NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
ONLINE
Đêm online nhiều vô số kể
Tâm tư buồn! Chẳng thể nào quên (...)
Giây phút đợi gọi tên em đó
Dạ thẩn thờ em có hay chăng???
Tim em dẫu có là giá băng
Cũng tan khi biết người chờ đợi...
Chỉ tiếc rằng hôm nay em tới
Đọc tâm tư người gửi đã lâu...
-sd-tg
TÂM TƯ NGƯỜI Ở PHƯƠNG XA Tuyết trắng mùa đông có phủ đầy Lòng người viễn xứ có đổi thay Ta nguyện hoá thân lò sưởi ấm Để người bớt lạnh trong đêm nay!
Xa Xôi...
Gặp em giữa một chiều mơ
Ngỡ tình chấp cánh thỏa chờ vạn niên
Giật mình ôm lấy niềm riêng
Sông thương biển nhớ- đôi miền xa xôi.
Em thật có lỗi người ơi!
Giờ đây đọc mới hiểu người nhớ mong...
Sao mình cứ mãi dối lòng
Ngỡ xa xôi vẫn ngóng trông lặng thầm... Có chi - tự trách lương tâm? Mỗi người mỗi phận...xót thầm thêm đau! Nàng ơi! Ta hiểu vì sao...? Bởi lòng tự ái quá cao của nàng. SD-TG
ONLINE
Đêm online nhiều vô số kể
Tâm tư buồn! Chẳng thể nào quên (...)
Giây phút đợi gọi tên em đó
Dạ thẩn thờ em có hay chăng???
Tim em dẫu có là giá băng
Cũng tan khi biết người chờ đợi...
Chỉ tiếc rằng hôm nay em tới
Đọc tâm tư người gửi đã lâu... Dù quá khứ, hiện tại hay tương lai Ta vẫn thế và bao giờ thay đổi Dõi bước chân...lòng chẳng ngại nông nổi Mặc ai cười, chế diễu lướt đi xa...!
-sd-tg
Mộng ước sông Thương
Sông chảy về đâu nơi cuối trời
Thương hoài dáng ngọc của em tôi
Thăm thẳm hồ thu trong đáy mắt
Thẳm trái tim này dẫu xa xôi
Đôi lòng chung nguyện một ngày mai
Bờ môi ấm lại tháng năm dài
Mênh mông trời nước giờ tương ngộ
Mang trọn tình nồng chẳng phôi phai
Thuyền tôi khát mộng nơi biển xanh
Tình em nâng bước chân độc hành
Tôi tìm ngàn năm một bờ bến
Ghé dừng chỉ em với trăng thanh..
Bến mơ bến mộng giữa cuộc đời
Thơ đan nỗi nhớ như trùng khơi
Rước trăng đón gió về trên sóng
Nàng là mộng ước của riêng tôi...
Sông trong in soi bóng mây trời
Ngân nga tiếng sáo trúc buông lơi...
Lấp nỗi ưu tư...hay mời gọi
Lánh xa tất cả ...về đây thôi...
Nắng như vàng rắc xuống mặt sông
Thu chở heo may với nỗi lòng
Trải niềm cô liêu theo nắng gió
Vàng cả chiều nay người biết không?
Bao nhiêu năm tháng cách xa nhau
Người đi kẻ ở ,chất ngất sầu
Thương người chờ đợi trong hoài vọng
Nhớ nhung mòn mỏi bạc mái đầu...
Gửi bao tâm tư vào gió mây...
Tình yêu nỗi nhớ...luôn ắp đầy
Nồng nàn trao nhau,mình thề hẹn,
Sang sông người trở lại có ngày....
Ngân Giang-Thương Giang
_________________ ____________
Nếu có ước muốn trong cuộc đời này.
Hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2009 02:00:42 bởi THƯƠNG GIANG >
TÂM TƯ NGƯỜI Ở PHƯƠNG XA
Tuyết trắng mùa đông có phủ đầy
Lòng người viễn xứ có đổi thay
Ta nguyện hoá thân lò sưởi ấm
Để người bớt lạnh trong đêm nay! Biết nói lời nào cảm tạ đây...
Đêm Đông tha hương...lạnh thân gầy
Tấm lòng người khiến ta ấm lại
Đâu cần lò sưởi...,người có hay...?
NN-TG
ĐÔI LỜI CẠN TỎ
Thu buồn lá rụng rơi rơi
Giang đà trỗi sóng cuốn nơi cuối dòng
Nhân hòa nén chặc cõi lòng
Bản ca ai dệt sắc hồng còn đây.
Sĩ liêm hằng rõ má hây
Đoan trang chính trực chẳng nài sóng to
Lạc chân rớt xuống mặt hồ
Loài người bạc bẽo- mập mờ…điêu ngoa
Kẻ anh hào chẳng đi xa
Ngông nghênh cưỡi gió nhìn ra trường đời
Hái niềm mơ ước rạc rời
Trăng ngà soi bóng di dời bước chân
Sao ai cố chấp tình ân…?
Họa rồi lại xóa phân vân điều gì?
Thơ buồn – ai kết thương bi?
Cùng ai … a rập bởi vì… vì đâu?
Nàng ơi ! Một thuở tình sâu
Hỏi lòng: Lòng nói- nhịp cầu yêu thương!
Rằng muôn kỉ dạ vấn vương
Có tình thâm thúy đêm trường mộng mơ….
Thấu cùng hiểu tận- chơ vơ…!
Tỏ lời uất ức mong chờ hồi âm.
-sd-
SAO CHẲNG CHO HAY...?
Nhân nghĩa luôn thắng gian tà
Bản tình ca ấy vang xa đó người...
Sao trời lấp lánh tỏa soi
Chẳng còn u ám nữa rồi đêm đen
Cho ai ngồi tựa mạn thuyền
Hay là gửi khúc "Còn duyên"* tặng người?
Khi lòng nhung nhớ đầy vơi
Người ta nhắn gửi bao lời yêu thương
Khác xa tình cảm bình thường
Nói sao cho hết vấn vương trong lòng
Thấy người hờ hững như không
Cay hoen mắt lệ ngóng trông bao giờ?
Đắng gì ở những dòng thơ
Buồn nào còn đọng để ngơ ngẩn lòng...????? LL-TG
<
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
TÂM TƯ NGƯỜI Ở PHƯƠNG XA
Tuyết trắng mùa đông có phủ đầy
Lòng người viễn xứ có đổi thay
Ta nguyện hoá thân lò sưởi ấm
Để người bớt lạnh trong đêm nay!
Biết nói lời nào cảm tạ đây...
Đêm Đông tha hương...lạnh thân gầy
Tấm lòng người khiến ta ấm lại
Đâu cần lò sưởi...,người có hay...?
NN-TG
Ta vẫn mong em đến từng ngày Chiếc cầu dải yếm vẫn còn đây Bao giờ trở lại sông thương cũ Nhớ mãi ngàn sau giấc mộng này!
TÂM TƯ NGƯỜI Ở PHƯƠNG XA
Tuyết trắng mùa đông có phủ đầy
Lòng người viễn xứ có đổi thay
Ta nguyện hoá thân lò sưởi ấm
Để người bớt lạnh trong đêm nay!
Biết nói lời nào cảm tạ đây...
Đêm Đông tha hương...lạnh thân gầy
Tấm lòng người khiến ta ấm lại
Đâu cần lò sưởi...,người có hay...?
Ta vẫn mong em đến từng ngày
Chiếc cầu dải yếm vẫn còn đây
Bao giờ trở lại sông thương cũ
Nhớ mãi ngàn sau giấc mộng này!
Sông Thương phiêu dạt mãi trời Tây
Chiều chiều dõi theo cánh nhạn bay
Muốn gửi về người bao nỗi nhớ
Chạnh lòng đất khách...mắt nhoè cay...
NN-TG
_____________________________
yêu thương và tha thứ
Nỗi nhớ...
Quê hương...nỗi nhớ cồn cào
Xa quê mới thấy ca dao mượt mà...
Mới yêu bến nước cây đa...
Yêu con sông nhỏ hiền hoà uốn quanh...
Xa quê thương lắm mái tranh,
Bóng tre cong rủ mát xanh quê nghèo...
Bao năm mang nỗi nhớ theo
Tuổi thơ ngày ấy cánh diều bay cao...
Bây giờ ngồi ngắm trăng sao
Se lòng nỗi nhớ...ai nào thấu chăng???
Nhớ quê lòng dạ cồn cào Sao không nhắc đến lời nào cho anh Em đi bỏ lại lều tranh Để anh trống vắng mà đành vội quên Mặc cho sống kiếp lênh đênh Thản nhiên cất bước sang bên xứ người Đi tìm hạnh phúc thắm tươi Nhà cao cửa rộng vui cười ngã nghiêng Vậy mà than thở ưu phiền Quê nhà nỗi nhớ triền miên trong lòng Nhớ con đò nhỏ bến sông Nhớ giàn bầu bí trổ bông hoa vàng Điệu hò quan họ nhặt khoan -“Xổ lồng chim sáo vội sang sông rồi”… Quê người mãi tận xa xôi Xin đừng nhớ đến quê tôi thêm buồn… Mặc Nhân Sơn - Thương Giang
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: