NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Tình Nghèo
Tình nghèo mà vẫn nên thơ
Ngoài đời chắc chẳng bao giờ có đâu
Thiếu hụt, chồng/vợ trước sau:
Bất hòa, cãi cọ bỏ nhau là thường.
Lúc đầu, khi mới yêu đương
Cô/cậu lý tưởng, ngỡ luôn vững lòng
Thực tế ai cũng trông mong
Ấm no, hạnh phúc, tiền nong đủ xài...
Chứ lo chạy gạo mỗi ngày
Áo/cơm nặng gánh còng vai sướng gì?
Lãng mạn như cánh chim Di
Trở trời, đổi gió... bay đi mất liền...
Nhiều thứ nền tảng trên tiền
Trắng tay, cháy túi lắm phiền, kém vui
Chỉ dân nhàn hạ rung đùi
Thả hồn theo gió, ngủ vùi trong mơ!
Thời buổi bây giờ...(Đ)
Đành rằng cuộc sống bây giờ
Ranh ma cũng lắm ,ngẩn ngơ cũng nhiều.
Bạc tiền mua bán tình yêu.
Thì chuyện chung thủy.. , là điều viễn vông...
Cho nên nhiều cặp vợ chồng
Bất hòa,cãi cọ cũng không lạ gì...
Giầu sinh phú quí lễ nghi
Khi tiền bạc hết...chia ly là thường.
Mộng mơ ,lãng mạn yêu thương
Còn đâu khi chuyện mắm ,tương rau cà...
Lo còng lưng chuyện cửa nhà
Áo cơm chiếm góc thơ-hoa thủa nào...
Tình nghèo giờ có là bao...?
Thời buổi thực dụng,thanh cao khó còn...
Thà đừng biết đỡ thấy buồn
Tin tình thơ để đời luôn mầu hồng...
Trọng Văn -Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2010 08:18:38 bởi THƯƠNG GIANG >
Sầu thu
Thu giờ đâu còn nữa
Tàn héo theo ngày trôi
Gió heo may gõ cửa
Lạnh sang.Cuối mùa rồi...
Đêm rả rích mưa rơi
Thâu canh ru giấc ngủ
Lòng ngập kỷ niệm cũ
Ai thấu hiểu cho chăng?
Rưng rưng ... nhặt mảnh trăng
Lệ tràn hoen mi mắt
Nỗi buồn lòng đau thắt
Sầu trút mãi chẳng vơi
Chia nhỏ chút niềm vui
Xa xôi đem trao tặng
Trách thu giờ lạnh vắng
Người xưa chẳng trở về...?
Giả vờ ,quên tái tê
Dối lòng ,giấu niềm nhớ
Điêu đứng và khổ sở
Ngoa ngôn lắm miệng đời...
Nhẫn nại hứng chịu thôi
Tâm tư buồn nhân thế
Cấu kết thành quần thể
Xé nát niềm tin yêu
Vỡ vụn trong cô liêu
Òa như dòng thác chảy
Con đường kỷ niệm ấy
Tim tím chiều ...Còn đâu?
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2009 07:00:29 bởi THƯƠNG GIANG >
BẬN LÒNG...
Sông Giang nước chảy êm đềm
Trời Lam nắng nhạt ta tìm...đắm say!
Hiu hiu gió thỏang mây bay
Soi in đáy nước lòng ai dạt dào!
Đất trời hòa quyện một màu
Trong xanh thoáng mát - vườn đào là đây!
Hòa mình tận hưởng ngất ngây
Còn gì hạnh phút- nước mây chan hòa!!!
-LL-
TRI KỶ...
Trời mây sông nước...bao la.
Thiên nhiên rộng khắp cỏ hoa nhiều.
Lạc Loài tìm chốn tin yêu.
Gửi niềm tâm sự sớm chiều...nơi đây.
Vườn thơ...như để giãy bày
Bao nhiêu tình cảm dâng đầy trang thơ.
Đừng buồn lòng chuyện vẩn vơ
Mình luôn là bạn bao giờ khác đâu.
Dù ai đổ lửa vào dầu,
Mình vẫn tri kỷ với nhau suốt đời...
-TG-
Cảm thông
Quí nhau cần nhất một lời
Vẹn gìn tấc dạ ngời ngời tâm linh
Mỗi ngày xây đắp niềm tin
Dưỡng nuôi, nẩy nở thâm tình đôi ta
Bởi vì cuộc sống phong ba
Gió gào mưa dội sương sa bốn mùa.
Từ nay chẳng thể nói đàu
Bình minh chim hót gió lùa tóc mây
Lòng hân hoan toả ngàn cây
Đan tay bền chặt dựng xây ân tình.
-LL-
Muội -Huynh
Thâm giao tình nghĩa Muội -Huynh.
Bao năm vẫn toả lung linh sắc mầu.
Đừng buông lời ngỏ thương nhau.
Có người đã trách làm đau lòng nàng...
Em luôn minh bạch rõ ràng.
Chẳng bao giờ muốn trái ngang chuyện tình.
Trời lam hồng ánh bình minh.
Nhớ thường qua đó thơ tình gửi trao.
Chúng mình còn trẻ nữa đâu.
Câu thơ chữ nghĩ hiểu nhau...được rồi.
Đừng câu nệ...nhé anh ơi!
Khi nào thật rảnh qua chơi thăm vườn.
Em không muốn để buồn vương
Để anh khó xử nên nhường lời thơ.
Mặc ai bóng gió vu vơ.
Lòng mình ngay thẳng bao giờ thẹn đâu?
-Thương Giang-
NỬA GIẤC MƠ
Nơi đây ca khúc tương cầu
Bạn bè tứ hải trúc bầu tâm tư
Lời thương lời nhớ... xem như
Tình ân nghĩa trọng rót từ đáy tim
Cớ chi...trăng nhạt bên thềm?
Gió sầu, sao lặn.. biết tìm phương nao?
Vườn thơ... tâm sự gửi trao...
Chút lòng tri ngộ lẻ nào... phiền nhau.
Bao ngày ta hái trăng sao...
Không nơi lưu trử ra vào thẩn thơ!
Đêm về nửa giấc mộng mơ
Bay qua khung cửa vu vơ địa đàng.
-LL-
Thân tình đâu vơi...
.
Hãy thả hồn mộng lang thang
Hãy mơ trọn giấc mộng vàng người ơi!
Trong vườn thơ cứ dạo chơi.
Thân tình bằng hữu có dời đổi đâu?
Em chưa quên những ngày đầu
Mới vào thư quán nhịp cầu là anh
Giúp em ý thật chân thành
Những khi em vắng nằm canh cả vườn...
Ơn ấy em khắc ghi luôn
Nhưng lâu không hoạ chớ buồn nghe anh.
Dòng đời gấp khúc loanh quanh.
Em vào thư quán hiền lành với thơ.
Không mong ồn ã bao giờ
Không muốn ai đó mượn thơ quá lời...
Quen anh mình hoạ thơ đôi.
Giờ chẳng sang đó tiếp lời thơ anh.
Em ít chữ ,kém học hành.
Câu thơ chưa vỡ nên đành...lặng thinh.
Vắng em vẫn ngập hoa xinh
Em không sang đó...thân tình nào vơi...
-Thương Giang-
NGẨN NGƠ
Tìm ai chẳng biết tìm ai
Trời quang mây tạnh gió lay- hững hờ!
Tìm ai tìm đến bao giờ?
Tim ai thổn thức đợi chờ ai đây!
Rảo quanh mấy lượt nắng đầy
Trăng nghiêng mấy nẻo vẫn ngây trơ nhìn.
Tìm đâu sương đọng lung linh
Tiếng chim lảnh lót bình minh gợi lòng...!
Ta về nhớ mối tơ hồng...
-SD-
NHỚ NGƯỜI
Ta về nhớ mối tơ hồng...
Nhưng quên nỗi nhớ con sông xưa rồi..
Trời xanh buông nắng lả lơi.
Thả hương,thả sắc gọi mời dừng chân.
Ngắm trời... nhớ nước bần thần
Tiếc rằng không thể phân thân đôi đường
Sông trong mặt nước như gương
Ta muốn trao nhớ gửi thương cho người...
Ngước lên...xanh ngắt bầu trời...
Giật mình...thôi giữ lại lời yêu thương.
Khổ đau nỗi nhớ đêm trường...
Trời mây ,song nước tơ vương cõi lòng...
Trăng nghiêng soi bóng dòng sông,
Nhớ ai chất chứa...nói không thành lời...
Câu thơ nghẹn đắng làn môi..
Nhớ thương ,day dứt...mong người hiểu ta...?
Thương Giang
TRỞ LẠI VƯỜN XƯA Thăm vườn xưa dệt thơ ca Nào lan, nào cúc... hương hoa ngạt ngào Chim muông dáo dác bay ào Ngoảnh trông nhìn ngắm vẫy chào hót vang Giữ vườn thay chủ Thương Giang Nàng ơi có biết dặm đàng tìm em? Bình thơ xướng họa bên thềm Mấy bầu rượu nhạt làm mềm môi anh Vầng trăng chếch choáng tàn canh Gót son chủ nhỏ loanh quanh phương nào? -LL- Mãi vậy... Chủ vườn đi nhặt ánh sao Kết thành vương miện gửi trao...làm quà Bận xâu giọt nước mắt ngà Của ai rớt lại hôm qua ngoài vườn... Ban ngày chủ vắng nhà luôn, Múi giờ lại lệch...cũng buồn lắm thay. Nhiều khi dạo diễn đàn này Thi hữu ngủ cả...ai hay hoạ cùng... Gặp nhau tay bắt mặt mừng... Người quen chớ có ngại ngùng người ơi! Thương Giang thì mãi vậy thôi
Trước sau một dạ yêu đời và thơ... Thương Giang Ngu ngơ... Để lòng ai mãi ngu ngơ Trông trời trông đất mộng mơ mây ngàn... Buồn thay lẻ bóng dặm đàng Nhớ thương chẳng thể... mơ màng tan nhanh. Sầu theo nhịp trống sang canh Khúc tơ rối nhịp vương cành lắt lay Mộng vàng biết gửi cho ai Se mành chỉ thắm dệt dài thảm nhung. Đời này ta chẳng nhịp chung Ngậm vành kiếp khác ung dung vẹn thề? -LL- Đừng vương... (đ)
Trăm năm giữ mãi nét quê
Ngàn năm vẫn nhớ đường về chốn xưa...
Phải đâu sớm nắng chiều mưa
Tham vàng bỏ ngãi thiếu thừa trước sau...
Một lời hứa vẫn khắc sâu..
Một lời ước hẹn như câu thề nguyền...
Anh hào ghé bến thuyền quyên
Chớ trách Nguyệt Lão se duyên chẳng thành...
Thôi về nơi ấy trời xanh
Mỗi sớm thức giấc trong lành ban mai...
Đừng vướng buồn nhớ nhung ai
Để lòng day dứt thương hoài làm chi...
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2010 07:57:02 bởi THƯƠNG GIANG >
VU VƠ...
" Vườn thơ" lấp lánh trăng sao Gợi lên nhung nhớ biết bao ấm nồng
Người xa mà vẫn nhớ mong
Vườn thơ một thủa vun trồng cùng em...
Mỗi đêm trăng bước ra thềm
Nhớ câu thơ họa ngọt mềm...thiết tha...
Cố quên càng nhớ diết da
Bàn chân quen lối đến nhà người xưa...
...Lang thang đi dưới chiều mưa...
Nỗi buồn như lưới ai vừa bủa giăng...
Mưa nên chẳng thấy chị Hằng
Buồn nên chẳng thấy sông Trăng hiền hòa...
Một dòng sông chảy rất xa...
Để cho thương nhớ vỡ òa trong ai...
-TG-
LẼ NÀO...
Lẽ nào từ biệt người ơi!
Câu thơ buồn thế ..Mong người...đừng đi!
Đời người sóng gió...nhiều khi...
Vững tâm đừng nản...chuyện gì cũng qua...
Ngày mai trên bước đường xa
Kỷ niệm Thư quán...món quà khó quên!
-TG-
Buồn vì sợ...
Hôm nay buồn quá muội yêu ơi!
Lang thang trong diễn đàn dạo chơi
Tỷ thấy biết bao điều lạ lẫm...
Nếu không đến đó...sao hiểu người...
Tỷ nhủ lòng mình...thận trọng ngay
Phòng khi gặp những chuyện không hay...
Thư riêng , thơ đối...làm nhân chứng...
Là đòn trả đũa...đáng sợ thay....
Thương Giang
Vườn Xưa
Vườn thơ - ta vắng bao ngày Nay thời trở lại tìm hoài chẳng ra Hẳn là chẳng nhận ra ta Bên vườn ngơ ngẩn...sương sa mắt mờ. -sd- Bỏ vườn lâu mới ngẩn ngơ
Vườn xưa lối cũ bao giờ đổi thay?
Chớm thu se lạnh heo may
Một chiều cả gió vương đầy...lá rơi...
Thương Giang
Tự ngẫm suy Ta lặng lẽ đọc lại trang thơ.
Dẫu thời gian phủ lớp bụi mờ
Vẫn còn đó- vẹn nguyên cảm xúc
Tấm lòng ngay -đâu thẹn bao giờ...
Những bài thơ cũ vẫn còn đây
Nếu có đọc lại...người sẽ hay
Không đến họa cùng,ta đã nói.
Chẳng hề quanh co,dạ thẳng ngay
Có điều tự trách mình vô tâm
Mình vắng người vẫn ghé lại thăm
Lưu thơ trang sau đâu hay biết
Bặt tín với người chẳng hồi âm...
Dẫu buồn người có cố chấp đâu?
Vẫn dõi bước theo..."kẻ cứng đầu"
Vẫn gửi hoa tặng trong ngày lễ
Khiến ta day dứt mãi về sau...
Phải trái ,tính ta vốn phân minh
Trót sai ,ta nhận lỗi về mình
Mong người chẳng chấp kẻ đãng trĩ
Trước,sau luôn biết trọng nghĩa tình...
-TG-
Xa Xôi...
Gặp em giữa một chiều mơ
Ngỡ tình chấp cánh thỏa chờ vạn niên
Giật mình ôm lấy niềm riêng
Sông thương biển nhớ- đôi miền xa xôi.
Em thật có lỗi người ơi!
Giờ đây đọc mới hiểu người nhớ mong...
Sao mình cứ mãi dối lòng
Ngỡ xa xôi vẫn ngóng trông lặng thầm...
Có chi - tự trách lương tâm?
Mỗi người mỗi phận...xót thầm thêm đau!
Nàng ơi! Ta hiểu vì sao...?
Bởi lòng tự ái quá cao của nàng.
Em vốn chẳng biết dịu dàng
Cộng thêm tính nết bướng- ngang cua bò...
Người hiểu còn thông cảm cho
Nếu không chắc sẽ ,dày vò trách thân...
SD-TG
_____________________________
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2009 07:31:52 bởi THƯƠNG GIANG >
ĐÔI LỜI CẠN TỎ
Thu buồn lá rụng rơi rơi
Giang đà trỗi sóng cuốn nơi cuối dòng
Nhân hòa nén chặc cõi lòng
Bản ca ai dệt sắc hồng còn đây.
Sĩ liêm hằng rõ má hây
Đoan trang chính trực chẳng nài sóng to
Lạc chân rớt xuống mặt hồ
Loài người bạc bẽo- mập mờ…điêu ngoa
Kẻ anh hào chẳng đi xa
Ngông nghênh cưỡi gió nhìn ra trường đời
Hái niềm mơ ước rạc rời
Trăng ngà soi bóng di dời bước chân
Sao ai cố chấp tình ân…?
Họa rồi lại xóa phân vân điều gì?
Thơ buồn – ai kết thương bi?
Cùng ai … a rập bởi vì… vì đâu?
Nàng ơi ! Một thuở tình sâu
Hỏi lòng: Lòng nói- nhịp cầu yêu thương!
Rằng muôn kỉ dạ vấn vương
Có tình thâm thúy đêm trường mộng mơ….
Thấu cùng hiểu tận- chơ vơ…!
Tỏ lời uất ức mong chờ hồi âm.
-sd-
SAO CHẲNG CHO HAY...?
Nhân nghĩa luôn thắng gian tà
Bản tình ca ấy vang xa đó người...
Sao trời lấp lánh tỏa soi
Chẳng còn u ám nữa rồi đêm đen
Cho ai ngồi tựa mạn thuyền
Hay là gửi khúc "Còn duyên"* tặng người?
Khi lòng nhung nhớ đầy vơi
Người ta nhắn gửi bao lời yêu thương
Khác xa tình cảm bình thường
Nói sao cho hết vấn vương trong lòng
Thấy người hờ hững như không
Cay hoen mắt lệ ngóng trông bao giờ?
Đắng gì ở những dòng thơ
Buồn nào còn đọng để ngơ ngẩn lòng...????? LL-TG
<
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: