THƯƠNG GIANG
TÌNH RU …
Anh sợ mùa Đông ấy... xa xôi
Không gom đủ chút nắng về phương hẹn
Để trong em ngập ngừng len lén
Tiếng thở dài thao thức, chậm... buông
Sợ khát khao... thôi, sẽ chẳng đến tìm
Để câu thơ, buồn... chênh vênh góc nhỏ
Mình lạc nhau một chiều cả gió
Gánh ưu tư nặng giữa không cùng
Sợ đại dương chẳng còn nhịp sóng chung
Cứ lẻ loi con giã tràng xe cát
Và... bạc đầu... lời xưa biển hát
Không ôm nổi trái tim một con người...*
lanh.ktq
KHÚC YÊU THƯƠNG …
Một trái tim rớm máu , nhỏ nhoi
Đâu đủ rộng cho những lời hoa mỹ ?
Chỉ có lời thương hiền lành thủ thỉ
Anh trao em ,mùa phượng vỹ năm nào ...
Vẫn còn trong em , một giấc chiêm bao
Và đồng cỏ , nơi mình trao ước hẹn
Cả ánh mắt anh ,ngập ngừng, len lén
Chan chứa yêu thương ,nguyện vẹn ngày đầu …
Anh sợ em chưa dịu nỗi đau
Bão lòng chưa tan ,vùi sâu cảm xúc
Dù trầm luân ,khổ đau kia rất thực ,
Cũng không làm mờ ký ức ngày xanh .
Em sẽ trở về , dẫu chẳng nguyên lành
Trái tim bé nhỏ, mong manh dễ vỡ.
Anh vẫn đợi ,giang vòng tay rộng mở
Thì thầm khúc mong nhớ hát , ru em .
Kiev 26/5/2016
Vũ Thương Giang
Bên đời...
Chuyện chúng mình, ngỡ một giấc chiêm bao
Cứ vẹn nguyên, sau bao mùa giông tố
Mặc đa đoan... gánh đời... còn nặng nợ
Chữ yêu thương nguyện giữ, buổi đầu
Anh nhìn vào ánh mắt ấy, thẳm sâu
Và tóc em, hơn một lần đã chạm
Có điều gì... không ngoài xúc cảm...?
Không đam mê, không có thực, riêng người...!
Dẫu quặn lòng nghiêng ngả khúc ầu ơi
Giữa trầm luân và nổi, chìm thân phận
Kẻ tha hương và giành giật được, mất
Cũng chẳng nhòa miền ký ức mỏng manh
Em trở về, vá lại trái tim anh
Từ góp gom ký ức xưa hằn vỡ
Anh vẹn nguyên vòng tay che chở
Những ấp ôm khao khát vẫn đủ đầy...
lanh.ktq
r
Tg ah, hy vọng khỏe lại rồi nhé, một phần nữa từ những dòng thư này...
Mong nhiều những điều tốt đẹp, cho Tg!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2016 15:46:45 bởi Huyền Băng >