Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Chiều
Thế rồi chiều... lặng lẽ đến bên em
Hờ hững xưa, lời yêu trao rất vội...
Cả bờ môi tìm nhau... trong... bối rối
Thoáng... Ánh nhìn xa thẳm phía trời... Xa...
Thế rồi ngày... lặng lẽ dấu chân qua
Giữa mong manh, con gió đùa số phận
Giấc ngủ vùi còn mong ngày thức giấc
Cho một lần khao khát đã từng... em...
Thế rồi đời lạ lẫm... lối nhỏ quen...
Phía không nhau, ta dối... tìm kỉ niệm
Mưa trái mùa, chướng... sầu dâng, chợt đến
Nghe thầm thì trên phố cũ... Ngày xưa...
lanh.ktq
Đêm
Anh có thấy ,giống như mắc ngải bùa,
Ngày không gặp cứ nhặt thưa nỗi nhớ.
Rồi bồn chồn dõi mắt qua khung cửa
Cố nén lòng giấu tiếng thở dài buông…
Đêm vàng võ leo lét ánh đèn đường,
Hàng cây khuất trong màn sương mờ ảo.
Những con phố dù thường nhật huyên náo
Giờ ngủ vùi với dung mạo buồn so.
Chỉ còn anh vẫn thao thức ngóng chờ ,
Giấu hương đêm vào câu thơ viết vội
Gửi người xa cả mầu đêm sẫm tối
Trong đôi mắt buồn vời vợi nhớ mong…
Thương Giang
r
Em...
Đêm dẫu xa... đêm, vẫn âm thầm...
Vùi... câu chữ, giấu niềm thương viết vội
Trót chiều xưa con tim yêu nhịp lỗi
Để bây giờ... thăm thẳm bến bờ em...
Em... thấy không? Phố cũ ấy... lên đèn
Chỉ hanh hao dáng người còn thức đợi
Còn lẻ loi dấu chân ai lạc lối...?
Những nẻo về khao khát đợi chờ. Em...!
Đôi mắt xưa... nay... chất chứa ưu phiền
Giữa tiếng thở thời gian, đêm thật nhẹ
Anh gói lại một chút tình, lặng lẽ...
Gửi người xa... Cho giọt nhớ đong đầy...
lanh.ktq
r
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80153/3C6C921AE1B04A61A6BF21E73E164F46.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2012 22:35:56 bởi Huyền Băng >