DẠ KHÚC BUỒN
Chẻ nỗi buồn ,xâu nỗi nhớ lặng thinh, Giữa chiều rộng , chơi vơi mình viễn xứ. Thi nhân ơi…có biết bao tâm sự , Trĩu vai gầy…đè con chữ vẹo xiêu. Áng thơ buồn nhuộm hoe vạt nắng chiều , Cứ nghẹn đắng giữa bao nhiêu oan trái Bến đợi mong ,dòng sông xưa trở lại . Cho sóng xô bờ , ngân mãi khúc tình ca. Xuân dịu dàng không đỏng đảnh kiêu sa, Vấn vít hương tựa như là níu giữ…. Kỷ niệm xưa, Trong quá khứ vẫn còn… Thi nhân ơi… Đừng tấu dạ khúc buồn….
Thương Giang r
Đêm bơ vơ...
Đêm trở về, đặc quánh con mắt ai
Dõi xa xăm chạnh... miền viễn xứ
Có những điều... tưởng, từ lâu... yên ngủ
Thế rồi... mình, day dứt cứ vọng khua
Góc khuất trong nhau... lạnh... con gió trở mùa
Nhàu áng thơ, vạt chiều loang vàng úa
Thi nhân ơi... có bao giờ người... sợ
Nhúm lửa tàn, leo lắt hóa bụi tro...?
Bến trong nhau đậu neo chút tình chờ
Để con sông chảy ngàn năm, trở lại
Dẫu rằng đời,
Dẫu niềm đau, riêng mãi...
Người xa ơi...
Yêu thương ấy đợi người...
lanh.ktq
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.07.2013 14:59:57 bởi Huyền Băng >