CHẠM… Lạc mất rồi, nên loi lẻ trái tim côi Biết sợ run trước chiều về, gió lạnh Ai còn nợ... ai, vạt áo trắng...? Vẫn chòng chành trong khúc nhớ riêng chung Ta tìm lại ta... phù vân khoảng vắng cô cùng Nghe hơi thở thời gian chầm chậm Có bao giờ em ngược con sóng Để bập bềnh thăm thẳm bến bờ anh...? Hãy chạm dòng mưa, nơi khóe mắt úa tàn Phía không nhau... bên dòng đời rất vội Và khóc đi, yêu thương xưa lạc lối Đặc quánh không gian, hơi thở chính mình... lanh.ktq CHỢT NHẬN RA …
Một nốt trầm rơi giữa không thinh . Ta thảng thốt như gặp hình bóng cũ . Bao năm rồi kỷ niệm rêu bám phủ . Bất chợt cựa mình , gọi quá khứ ùa về . Giọt tủi sầu đọng khóe mắt tái tê Rối lòng ai bởi hẹn thề ngày ấy ? Hình như con tim yêu bồi hồi thức dậy . Nhóm ngọn lửa lòng bùng cháy trong nhau . Thời gian trôi ,chỉ nhuộm bạc mái đầu . Dù cách xa muốn quên đâu có dễ? Phía không em , rớt nỗi buồn lặng lẽ. Để giờ nhận ra ,mình chẳng thể chia xa .... Kiev 02/10/2016 Vũ Thương Giang Điều thật...
Vẫn vẹn nguyên không gian ấy một màu
Màu yêu thương, đâu dễ gì xóa bỏ
Kỷ niệm ùa về... dứt day, còn đó
Cứ nhói lòng, sâu thẳm... bóng hình nhau
Ta vẫn đi qua những năm tháng dãi dầu
Nơi khóe mắt đọng về xưa, tê tái
Cuối đường chiều, đôi tim... vụng dại
Đã một lần, lạc bước... trong nhau...
Thời gian trôi... ừ, chỉ nhuộm trắng mái đầu
Bởi rất xa... ngọn lửa hồng, vẫn cháy
Cứ âm ỉ, dưỡng nuôi. Ta, đành vậy...
Điều thật... này, xin nguyện giữ, tình nhau...
lanh.ktq