NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Thay đổi trang: << < 229230231 > >> | Trang 230 của 257 trang, bài viết từ 3436 đến 3450 trên tổng số 3849 bài trong đề mục
THƯƠNG GIANG 09.11.2013 06:48:09 (permalink)
0
lanh.ktq


NGUYỆN...

Cho anh về phố xưa ấy... không em
Vớt hồn thơ, đợi nhau ngày trở lại
Em... có nghe chút tình si vương mãi...?
Trên nẻo đời day dứt, trót ngày qua

Ký ức yêu thương đâu dễ phai nhòa
Với thi nhân ta biết mình mắc nợ
Tháng 9 về nghe mùa thu cơn cớ
Chiếc lá rơi, vàng theo những mong chờ

Sẽ nhủ mình vẹn nguyên ấy, vần thơ
Người tha hương, và... mình thành viễn xứ...!

lanh.ktq




CÙNG …
 
Biết bao đêm chập chờn trong giấc ngủ,
Vần thơ anh kéo quá khứ tìm về .
Có thể nào vơi  cạn  hết  đam  mê,
Khi người xa, khâu lời thề… vẫn đợi?
 
Ánh trăng lạnh ngã nhoài trên sông nổi,
Đêm cô liêu trong bóng tối ẩn mình.
Phố không em , nghe nỗi nhớ lặng thinh,
Chiếc lá Thu cũng vô tình rơi khẽ…
 
Hình như sợ chạm vào sự cô lẻ,
Một trái tim đang giằng xé nhớ nhung.
 
Thương Giang
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2013 08:02:28 bởi THƯƠNG GIANG >
lanh.ktq 12.11.2013 15:34:51 (permalink)
0
NGUYỆN... 

Cho anh về phố xưa ấy... không em
Vớt hồn thơ, đợi nhau ngày trở lại
Em... có nghe chút tình si vương mãi...?
Trên nẻo đời day dứt, trót ngày qua

Ký ức yêu thương đâu dễ phai nhòa
Với thi nhân ta biết mình mắc nợ
Tháng 9 về nghe mùa thu cơn cớ
Chiếc lá rơi, vàng theo những mong chờ

Sẽ nhủ mình vẹn nguyên ấy, vần thơ
Người tha hương, và... mình thành viễn xứ...!

lanh.ktq




CÙNG …
 
Biết bao đêm chập chờn trong giấc ngủ,
Vần thơ anh kéo quá khứ tìm về .
Có thể nào vơi  cạn  hết  đam  mê,
Khi người xa, khâu lời thề… vẫn đợi?
 
Ánh trăng lạnh ngã nhoài trên sông nổi,
Đêm cô liêu trong bóng tối ẩn mình.
Phố không em , nghe nỗi nhớ lặng thinh,
Chiếc lá Thu cũng vô tình rơi khẽ…
 
Hình như sợ chạm vào sự cô lẻ,
Một trái tim đang giằng xé nhớ nhung.
 
Thương Giang
 
 
Thầm...

Trái tim yêu vẫn thổn thức, ngập ngừng
Cứ xa xăm ánh mắt nhìn rất tội
Trót một lần mình trong nhau lạc lối...
Nên nợ người, khoảng vắng ấy, mong manh
 
Ở rất xa... nỗi nhớ có ngập lòng...?
Lẻ vầng trăng khuyết ngày dài đứng đợi
Đã lặng thầm, nụ hôn xưa... bối rối...
Trên nẻo đời, thật chậm khẽ... ngày qua
 
Khói chiều, loang mi mắt ai ngợp nhòa
Giữa yêu thương và bộn bề giằng xé...
 
lanh.ktq
 

lanh.ktq 15.11.2013 15:10:21 (permalink)
0
Thoảng...
 
Sợ yêu mềm rồi thoảng phút chia ly
Và hờn giận đợi ngày về sum họp
Khi ánh nhìn... thôi còn khao khát
Vệt lăn dài trên lối nhỏ, xa xưa...
 
Quá khứ đi qua thoảng con gió theo mùa
Ai đếm đong những điều được mất
Chẳng thề ngờ... dẫu niềm riêng rất thật
Nét ưu tư hằn trĩu nặng mi gầy
 
Thả vào ngày đắm mê tuột tầm tay
Ta cách nhau... luôn, một tầm yêu thương với
Giữa cao xanh và chút tình dẫu vội
Giữ cho mình, đêm thẳm... phía buồn tênh...
 
lanh.ktq
    r

<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2013 16:59:31 bởi Huyền Băng >
lanh.ktq 21.11.2013 14:27:10 (permalink)
0
Ngày

Ta viết, cho ngày dang dở
Đưa tay chạm ánh mặt trời
Có khóe mắt nào ướt vội
Lìa cành... chiếc lá nhẹ rơi
 
Anh, bước trên đời rất chậm
Đi ngược về phía mình thôi
Em nào... riêng em biết được
Quên rồi, khúc hát xa xôi
 
Em dối đêm vào trăn trở
Xoay tròn vệt nhớ đơn côi
Bờ vai thon còn nức nở
Đi tìm khoảng... trót lứa đôi
 
lanh.ktq
 

 
THƯƠNG GIANG 23.11.2013 07:36:57 (permalink)
0
lanh.ktq


THOẢNG

Sợ yêu mềm rồi thoảng phút chia ly
Và hờn giận đợi ngày về sum họp
Khi ánh nhìn... thôi còn khao khát
Vệt lăn dài trên lối nhỏ, xa xưa...

Quá khứ đi qua thoảng con gió theo mùa
Ai đếm đong những điều được mất
Chẳng thề ngờ... dẫu niềm riêng rất thật
Nét ưu tư hằn trĩu nặng mi gầy

Thả vào ngày đắm mê tuột tầm tay
Ta cách nhau... luôn, một tầm yêu thương với
Giữa cao xanh và chút tình dẫu vội
Giữ cho mình, đêm thẳm... phía buồn tênh...

lanh.ktq




BUỒN
 
Chân rớm máu giữa bến lạ gập ghềnh,
Biết nói gì  khi nổi nênh phiêu bạt?
Đắng lòng lắm …và bờ môi mặn chát.
Giọt lệ lòng  vo thành  hạt  ngọc rơi…
 
Đừng ngờ vực ,tội lắm cánh chim trời.
Rã cánh mỏi giữa cuộc đời giông bão.
Cố trốn chạy , lại vấp miền hư ảo,
Ánh mắt buồn .Ơi con tạo khéo trêu…
 
Nghẹn khúc ru tím thẫm cả trời chiều.
Xa tầm tay, cả  lời yêu thương  nữa.
Mặc  tim mình  cứ âm thầm hé  cửa,
Thổn thức cùng nỗi nhớ gọi người thôi!

  Thương Giang 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2013 07:47:50 bởi THƯƠNG GIANG >
lanh.ktq 24.11.2013 14:34:24 (permalink)
0
THOẢNG... 

Sợ yêu mềm rồi thoảng phút chia ly 
Và hờn giận đợi ngày về sum họp 
Khi ánh nhìn... thôi còn khao khát 
Vệt lăn dài trên lối nhỏ, xa xưa... 

Quá khứ đi qua thoảng con gió theo mùa 
Ai đếm đong những điều được mất 
Chẳng thề ngờ... dẫu niềm riêng rất thật 
Nét ưu tư hằn trĩu nặng mi gầy 

Thả vào ngày đắm mê tuột tầm tay 
Ta cách nhau... luôn, một tầm yêu thương với 
Giữa cao xanh và chút tình dẫu vội 
Giữ cho mình, đêm thẳm... phía buồn tênh... 

lanh.ktq 

 


BUỒN 

Chân rớm máu giữa bến lạ gập ghềnh, 
Biết nói gì  khi nổi nênh phiêu bạt? 
Đắng lòng lắm …và bờ môi mặn chát. 
Giọt lệ lòng  vo thành  hạt  ngọc rơi… 

Đừng ngờ vực ,tội lắm cánh chim trời. 
Rã cánh mỏi giữa cuộc đời giông bão. 
Cố trốn chạy , lại vấp miền hư ảo, 
Ánh mắt buồn .Ơi con tạo khéo trêu… 

Nghẹn khúc ru tím thẫm cả trời chiều. 
Xa tầm tay, cả  lời yêu thương  nữa. 
Mặc  tim  mình cứ âm thầm hé  cửa, 
Thổn thức cùng nỗi nhớ gọi người thôi! 

Thương Giang  
  
  
Lặng 
  
Quá khứ chênh vênh quá khứ nửa đời người 
Hai mươi năm... mỏi... dấu chân phiêu bạt 
Đâu rồi xưa, đêm... Hội mình hát 
Khúc nỉ non... người ở, đừng về... 
  
Khói lam chiều giờ hun hút phía ấy... quê! 
Ngoảnh lại nhìn cô liêu ngày hư ảo 
Cả một đời... vá víu miền giông bão 
Trách gì... thôi... con tạo cứ xoay vần... 
  
Bến sông còn, lặng... gọi cố nhân 
Em, về đi... nghe, lời yêu gõ cửa 
Em, về đi... để chiều thôi cả gió... 
Mặn chát môi xưa, anh... vẫn đợi người! 
  
lanh.ktq 
  
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2013 14:43:10 bởi lanh.ktq >
lanh.ktq 27.11.2013 20:44:09 (permalink)
0
Cho ngày...

Có lẽ ngày... còn thao thức trong nhau
Hay ưu tư... thôi... còn trần thế...?
Trót, một lần mình bên dâu bể
Giấu tâm tư, nghẹn... tím, muộn... chiều

Có lẽ ngày... đành vương vãi lời yêu
Thoảng qua nhau và ánh nhìn, có vội...?
Chẳng thể ngờ thực, hư, gian dối...
Phép đếm, đong... toan tính, cuộc đời...

Ngày... trở về, riêng lẻ thấy riêng tôi
Và người, xa... ngút... tầm mắt đợi...

lanh.ktq
 

 
lanh.ktq 07.12.2013 08:26:53 (permalink)
0
Trọn...

Khua chèo giữa bến đục trong
Mơ... về xa vắng, những lần xưa yêu

Lệ hoen mi... ướt... ít, nhiều
Gầy em vai nhỏ gió... xiêu. Chạnh buồn

Hình như, lối nhỏ cô thôn
Chiều nay có dáng bồn chồn, nhớ ai...?

Người đi, cuốn... giấc mơ dài
Cố nhân mòn dấu trang đài, dáng xưa...
 
lanh.ktq
 

 
lanh.ktq 08.12.2013 22:42:31 (permalink)
0
Ở bên

Trót... một lần khao khát ấy em, tôi
Nên ưu tư, gọi ngày về trần thế
Có bao giờ em không trăn trở
Khi ngày về... muộn, chớm... chiều đông
 
Góc khuất trong nhau nghe thổn thức ngập lòng
Ta nợ nhau nửa cuộc đời phiêu bạt
Anh đã từng... khát khao ghì xiết
Bờ yêu thương, khi phía ấy, thật gần...
 
Có lẽ mình trăn trở... những lặng câm
Chạm vào nhau để còn thổn thức
Giữa đan xen và niềm yêu, dẫu thực
Phía ấy xa... sao thế... một người...?
 
lanh.ktq
 

 
lanh.ktq 11.12.2013 12:47:11 (permalink)
0
Yêu 

Tháng Giêng, ngọt... trót môi gần 
Vịn dòng quan họ một lần, mình vương 

Biết yêu, xa... dẫu lẽ thường 
Mà không dối nhớ... giấu thương, vì người 
Hồng trần bóng lẻ, quạnh côi 
Gánh đa đoan... nặng, lẽ đời... vẫn xưa 
  
Đếm đong cũng chút duyên thừa 
Gạn từ trong, đục - bán, mua nhận về 
Ông Tơ bà Nguyệt... đúng, sai...?
Bên song nén tiếng thở dài, hình như... 
  
lanh.ktq 
  
  
 
 
lanh.ktq 12.12.2013 08:02:26 (permalink)
0
Mong...

Chạm vào một thoáng đam mê
Câu thơ xưa cũ gọi về, người xưa
 
Chìm trong ngơ ngác sang mùa
Ai... còn vá víu thêu thùa niềm đau...?
 
Từ em... chăn gối nát nhàu
Hình như trăng cũng bạc màu yêu đương
 
Anh mong, phía ấy dặm đường
Em, từ sâu thẳm dòng Thương, chảy về...
 
lanh.ktq
 

 
nhathoquandoi 12.12.2013 23:45:11 (permalink)
0

Mùa đi qua
 
Rồi mùa Đông qua em nhớ nắng
Ngược ồn ào tiếng ve
Hay em xuôi về phía mải mê
Mùa Xuân mắc cạn khóe mắt.
 
Anh dè dặt ướm lời mình
Đêm tĩnh mịch
Sương rơi tích tắc giọt đồng hồ
Đếm những cô tịch?
 
Xa xứ nuối tiếc ngọn lửa chiều
Lẩn vào sương làn khói mỏng
Tròng trành thuyền mơ bến phiêu diêu
Đợi một ngày tự thân khỏa sóng...
12-12-2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2013 00:00:08 bởi nhathoquandoi >
Attached Image(s)
lanh.ktq 15.12.2013 15:56:43 (permalink)
0
Tội...

Nửa đời... sắc sắc không không
Luân hồi vay trả, lỗi lầm nặng mang

Ta... cô đơn chiếc lá vàng
Đông còn cõng gió mùa sang, tìm về...
 
Đâu rồi... thuở trót đắm mê...?
Chạm vào xa vắng, câu thề nợ duyên
 
Nhón tay buộc sợi chỉ mềm
Nút tình khó gỡ... tội thêm, một người...
 
lanh.ktq
 

 
lanh.ktq 20.12.2013 08:38:14 (permalink)
0
Thoảng

Hạnh phúc lang thang tưởng đã thật gần
Mình cách nhau giữa đôi bờ trăn trở
Thoảng... ngày về, tìm... trong nỗi nhớ
Nhẹ tênh...

Ta bước qua nhau, những năm tháng gập ghềnh
Nơi thời gian đếm đong điều được mất
Và tận cùng, giấu riêng điều rất thật
Buồn... phía chênh vênh...

lanh.ktq
 

lanh.ktq 24.12.2013 21:49:42 (permalink)
0
 
Merry Christmas!
 
Mùa Giáng sinh nữa để thêm yêu thương..., một cuộc đời để dài chia sẻ...
Ấm áp và an lành, Thương Giang, nhé!
 


Thay đổi trang: << < 229230231 > >> | Trang 230 của 257 trang, bài viết từ 3436 đến 3450 trên tổng số 3849 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9