Lặng
Ngủ đi, em nhé... cố nhân ơi
Mặc khúc nhạc xưa phút rã rời
Còn nguyên chăn gối, nguyên mùi tóc
Cả giấc tương tư, trót... một thời...
Ngủ đi em nhé, chuyện... cũng rồi
Tình, là hờ hững cánh bèo trôi
Mười hai bến nước... thân, quen, lạ
Đục chịu, trong nhờ... Trách gì...? Thôi...
Ngủ đi em nhé phía lưng trời
Kệ vầng trăng khuyết những xa xôi
Đa đoan... khép lại... dằng dặc nhớ
Ngạo với nhân gian, với miệng đời...
lanh.ktq