NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
HỜN TRÁCH
Hờn em nên oán trách vẩn vơ
Để anh cứ thấp thởm đợi chờ
Mà em thả hồn vào cõi mộng
Bỏ mặc mình anh buồn thẩn thơ.
Nhớ em ngày đợi đêm chờ mong
Đơn phương ấp ủ mãi trong lòng
Mà sao em lại đành hờ hững
Có biết rằng anh khổ lắm không ?
Giận em nên anh nói vậy thôi
Hờn trách mà trong dạ bồi hồi
Bởi vì chúng mình chưa hẹn ước
Tại anh mơ mộng quá xa xôi…
Biển Xanh
Còn thương (Đ)
Còn nhớ đến nhau nên mới mong
Còn thương nên mỏi mắt ngóng trông...
Hờn giận vu vơ cho vơi nhẹ,
Nỗi buồn chất chứa dâng ngập lòng...
Em chẳng biết mình làm khổ anh
Một người ngay thật ,vốn hiền lành.
Bao đêm thao thức trong hoài vọng,
Ôm nỗi khổ đau suốt năm canh...
Nếu hờn,trách,giận...nhẹ lòng đi
Anh cứ nói tiếp...,đừng ngại gì...
Em đáng trách nhiều,và hơn thế...
Nỡ bỏ anh lại để vu qui...
Dẫu chưa hẹn ước hay thề bồi
Sợ rằng lời "chót lưỡi ,đầu môi..."
Nên cứ câm lặng,không dám nói,
Để tình đơn phương ...lỡ làng rồi...
Thương Giang
Anh BX ơi! Em không dám"thả hết hồn thơ" để hoạ vì sợ bj ăn đòn Thành ra câu cú viết lủng củng ,gượng ép..., không được như ý mong anh đừng chê nghe
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2010 07:32:06 bởi THƯƠNG GIANG >
THÔI RỒI !...
Được tin em đã có chồng
Tim như ngưng đập nghe lòng nát tan
Thôi rồi…tình đã dở dang
Thôi rồi…em đã sang ngang mất rồi
Từ đây sống kiếp đơn côi
Chiều buồn ra ngóng đò trôi xuôi dòng
Thôi rồi…còn đâu mà mong
Ngày về tay bế tay bồng con thơ
Bến xưa lẻ bước bơ vơ
Thấy em hạnh phúc thẩn thơ đứng nhìn
Âm thầm đau xót phận mình
Em ơi !...sao nỡ vô tình bỏ anh?
Lòng anh thì rất chân thành
Quê nghèo lam lũ nên đành xa nhau
Xứ người cuộc sống sang giàu
Hai Lúa chân đất làm sao sánh bằng
Thôi đành cắt nửa vầng trăng
Ôm sầu lẻ bóng…thấu chăng hỡi người !!!…
Biển Xanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.08.2009 19:42:29 bởi Biển Xanh >
THÔI RỒI !...
Được tin em đã có chồng
Tim như ngưng đập nghe lòng nát tan
Thôi rồi…tình đã dở dang
Thôi rồi…em đã sang ngang mất rồi
Từ đây sống kiếp đơn côi
Chiều buồn ra ngóng đò trôi xuôi dòng
Thôi rồi…còn đâu mà mong
Ngày về tay bế tay bồng con thơ
Bến xưa lẻ bước bơ vơ
Thấy em hạnh phúc thẩn thơ đứng nhìn
Âm thầm đau xót phận mình
Em ơi !...sao nở vô tình bỏ anh
Lòng anh thì rất chân thành
Quê nghèo lam lủ nên đành xa nhau
Xứ người cuộc sống sang giàu
Hai lúa chân đất làm sao sánh bằng
Thôi đành cắt nửa vầng trăng
Ôm sầu lẻ bóng…thấu chăng hỡi người !!!…
Biển Xanh
KHÔNG QUÊN(Đ)
Vầng trăng xưa đã xẻ đôi
Mỗi người một mảnh đơn côi ngàn trùng.
Chẳng thể xây mái nhà chung...
Đành chịu vỡ mộng tương phùng phượng loan...
Trời sinh...duyên phận đa đoan
Người ơi đừng trách...sầu lan tím chiều...
Chúng mình như kiếp cánh bèo.
Lênh đênh trôi dạt mãi theo dòng đời...
Kẻ xuôi,người ngược...nổi trôi
Chẳng dừng một bến để người đợi ta...
Giờ lưu lạc mãi nơi xa
Thu sang gợi nhớ quê nhà xiết bao!
Mình không duyên phận ba đào
Thôi đành giữ khúc ca dao trong lòng...
Làm hồi môn khi lấy chồng.
Bấy nhiêu đã đủ để không quên người...
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2010 07:33:26 bởi THƯƠNG GIANG >
Mình không duyên nợ ba đào.
Thôi đành giữ khúc ca dao trong lòng
Làm hồi môn khi lấy chồng.....
-Thương Giang- Nghe như than thở mênh mông tình buồn
Ai làm cho lệ rơi tuôn
Chúng mình dang dở khơi nguồn từ đâu
Sông Thương ngăn cách hai đầu
Kẻ Nam người Bắc…ai sầu hơn ai ?
Em đi xây mộng tương lai
Bỏ anh vò võ tháng ngày bơ vơ
Sao nỡ se mối duyên hờ
Để anh ôm mộng thẫn thờ đợi mong
Bây giờ em đã lấy chồng
Vui bên duyên mới nên không trở về
Hoàng hôn tắt nắng sông quê
Đò ngang lỡ chuyến buồn tê tái lòng
Thu về…lá rụng đầy sông
Nhờ sóng đưa đẩy ngược dòng Thương giang
Gửi em những chiếc lá vàng
Thay lời tiễn biệt…để tang cuộc tình…
Biển Xanh [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/69365/7B65215BC66A4F3AB4CF8CBA7628AFCA.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.08.2009 19:45:20 bởi Biển Xanh >
....Thu về…lá rụng đầy sông
Nhờ sóng đưa đẩy ngược dòng Thương giang
Gửi em những chiếc lá vàng
Thay lời tiễn biệt…để tang cuộc tình…
Biển Xanh
Xin đừng...(Đ)
Kiếp này lỡ nhịp cầu xinh
Thôi hẹn kiếp khác chúng mình đợi nhau...
Để tang.., càng gợi đớn đau
Hãy nuôi hy vọng kiếp sau vẫn còn...
Cho dù chớp bể mưa nguồn,
Kẻ Nam ,người Bắc...mình luôn đợi chờ
Gửi niềm thương nhớ trong thơ
Xa xôi cách mặt ,bao giờ xa tâm...?
Dẫu đời sóng gió thăng trầm
Niềm tin thắp sáng tháng năm soi đường
Nếu còn duyên nợ vấn vương
Gấp thuyền lá gửi sông Thương xuôi dòng...
Thuyền lá chở nỗi nhớ mong
Nối bờ xa cách để không ai buồn...
Bao nhiêu nhung nhớ ,giận hờn,
Và bao đau khổ cô đơn nào còn...
Thời gian chờ đợi mỏi mòn,
Niềm thương giữ vẹn lòng son nhé người ...
Đừng để tang cuộc tình tôi
Mới mong gặp lại ở nơi cõi trần...
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2010 07:35:42 bởi THƯƠNG GIANG >
MUỐN ĐƯỢC…
Lại hẹn chờ kiếp lai sinh
Kiếp này phải chịu thất tình…dở dang
Số anh sao lắm trái ngang
Yêu ai nhận lấy phũ phàng mà thôi
Em nói chuyện quá xa xôi
Tim đang rỉ máu bồi hồi đớn đau
Kiếp này chưa nhìn thấy nhau
Hẹn hò gặp lại kiếp sau được gì
Thà rằng đừng nói làm chi
Để anh ôm ấp tình si trọn đời
Tình lỡ buồn lắm em ơi !..
Muốn được nghe nói những lời yêu thương…
Biển Xanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.08.2009 19:47:54 bởi Biển Xanh >
NẾU...
Em bảo…đừng trồng cây si
Lãng mạn chẳng biết…còn gì đời trai
Hai Lúa cũng giống như ai
Đa tình đa cảm suốt ngày ngẩn ngơ
Vì yêu nên tập làm thơ
Gửi thương gửi nhớ gửi chờ gửi mong
Sao em không hiểu cho lòng
Tình anh tha thiết mà không đáp lời
Không yêu em mới giả lơi
Nên từ chối khéo…anh ơi !..đừng chờ
Em chẳng xinh đẹp như mơ
Gặp chi rồi lại hững hờ mà thôi
Xin chớ nghĩ ngợi xa xôi
Chỉ cần chân thật để rồi luyến thương
Cách xa lòng vẫn tơ vương
Vượt qua trở ngại tìm đường đến nhau…
Biển Xanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.08.2009 19:53:37 bởi Biển Xanh >
Ngàn năm chăm bón cây si
Hoa si không nở...lấy gì tặng nhau ?.. -Thương Giang- HOA SI…
Hoa si không nở ngàn năm
Chỉ nở vào lúc tay cầm tay nhau
Nụ hôn nồng thắm đổi trao
Thì hoa sẽ toả ngạt ngào mùi hương
Nhịp cầu đã nối sông Thương
Bắc Nam sum họp con đường ngắn hơn
Đôi bóng khắng khít keo sơn
Hai Lúa thôi hết chập chờn trong mê
Người xưa giờ đã trở về
Bà con ra đón trên đê đầu làng
Dưới sông đò dọc đò ngang
Đợi chờ để rước đưa nàng về dinh
Đám cưới tổ chức linh đình
Nửa đêm Hai lúa giật mình…nằm mơ…
Biển Xanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.08.2009 19:55:21 bởi Biển Xanh >
MUỐN ĐƯỢC…
Lại hẹn chờ kiếp lai sinh
Kiếp này phải chịu thất tình…dở dang
Số anh sao lắm trái ngang
Yêu ai nhận lấy phủ phàng mà thôi
Em nói chuyện quá xa xôi
Tim đang rỉ máu bồi hồi đớn đau
Kiếp này chưa nhìn thấy nhau
Hẹn hò gặp lại kiếp sau được gì
Thà rằng đừng nói làm chi
Để anh ôm ấp tình si trọn đời
Tình lỡ buồn lắm em ơi !..
Muốn được nghe nói những lời yêu thương…
Biển Xanh
NHƯNG...(Đ)
Nhưng em vốn vụng đủ đường,
Không ngọt lời nói..,tầm thường dung nhan...
Sợ chưa gặp ,nhớ miên man...
Khi anh thấy mặt...buồn tan nát lòng...
Cây si ,vì thế...đừng trồng!
Nếu không xanh tốt...,tiếc công sớm chiều.
Kiếp này đã phụ anh nhiều...
Kiếp sau nếu có,tin yêu đâu còn..?
Thương nhau ai nỡ để buồn,
Nhưng biết sao được khi còn cách xa...?
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2010 07:40:16 bởi THƯƠNG GIANG >
Rất vui đón Bạn hoạ thơ cùng những dòng sông!
THUYỀN THƠ
Thuyền ai thấp thoáng về...Hay đi xa...
Hoàng hôn khoảng khắc cho Sông ngọc ngà
Từng vần thơ...Sóng vỗ về thịt da
Thuyền ơi có phải vô tình trôi qua
Hay Thuyền say đắm Thập tam Giang mà...
Ngẩn ngơ Từ Thức lạc vào động hoa.
Kim Giang
Ngóng chờ
Thuyền ai thấp thoáng ở xa xa...
Có ghé qua đây thăm Giang Hà
Thập Tam Giang ,mười ba dòng chảy
Mỗi dòng một nét duyên mặn mà
Thi khách dừng chân ,lưu bút thơ
Trước khi xa dòng Giang mộng mơ.
Vần thơ để lại như quà tặng
Hẹn ngày hội ngộ ai ngóng chờ...
Thương Giang
Đa tạ Rdinh
Đa tạ thành ý của Rdinh
Hạ thuỷ thuyền thơ...mỗi một mình.
Đón mời thi hữu lên thuyền ấy
Thăm họ nhà Giang...cám ơn Rdinh
Mỗi bài thơ tặng ,một dáng hình
Phong cảnh lên thơ đẹp lung linh
Chắc hẳn đôi tay tài hoa lắm
Tranh thơ thư-hoạ thật hữu tình
Thương Giang
Đính kèm (1)
NẾU...
Em bảo…đừng trồng cây si
Lãng mạn chẳng biết…còn gì đời trai
Hai Lúa cũng giống như ai
Đa tình đa cảm suốt ngày ngẩn ngơ
Vì yêu nên tập làm thơ
Gửi thương gửi nhớ gửi chờ gửi mong
Sao em không hiểu cho lòng
Tình anh tha thiết mà không đáp lời
Không yêu em mới giả lơi
Nên từ chối khéo…anh ơi !..đừng chờ
Em chẳng xinh đẹp như mơ
Gặp chi rồi lại hững hờ mà thôi
Xin chớ nghĩ ngợi xa xôi
Chỉ cần chân thật để rồi luyến thương
Cách xa lòng vẫn tơ vương
Vượt qua trở ngại tìm đường đến nhau…
Biển Xanh
KHÔNG NGẠI
Không ngại biển cách sông sâu,
Không chê em xấu ,em đâu mong gì?
Ngàn năm chăm bón cây si
Mà hoa không nở...,lấy gì tặng nhau?
Xa xôi mình bắc nhịp cầu,
Nối liền khoảng cách hai đầu nhớ nhung
Đêm ngày dệt mộng tương phùng
Để sông lưư lạc về cùng Biển Xanh...
Thương Giang
Ngàn năm chăm bón cây si
Mà hoa không nở...lấy gì tặng nhau ?..
-Thương Giang-
HOA SI…
Hoa si không nở ngàn năm
Chỉ nở vào lúc tay cầm tay nhau
Nụ hôn nồng thắm đổi trao
Thì hoa sẽ toả ngạt ngào mùi hương
Nhịp cầu đã nối sông Thương
Bắc Nam sum họp con đường ngắn hơn
Đôi bóng khăng khít keo sơn
Hai Lúa thôi hết chập chờn trong mê
Người xưa giờ đã trở về
Bà con ra đón trên đê đầu làng
Dưới sông đò dọc đò ngang
Đợi chờ để rước đưa nàng về dinh
Đám cưới tổ chức linh đình
Nửa đêm Hai lúa giật mình…nằm mơ…
Biển Xanh
Giấc mơ...(Đ)
Tỉnh dậy , lòng buồn vu vơ
Giấc mơ đẹp quá...bây giờ còn đâu...?
Sang thu lá rực sắc mầu
Anh làm đám cưới đón dâu về nhà...
Cây si trồng đã trổ hoa
Nhịp cầu anh nối dẫu xa cũng gần
Em về thu cũng theo chân
Heo may buồn đến tần ngần... Hờn ghen...
Trai tài cưới được vợ hiền,
Anh hào đã gặp thuyền quyên ,đây rồi..
Vu qui bè bạn khắp nơi
Kéo về chúc phúc cho đôi chúng mình...
Sâm panh ,pháo nổ linh đình...
Để anh tỉnh giấc...biết mình ngủ mơ...
Buồn rưng rức,giận vu vơ
Tiếc giấc mơ đẹp bao giờ tái lai..?
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2010 07:37:51 bởi THƯƠNG GIANG >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: