NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 24 của 257 trang, bài viết từ 346 đến 360 trên tổng số 3849 bài trong đề mục
THƯƠNG GIANG 06.09.2009 07:08:27 (permalink)
0
Gởi Em Một Nhúm Lá Me

Sài Gòn không có mùa thu
Mưa và gió đến mịt mù chiều nay
Gởi em nhúm lá me bay
Gió đông bắc có đến tay người chờ ?

Dát vần thơ
Gói giấc mơ
Gởi qua Kiev xa mờ trùng dương
Trên đường lữ thứ dặm trường
Vời bao hoài cảm luyến thương một thời

Mùa thu bên ấy vàng rơi
Bên này nhung nhớ ngập trời gió mưa.

Nghinh Nguyên

Cám ơn anh

Món quà quá đỗi bất ngờ
Lá me anh gửi...em giờ nhận đây
Dẫu gửi theo gió theo mây...
Đường xa vạn dặm tới tay người chờ...
Dát vần thơ gói giấc mơ
Bao nhiêu nhung nhớ câu thơ héo buồn
Nhờ anh nơi ấy thổi hồn
Trong lá me gửi...Nỗi buồn dần vơi...
Cám ơn anh...dẫu xa xôi...
Lá me em giữ...mãi tươi sắc mầu...
Mai đây nếu gặp được nhau
Lá me kỷ niệm...lần đầu ta quen...

Thương Giang

Nếu Em Chưa Về

Dát vần thơ gói giấc mơ
Bởi tình mình cách đôi bờ đại dương
Lá me xưa bay tóc vương
Bây giờ rơi rụng trên đường chiều nay
Anh đưa tay vút tóc mây
Lá me còn bám xanh đấy tóc anh
Món quà theo gió đồng hành
Và người đã nhận, đây anh vui lòng
Đi qua năm tháng ruổi rong
Dặm xa còn có tấm lóng nhớ quê
Thu này nếu em chưa về
Anh gom gởi tiếp tình quê lá bàng
Lá bàng theo gió đông sang
Trời tây em có chút vàng quê ta.

Nghinh Nguyên




 >

THƯƠNG GIANG 06.09.2009 07:10:43 (permalink)
0
 Em về heo may...

Thu này em sẽ về nhà
Dẫu chỉ tranh thủ được ba bốn ngày
Ngàn trùng xa cách về đây
Rất mong hội ngộ sum vầy gặp nhau...
Lá bàng thu đến đổi mầu
Từ xanh sang đỏ bởi sầu chia xa...
Lá me anh gửi ,món quà
Rắc lên mái tóc khi mà nhớ quê...
Trăm ngàn vạn nẻo sơn khê
Nhớ thương thôi thúc em về...Heo may...

Thương Giang


Cuối Hạ

Chưa vào thu mà đã thấy lá bàng rơi
Ve khắc khỏai ca lời từ biệt
Mấy đóa sen hồng in mặt hồ xanh biếc
Dòng nước buồn tiễn biệt lục bình trôi

Mây lang thang mấy mảng giữa lưng trời
Gió nhẹ thoảng, nhạc rơi cành dương liễu
Lũy tre vàng nằng hoàng hôn giải chiếu
Vọng từ xa tiếng trúc trĩu ly sầu

Cánh cò chiều bảng lảng biết về đâu
Buồn man mác giữa hai đầu thương nhớ
Thương biết mấy những chuyện tình trắc trở
Khói lam chiều nhung nhớ cũng bạc mầu

Chuyện tình Ngưu-Chức chờ một nhịp cầu
Dòng Ngân Hà - bến bờ đâu xa vời vợi?
Cuộc tình mong manh nhưng đẹp vì mong đợi
Dẫu mùa thu chưa tới, hạ chưa tàn

Hạ đi rồi thu mong nhớ miên man
Bao kỷ niệm ngập tràn trong ký ức
Những hoài cảm đã hòa tan trong tiềm thức
Bởi ngày vui Ngưu-Chức có đâu nhiều !!!

Nghinh Nguyên

Đọc thơ anh...

Đọc bài thơ anh viết thật là buồn
Ngắm mây chiều lảng bảng...tím hoàng hôn
Cánh cò trắng trên cánh đồng sải cánh
Cuối hạ rồi...và tháng Ngâu...mưa tuôn

Sen hồng nghiêng  in mặt nước gương soi
Nhẩn nha đến nhàn nhã ...Lục bình trôi...
Khóm tre uốn cong mình theo tiếng sáo
Cuối hạ rồi... bàng chuyển sắc  đỏ...Rơi

Anh gửi cả cảnh sắc quê vào đây
Nỗi nhớ quê trong em lại dâng đầy
Cuối hạ rồi...em vẫn chưa về được
Anh có  còn đợi người viễn khách này...?

Xin đừng nhắc chuyện Ô Thước  bắc cầu
Mỗi năm Tháng Bảy mới gặp được nhau
Chuyện tình buồn  Ngưu Lang -Chức Nữ
Yêu thương trắc trở...để nỗi lòng đau...

Em chẳng về...sợ tháng Bảy mưa Ngâu
Đợi mùa thu những ngày đầu tháng chín
Khi    mùi   hoa  sữa  về đêm ngọt lịm
Hoa cơm nguội vàng...vương nhẹ thơ anh...
Thương Giang




THƯƠNG GIANG 06.09.2009 07:12:49 (permalink)
0
 SAO EM NỠ…

Sài Gòn…anh chẳng biết mùa Thu
Không gió heo may sương giăng mù
Chỉ biết hai mùa…mưa và nắng
Chiều về mưa đổ trời âm u.

Đường xưa còn đâu lá me bay
Cột đèn cao áp nghiêng bóng dài
Chiều buồn lang thang trên phố cũ
Đi tìm thương nhớ bóng hình ai.

Bao năm em biền biệt nơi đâu
Xa anh phiêu bạt Bắc bán cầu
Bỏ lại sau lưng bao kỉ niệm
Mình anh cô độc mắt thâm sâu.

Anh như chiếc lá hết còn xanh
Thu về…vẫn cố bám trên cành
Khắc khoải đợi chờ trong mòn mỏi
Sao em lại đành nỡ xa anh…
Biển Xanh

   Xa anh...

Anh như chiếc lá chẳng còn xanh
Thu về cố bám níu lấy cành.
Sợ gió heo may  về bất chợt,
Bứt lá lìa cành...gió cuốn nhanh...

Em chẳng thể nào  xa anh đâu
Dù rằng phiêu bạt Bắc bán cầu
Vẹn nguyên nỗi nhớ như thủa ấy
Anh đừng trăn trở ,mắt quầng sâu...

Sài Gòn nơi anh  đang mùa mưa,
Gợi bao nỗi nhớ...kỷ niệm xưa
Con đường me bay...như huyền thoại
Vắng em ,lòng anh...khoảng trống  lùa....

Em sao  đành lòng  để xa  anh?
Cuối hạ thu sang...Hãy mộng lành
Qui luật ngàn đời đâu thay được...
Nhưng đừng buồn nữa...Em bên anh...
         Thương Giang

Anh BX ơi!Em viết theo mạch thơ anh thôi ...Nếu có ai đó ghen là anh lãnh đủ đó nghe.Còn em thì khoẻ re vì ở xa...





THƯƠNG GIANG 06.09.2009 07:14:35 (permalink)
0
SÔNG THƠ

Lời thơ như giọt sương mai
Vương trên mái tóc chảy dài Thương Giang
Cánh Buồm hong dưới nắng vàng
Bến bờ ngơ ngác chim đàn ngóng trông
Bơ vơ hòn đá chờ chồng
Lây niềm vui đợi ngày rồng gặp mây
Lâu rồi chị mới qua đây
Em mừng vui thoả những ngày nhớ mong
Chị yêu ơi có biết không...
Thời gian vắng chị trong lòng chơi vơi,
Muốn sang thăm chị,lại thôi...
Sợ câu thơ nhỏ lệ rơi...Chị buồn!
Mỗi ngày chờ đợi mỏi mòn
Mong thời gian sẽ chẳng còn chuyện qua...
Để cho tình nghĩa Giang hà
Kết thâm giao vẫn đậm đà như xưa
Trời  còn có lúc nắng mưa
Đúng-sai, yêu-ghét...có chừa ai đâu  ...
Miễn sao mình hiểu được nhau
Tâm thành ,ý thật ...Trước sau một lòng.
Tan cơn mưa,hết bão giông
Thân tình Tỷ-Muội ấm nồng hơn xưa...

Kim Giang-Thương Giang



_____________________________

Xin đừng giận những mộng mơ
Gió hương cõi ảo bao giờ thực đâu

THƯƠNG GIANG 06.09.2009 07:15:48 (permalink)
0
Cảm ơn TG về những lời khen tặng và lời chúc mừng Rdinh nhân ngày tròn năm gia-nhập VNTQ.Rdinh
Câu thơ thư quán

Vườn thơ thư quán chúng mình
Hoạ câu đối tứ thân tình xiết bao
Câu thơ bay vút trời cao
Câu thơ như tiếng ào ào suối reo
Câu thơ như khói lam chiều
Mộng mơ phơ phất mái  nghèo tình quê
Tâm tư ta kể nhau nghe
Mà bao thắm đậm tình thơ tuyệt vời
Rdinh

Bắc nhịp cầu thơ

Không có khỏang cách  xa xôi
Không còn cách biệt tuổi đời trong thơ
Mỗi ngày thấp thỏm đợi chờ 
Có bài nào mới ,người  vừa viết không...
Và rồi hăm hở hoạ cùng
Buồn vui hoà một mạch chung thơ người
Một năm ,nhanh quá vèo trôi
Người vào Thư quán dâng đời trang thơ
Gói tâm tư với ước mơ
Đến với bè bạn ,câu thơ-bắc cầu...
Chúc người gắn bó thật lâu
Trong vườn Thơ quán với bầu bạn thơ...


Thương Giang

THƯƠNG GIANG 06.09.2009 07:17:15 (permalink)
0
TRỐNG VẮNG

Vườn thơ bè bạn vui đông
Mà nghe trống vắng vì lòng đơn côi
Nụ cười héo hắt trên môi
Mua vui chốc lát lại rồi buồn hơn
Quen sống khép kín cô đơn
Niềm đau thân phận chập chờn chưa phai…
Anh ơi sao mãi u hoài
Đời người ngắn ngủi ,mấy ai vẹn tròn...
Đừng giữ nụ cười héo hon
Hãy vui khi thấy mình còn ở đây
Chốn hư ảo như cõi mây
Bồng bềnh  anh đến chốn này tìm vui
Bài thơ em viết "GỬI NGƯỜI"
Lâu rồi anh ấy ghé chơi ,than buồn
Nhờ em đánh thức  khơi nguồn
Tình thơ đã ngủ trong hồn từ lâu
Em vụng về viết mấy câu
Dành gửi người ấy ...Đừng sầu nữa anh! 

Biển Xanh-Thương Giang
THƯƠNG GIANG 06.09.2009 07:19:56 (permalink)
0
THEO ANH VỀ
Đúng là cô bé Thương Giang
Thích đùa mà sợ nên càng dễ thương
Muốn yêu lại ngại tơ vương
Bàn lo đám cưới nhưng dường chưa yêu
Cho nên bày trò đủ điều
Để anh hụt hẫng liêu xiêu trong lòng
Hỏi em có thích lấy chồng
Hay sống cô độc phòng không khóc thầm
Cuộc đời còn lại bao năm
Một mình gối chiếc đêm nằm chèo queo
Nếu em không chê anh nghèo
Mau chịu đám cưới đi theo anh về
Nhà tranh vách đất sông quê
Có em...anh hứa không hề...yêu thêm…
Chỉ khi đầu gối nhão mềm
Chân không đứng vững hết thèm yêu ai.
Bây giờ  muốn cưới vợ hai
Lẽ nào anh bảo một mai thay lòng..?
Nam nhi đa cảm đèo bòng
Thứ phi phận mọn...em không trách gì...
Nếu gân cốt cứng...cứ đi
Khi nào kiệt sức...nhớ thì ghé thăm.
Mười hai tháng trong một năm
Đừng để chị cả đêm nằm nhớ thương
Em phận lẽ mọn tầm thường
Vài lời an ủi đêm trường ngủ ngon...
Cùng anh xuống bể ,lên non
Chỉ mong anh cưới để còn đi khoe

Biển Xanh-Thương Giang



Rdinh 06.09.2009 08:47:27 (permalink)
0
 


trongvan 06.09.2009 14:11:07 (permalink)
0

Trích đoạn: THƯƠNG GIANG


Xuân đến sớm
Khắp nơi  đón sắc thu vàng
Mình nơi Văn đó rộn ràng đón Xuân
Thật kỳ nơi đó Trọng Văn...
Giang cố quen thấy khó khăn vô cùng
Úc  Châu xứ sở lạ lùng
Con người nơi đó nói chung thế nào?
Văn  không kể ,Giang biết sao
Tháng Chín đã thắm sắc đào mai khoe
Đông Âu ,lá nhuộm vàng hoe
Tháng Năm hoa mới nở xoè...đón Xuân.
Bây  giờ  mới chớm thu phân
Còn vài tháng mới tới Xuân mong chờ...
-TG-


 
Chị/em mình cách 2 mùa
Em đang Xuân thắm, chị vừa sang Thu
Dần dà chị sẽ Đông ư?
Lúc ấy em Hạ, “hot” như hỏa lò
 
4 mùa đều đẹp lắm cơ
Xoay vần đi/đến khỏi chờ đón/đưa
Ai kén chọn chỉ thiệt thua
Ghét/thương, yêu/hận, nắng/mưa mặc lòng!
 

 

Thương Giang
 
Món trứng muối...,

khoái khẩu lắm bạn ơi!
Ăn với cháo hoa(cháo  trắng),
Củ cải muối xì dầu.
Món này Giang từng ăn
nhưng của người  Tầu
Họ còn dạy Giang bỏ thêm dấm  nữa...
Cách thức muối khoảng sáu tuần là đủ
Sau vớt ra đun nhỏ  lửa  liu riu
Khi trứng sôi ,ngâm nước lạnh
rửa sạch để ráo nước
Trứng muối như thế là ăn được
Muốn để lâu bỏ tủ lạnh xài dần.
-TG-


*Tỷ không dám qua mặt đệ đâu nhưng món này G thấy người Trung Quốc  họ làm thế chẳng biết có đúng hay không nữa .Nếu sai đệ sửa lại giùm tỷ nghe


 
Tỷ ơi thêm giấm lúc ngâm
Hay là khi luộc (tức hầm giấm đây!)
Trứng muối đun giấm nghe hay
Hôm nào em viết thành bài thơ nhe?
 
Bà con cô bác nào nghe
Chắc sẽ kinh hãi chạy te la làng
Đồn đãi Trọng Văn tàng tàng
Gây sự chú ý quán càng đông hơn
 
Tỷ thấy tính vậy lợi không?
Như vầy mình tốn ít công lãi nhiều.
 
TV - 20090906
 
trongvan 06.09.2009 14:21:33 (permalink)
0

Trích đoạn: THƯƠNG GIANG

Gởi Em Một Nhúm Lá Me

Sài Gòn không có mùa thu
Mưa và gió đến mịt mù chiều nay
Gởi em nhúm lá me bay
Gió đông bắc có đến tay người chờ ?

....

Nghinh Nguyên

Cám ơn anh

Món quà quá đỗi bất ngờ
Lá me anh gửi...em giờ nhận đây
Dẫu gửi theo gió theo mây...
Đường xa vạn dặm tới tay người chờ...
...
Thương Giang

 

Chị Giang được nắm lá me
Chia em một nửa đem về kho tôm
Chua chua, mằn mặn thơm thơm
Chị em mình được món cơm ngon lành
 
May vườn chị có lắm anh
Sáng, trưa, chiều, tối… ghé sang biếu quà
Cho em ăn ké với nha
Bằng không em sẽ mét ba/mẹ liền!
TV
Biển Xanh 06.09.2009 18:21:56 (permalink)
0
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG

TRỐNG VẮNG

Vườn thơ bè bạn vui đông
Mà nghe trống vắng vì lòng đơn côi
Nụ cười héo hắt trên môi
Mua vui chốc lát lại rồi buồn hơn
Quen sống khép kín cô đơn
Niềm đau thân phận chập chờn chưa phai…
Anh ơi sao mãi u hoài
Đời người ngắn ngủi ,mấy ai vẹn tròn...
Đừng giữ nụ cười héo hon
Hãy vui khi thấy mình còn ở đây
Chốn hư ảo như cõi mây
Bồng bềnh  anh đến chốn này tìm vui
Bài thơ em viết "GỬI NGƯỜI"
Lâu rồi anh ấy ghé chơi ,than buồn
Nhờ em đánh thức  khơi nguồn
Tình thơ đã ngủ trong hồn từ lâu
Em vụng về viết mấy câu
Dành gửi người ấy ...Đừng sầu nữa anh! 

Biển Xanh-Thương Giang
 
    Ngỡ rằng thơ em viết gửi anh
Nỗi niềm thương cảm đã riêng dành
  Không ngăn xúc động nên họa lại
Giờ đây thấy ngượng bởi lanh chanh.
 
  Dù em gửi ai cũng thế thôi
Nhắc đến nỗi đau lòng bồi hồi
  Hơn nửa đời người đạ̃ đánh mất
Buồn ngồi nhớ đến thuở xa xôi.
                Biển Xanh
 
 

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.09.2009 19:38:31 bởi Biển Xanh >
Rdinh 06.09.2009 20:05:50 (permalink)
0
 
Bắc nhịp cầu thơ

Không có khỏang cách  xa xôi
Không còn cách biệt tuổi đời trong thơ
Mỗi ngày thấp thỏm đợi chờ 
Có bài nào mới ,người  vừa viết không...
Và rồi hăm hở hoạ cùng
Buồn vui hoà một mạch chung thơ người
Một năm ,nhanh quá vèo trôi
Người vào Thư quán dâng đời trang thơ
Gói tâm tư với ước mơ
Đến với bè bạn ,câu thơ-bắc cầu...
Chúc người gắn bó thật lâu
Trong vườn Thơ quán với bầu bạn thơ...


Thương Giang





SĨ ĐOAN 06.09.2009 23:17:36 (permalink)
0
 
 
Gửi người...

 Vườn thơ đông đúc bao người

Sao anh lại nói đơn côi một mình?
Anh chơi  đuổi bóng bắt hình...
Cuộc vui kết thúc nhớ tình nghĩa xưa...?

Thương Giang
 
 
Vui, buồn- khúc hát say sưa!
Tình thơ còn đó thốt thưa giữ gìn
Làm sao đổi dạng thay hình
Quên ân nghĩa cũ quên tình Thương Giang
-sd-

 

 
TRỐNG VẮNG

Vườn thơ bè bạn vui đông
Mà nghe trống vắng vì lòng đơn côi
Nụ cười héo hắt trên môi
Mua vui chốc lát lại rồi buồn hơn
Quen sống khép kín cô đơn
Niềm đau thân phận chập chờn chưa phai…
Anh ơi sao mãi u hoài
Đời người ngắn ngủi ,mấy ai vẹn tròn...
Đừng giữ nụ cười héo hon
Hãy vui khi thấy mình còn ở đây
Chốn hư ảo như cõi mây
Bồng bềnh  anh đến chốn này tìm vui
Bài thơ em viết "GỬI NGƯỜI"
Lâu rồi anh ấy ghé chơi ,than buồn
Nhờ em đánh thức  khơi nguồn
Tình thơ đã ngủ trong hồn từ lâu
Em vụng về viết mấy câu
Dành gửi người ấy ...Đừng sầu nữa anh! 

Biển Xanh-Thương Giang
 
 
Đêm đêm gió thoảng thâu canh
Ngủ đi lòng nhé chớ sanh lụy phiền
Phiêu diêu đồi núi dốc triền
Tìm gờ vách đá ngủ liền một hơi.
-sd-
THƯƠNG GIANG 07.09.2009 07:00:38 (permalink)
0
Gửi người...

Vườn thơ đông đúc bao người
Sao anh lại nói đơn côi một mình?
Anh chơi đuổi bóng bắt hình...
Cuộc vui kết thúc nhớ tình nghĩa xưa...?

Vui, buồn- khúc hát say sưa!
Tình thơ còn đó thốt thưa giữ gìn
Làm sao đổi dạng thay hình
Quên ân nghĩa cũ quên tình Thương Giang

Ơn nghĩa cũ  vẫn còn mang
Xưa em  mới đến ,ngỡ ngàng chưa quen...
Có anh như người bạn hiền
Giúp gửi  bài viết ... em quên sao đành...!

Thương Giang-Sĩ Đoan



TRỐNG VẮNG

Vườn thơ bè bạn vui đông
Mà nghe trống vắng vì lòng đơn côi
Nụ cười héo hắt trên môi
Mua vui chốc lát lại rồi buồn hơn
Quen sống khép kín cô đơn
Niềm đau thân phận chập chờn chưa phai…

Anh ơi sao mãi u hoài
Đời người ngắn ngủi ,mấy ai vẹn tròn...
Đừng giữ nụ cười héo hon
Hãy vui khi thấy mình còn ở đây
Chốn hư ảo như cõi mây
Bồng bềnh anh đến chốn này tìm vui
Bài thơ em viết "GỬI NGƯỜI"
Lâu rồi anh ấy ghé chơi ,than buồn
Nhờ em đánh thức khơi nguồn
Tình thơ đã ngủ trong hồn từ lâu
Em vụng về viết mấy câu
Dành gửi người ấy ...Đừng sầu nữa anh!

Đêm đêm gió thoảng thâu canh
Ngủ đi lòng nhé chớ sanh lụy phiền
Phiêu diêu đồi núi dốc triền
Tìm gờ vách đá ngủ liền một hơi.

Ngủ để quên chuyện qua rồi...
Để  mơ tròn giấc...Cuộc đời nở hoa
Dòng sông chở nỗi buồn xa
Niềm vui ở lại chan hoà như xưa

Biển Xanh -Thương Giang-Sĩ Đoan
Biển Xanh 07.09.2009 19:05:17 (permalink)
0
THEO ANH VỀ
Đúng là cô bé Thương Giang
Thích đùa mà sợ nên càng dễ thương
Muốn yêu lại ngại tơ vương
Bàn lo đám cưới nhưng dường chưa yêu
Cho nên bày trò đủ điều
Để anh hụt hẫng liêu xiêu trong lòng
Hỏi em có thích lấy chồng
Hay sống cô độc phòng không khóc thầm
Cuộc đời còn lại bao năm
Một mình gối chiếc đêm nằm chèo queo
Nếu em không chê anh nghèo
Mau chịu đám cưới đi theo anh về
Nhà tranh vách đất sông quê
Có em...anh hứa không hề...yêu thêm…
Chỉ khi đầu gối nhão mềm
Chân không đứng vững hết thèm yêu ai.
Bây giờ  muốn cưới vợ hai
Lẽ nào anh bảo một mai thay lòng..?
Nam nhi đa cảm đèo bòng
Thứ phi phận mọn...em không trách gì...
Nếu gân cốt cứng...cứ đi
Khi nào kiệt sức...nhớ thì ghé thăm.
Mười hai tháng trong một năm
Đừng để chị cả đêm nằm nhớ thương
Em phận lẽ mọn tầm thường
Vài lời an ủi đêm trường ngủ ngon...
Cùng anh xuống bể ,lên non
Chỉ mong anh cưới để còn đi khoe
Hai Lúa buồn lắm đó nghe
Chê chồng mỏi gối...đi khoe thêm phiền
Bà cả đóng cửa ngủ riêng
Còn em thì bảo ăn kiêng cấm gần
Hai Lúa vốn là nông dân
Tay cày tay cuốc nên gân cốt còn
Tàn canh thao thức héo hon
Đêm nằm lạnh lẽo…chết còn sướng hơn
Hai bà đùn đẩy giận hờn
Bỏ mặc anh sống cô đơn một mình
Em ơi !..hãy nghĩ chút tình
Công anh khổ cực mới “rinh” em về
Sao em lại nỡ cười chê
Chiều anh một tí…đỡ “quê”bạn bè… 
  Biển Xanh - Thương Giang
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.09.2009 19:40:26 bởi Biển Xanh >
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 24 của 257 trang, bài viết từ 346 đến 360 trên tổng số 3849 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 10 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9