TRÔI... Phải chi... mãi một con đường
Tìm nhau khắc khoải. Vệt thương, ngày dài
Mơ hồ tiếng nấc trần ai
Trăm năm gói lại, tuyền đài sang thu
Phù vân con sóng mịt mờ
Từ trong sâu thẳm tiếng ru một đời
Có lẽ riêng... chỉ... người thôi...!
Thả vào con gió, những lời xưa, yêu...
lanh.ktq
TỰ KHÚC Anh như nắng đổ giữa chiều
Khiến em - ngọn cỏ bị thiêu rụi rồi…
Trốn vào đâu được nhớ ơi!
Cồn cào giằng xé tả tơi tim này.
Ước mình như cánh hạc bay.
Nhẹ nhàng về đậu trên tay của người.
Để thôi lẻ một tiếng cười.
Mùa thu vàng nhuộm lại lời ru thương.
Thương Giang
Tình ru
Vẫn còn nguyên phía dòng sông
Phù sa bồi đắp nỗi lòng, người mang
Cho nhau ánh mắt muộn màng
Đường chiều trĩu gánh đa đoan. Trách gì...?
Em, đời vun vén gốc si
Anh - người thi sĩ thầm thì lời yêu...
Vàng hoe nắng đổ muôn chiều
Là mê mải nhớ bao nhiêu lần, tình...
lanh.ktq
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2013 21:44:03 bởi lanh.ktq >