NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Thay đổi trang: << < 343536 > >> | Trang 36 của 257 trang, bài viết từ 526 đến 540 trên tổng số 3848 bài trong đề mục
THƯƠNG GIANG 03.11.2009 09:27:43 (permalink)
0
ONLINE

Đêm online nhiều vô số kể
Tâm tư buồn! Chẳng thể nào quên (...)
Giây phút đợi gọi tên em đó
Dạ thẩn thờ em có hay chăng???

Tim em dẫu có là giá băng
Cũng  tan khi biết người chờ đợi...
Chỉ tiếc rằng hôm nay em  tới
Đọc tâm tư  người gửi đã lâu...

-sd-tg




nguyenngoat 03.11.2009 17:05:46 (permalink)
0
TÂM TƯ NGƯỜI Ở  PHƯƠNG XA
 
Tuyết trắng mùa đông có phủ đầy
Lòng người viễn xứ có đổi thay
Ta nguyện hoá thân lò sưởi ấm
Để người bớt lạnh trong đêm nay!
 
SĨ ĐOAN 03.11.2009 17:54:52 (permalink)
0


Xa Xôi...

Gặp em giữa một chiều mơ
Ngỡ tình chấp cánh thỏa chờ vạn niên
Giật mình ôm lấy niềm riêng
Sông thương biển nhớ- đôi miền xa xôi.

Em thật có lỗi người ơi!
Giờ đây đọc mới  hiểu  người nhớ mong...
Sao mình  cứ mãi dối lòng
Ngỡ xa xôi vẫn  ngóng trông lặng thầm...

 
Có chi - tự trách lương tâm?
Mỗi người mỗi phận...xót thầm thêm đau!
Nàng ơi! Ta hiểu vì sao...?
Bởi lòng tự ái quá cao của nàng.
 
SD-TG 
SĨ ĐOAN 03.11.2009 18:04:15 (permalink)
0


ONLINE

Đêm online nhiều vô số kể
Tâm tư buồn! Chẳng thể nào quên (...)
Giây phút đợi gọi tên em đó
Dạ thẩn thờ em có hay chăng???

Tim em dẫu có là giá băng
Cũng  tan khi biết người chờ đợi...
Chỉ tiếc rằng hôm nay em  tới
Đọc tâm tư  người gửi đã lâu...

 
Dù quá khứ, hiện tại hay tương lai
Ta vẫn thế và bao giờ thay đổi
Dõi bước chân...lòng chẳng ngại nông nổi
Mặc ai cười, chế diễu lướt đi xa...!
 

-sd-tg

THƯƠNG GIANG 03.11.2009 21:27:26 (permalink)
0
Mộng ước sông Thương


Sông chảy về đâu nơi cuối trời
Thương hoài dáng ngọc của em tôi
Thăm thẳm hồ thu trong đáy mắt
Thẳm trái tim này dẫu xa xôi

Đôi
lòng chung nguyện một ngày mai
Bờ môi ấm lại tháng năm dài
Mênh mông trời nước giờ tương ngộ
Mang trọn tình nồng chẳng phôi phai

Thuyền tôi khát mộng nơi biển xanh
Tình em nâng bước chân độc hành
Tôi tìm ngàn năm một bờ bến
Ghé dừng chỉ em với trăng thanh..

Bến mơ bến mộng giữa cuộc đời
Thơ đan nỗi nhớ như trùng khơi
Rước trăng đón gió về trên sóng
Nàng là mộng ước của riêng tôi...


Sông trong in soi bóng mây trời
Ngân nga tiếng sáo trúc buông lơi...
Lấp nỗi ưu tư...hay mời gọi
Lánh xa tất cả ...về  đây thôi...

Nắng  như vàng rắc xuống mặt sông
Thu chở heo may với nỗi lòng
Trải niềm cô liêu theo nắng gió
Vàng cả chiều nay người biết không?

Bao nhiêu năm tháng cách xa nhau 
Người đi kẻ ở ,chất ngất sầu
Thương người chờ đợi trong hoài vọng
Nhớ nhung mòn mỏi bạc mái đầu...

Gửi  bao tâm tư  vào gió mây...
Tình yêu nỗi nhớ...luôn ắp  đầy
Nồng nàn trao nhau,mình thề hẹn,
Sang sông người  trở lại có ngày....

Ngân Giang-Thương Giang
_________________
____________

Nếu có ước muốn trong cuộc đời này.
Hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại.


<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2009 02:00:42 bởi THƯƠNG GIANG >
Biển Xanh 03.11.2009 23:20:57 (permalink)
0
KHÔNG ĐỀ

Bài thơ người viết tặng ai đây,
Mà sao hờn tủi,buồn lắt lay???
Có cả thương hận xen nhung nhớ
Chứa chất tâm tư nỗi vơi đầy....

Biết khuyên nhủ mãi cũng bằng không
Người còn vương nợ với bóng hồng
Nên chỉ ghé qua ,khi người vắng
Sợ vô tình chạm nỗi đau lòng...
-TG-


VÔ ĐỀ...


Thơ anh viết gửi cho gió mây
Than oán-buồn-yêu-nhớ vơi đầy
Định mệnh gây chi nhiều cay nghiệt
Chỉ tủi phận mình…trách ai đây.

Một đời gian khổ lo chưa xong
Dám đâu mộng mơ đến bóng hồng
Mảnh tình vắt vai tìm chẳng thấy
Ai người thông cảm kẻ long đong…

Mặc Nhân Sơn


Giả bộ...


Lời anh khiến đá phải mềm lòng
Còn phải hỏi chi :-ai  cảm thông?
Tài hoa lại có duyên khéo nói,
Như anh  khi nào vắng bóng hồng?

Dẫu anh thở than đời đắng cay
Yêu nhớ vu vơ gửi gió mây
Thế mà khối người ôm mộng tưởng...
Còn anh thì giả bộ không hay..

(Thế mới cao thủ chứ!!!)
-TG-



Cám ơn đã quá lời tặng khen
Khiến anh đỏ mặt mắt đỗ ghèn
Tình thơ giăng đón em không vướng
Còn bảo anh cao thủ...lạ nghen.
 
Bao năm lặng lẻ ngồi buông câu
Nước sông soi bóng bạc mái đầu
Cá lớn cá bé đều lãng tránh
Nhử mồi mà chẳng thấy bóng đâu.
 
Biết rằng em nói đùa cho vui
Ngẩm lại thấy lòng buồn bùi ngùi
Uổng công chờ đợi cá không đến
Vác cần không mà chạy tới lui…
 
BX. Mặc Nhân Sơn  
THƯƠNG GIANG 04.11.2009 03:12:53 (permalink)
0
Đi câu...
Cám ơn đã quá lời tặng khen
Khiến anh đỏ mặt mắt đỗ ghèn
Tình thơ giăng đón em không vướng
Còn bảo anh cao thủ...lạ nghen...

Bao năm lặng lẻ ngồi buông câu
Nước sông soi bóng bạc mái đầu
Cá lớn cá bé đều lãng tránh
Nhử mồi mà chẳng thấy bóng đâu.

Biết rằng em nói đùa cho vui
Ngẩm lại thấy lòng buồn bùi ngùi
Uổng công chờ đợi cá không đến
Vác cần không cứ chạy tới lui…

Đi câu không được ,chớ ngậm ngùi
Thử thay mồi  khác...đợi hên -sui
Biết đâu tham mồi cá sẽ cắn...
Khi ấy  có mà...tít mắt cười

Thay mồi vẫn chẳng thấy cắn câu
Phải đổi chiến thuật...chớ ngồi lâu.
Tìm khúc sông vắng thả cần đợi
Cá đói gặp mồi...Sẽ đớp mau...

Nếu thay đủ cách chẳng ăn thua
Bẻ cần   câu  mãi cũng bằng thừa
Ra chợ tìm mua ngay lưới vét
Giăng một mẻ  hốt sạch cá  cua...

BX. Mặc Nhân Sơn
--ThươngGiang

*)Em chỉ họa theo cho vần và đùa cho vui chứ không có ý gì đâu anh chớ có cả nghĩ rồi  tự ái  đấy nhé!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2009 03:26:24 bởi THƯƠNG GIANG >
THƯƠNG GIANG 04.11.2009 03:52:06 (permalink)
0
TÂM TƯ NGƯỜI Ở PHƯƠNG XA

Tuyết trắng mùa đông có phủ đầy
Lòng người viễn xứ có đổi thay
Ta nguyện hoá thân lò sưởi ấm
Để người bớt lạnh trong đêm nay!


Biết nói lời nào cảm tạ đây...
Đêm Đông tha hương...lạnh thân gầy
Tấm lòng người khiến ta ấm lại
Đâu cần lò sưởi...,người có hay...?

NN-TG



THƯƠNG GIANG 04.11.2009 06:55:40 (permalink)
0
ĐÔI LỜI CẠN TỎ


Thu buồn lá rụng rơi rơi
Giang đà trỗi sóng cuốn nơi cuối dòng
Nhân hòa nén chặc cõi lòng
Bản ca ai dệt sắc hồng còn đây.
liêm hằng rõ má hây
Đoan trang chính trực chẳng nài sóng to
Lạc chân rớt xuống mặt hồ
Loài người bạc bẽo- mập mờ…điêu ngoa
Kẻ anh hào chẳng đi xa
Ngông nghênh cưỡi gió nhìn ra trường đời
Hái niềm mơ ước rạc rời
Trăng ngà soi bóng di dời bước chân
Sao ai cố chấp tình ân…?
Họa rồi lại xóa phân vân điều gì?
Thơ buồn – ai kết thương bi?
Cùng ai … a rập bởi vì… vì đâu?
Nàng ơi ! Một thuở tình sâu
Hỏi lòng: Lòng nói- nhịp cầu yêu thương!
Rằng muôn kỉ dạ vấn vương
tình thâm thúy đêm trường mộng mơ….
Thấu cùng hiểu tận- chơ vơ…!
Tỏ lời uất ức mong chờ hồi âm.
-sd-

SAO CHẲNG CHO HAY...?


Nhân nghĩa luôn thắng gian tà
Bản tình ca ấy vang xa đó người...
Sao trời lấp lánh tỏa soi
Chẳng
  còn u ám nữa rồi đêm đen
Cho ai ngồi tựa mạn thuyền
Hay là gửi khúc "Còn duyên"* tặng người?
Khi lòng nhung nhớ đầy vơi
Người ta nhắn gửi bao lời yêu thương
Khác xa tình cảm bình thường
Nói sao cho hết vấn vương trong lòng
Thấy  người hờ hững như không
Cay hoen mắt lệ ngóng trông bao giờ?
Đắng gì ở những dòng thơ
Buồn
nào còn đọng để ngơ ngẩn lòng...?????

LL-TG

<


Biển Xanh 04.11.2009 19:26:57 (permalink)
0
GIĂNG LƯỚI
 
Đi câu không được ,chớ ngậm ngùi
Thử thay mồi  khác...đợi hên -sui
Biết đâu tham mồi cá sẽ cắn...
Khi ấy  có mà...tít mắt cười

Thay mồi vẫn chẳng thấy cắn câu
Phải đổi chiến thuật...chớ ngồi lâu.
Tìm khúc sông vắng thả cần đợi
Cá đói gặp mồi...Sẽ đớp mau...

Nếu thay đủ cách chẳng ăn thua
Bẻ cần,   câu  mãi cũng bằng thừa
Ra chợ tìm mua ngay lưới vét
Giăng một mẻ  hốt sạch cá  cua...

 
Nghe em…bẻ cần mua lưới giăng
Bắt con cá lớn cho được bằng
Anh sẻ theo đuổi đến cùng tận
Dù gặp nhiều vất vả khó khăn.
 
Sông Thương thả lưới kín hai đầu
Xem con tim lặn trốn nơi đâu
Tình thơ anh rải đầy đều khắp
Khiến em ngôp thở phải cắn câu…
 
BX. Mặc Nhân Sơn -Thương Giang
nguyenngoat 04.11.2009 20:02:44 (permalink)
0

Trích đoạn: THƯƠNG GIANG

TÂM TƯ NGƯỜI Ở PHƯƠNG XA

Tuyết trắng mùa đông có phủ đầy
Lòng người viễn xứ có đổi thay
Ta nguyện hoá thân lò sưởi ấm
Để người bớt lạnh trong đêm nay!


Biết nói lời nào cảm tạ đây...
Đêm Đông tha hương...lạnh thân gầy
Tấm lòng người khiến ta ấm lại
Đâu cần lò sưởi...,người có hay...?

NN-TG



Ta vẫn mong em đến từng ngày
          Chiếc cầu dải yếm vẫn còn đây
        Bao giờ trở lại sông thương cũ
           Nhớ mãi ngàn sau giấc mộng này!
 
THƯƠNG GIANG 04.11.2009 20:59:20 (permalink)
0
GIĂNG LƯỚI

Đi câu không được ,chớ ngậm ngùi
Thử thay mồi khác...đợi hên -sui
Biết đâu tham mồi cá sẽ cắn...
Khi ấy có mà...tít mắt cười

Thay mồi vẫn chẳng thấy cắn câu
Phải đổi chiến thuật...chớ ngồi lâu.
Tìm khúc sông vắng thả cần đợi
Cá đói gặp mồi...Sẽ đớp mau...

Nếu thay đủ cách chẳng ăn thua
Bẻ cần, câu mãi cũng bằng thừa
Ra chợ tìm mua ngay lưới vét
Giăng một mẻ hốt sạch cá cua...

Nghe em…bẻ cần mua lưới giăng
Bắt con cá lớn cho được bằng
Anh sẻ theo đuổi đến cùng tận
Dù gặp nhiều vất vả khó khăn.

Sông Thương thả lưới kín hai đầu
Xem con tim lặn trốn nơi đâu
Tình thơ anh rải đầy đều khắp
Khiến em ngôp thở phải cắn câu…

Kế hoạch xem ra cũng khả thi
Hai đầu giăng lưới...chẳng lo gì...
Phen này  bao cá anh bắt hết
Trúng mánh,lên đời...mấy ai bì...?

Đánh bắt ở đâu cũng được thôi
Có em hợp sức bày cách rồi
Biển rộng mênh mông, anh thoả sức...
Sông nhà cá bé....Tha nhé người...
 
BX. Mặc Nhân Sơn
-Thương Giang
 
THƯƠNG GIANG 04.11.2009 21:35:23 (permalink)
0
 TÂM TƯ NGƯỜI Ở PHƯƠNG XA

Tuyết trắng mùa đông có phủ đầy
Lòng người viễn xứ có đổi thay
Ta nguyện hoá thân lò sưởi ấm
Để người bớt lạnh trong đêm nay!

Biết nói lời nào cảm tạ đây...
Đêm Đông tha hương...lạnh thân gầy
Tấm lòng người khiến ta ấm lại
Đâu cần lò sưởi...,người có hay...?


Ta vẫn mong em đến từng ngày
Chiếc cầu dải yếm vẫn còn đây
Bao giờ trở lại sông thương cũ
Nhớ mãi ngàn sau giấc mộng này!

Sông Thương phiêu dạt mãi trời Tây
Chiều chiều dõi theo cánh nhạn bay
Muốn gửi về người bao nỗi nhớ
Chạnh lòng đất khách...mắt nhoè cay...

NN-TG
_____________________________

yêu thương và tha thứ


Nhân Sơn 04.11.2009 23:54:16 (permalink)
0
Nỗi nhớ...

Quê hương...nỗi nhớ cồn cào
Xa quê mới thấy ca dao mượt mà...
Mới  yêu bến nước cây đa...
Yêu con sông nhỏ hiền hoà uốn quanh...
Xa quê thương lắm mái tranh,
Bóng tre cong rủ mát xanh quê nghèo...
Bao năm mang nỗi nhớ theo
Tuổi thơ ngày ấy cánh diều bay cao...
Bây giờ ngồi ngắm trăng sao
Se lòng  nỗi  nhớ...ai nào thấu chăng???



 
Nhớ quê lòng dạ cồn cào
Sao không nhắc đến lời nào cho anh
Em đi bỏ lại lều tranh
Để anh trống vắng mà đành vội quên
Mặc cho sống kiếp lênh đênh
Thản nhiên cất bước sang bên xứ người
Đi tìm hạnh phúc thắm tươi
Nhà cao cửa rộng vui cười ngã nghiêng
Vậy mà than thở ưu phiền
Quê nhà nỗi nhớ triền miên trong lòng
Nhớ con đò nhỏ bến sông
Nhớ giàn bầu bí trổ bông hoa vàng
Điệu hò quan họ nhặt khoan
-“Xổ lồng chim sáo vội sang sông rồi”…

Quê người mãi tận xa xôi
Xin đừng nhớ đến quê tôi thêm buồn…
 
Mặc Nhân Sơn - Thương Giang

THƯƠNG GIANG 05.11.2009 05:09:13 (permalink)
0
NHỚ QUÊ
Nhớ quê lòng dạ cồn cào
Sao không nhắc đến lời nào cho anh
...

Nhớ quê hương vẫn để dành
Niềm  riêng khắc khoải thâu canh cho người...
Thu về đếm lá vàng rơi
Đông sang tuyết lạnh...đầy vơi  nỗi lòng.
Xuân tha hương ...lại nhớ mong
Hạ về   ấm áp ,xuôi dòng nước trôi
Mang nửa vầng trăng đơn côi
Từ nơi đất khách xa xôi gửi về.
Ghép với nửa mảnh trăng quê
Cho trăng tròn vẹn lời thề hôm nao...
Quê hương...nỗi nhớ cồn cào.
Bởi còn cha mẹ...quên sao cho đành.
Họ hàng,ruột thịt, chị anh...
Bà con lối xóm...đừng ganh nhé người...
Nhớ quê..gói trọn tình rồi..
Chung  riêng -tha thiết , chia bôi có cần?
Yêu quê hương có người thân
Nhớ quê...trong đó có phần nhớ anh.
Chớ vội trách ngọt như...chanh
Khiến em oan ức buông mành...Tủi thân

Thương Giang

Thay đổi trang: << < 343536 > >> | Trang 36 của 257 trang, bài viết từ 526 đến 540 trên tổng số 3848 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9