NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
MẶC KỆ...
Gặp nhau qua những tình thơ
Gợi niềm luyến nhớ vu vơ qua ngày
Mặc kệ!..em thuộc về ai
Anh thầm yêu mãi…đêm dài mộng du
Tình anh như nắng mùa thu
Xua tan hơi lạnh sương mù ,nơi đây...
Lời anh như cánh hạc bay
Đậu vào giấc ngủ hao gầy...nhớ thương...
Tình buồn nên mãi tơ vương
Yêu chi rồi để đôi đường chia phôi
Em về bến khác xa xôi
Đò chiều vắng bóng anh ngồi chờ mong
Lục bình lờ lững trên sông
Nhìn sắc hoa tím mà lòng nhớ em…
Mặc Nhân Sơn - Thương Giang
... Nửa đời còn lại cho nhau
Cuộc sống thanh đạm cháo rau thắm tình…
Chẳng cần đám cưới linh đình
Trầu cau thay lễ chúng mình lên đôi...
Sông -Biển hòa một dòng trôi
Hai ta hòa giữa dòng đời sống chung...
Tình mình sao quá mông lung
Sông Thương chẳng muốn hòa cùng biển xanh
Ngược dòng rẽ hướng chảy quanh
Biển mong sum họp…cũng đành chịu thôi…
BX. Mặc Nhân Sơn - Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2009 04:52:52 bởi Nhân Sơn >
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
CHỐN CŨ
Em tìm về chốn cũ
Nơi chúng mình quen nhau
Bên hồ liễu vẫn rủ
Nhưng bóng người thấy đâu...?
Thương Giang
Ru về kỉ niệm Em về chốn cũ Chiều nay Bên hồ kỉ niệm những ngày mới quen Bóng người đâu thầm gọi tên Mùa đông tê tái đàn lên cung sầu Tìm người chẳng thấy người đâu Buồn vương mái tỏc rối câu thơ tình
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2009 18:54:24 bởi nguyenngoat >
Chiều nay mưa lạnh rả rích rơi
Mây xám vần vũ giăng đầy trời
Buồn trông lá rụng đầy trước ngõ
Lối cũ vắng hoe...chẳng thấy người...
Thương Giang
Lớp này bận quá. Cáo lỗi trả lời trễ nghe TG.
Chúc TG vui-vẻ.
Rdinh
Sắc thu
Nơi anh chẳng có mùa thu
Không heo may lạnh ,thâm u mây trời.
Chắc không nhiều lá vàng rơi?
Em gom tất cả...Tặng người sắc thu...
Thương Giang
Tặng anh sắc thu chi dzậy....chời !
Quà !
Tặng anh sắc nắng vàng mơ
Anh không biết để đâu giờ cho sang
Nhà đây tím, tái, tồi, tàn.
Vách thưa gió lộng...vài hàng thơ hiu....!
Uổng công em góp thật nhiều
Bao nhiêu lá rụng màu chiều thê lương !
Giá như...
Mong có anh những lúc này
Bên em chia sẻ đắng cay vơi nhiều...
Lang thang với nỗi cô liêu
Mưa thu lạnh lẽo ...Em, chiều cô đơn...
Em…anh chẳng khác gì hơn
Yêu nhiều mà vẫn tay trơn vuột tình
Chiều thu thơ thẩn một mình
Lá rơi ngập lối nhớ hình bóng ai
Tóc buồn nên gió thôi bay
Âm thầm lê bước đường dài lạnh tanh…
Chân qua lối cũ , bước nhanh
Sợ kỷ niệm gợi bóng anh thủa nào...
Gió lùa tiếng lá lao xao.
Thì thầm đâu đó ngọt ngào lời xưa...
Em giờ đi dưới chiều mưa
Còn anh nơi ấy...gió lùa đơn côi....
Thương Giang-Mặc Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2009 23:43:27 bởi THƯƠNG GIANG >
Sắc thu
Nơi anh chẳng có mùa thu
Không heo may lạnh ,thâm u mây trời.
Chắc không nhiều lá vàng rơi?
Em gom tất cả...Tặng người sắc thu...
Thương Giang
Tặng anh sắc thu chi dzậy....chời !
Quà !
Tặng anh sắc nắng vàng mơ
Anh không biết để đâu giờ cho sang
Nhà đây tím, tái, tồi, tàn.
Vách thưa gió lộng...vài hàng thơ hiu....!
Uổng công em góp thật nhiều
Bao nhiêu lá rụng màu chiều thê lương !
Lê Long
Tạ từ...
Món quà quá đỗi tầm thường
Khiến cho người nhận chán chường ,thở than:
Rằng:"Nhà tím,tái, tồi ,tàn..."
Hơi đâu mơ mộng luận bàn sắc thu...
Thôi đành gom lại lời ru,
Giấu trong sắc lá, tạ từ người ta...
Thương Giang
CHỐN CŨ
Em tìm về chốn cũ
Nơi chúng mình quen nhau
Bên hồ liễu vẫn rủ
Nhưng bóng người thấy đâu...?
Thương Giang
Ru về kỉ niệm
Em về chốn cũ Chiều nay
Bên hồ kỉ niệm những ngày mới quen
Bóng người đâu thầm gọi tên
Mùa đông tê tái đàn lên cung sầu
Tìm người chẳng thấy người đâu
Buồn vương mái tỏc rối câu thơ tình
Chỉ còn vạt nắng lung linh
Nhuốm vàng sắc lá lặng thinh cuối ngày...
Sếu chở mùa ,sải cánh bay
Liễu bên hồ rủ dáng gầy xác xơ.
Nỗi buồn rớt xuống trang thơ
Thấu chăng em vẫn đợi chờ người ơi!
NN-TG
NHỮNG KHÚC TÂM CA CHO THƯƠNG GIANG 1.Thơ anh còn những lời ru Đi về dĩ vãng xa mù trong tim phương trời xa biết đâu tìm Em như là một bóng chim cuối trời 2.Đông về lạnh lắm người ơi Gió mang nỗi nhớ đôi bờ sông thương Ái tình còn những dư hương Gửi em một chút vấn vương lối về 3.Nhớ nhung lên mái tóc thề Dòng sông kỉ niệm xuôi về phương nao Gặp nhau trong giấc chiêm bao Đôi con tim mộng bay vào coĩ mơ.
Biết đâu... Hãy cứ mơ nhiều sẽ được thôi... Hãy cứ chờ xem...biết đâu rồi... Một ngày nào đó...Bụt xuất hiện Biến giấc mơ em thực giữ đời... -Thương Giang- E rằng Bụt tới Bụt chơi vơi Tình yêu nhân thế cứ rối bời Giận dỗi yêu thương như biển sóng Làm sao óng ả được người ơi ? Vũ kim Thanh
HỮU DUYÊN
Trời sinh ra ta kiếp hồng nhan
Lại tạo ra người - kẻ đa đoan.
Hai nẻo đường xa ,vô tình gặp.
Dưới mái nhà thơ để huyên hàn...
Tâm hồn ta tuyết giá dần tan.
Trái tim người nắng ấm tỏa lan.
" Hữu duyên thiên lý mình tương ngộ"
Trong vườn thi quán...nắng ngập tràn...
Thương Giang,
Biết...
Biết yêu sầu khổ với đắng cay
Sao vẫn mơ hoang ,mộng đêm ngày?
Men say tình ái giờ thù hận.
Lưu luyến làm chi lúc chia tay...
Quẳng khối tình xưa trả cho người,
Quên đi ngày tháng từng có đôi...
Sao mãi ngậm ngùi với chua xót?
Rũ sạch ưu phiền mới thảnh thơi...
THƯƠNG GIANG
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
VÔ TÂM...
Hai mươi tây của tháng nầy
Là ngày gì nhỉ! Có ai biết cà?
Cớ sao tỷ lại muốn hoa?
Dễ thôi, được chứ... nhưng mà hình như...
Hơi muộn, tỷ giận đệ ư?
Tặng chị rau/quả từ từ dùng sau
Tại vì em bận bù đầu
Nên cũng ít rảnh để vào đây chơi
Chắc tỷ đã hết bệnh rồi
Thành ra khíu chọ chết người ta luôn!
Hơi đâu mà giận mà buồn
Đệ vô tâm thế...May còn khéo tay
Đàn ông phải nhớ từ nay
Hai mươi của tháng mười ngày tặng hoa
Trước là tặng mẹ ,tặng bà
Rồi chị em gái...sau là người yêu...
Nếu đệ rủng rỉnh tiền tiêu
Hoa kèm quà tặng là điều cũng nên
Cho dù cao -thấp,sang-hèn...
Ngày Hội Phụ nữ chớ quên chúc mừng.
Vì Tỷ chẳng phải người dưng
Coi Văn là đệ ,trách đừng giận nghe!
Cớ chi đủ thứ zậy nè?
Nhớ sao cho hết, nhiều ghê tỷ à!
Năm tới nhớ nhắc sớm nha
(Chắc là phải trước khoảng 3-4 ngày)
Nhiều khi em ít vô đây
Nhỡ mà trễ nữa bị rầy rất oan
Tỷ biết rằng em thật ngoan
Nhưng hay quên lắm, nên càng đáng thương
Tối ngày bận việc ngoài đường
Chuyện nhà chểnh mảng lẽ thường phải không?
Nghe đệ nói thật mủi lòng
Khi nãy tỷ trách, giờ thông cảm rồi
Ngoan,hiền chịu khó hơn người...
Tối ngày tất tả ngược xuôi(hay là rong chơi?)ngoài đường...
Vì mưu sinh giữa đời thường
(Hay là thích ngắm phố phường ? Biết đâu...)
Áp lực công việc...đau đầu,
Nên đệ "mắc bệnh" quên mau thôi mà...
Khi nào sắp tới tháng Ba,
Gần ngày mồng Tám...sang nhà đệ chơi
Nhắc Văn chuẩn bị hoa tươi
Kèm theo quà tặng mọi người đúng không?
Còn sôcôlas với hoa hồng
Valentine tặng người trong mộng kìa...
Chết rồi! tỷ lại thía lia...
Nói nhiều, đệ đuổi ra rìa ...thì xong...
Đuổi tỷ chắc chắn là không
Có tỷ tán dóc vẫn hơn đó mà
Hôm nay nấu món gì nà?
Tỷ Thương xuống bếp lau nhà giùm đi
Em cần động não nghĩ suy
Chứ để chậm trễ ăn mì gói nghen!
Trọng Văn-Thương Giang
LÀM NGƯỜI...
Làm người đứng giữa đất trời
Trung tín lễ nghĩa ngời ngời tâm ta.
Những khi lời đã thốt ra
Tám ngựa chẳng thể để mà...đuổi theo.
Duyên ta dẫu tựa nước - bèo
Cũng xin gìn giữ- trong veo tâm hồn.
Chẳng lo chớp bể mưa nguồn,
Những người hào kiệt...sắc son lời thề!
Dẫu đi bao dặm sơn khê,
Dọc ngang thoả chí lại về bên tôi???
Đừng ví thân phận bèo trôi,
Hãy là gừng ,muối: Nghĩa người,duyên ta...
Mong sao bão táp đừng qua
Bầu trời quang đảng những là bình yên
Vươn vai gặt hái mộng duyên
Đan vào nỗi nhớ hàn huyên sớm chiều
Thơ nồng gửi gió hiu hiu
Bay vào giấc ngủ dỗ nhiều mộng mơ
Nghe như tiếng sóng xô bờ
Thầm thì câu hát :"...đợi chờ trong mưa"...
Thơ ru giấc ngủ ban trưa,
Bình yên ,mộng đẹp anh vừa lòng không?
Trời yên ,biến chẳng bão giông.
Đừng lo sợ nữa...Giấc nồng...Có em!
Đâu đây ngọn gió bên thềm
Mang hơi ấm áp đáp mềm bờ môi
Cám ơn phương ấy xa xôi
Ân tình rạng mãi trong tôi giữa trời.
Ai ru chỉ bấy nhiêu lời?
Hay là trọn kiếp cho đời mầu xanh?
Lời ru dịu ngọt an lành
Sẽ theo ngày tháng bên anh trọn đời.
Lời ru câu hát à ơi,
Tình gừng nghĩa muối, tình vôi quện trầu...
Gừng cay muối mặn thắm sâu
Tình như vôi quyện với trầu đỏ tươi.
Đừng nghi ngại nữa anh ơi!
Đoan trang lời ngọc đổi dời dễ đâu....
-HTS- TG-
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: