NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 29 của 257 trang, bài viết từ 421 đến 435 trên tổng số 3849 bài trong đề mục
Rdinh 24.10.2009 08:11:33 (permalink)
0
 

Người đi đi đã từ lâu
Để dòng khô cạn héo sầu trang thơ.

Thuyền đây vẫn đợi vẫn chờ
Mà thi-nhân ấy bây giờ là đâu?
Thuyền thơ vẫn đợi giang đầu
Thơ người giang vĩ chưa câu trả lời !

Người đi nay đã về rồi
Sông Thương trở lại đắp bồi phù sa
Đáp đền ngày tháng cách xa
Vườn thơ khô héo trổ hoa lại dần
Cám ơn bằng hữu thi nhân
Gần ,xa vẫn giữ tình thân ngày nào....

Thương-Giang về thấy lao-xao
Thơ thì lác-đác quà nào thấy đâu ?
Thôi thì thơ cứ ví-dầu
Phù-sa cứ đắp cho mầu mỡ lên
Đất bồi cây, lúa giầu thêm
Nhìn THƯƠNG-GIANG chảy niềm riêng dâng trào.

Người khôn trách cũng ngọt ngào
Khổ cho người dại ra vào ngẩn ngơ
Vụng về lúng túng câu thơ
Như bòng bong rối mớ tơ trong lòng
Chẳng biết viết nổi gì không...
Sợ nếu gác bút...nhớ mong tím chiều...

Vội chi gác bút về hưu
Thơ ai lại phải những chiều lênh-đênh
Không thơ đời thấy buồn tênh
Như dòng khô cạn, như tình lẻ-loi
Những khi nắng quái chiều rơi
Nhớ người thơ cũ sao vơi nỗi sầu
Đời người như bóng vó câu
Ta gieo thơ để giãi sầu... mà vui.
 


Rdinh-Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2009 08:16:09 bởi Rdinh >
THƯƠNG GIANG 24.10.2009 09:16:25 (permalink)
0

Gửi người
Người đi đi đã từ lâu
Để dòng khô cạn héo sầu trang thơ.
Thuyền đây vẫn đợi vẫn chờ
Mà thi-nhân ấy bây giờ là đâu?
Thuyền thơ vẫn đợi giang đầu
Thơ người giang vĩ chưa câu trả lời !

Người đi nay đã về rồi
Sông Thương trở lại đắp bồi phù sa
Đáp đền ngày tháng cách xa
Vườn thơ khô héo trổ hoa lại dần
Cám ơn bằng hữu thi nhân
Gần ,xa vẫn giữ tình thân ngày nào....

Thương-Giang về thấy lao-xao
Thơ thì lác-đác quà nào thấy đâu ?
Thôi thì thơ cứ ví-dầu
Phù-sa cứ đắp cho mầu mỡ lên
Đất bồi cây, lúa giầu thêm
Nhìn THƯƠNG-GIANG chảy niềm riêng dâng trào.

Người khôn trách cũng ngọt ngào
Khổ cho người dại ra vào ngẩn ngơ
Vụng về lúng túng câu thơ
Như bòng bong rối mớ tơ trong lòng
Chẳng biết viết nổi gì không...
Sợ nếu gác bút...nhớ mong tím chiều...

Vội chi gác bút về hưu
Thơ ai lại phải những chiều lênh-đênh
Không thơ đời thấy buồn tênh
Như dòng khô cạn, như tình lẻ-loi
Những khi nắng quái chiều rơi
Nhớ người thơ cũ sao vơi nỗi sầu
Đời người như bóng vó câu
Ta gieo thơ để giãi sầu... mà vui.

Viết chẳng được định thoái lui
Nhưng nhớ thi hữu...lại dùi bút nghiên
Gặp nhau quên hết ưu phiền
Thơ bắc cầu nối mọi miền với nhau
Mỗi trang thơ một sắc mầu
Giao lưu thân thiết quên nhau dễ gì...

Rdinh-Thương Giang


Biển Xanh 24.10.2009 10:55:48 (permalink)
0
XIN EM ĐỪNG…

Em chớ xui dại đó nhe

Bà cả biết được vội nghe theo lời
Trói chân anh hết rong chơi
Đốt thơ bẻ bút kể đời như tiêu
Còn đâu mơ mộng liêu xiêu
Tình thơ anh thả có nhiều người thương
Giờ đây ngăn lối bít đường
Bày chi ra cảnh tai ương sao đành
Em hãy thông cảm cho anh
Tình yêu còn lại riêng dành em thôi
Hỏng dám vọng tưởng xa xôi
Xin bớt giận dỗi anh ngồi hầu đây…

Người đâu lẻo miệng thế này...
Thảo nào chị cả ra tay chẳng đành
Thế nên thỏa  sức Biển Xanh,
Mượn vườn Thư quán buông mành làm thơ
Gom câu chữ dệt mộng mơ
Tình cảm lai láng bao giờ cạn đâu
Mỗi vườn thơ bắc nhịp cầu
Mỗi nàng thơ trút một  bầu yêu thương
Đi đêm lắm sẽ cùng đường,
Nếu chị cả biết...thì xương anh nhừ...



Lẻo mồm không “tán” được em
Bao nhiêu tài nghệ đều đem ra xài
Tim em chẳng thấy lung lay
Chắc nó cứng lắm sạn chai mất rồi
Anh đành phải chịu thua thôi
Tìm thầy cầu cứu cùng ngồi tính suy…
 
BX. Mặc Nhân Sơn - Thương Giang
THƯƠNG GIANG 24.10.2009 18:57:47 (permalink)
0
Đâu cần...
Lẻo mồm không “tán” được em

Bao nhiêu tài nghệ đều đem ra xài
Tim em chẳng thấy lung lay
Chắc nó cứng lắm sạn chai mất rồi
Anh đành phải chịu thua thôi
Tìm thầy cầu cứu cùng ngồi tính suy…

Chẳng "thầy" vẫn có "phòng nhì "
Đào hoa Thư quán ai bì được anh?
Thơ tình chan chứa Biển Xanh
Tim  chai đá cũng tan  thành nước thôi
Còn em...dòng nước nổi trôi
Lênh đênh phiêu bạt xứ người...xa xăm.
Được người quân tử đoái thăm
Đâu cần phải "tán" đã cầm nón theo...

BX. Mặc Nhân Sơn - Thương Giang
Rdinh 24.10.2009 20:10:02 (permalink)
0
 
Gửi người
Thuyền thơ vẫn đợi
 
Người đi đi đã từ lâu
Để dòng khô cạn héo sầu trang thơ.

Thuyền đây vẫn đợi vẫn chờ
Mà thi-nhân ấy bây giờ là đâu?
Thuyền thơ vẫn đợi giang đầu
Thơ người giang vĩ chưa câu trả lời !

Người đi nay đã về rồi
Sông Thương trở lại đắp bồi phù sa
Đáp đền ngày tháng cách xa
Vườn thơ khô héo trổ hoa lại dần
Cám ơn bằng hữu thi nhân
Gần ,xa vẫn giữ tình thân ngày nào....
 
Niềm riêng

Thương-Giang về thấy lao-xao
Thơ thì lác-đác quà nào thấy đâu ?
Thôi thì thơ cứ ví-dầu
Phù-sa cứ đắp cho mầu mỡ lên
Đất bồi cây, lúa giầu thêm
Nhìn THƯƠNG-GIANG chảy niềm riêng dâng trào.

Người khôn trách cũng ngọt ngào
Khổ cho người dại ra vào ngẩn ngơ
Vụng về lúng túng câu thơ
Như bòng bong rối mớ tơ trong lòng
Chẳng biết viết nổi gì không...
Sợ nếu gác bút...nhớ mong tím chiều...
 
Vội-vàng chi

Vội chi gác bút về hưu
Thơ ai lại phải những chiều lênh-đênh
Không thơ đời thấy buồn tênh
Như dòng khô cạn, như tình lẻ-loi
Những khi nắng quái chiều rơi
Nhớ người thơ cũ sao vơi nỗi sầu
Đời người như bóng vó câu
Ta gieo thơ để giãi sầu... mà vui.

Viết chẳng được định thoái lui
Nhưng nhớ thi hữu...lại dùi bút nghiên
Gặp nhau quên hết ưu phiền
Thơ bắc cầu nối mọi miền với nhau
Mỗi trang thơ một sắc mầu
Giao lưu thân thiết quên nhau dễ gì...
 
Vần thơ tri-kỷ
 
Gặp người tri-kỷ mấy khi
Gặp người thơ để vân-vi đôi vần
Viết lên những áng thơ văn
Đùa vui ta nói bút thần tạo ra
Câu thơ làm nổi phong-ba
Câu thơ đem đến nghĩa xa thành gần
Có thơ mới thấy tình Xuân
Có thơ mới thấy tình thân đậm-đà
Đường đi cách trở bao-la
Nhớ nhau chỉ gởi những là thơ vui
Sẻ-san những nỗi đầy vơi
Xóa đi những nỗi ngậm-ngùi cách quê.
 


Rdinh-Thương Giang


lelong54 24.10.2009 21:58:32 (permalink)
0
Đừng cười...
Bây giờ em trở lại rồi

Rảnh rang sẽ ghé qua chơi bên nhà
Tập tành đối họa thi ca
Xếp câu ghép chữ...miễn là vần thôi.
Ngô nghê...anh đọc chớ cười.
Kẻo em chẳng dám học đòi làm thơ

-TG-
Anh yêu người đẹp ngây thơ
Chứ đâu kén chữ.....mà thơ với vần
Anh yêu dòng nước trong ngần
Như tên vẫn gọi...bao lần.....Thương Giang !
Anh yêu....lòng sáng cao sang
Chân thành rạng rỡ......dịu dàng từ tâm  !

lelong54 24.10.2009 22:06:45 (permalink)
0
Lỡ rồi.....!
 
Lỡ yêu thương những dòng thơ
Đắm say ước vọng từng giờ bên nhau
Ươm xanh trời đất ngọt ngào
Cỏ, hoa, mây, nước,.....dạt dào gió, trăng !
 
Lỡ rồi...yêu những thơ vần
Nên thương đắm đuối cảnh trần khổ đau
Đa tình....ôi.....! Biết làm sao
Yêu người chỉ một....! Thương đau.....quá mười !
 
Lỡ rồi...đành khóc thật tươi
Cho từng con chữ buồn cười...ngây ngô !
Cho hương sắc......chậm phai mờ
Cho thơ tôi mãi........từng giờ hôn em  !
 
THƯƠNG GIANG 24.10.2009 22:31:38 (permalink)
0
Vần thơ tri-kỷ

Gặp người tri-kỷ mấy khi
Gặp người thơ để vân-vi đôi vần
Viết lên những áng thơ văn
Đùa vui ta nói bút thần tạo ra
Câu thơ làm nổi phong-ba
Câu thơ đem đến nghĩa xa thành gần
Có thơ mới thấy tình Xuân
Có thơ mới thấy tình thân đậm-đà
Đường đi cách trở bao-la
Nhớ nhau chỉ gởi những là thơ vui
Sẻ-san những nỗi đầy vơi
Xóa đi những nỗi ngậm-ngùi cách quê.

Chân qua muôn nẻo sơn khê
Nửa đời phiêu bạt chẳng về cố hương
Gặp người đồng cảnh tha phương
Cùng yêu thơ phú nên thường họa  đôi
Hữu duyên hạnh ngộ người ơi!
Thơ là cầu nối,xa xôi cũng gần...
Chẳng hề gặp mặt một lần.
Chẳng quản tuổi tác, đâu cần  giầu sang...
Vẫn đầy ắp hồn thơ mang
Tình người trong trẻo nhẹ nhàng vô tư...

Rdinh-Thương Giang
Biển Xanh 24.10.2009 23:18:08 (permalink)
0
Em về cuối thu...

Bây giờ trời đã cuối thu

Em về xứ lạnh...thâm u mây chiều.
Lá vàng rụng biết bao nhiêu...
Để cây trơ trụi tiêu điều xác xơ...
Em về...sương trắng phủ mờ
Bước chân lạc lõng,ngẩn ngơ ...Thu tàn.
Heo may lạnh.Gió miên man.
Chiều buông mây xám...Đêm lan nhanh dần
Nhà thờ vẳng tiếng chuông ngân
Con đường hun hút...nhỏ dần bóng em...
Thương Giang

Nhìn tấm hình anh post lên ngẫu hứng viết tặng anh bài thơ này .

 
 
TÀN THU
 
Biết em tìm đến thăm mình
Mà anh chỉ biết lặng thinh cúi đầu
Lá vàng gió cuốn về đâu
Để cành xơ xác thu sầu đìu hiu
Bóng em khuất nẻo liêu xiêu
Nghe hồn hoang lạnh buồn thiu đứng nhìn
Đời anh lắm nỗi linh đinh
Thôi đành lỗi hẹn cho tình bay xa
Thời gian rồi sẽ trôi qua
Thu tàn đông đến nhạt nhòa hương xưa
Em về anh chẳng đón đưa
Một mình thơ thẩn dưới mưa...đau lòng…
 
Mặc Nhân Sơn 
 
Rdinh 24.10.2009 23:29:51 (permalink)
0
 
Vần thơ tri-kỷ

Gặp người tri-kỷ mấy khi
Gặp người thơ để vân-vi đôi vần
Viết lên những áng thơ văn
Đùa vui ta nói bút thần tạo ra
 
Câu thơ làm nổi phong-ba
Câu thơ đem đến nghĩa xa thành gần
Có thơ mới thấy tình Xuân
Có thơ mới thấy tình thân đậm-đà
 
Đường đi cách trở bao-la
Nhớ nhau chỉ gởi những là thơ vui
Sẻ-san những nỗi đầy vơi
Xóa đi những nỗi ngậm-ngùi cách quê.

Chân qua muôn nẻo sơn khê
Nửa đời phiêu bạt chẳng về cố hương
Gặp người đồng cảnh tha phương
Cùng yêu thơ phú nên thường họa  đôi
 
Hữu duyên hạnh ngộ người ơi!
Thơ là cầu nối,xa xôi cũng gần...
Chẳng hề gặp mặt một lần.
Chẳng quản tuổi tác, đâu cần  giầu sang...
 
Vẫn đầy ắp hồn thơ mang
Tình người trong trẻo nhẹ nhàng vô tư...
 
Xa quê cả chục năm dư
Gặp người tri-kỷ hồn thơ dâng trào
Tình thơ xưa dấu nơi đâu ?
Mà nay thơ cứ dạt-dào trào tuôn !
 
Trôi đi bao nét tình buồn
Trắng trong được cả tâm-hồn sầu đông
Nếu người là một dòng sông
Tôi  xin làm cánh bèo bồng-bềnh trôi
 
Người ơi ! chớ vội xa rời
Để hồn thơ héo... để người nhớ-nhung.
 


Rdinh-Thương Giang


 
THƯƠNG GIANG 25.10.2009 05:47:17 (permalink)
0
Đừng cười...
Bây giờ em trở lại rồi
Rảnh rang sẽ ghé qua chơi bên nhà
Tập tành đối họa thi ca
Xếp câu ghép chữ...miễn là vần thôi.
Ngô nghê...anh đọc chớ cười.
Kẻo em chẳng dám học đòi làm thơ

Anh yêu người đẹp ngây thơ
Chứ đâu kén chữ.....mà thơ với vần
Anh yêu dòng nước trong ngần
Như tên vẫn gọi...bao lần.....Thương Giang !
Anh yêu....lòng sáng cao sang
Chân thành rạng rỡ......dịu dàng từ tâm !

Qua bao sóng gió thăng trầm
Luyến thương  vẫn giữ ,giờ thầm gửi trao...
Buâng khuâng ,lòng thấy nao nao,
Cám ơn tình cảm ngọt ngào nơi anh.
Ru em giấc ngủ an lành
Trong mơ vẫn thấy thơ anh tặng mình...

Thương Giang-LêLong

trongvan 25.10.2009 06:57:54 (permalink)
0
VÔ TÂM...

Hai mươi tây của tháng nầy
Là ngày gì nhỉ! Có ai biết cà?
Cớ sao tỷ lại muốn hoa?
Dễ thôi, được chứ... nhưng mà hình như...

Hơi muộn, tỷ giận đệ ư?
Tặng chị rau/quả từ từ dùng sau
Tại vì em bận bù đầu
Nên cũng ít rảnh để vào đây chơi

Chắc tỷ đã hết bệnh rồi
Thành ra khíu chọ chết người ta luôn!

Hơi đâu mà  giận mà buồn
Đệ vô tâm thế...May còn khéo tay
Đàn ông phải nhớ từ nay
Hai mươi của tháng mười ngày tặng hoa

Trước là tặng mẹ ,tặng bà
Rồi chị em gái...sau là người yêu...
Nếu đệ rủng rỉnh tiền tiêu
Hoa kèm quà tặng là điều cũng nên

Cho dù cao -thấp,sang-hèn...
Ngày Hội Phụ nữ chớ quên chúc mừng.
Vì Tỷ chẳng phải người dưng
Coi Văn là đệ ,trách đừng giận nghe!
 

Cớ chi đủ thứ zậy nè?
Nhớ sao cho hết, nhiều ghê tỷ à!
Năm tới nhớ nhắc sớm nha
(Chắc là phải trước khoảng 3-4 ngày)
 
Nhiều khi em ít vô đây
Nhỡ mà trễ nữa bị rầy rất oan
Tỷ biết rằng em thật ngoan
Nhưng hay quên lắm, nên càng đáng thương
 
Tối ngày bận việc ngoài đường
Chuyện nhà chểnh mảng lẽ thường phải không?

Trọng Văn-Thương Giang

<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2009 06:59:47 bởi trongvan >
THƯƠNG GIANG 25.10.2009 07:00:52 (permalink)
0
Lỡ rồi.....!

Lỡ yêu thương những dòng thơ
Đắm say ước vọng từng giờ bên nhau
Ươm xanh trời đất ngọt ngào
Cỏ, hoa, mây, nước,.....dạt dào gió, trăng !

Lỡ rồi...yêu những thơ vần
Nên thương đắm đuối cảnh trần khổ đau
Đa tình....ôi.....! Biết làm sao
Yêu người chỉ một....! Thương đau.....quá mười !

Lỡ rồi...đành khóc thật tươi
Cho từng con chữ buồn cười...ngây ngô !
Cho hương sắc......chậm phai mờ
Cho thơ tôi mãi........từng giờ hôn em !

Em còn biết nói chi thêm
Khi con tim đã   nhũn  mềm ,vì yêu?
"Lỡ " thương - nhớ  ắt phải nhiều,
Ngóng trông chờ đợi   những chiều vắng nhau...

Đa tình  ôm mối tình sầu
"Lỡ"yêu  hạnh phúc khổ đau chất chồng
Không yêu cũng thấy chạnh lòng
Cũng buồn ,cũng tủi ,cũng mong cũng chờ...

"Lỡ" rồi...nên mới ngẩn ngơ,
Khuê phòng khóa trái...làm thơ gửi người
Thả hồn phiêu lãng khắp nơi,
Mắt nhìn khoảng trống...mỉm cười làm duyên...

LL-TG



THƯƠNG GIANG 25.10.2009 08:48:10 (permalink)
0

Vần thơ tri-kỷ

Gặp người tri-kỷ mấy khi
Gặp người thơ để vân-vi đôi vần
Viết lên những áng thơ văn
Đùa vui ta nói bút thần tạo ra

Câu thơ làm nổi phong-ba
Câu thơ đem đến nghĩa xa thành gần
Có thơ mới thấy tình Xuân
Có thơ mới thấy tình thân đậm-đà

Đường đi cách trở bao-la
Nhớ nhau chỉ gởi những là thơ vui
Sẻ-san những nỗi đầy vơi
Xóa đi những nỗi ngậm-ngùi cách quê.

Chân qua muôn nẻo sơn khê
Nửa đời phiêu bạt chẳng về cố hương
Gặp người đồng cảnh tha phương
Cùng yêu thơ phú nên thường họa đôi

Hữu duyên hạnh ngộ người ơi!
Thơ là cầu nối,xa xôi cũng gần...
Chẳng hề gặp mặt một lần.
Chẳng quản tuổi tác, đâu cần giầu sang...

Vẫn đầy ắp hồn thơ mang
Tình người trong trẻo nhẹ nhàng vô tư...

Xa quê cả chục năm dư
Gặp người tri-kỷ hồn thơ dâng trào
Tình thơ xưa dấu nơi đâu ?
Mà nay thơ cứ dạt-dào trào tuôn !

Trôi đi bao nét tình buồn
Trắng trong được cả tâm-hồn sầu đông
Nếu người là một dòng sông
Tôi xin làm cánh bèo bồng-bềnh trôi

Người ơi ! chớ vội xa rời
Để hồn thơ héo... để người nhớ-nhung.

Vườn thơ thành mái nhà chung
Biết bao sông, biển hòa cùng về đây.
Thương Giang ,lưu lạc bao ngày
Giờ về Thư quán gặp ngay bạn hiền

Chẳng cùng trang lứa đồng niên
Lại sống xa vẫn bén duyên thân tình
Ơn Trời quen được Rdinh
Tranh thơ rất đẹp để mình học theo

Người ơi! Đừng ước cánh bèo
Sông Thương phiêu bạt...chớ theo làm gì...

Rdinh-Thương Giang


Rdinh 25.10.2009 08:35:44 (permalink)
0
 
Vần thơ tri-kỷ

Gặp người tri-kỷ mấy khi
Gặp người thơ để vân-vi đôi vần
Viết lên những áng thơ văn
Đùa vui ta nói bút thần tạo ra

Câu thơ làm nổi phong-ba
Câu thơ đem đến nghĩa xa thành gần
Có thơ mới thấy tình Xuân
Có thơ mới thấy tình thân đậm-đà

Đường đi cách trở bao-la
Nhớ nhau chỉ gởi những là thơ vui
Sẻ-san những nỗi đầy vơi
Xóa đi những nỗi ngậm-ngùi cách quê.

Chân qua muôn nẻo sơn khê
Nửa đời phiêu bạt chẳng về cố hương
Gặp người đồng cảnh tha phương
Cùng yêu thơ phú nên thường họa đôi

Hữu duyên hạnh ngộ người ơi!
Thơ là cầu nối,xa xôi cũng gần...
Chẳng hề gặp mặt một lần.
Chẳng quản tuổi tác, đâu cần giầu sang...

Vẫn đầy ắp hồn thơ mang
Tình người trong trẻo nhẹ nhàng vô tư...

Xa quê cả chục năm dư
Gặp người tri-kỷ hồn thơ dâng trào
Tình thơ xưa dấu nơi đâu ?
Mà nay thơ cứ dạt-dào trào tuôn !

Trôi đi bao nét tình buồn
Trắng trong được cả tâm-hồn sầu đông
Nếu người là một dòng sông
Tôi xin làm cánh bèo bồng-bềnh trôi

Người ơi ! chớ vội xa rời
Để hồn thơ héo... để người nhớ-nhung.

Vườn thơ thành mái nhà chung
Biết bao sông, biển hòa cùng về đây.
Thương Giang ,lưu lạc bao ngày
Giờ về Thư quán gặp ngay bạn hiền

Chẳng cùng trang lứa đồng niên
Lại sống xa vẫn bén duyên thân tình
Ơn Trời quen được Rdinh
Tranh thơ rất đẹp để mình học theo

Người ơi! Đừng ước cánh bèo
Sông Thương phiêu bạt...chớ theo làm gì...
 
Thương-Giang chắc sẻ nhiều chi (chi lưu)
Cho nên chẳng muốn ai đi theo mình
Bạn thân hiền nhất có Rdinh
Xin làm bèo nổi cũng đành cho  "out"
 
Khen giỏi cứ khen aò-aò
Vậy mà tuột dốc lúc nào chẳng hay
Thôi thời cứ như thế này
Thơ ta cứ thả mỗi ngày cho vui
 
Chẳng cần phải nói "ngậm-ngùi"
Thương-Giang phiêu-bạt đến đời nào đây
Khéo mồm miệng quá Giang ôi !
Ở gần chắc bị Giang lôi Giang dìm (xuống sông).

Rdinh-Thương Giang

<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2009 08:56:14 bởi Rdinh >
Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 29 của 257 trang, bài viết từ 421 đến 435 trên tổng số 3849 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9