NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 33 của 257 trang, bài viết từ 481 đến 495 trên tổng số 3849 bài trong đề mục
THƯƠNG GIANG 30.10.2009 14:29:24 (permalink)
0
   

          Biển kiêu hùng
 
Biển kiêu  hùng vì chẳng sợ bão giông
Biển kiêu hùng vì biển rộng mênh mông
Biển kiêu hùng vì biển không nhạt nhẽo
Biển kiêu hùng gấp trăm vạn lần sông

Sông kiên trinh khi sông đục biển trong?
Sông vô vị còn biển đậm đà muối
Sông ra biển sông nhỏ như dòng suối
Sông làm sao sánh nổi biển kiêu hùng....
Thương Giang,


        Lời dòng sông nhỏ
 
Nếu không có những dòng sông nhỏ
Trăm ngọn nguồn cùng hướng biển anh
Thì biển ơi biển chẳng thể xanh
Lòng biển cạn trơ những ghềnh đá cũ
Biển chẳng thể kiêu hùng tung cánh bạc
Phía xa khơi chẳng thể gọi sóng tràn
Con nước nhỏ góp cho đại dương lớn
Em bên anh …sau những hào quang
Em trong anh …lẫn trong vùng nước xoáy
Biển kiêu hùng trải rộng những nơi đâu?
Biển có nghe sóng hát ngàn câu
Lời tha thiết bến bờ tràn khát vọng…
Lê Minh Liên Thanh Thơ

         
       Có phải...?
 
Có phải người yêu sông
Hiền hoà không nổi sóng?
Có phải người hiểu ta.
Nên lời thơ đồng vọng?

Vẫn biết là biển rộng
Còn sông thì nhỏ nhoi
Người vẫn bảo biển lớn
Là nước từ sông thôi...

Xin được cám ơn người
Lòng nhân từ đến thế,
Trăm sông đổ ra bể
Có ai hiểu được đâu?

Dưới lòng biển rất sâu
Có nước sông hoà quyện
Người vẫn nói với biển,
Xanh nhờ nước của sông...
Thương Giang,


Qua rồi giông bão mịt mờ
Về nhanh cho kịp chuyến đò  tinh mơ
Rượu thơm đang đợi bên bờ
Kính dâng-Tương ngộ,trông chờ bao niên...
             -HTS-

           Tương ngộ

Nhà ai vẫn sáng ánh đèn,
Trong đêm thao thức ra hiên ngóng chờ.
Rượu ngon dọn đợi khách thơ,
Tri ân tao ngộ bao giờ cạn say???
                   -TG-

Tri âm, tri kỉ giãi bày...
Đầu ghềnh cuối bãi...đọa đày con tim.
Về đây, trãi chiếu bên thềm
Rượu,, hoa... thưởng nguyệt ta tìm ngày xanh.
-HTS- 

Ta
Lên non bồng
Hái!
Trái mơ hồng.
Trăng...
Cười lấp lánh.
Sao...
Vẫy... nhìn trông!
Cuội
Buồn lom khom...
Ta
không nở chôm...
Thấy
Hằng Nga khóc!
Ôi!
Đợi Sao Hôm
Rồi
ra ngọ môn
Bay
về đến thôn
Gặp
nàng THƯƠNG GIANG
Em!
Nhấm mắt...Hôn!
-HTS-



Trời xanh
ở mãi trên cao
Người còn lên hái
trăng sao
đem về
Trèo non cao
hái hồng, lê.
Biết người dư sức
nhưng e...
ngại phiền
Tôi quen cuộc  sống
bình yên.
Quẩn quanh
vui thú điền viên
Cửa nhà...
Biết người quân tử
hào hoa.
Trăng ,sao  cũng muốn làm quà
tặng tôi...
Đâu cần làm vậy...
Người ơi!
Thương Giang cần nhất ở đời :
_NGHĨA NHÂN!

Thương Giang
,



Nghĩa nhân
tôi đã bao lần
Nhận từ tay bạn
muôn phần
cám ơn
Còn gì hạnh phúc
lớn hơn
Tình thâm nghĩa trọng
nguyên son một màu
Sống đời
có một thâm giao
Ung dung tự tại
ta trao ngọt bùi!
Tiến lên
chẳng được giật lùi
nguồn vui san sẻ
ngậm ngùi sẻ san.
-HTS-

 
GIỮ VƯỜN
 
Vườn thơ anh đã viếng thăm
Chủ nhà đi vắng anh nằm giữ canh
Thi xong em nhớ về nhanh
Chăm vườn sặc sỡ trĩu nhành nha em!


Gia tài em có vườn thơ,
Nâng niu yêu quí... bây giờ tạm xa.
Bận thi nên chẳng về nhà
Lo vườn thơ cỏ rườm rà mọc xanh...
Rất may...nhờ có tay anh_
Gieo thơ, vườn vẫn tốt xanh đẹp mầu.
Thi xong...mai hết lo âu
Vườn em trở lại công đầu...Ơn anh!

Có gì đâu dẫu năm canh
Niên nay tháng nọ tình anh đượm màu
Lá hoa theo gió vẫy chào
Thay lời gia chủ phần nào vui lây
Ngày mai trở lại sum vầy
Nhân đôi hạnh phúc đong đầy yêu thương

Sĩ Đoan-ThươngGiang
 
MƯA

Mưa rơi... rơi trước hiên nhà.
Mưa như giọt nước mắt ngà..của ai?!?
Mưa rơi rả rích... mưa hoài...
Nỗi  niềm đau khổ bi ai giữa đời.
Vẫn phải giả dối nói cười...
Mà lòng sùi sụt như trời mưa ngâu...
Giá mà gột được nỗi đau...
Nhân gian chắc hẳn rất giầu  niềm vui...
Nhưng... đời chua xót ngậm ngùi.
Mưa nào gột được bùi ngùi chia xa???
Thương Giang 


GIÓ 
 
Gió hắt hiu để lòng da diết
Lượn là đà khôn xiết lòng ta
Bao giờ tỉnh lặng phong ba?
Tâm tư thanh thản hoan ca bốn mùa!
 
Gió chao lượn gió lùa...thổn thức
Xoáy tâm can đau nhức khôn nguôi
Tả tơi xác lá ngược xuôi
Cuốn rơi cuối bãi buông trôi giữa dòng.
 
Gió thét gào tơ lòng bối rối
Ngẩng trời xa mờ lối nhân gian
Rảo quanh, cất bước lang thang
Về nơi góc nhỏ miên man cuộc đời.
-HTS-

 
VỀ ĐÂY TRỐN GIÓ 
 
Về đây góc nhỏ anh ơi!
Trốn cơn gió độc giữa trời đảo điên
Về đây vui thú điền viên
Về đây ngơi nghỉ bình yên tuyệt vời !


Về đây khuya sớm có đôi 
Anh đừng gắng chịu...để rồi khổ đau 
Về đây tình nghĩa đẹp giầu
Cơm canh đạm bạc dưa rau tương cà... 

Thôn nữ dân dã thật thà 
Không lời đanh đá chua ngoa bao giờ
Mái tranh mộc mạc đơn sơ
Đêm về ta ngắm trăng thơ...chúng mình...!
 
Chẳng lo gió độc rập rình
Chẳng lo mệt mỏi thần kinh- đau đầu. 
Về đây quên hết lo âu 
Quê nhiều tôm cá đi câu đỡ buồn...
ThươngGiang


ẨN CƯ
 
Ẩn cư ngẫm nghĩ vì đâu
Bạc vôi đeo đuổi lỡ câu chung tình
Nợ duyên lấp lánh lung linh 
Nên màu sâm sẫm riêng mình khổ đau?
 
Ẩn cư ngắm cảnh trăng sao
Thơ tình ngâm diễn lệ trào theo thơ
Trăng tàn tan giấc mộng mơ
Gieo sầu bạn gái đã chờ bao niên!
 
Ẩn cư gói gọn tình riêng
Thả trôi xuống vực theo triền non xanh
Đề thơ xướng họa thâu canh
Tâm giao tri kỉ... đơm nhành trĩu hoa.
 
Ẩn cư, tình bạn thiết tha
Bao mùa...kết trái đậm đà thủy chung
Yêu em... rừng núi chập chùng...
Gìn lòng son sắt... ta cùng yêu thương.
-HTS- 
 

<


Cám ơn một tấm lòng vàng
Trái tim nhân hậu dịu dàng thân thương
 
 
...Khó khăn gian khổ tai ương
Em là sao nhỏ soi đường anh đi.
 
Lòng em anh mãi khắc ghi-
Kim Cương lấp lánh chẳng tì vết thâm.
 
Đời người sóng gió thăng trầm 
Bên anh luôn có tri âm...một người...
 
Tri âm chưa thỏa nàng ơi
Phải là tri kỉ- ở đời với nhau!
 
Tri kỷ một dạ trước sau
Ngọt bùi  chia sớt  khổ  đau  chịu cùng
 
SD-_TG   




<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2009 03:26:10 bởi THƯƠNG GIANG >
Nhân Sơn 30.10.2009 19:53:33 (permalink)
0
SÔNG và BIỂN

Tình mình sao quá mông lung

Sông Thương chẳng muốn hòa cùng biển xanh
Ngược dòng rẽ hướng chảy quanh
Biển mong hòa hợp…cũng đành chịu thôi…

Sông  hiền hòa  giữa dòng đời
Loanh quanh vẫn  đến biển  khơi chung dòng
Tiếc rằng sông đục biển trong
Biển mặn,sông nhạt dám mong điều gì...


Không yêu nên tính chi li
Biển…sông là nước có gì khác đâu
Tình sông cạn…biển rộng sâu
Lững lờ sông chảy...bạc đầu biển mong…
 
   
BX. Mặc Nhân Sơn - Thương Giang

Nhân Sơn 30.10.2009 20:23:31 (permalink)
0
Giá như...
Mong có anh những lúc này
Bên em chia sẻ đắng cay vơi nhiều...
Lang thang với nỗi cô liêu
Mưa thu lạnh lẽo ...Em, chiều cô đơn...

Em…anh chẳng khác gì hơn
Yêu nhiều mà vẫn tay trơn vuột tình
Chiều thu thơ thẩn một mình
Lá rơi ngập lối nhớ hình bóng ai
Tóc buồn nên gió thôi bay
Âm thầm lê bước đường dài lạnh tanh…

Chân qua lối cũ , bước nhanh
Sợ kỷ niệm gợi bóng  anh thủa nào...
Gió lùa tiếng lá lao xao.
Thì thầm đâu đó ngọt ngào lời xưa...
Em giờ đi dưới chiều mưa
Còn anh nơi ấy...gió lùa đơn côi....


Nhớ em sầu đọng mắt môi
Hai đứa cách biệt xa xôi nghìn trùng
Bao giờ mới được tao phùng
Đường xưa lối cũ bước cùng bên nhau
Chiều thu lá rụng lao xao
Gió vờn tóc rối ngọt ngào nụ hôn…
 
 
Thương Giang-Mặc Nhân Sơn


THƯƠNG GIANG 31.10.2009 03:07:13 (permalink)
0
Thu về
Thu về...lá vàng rơi rơi
Gió cuốn tan tác như đời của anh
Giờ đây tóc đã phai xanh
Vẫn còn bám víu trên cành đong đưa
Thu về... gợi nhớ thu xưa.
Heo may se lạnh chiều mưa  phập phồng...
Tiễn em cất bước theo chồng
Ngẩn ngơ nhìn  sáo sang sông mất rồi...
Trở về gác vắng đơn côi
Tàn đêm đổi bóng bồi hồi nhớ thương
Tiếng còi vọng nát đêm sương
Tầu đưa em đến nơi phương xa vời..
Đêm thu mưa lất phất rơi
Hạt mưa tý tách như lời thở than
Tiếc cho tình đã dở dang
Nhớ nhung chờ đợi thu sang  nghe sầu
Lang thang đi dưới mưa ngâu.
Sân ga còn đó... người đâu chưa về...
 Biển Xanh

Thu đi
Nhìn qua khung cửa mùa  thu
Trời mây xám đục sương mù khói lam
Hạ huyền trăng khuyết nửa vầng
Tàn cây trơ trụi lá vàng đầy sân

Hình như thu đã lùi dần
Khung trời thôi biếc chuyển phần sang đông?
Thu đi thu có buồn không?
Lòng người thơ vẫn ngóng trông thu hoài

Hạt sương lấp lánh hoa cài
Mỏi mòn sỏi đá nối dài lối quê
Thu đi còn đợi thu về
Còn em rời bỏ chốn quê mmọt chiều

Cây đa bến nước đìu hiu
Em như dòng nước thuỷ triều biển đông
Đò còn đợi khách sang sông
Em đi đi mãi mênh mông mong chờ

Đêm nghe tiếng vạc ngẩn ngơ
Thu đi rồi để thẫn thờ hồn ta
Nghinh Nguyên

Chiếc lá tình yêu

Tháng Tám Kiev chớm vào thu
Trời trở gió và những cơn mưa đổ
Lá vàng rơi...Buồn...Càng nhớ về anh...
Em vẫn nhớ...
Mình bên nhau khi lá vẫn còn xanh
Giờ xa nhau...
Lá trở thành vàng úa...
Có phải chăng...
Lá cũng yêu...cũng nhớ?
Buồn vì xa cây mà lá trở lên vàng?
Trong mưa chiều...
Em lẻ bước lang thang...
Con đường cũ lá trải vàng nhung nhớ...
Kỷ niệm còn đây...
Luôn nhắc nhở về anh...
Còn nhớ chăng em...giữa chốn đô thành?
Xin hãy gửi chút hương yêu
... vào mỏng manh chiếc lá
Cho em vơi bớt chút niềm mong nhớ,
Khi chiếc lá tình yêu anh gửi theo gió,
Đến bên em....

Thương Giang

Gửi em một nhúm lá me

Sài Gòn không có mùa thu
Mưa và gió đến mịt mù  chiều nay
Gửi em một nhúm me bay
Gió đông bắc có đến tay người chờ?
Dát vần thơ,
Gói giấc mơ
Gửi qua Kiev xa  mờ trùng dương
Trên đường lữ thứ dặm trường
Với bao hoài cảm luyến thương một thời
Mùa thu bên ấy vàng rơi
Bên này nhung nhớ ngập trời gió mưa
Nghinh Nguyên

Cám ơn anh

Món quà quá đỗi bất ngờ
Lá me anh gửi...bây giờ nhận đây
Dẫu gửi theo gió theo mây
Đường xa vạn dặm tới tay người chờ...
Dát vần thơ gói giấc mơ
Bao nhiêu thương nhớ câu thơ héo buồn
Nhờ anh nơi ấy thổi hồn
Trong lá  me gửi...nỗi buồn dần vơi...
Cám ơn anh...Dẫu xa xôi...
Lá me em giữ mãi tươi sắc mầu...
Mai này nếu gặp được nhau,
Lá me kỷ niệm ngày đầu mình quen...

Thương Giang

 

THƯƠNG GIANG 31.10.2009 03:10:04 (permalink)
0
Nếu em chưa về...

Dát vần thơ,gói giấc mơ
Bởi tình xa cách đôi bờ đại dương
Lá me xưa bay tóc vương
Bây giờ rơi rụng trên đường chiều nay
Anh đưa tay vuốt tóc mây
Lá me còn bám xanh đầy tóc anh
Món quà theo gió đồng hành
Và người đã nhận ,đây anh vui lòng.
Qua đi năm tháng ruổi rong
Dặm xa còn có tấm lòng nhớ quê
Thu này nếu em chưa về
Anh gom gửi tiếp tình quê lá bàng
Lá bàng theo gió đông sang
Trời tây em có chút vàng quê ta

Nghinh Nguyên

Em về heo may

Thu này em sẽ về nhà
Dẫu chỉ tranh thủ được ba ,bốn ngày
Ngàn trùng xa cách về đây
Rất mong hội ngộ ,sum vầy gặp nhau.
Lá bàng,thu đến đổi mầu
Từ xanh sang đỏ bởi  sầu chia xa...
Lá me anh gửi ,món quà.
Rắc lên mái tóc khi mà nhớ quê...
Trăm ngàn ,vạn nẻo sơn khê
Nhớ thương thôi thúc em về...Heo may...

Thương Giang


THƯƠNG GIANG 31.10.2009 03:13:11 (permalink)
0
Cuối hạ

Chưa vào thu mà đã thấy lá bàng rơi
Ve khắc khoải ca lời từ biệt
Mấy đoá sen hồng in mặt hồ xanh biếc
Dòng nước buồn tiễn biệt lục bình trôi

Mây lang thang mấy mảng giữa lưng trời
Gió nhẹ thoảng ,nhạc rơi cành dương liễu
Luỹ tre vàng nắng hoàng hôn giải chiếu
Vọng từ xa tiếng trúc trĩu ly sầu

Cánh cò chiều lảng bảng biết về đâu
Buồn mang mác giữa hai đầu nỗi nhớ
Thương biết mấy những chuyện tình trắc trở
Khói lam chiều nhung nhớ cũng bạc mầu

Chuyện tình Ngưu-Chức chờ một nhịp cầu
Dòng Ngân Hà -bến bờ đâu xa vời vợi?
Cuộc tình mong manh nhưng đẹp vì mong đợi
Dẫu mùa thu chưa tới ,hạ chưa tàn

Hạ đi rồi thu mong nhớ miên man
Bao kỷ niệm ngập tràn trong ký ức
Những hoài cảm hoà tan trong tiềm thức
Bởi ngày vui Ngưu-Chức có đâu nhiều!!!

Nghinh Nguyên

Đọc thơ anh

Đọc bài thơ anh viết thật là buồn
Ngắm  mây chiều lảng bảng tím hoàng hôn
Đàn cò trắng trên đồng quê sải cánh
Cuối hạ rồi...và tháng Ngâu...mưa tuôn...

Sen hồng nghiêng in mặt nước gương soi
Nhẩn nha đến nhàn nhã...Lục bình trôi...
Khóm tre uốn cong mình theo tiếng sáo...
Cuối hạ rồi ,bàng chuyển sắc đỏ...Rơi...

Anh gửi cả cảnh sắc quê vào đây...
Nỗi nhớ quê trong em lại dâng đầy
Cuối hạ rồi ,em vẫn chưa về được,
Anh có còn đợi người viễn khách này...?

Xin đừng  nhắc chuyện Ô Thước bắc cầu
Mỗi năm tháng Bảy mới gặp nhau
Chuyện tình buồn Ngưu Lang - Chức Nữ
Yêu thương trắc trở để nỗi lòng đau...

Em chẳng về...sợ tháng Bảy mưa Ngâu
Đợi mùa thu những ngầy đầu tháng Chín
Khi mùi hoa sữa về đêm ngọt lịm
Hoa cơm nguội vàng...vương nhẹ thơ anh...

Thương Giang (
Đ2
)


<
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2009 14:31:22 bởi THƯƠNG GIANG >
THƯƠNG GIANG 31.10.2009 03:19:51 (permalink)
0
VU VƠ...

" Vườn thơ" lấp lánh trăng sao

Gợi lên nhung nhớ biết bao ấm nồng
Người xa mà vẫn nhớ mong
Vườn thơ  một thủa  vun trồng cùng em...
Mỗi đêm trăng bước ra thềm
Nhớ câu thơ họa ngọt mềm...thiết tha...
Cố quên càng nhớ diết da
Bàn chân quen lối   đến nhà người xưa...
...Lang thang đi dưới chiều mưa...
Nỗi buồn như lưới ai vừa bủa giăng...
Mưa nên chẳng thấy chị Hằng
Buồn nên chẳng thấy sông Trăng hiền hòa...
Một dòng sông chảy rất xa...
Để cho thương nhớ vỡ òa trong ai...

-Thương Giang-


Vu Vơ Buồn

Ta và người kiếp trần ai
Vẫn đi đi mãi miệt mài tháng năm
Kiếp sầu đau kiếp quái quăm
Bon chen đời vẫn thì thầm nỗi đau
Vu vơ thơ ghép trăng sao
Vu vơ quên nhớ đi vào đi ra
Buồn rơi dưới mái hiên nhà
Buồn nằm lạnh ngắt mưa nhòa nhạt trôi
Vu vơ tìm lại luân hồi
Trầm luân trắng áo lên ngôi tình buồn !
Cùng người vơ vét mùa thương
Nghe thương khao khát nên buồn chưa nguôi !

Lam Hồng Minh
 
BUỒN VU VƠ...
 
Dòng đời xuôi ngược ngược xuôi
Yêu ân mến nghĩa buồn vui...nổi chìm
Nhớ thắc thỏm mãi kiếm tìm
Buồn vu vơ sải cánh chim mịt mờ
Thương yêu hờn dỗi vô bờ
Nén sâu tâm khảm đợi chờ hoàng hôn
Đâu đây hương nhớ đọng tồn...
Vườn thơ đầy ắp trăng lồng bóng nhau
Bên bờ suối ngọt đổi trao...
Đọng vương ánh mắt-Dối nhau ích gì?
Thuyền nan chao đảo thương bi
Chỡ bao sóng cả chẳng tì vết nhơ!
 
Sĩ Đoan

THƯƠNG GIANG 31.10.2009 03:31:33 (permalink)
0
Ta...người
Ta buồn,
Say..
bởi sự đời.
Nhân tình thế thái,
Rặt lời...
Điêu ngoa...
Ta buốn ,
say
bởi vì ta
Lương tâm không thể
bỏ qua bất bình...
Lòng ngay dạ thẳng
anh minh.
Tiểu nhân muốn hại.
Phận mình đắng cay.
Còn người...
Mơ,..tỉnh rồi say...
Bởi
cuộc tình đẹp
nhẹ bay mất rồi...
Thôi !
Đừng say nữa...
Người ơi!
Tỉnh cơn mơ,
Trở về đời thực nghe....

-TG-

Tâm sinh
vốn định hữu tình
Hữu duyên hạnh ngộ
nên mình vương mang...
Đa tình
ôm khối bẽ bàng
Sầu bi...
là thế
hỡi nàng Thương Giang!
Vô tình
thuộc kẻ gian ngoan
Ta thời chẳng thể...
tâm can rã rời.
Cám ơn
bạn nhắc một lời
Ăn sâu tiềm thức
trọn đời không phai

-LL-

THƯƠNG GIANG 31.10.2009 03:35:30 (permalink)
0



KHÔNG MUỐN THẾ...

Anh nào muốn thế đâu Thương!

Chỉ là nghịch cảnh- lòng vương vấn lòng!
Buồn thay con nước thay dòng
Để cho chao đảo thuyền rồng thả neo.
-SD-

 Nước thay dòng...mà vững chèo
Sóng to gió lớn vượt  đèo vẫn qua...
Tiếc rằng trong cõi người ta...
Cái TÔI lớn quá...thành ra tan tành...
Thương Giang


<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2009 03:39:32 bởi THƯƠNG GIANG >
THƯƠNG GIANG 31.10.2009 03:39:08 (permalink)
0
Xuân đã về...

Em ngày xưa  đã  nói
Rằng : khi anh cô đơn
Hay những lúc giận hờn
Em chân thành  chia  sẻ...

Những khi anh vui vẻ
Em sẽ chẳng đến đâu
Chẳng mong anh buồn sầu
Nhưng đời sao tránh  khỏi...?

Dẫu anh buồn chẳng nói
Em vẫn đến bên anh
Mang dòng nước trong lành
Chăm vườn thơ ngày nắng...

Để vườn không trống vắng
Để tâm trạng anh vui...
Vườn thơ  đầy nụ cười
Khi bạn thơ trở lại...

Em con sông mềm mại
Lại theo dòng trôi đi
Cuốn sạch nỗi sầu bi
Trong anh chẳng còn nữa...

Nhớ người...hãy ra cửa
Thầm nhắc tên người ta...
Em tin  chắc dù xa...
Người anh mong...trở lại...

Nụ cười  anh nở  mãi
Khi mùa Xuân lại về...
-TG-

 
 
Tình em mãi sum sê
Cho hương lòng lay láng
Những khi trời bừng sáng
Anh chạy đến bên em.
 
Tiếc thay trời nhá nhem
Đêm đen trùm bít kín
Có miệng mà câm nín...
Để sầu mãi đẳng đeo.
 
Nhớ chi anh- cánh bèo
Cuốn trôi bỡi nước lũ
Tâm tư giờ héo rũ
Chưa thể hòa nắng ấm.
 
Tình em luôn tươi thắm
Tưới mát tâm hồn anh
Bóng tối hết loanh quanh
Sẽ về bên em nhé!
-SD-


THƯƠNG GIANG 31.10.2009 03:42:39 (permalink)
0
LẼ NÀO...

Lẽ nào từ biệt người ơi!

Câu thơ buồn thế ..Mong người...đừng đi!
Đời người sóng gió...nhiều khi...
Vững tâm  đừng nản...chuyện gì cũng qua...
Ngày mai trên bước đường xa
Kỷ niệm Thư quán...món quà khó quên!
-TG-
THƯƠNG GIANG 31.10.2009 03:45:10 (permalink)
0
Biết làm sao???

Đời là vậy đó...nên khổ đau...
Thật thà ,ngay thẳng...khó ngóc đầu.
Thiên hạ xưa nay ưa  lời ngọt...
Còn người khẳng khái...bịt miệng mau..

Mình là giọt nước nhỏ nhoi thôi
Nhạt nhòa tan biến  giữa biển khơi
M ột tiếng nói mình sao đủ vọng?
Nhân gian đông đúc...đành im thôi...

Thương Giang
THƯƠNG GIANG 31.10.2009 03:47:47 (permalink)
0
BUỒN...

Buồn ,
Sao đeo bám cả ngày?
Tiêu sầu...
Ta ngả nghiêng say.
Mơ màng...
Uống vào trong.
Nỗi bẽ bàng.
Say.
Khỏi phải thấy dối gian...
Sự đời!
Chút niềm tin ở con người,
Cũng bị gạt nốt để rồi...
Trắng tay!
Buồn!
Mượn chén rượu.
Ta say!
Mượn câu thơ để giải bầy
Tâm tư...
Lâng lâng.
Trong cõi thực hư...
Sao ta vẫn sợ giao du...
Gặp người...
Buồn
theo ta đã lâu rồi.
Rũ bỏ chẳng được.
Buông xuôi chẳng đành.
Ẩn mình.
Xa chốn hư danh.
An phận,
né tránh chua chanh.
Miệng người...
Men đắng cay đã chát môi.
Rượu xoa dịu.Rượu tắm trôi
mọi điều..
Khi lòng buồn tủi.
Cô liêu.
Tri ân,bầu bạn.Sớm ,chiều..
Rượu -Ta...
Thương Giang
THƯƠNG GIANG 31.10.2009 04:02:30 (permalink)
0
Vô đề
Cây xanh đã chuyển sắc vàng
Mùa hạ bịn rịn chuyển sang thu rồi...
Hạ qua níu lại giùm tôi
Chút nắng còn lại...Gủi người tôi thương...

Thương Giang
THƯƠNG GIANG 31.10.2009 05:18:15 (permalink)
0
Giá như...
Mong có anh những lúc này
Bên em chia sẻ đắng cay vơi nhiều...
Lang thang với nỗi cô liêu
Mưa thu lạnh lẽo ...Em, chiều cô đơn...

Em…anh chẳng khác gì hơn
Yêu nhiều mà vẫn tay trơn vuột tình
Chiều thu thơ thẩn một mình
Lá rơi ngập lối nhớ hình bóng ai
Tóc buồn nên gió thôi bay
Âm thầm lê bước đường dài lạnh tanh…

Chân qua lối cũ , bước nhanh
Sợ kỷ niệm gợi bóng anh thủa nào...
Gió lùa tiếng lá lao xao.
Thì thầm đâu đó ngọt ngào lời xưa...
Em giờ đi dưới chiều mưa
Còn anh nơi ấy...gió lùa đơn côi....

Nhớ em sầu đọng mắt môi
Hai đứa cách biệt xa xôi nghìn trùng
Bao giờ mới được tao phùng
Đường xưa lối cũ bước cùng bên nhau
Chiều thu lá rụng lao xao
Gió vờn tóc rối ngọt ngào nụ hôn...

Có anh vơi nhẹ nỗi buồn
Bên anh quên hết dỗi hờn ngày qua.
Cho cách biệt hai ta
Lời thương anh gửi dẫu xa cũng gần...
Cuộc đời đầy nỗi gian truân,
Đắng cay,hạnh phúc...mình cần cho nhau

Thương Giang-Mặc Nhân Sơn



Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 33 của 257 trang, bài viết từ 481 đến 495 trên tổng số 3849 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9