Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Duyên xưa
Về miền quan họ đâu xa
Lời ca dao thắm..., mặn mà tình nhau
Cay nồng cũng vị trầu cau
Phải duyên đậm đến ngàn sau vẫn chờ
Đồi Lim hội đến bao giờ...?
Chiều nao lạc lõng hoen bờ mi em
Hồng trần lạ cả bước quen
Sao đành mãi khúc hờn ghen một thời
Xa quê..., lệ vẫn nhỏ rơi
Liền anh liền chị..., có mời nhau không
Sông Cầu khoảng lặng mênh mông
Mắt nào em ngóng xa trông một dòng
Một đời nặng nợ chờ mong
Câu ca quan họ duyên lòng đã trao
Đời người..., bóng nắng hanh hao
Em ơi chung hội..., Xuân nào của nhau...
20h55, 26/02/2010
Ai người đợi mong...?
Người ơi! Chẳng dám hẹn đâu,
Xuân này đã lỡ...Xuân sau chắc gì...?
Tội người mong ngóng kẻ đi.
Hội Lim đến hẹn...em thì ở xa...
Bao năm sống xứ người ta.
Ước ao nghe hát dân ca quê mình
Làng Diềm quan họ Bắc Ninh.
Ngọt ngào câu hát trữ tình đắm say...
Trao người một miếng trầu cay.
Không ăn thì cũng đưa tay nhận rồi...
Trầu têm cánh phượng người ơi!
Như trong cổ tích một thời có Tiên...
Em thành cô Tấm thảo hiền
Trong lời quan họ trao duyên một thời...
Duyên xưa nay đã qua rồi.
Trúc xinh ngày ấy...ai người còn mong...?
Kiev06/03/2010-TG
*) Cho em xin lỗi vì sự hồi âm muộn màng này nhé.Em cảm ơn Lanh.tkq đã ghé thăm và lưu bài thơ hay tặng TG.
Xuân nhớ...
Xuân rơi trên cánh hoa đào
Nụ hồng e ấp... Nhớ sao... một người...
Chiều ngày mưa ấy... phai phôi
Gót chân viễn xứ... ai vời mắt trông...
Hội Lim đến hẹn... còn mong...?
Cải ngồng đã nở bến sông, còn vàng...?
Em... bao mùa trót đa đoan
Tội người ở lại, lỡ làng... người đi...
Trao duyên quan họ thầm thì
Cay trầu vôi bạc... khắc ghi, một thời...
Ngọt ngào têm thắm bờ môi
Bên kia sông Đuống... người ơi, nhận rồi...
Phu Thê Đình Bảng sắt son
Thiên Thai núi ngự, để... còn mơ xa...
lanh.ktq