HẰN
Có lẽ nào xuôi ngược giữa dòng đời
Ta lạc nhau một chiều gió nổi
Câu thơ buồn dở dang và chắp nối
Biền biệt xa, ngày cũ, có quay về…?
Ai một mình khắc khoải những đam mê
Hương lạt phai hay dối ngày quá vãng
Ta loay hoay bọc mình trong tâm trạng
Nghe lòng cuồng, lỗi nhịp những vần xoay
Thế rồi ngày… bọt nước vẫn qua tay
Bờ yêu xưa,vệt chân ngoan lầm lạc
Giữa mênh mông đại dương và khát
Hối hả mùa dao dát sóng, chờ nhau
Ta vẫn yêu nên chắp dấu tình sầu
Dã tràng say, mải mê xây bờ cát
Mộng nổi trôi thi nhân ghềnh đá bạc
Chạm riêng mình, giọt mặn còn rơi…
Người ở đâu! Xa xăm thế…giữa vạn lời
Mà vô ngôn,đau…thừa riêng đọng lại
Phía cuối chiều, xin chút gì còn mãi
Khỏi bơ vơ ngột ngạt giữa tình đời...
lanh.ktq