
Nhưng không biết "nấu " nên chuồn đấy thôi
Chẳng phải Văn nói lắm lời
Lời thơ hiện thực nên đời khó  ưa...
Mặc trời cứ nắng cứ mưa...
Quán Văn chắc chắn không thưa vắng người...
Đừng than trách nhé Văn ơi!
Độc quyền Văn sẽ thu lời cho coi...
Thương Giang

lelong54 20.08.2009 07:41:53 (permalink)
0
Đăng nhầm chỗ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2009 15:19:16 bởi lelong54 >
THƯƠNG GIANG 22.08.2009 06:58:13 (permalink)
0
 SAO EM NỠ…
 
Sài Gòn…anh chẳng biết mùa Thu
Không gió heo may sương giăng mù
Chỉ biết hai mùa…mưa và nắng
Chiều về mưa đổ trời âm u.

Đường xưa còn đâu lá me bay
Cột đèn cao áp nghiêng bóng dài
Chiều buồn lang thang trên phố cũ
Đi tìm thương nhớ bóng hình ai.

Bao năm em biền biệt nơi đâu
Xa anh phiêu bạt Bắc bán cầu
Bỏ lại sau lưng bao kỉ niệm
Mình anh cô độc mắt thâm sâu.

Anh như chiếc lá hết còn xanh
Thu về…vẫn cố bám trên cành
Khắc khoải đợi chờ trong mòn mỏi
Sao em lại đành nỡ xa anh…

Biển Xanh

Xa anh...(đ)

Anh như chiếc lá chẳng còn xanh
Thu về cố bám níu lấy cành.
Sợ gió heo may về bất chợt,
Bứt lá  lìa cành...Gió cuốn nhanh...

Em chẳng thể nào xa anh đâu
Dù rằng phiêu bạt Bắc bán cầu
Vẹn nguyên nỗi nhớ như thủa ấy...
Anh đừng trăn trở...Mắt quầng sâu...

Sài Gòn nơi anh đang mùa mưa,
Anh buồn thao thức kỷ niệm xưa?
Con đường me bay như huyền thoại,
Vắng em ,lòng anh ...Khoảng trống lùa...

Nên em chẳng thể xa được anh
Cuối hạ sang thu ...Hãy mộng lành.
Qui luật ngàn đời ,đâu thay được...
Nhưng đừng buồn nữa ...Em  bên anh...

           Thương Giang 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2010 07:27:07 bởi THƯƠNG GIANG >
Biển Xanh 22.08.2009 23:11:18 (permalink)
0
Em sao  đành lòng  để xa  anh?
Cuối hạ thu sang...Hãy mộng lành
Qui luật ngàn đời đâu thay được...
Nhưng đừng buồn nữa...Em bên anh...
        Thương Giang

 
            EM NÓI...
 
Em nói… không bao giờ xa anh
Mà sao em lại nở đoạn đành
Liếc mắt đưa tình với người khác
Bỏ anh thờ thẩn đứng nhìn quanh.
 
Em nói…yêu em cố gắng chờ
Em về vun đắp những ước mơ
Sao đành đem tim trao ai đấy
Để anh mang lấy...tình bơ vơ..
 
Em nói…suốt đời mãi bên nhau
Anh chờ anh đợi tóc phai màu
Em lại vọng hướng về bến lạ
Khiến anh hụt hẩng…thế mới đau…
Biển Xanh
THƯƠNG GIANG 23.08.2009 07:33:19 (permalink)
0
EM NÓI...

Em nói… không bao giờ xa anh
Mà sao em lại nở đoạn đành
Liếc mắt đưa tình với người khác
Bỏ anh thờ thẩn đứng nhìn quanh.

Em nói…yêu em cố gắng chờ
Em về vun đắp những ước mơ
Sao đành đem tim trao ai đấy
Để anh mang lấy...tình bơ vơ..

Em nói…suốt đời mãi bên nhau
Anh chờ anh đợi tóc phai màu
Em lại vọng hướng về bến lạ
Khiến anh hụt hẩng…thế mới đau…
Biển Xanh

Về anh...

Cả nghĩ...người ấy chắc là anh
Không dưng nỡ trách em đoạn đành
Em vẫn sang thăm vườn anh đấy
Sao nghĩ em vậy ,hỡi Biển Xanh?

Chẳng có hướng nào để vọng đâu...
Quẩn quanh vườn anh nhặt chữ câu
Cố xếp mà chẳng ra vần điệu
Tập tành học đối hoạ với nhau...

Anh đi biền biệt ,bỏ vườn thơ
Thế mà lại trách em hững hờ...
Anh vừa đáo qua thăm chị cả,
Tình mặn nồng thế,nói bơ vơ?

Thôi đừng giận hờn nữa nghe anh,
Lục Bình ,Hai Lúa hay Biển Xanh...
Với em vẫn mãi là tri kỷ,
Thơ hay ,tâm sáng...Tấm lòng lành.

Thương Giang
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 257 trang, bài viết từ 256 đến 270 trên tổng số 3849 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9