NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Tìm đâu...?
Lòng em tiếng trống sang canh
Cho người hảo hán lướt nhanh dặm trường
Tắm sương uống gió đêm trường
Đón bình minh mới chẳng vương lụy phiền
Xua tan ảm đạm trước tiên
Đón vầng cung nguyệt bên triền non xanh
Thả vần thơ mộng thâu canh
Chân tình mộc mạc... em- anh thuở nào.
Tìm đâu đây vị ngọt ngào...?
Thuở thời hai đứa bước vào thi ca.
-SD-
Thân tình ngàn năm
Chẳng cần tìm kiếm đâu xa
Con người tình nghĩa ai mà dám quên...
Gạt bỏ hiềm khích nhỏ nhen
Gạt bỏ yêu- ghét, hờn -ghen chuyện đời...
Chỉ còn thơ với nụ cười
Thân tình thi hữu vẫn ngời như xưa...
Trời còn có lúc nắng -mưa
Nên ta có lúc thiếu -thừa,đúng-sai...
Thôi đừng vương nỗi u hoài
Ngàn năm thi hữu mấy ai bằng mình?
Thương Giang
Sầu thu
Thu giờ đâu còn nữa
tàn héo theo ngày trôi
gió heo may gõ cửa
lạnh sang.Cuối mùa rồi...
đêm rả rích mưa rơi
thâu canh ru giấc ngủ
Lòng ngập kỷ niệm cũ
ai thấu hiểu cho chăng?
rưng rưng ... nhặt mảnh trăng
Lệ tràn hoen mi mắt
nỗi buồn tình chia cắt
sầu đong mãi chẳng vơi
chia cách mãi người ơi!
xa nhau quên sao đặng...?
Thương Giang
Vườn Xưa
Bỏ vườn lâu mới ngẩn ngơ
Vườn xưa lối cũ bao giờ đổi thay?
Chớm thu se lạnh heo may
Một chiều cả gió vương đầy...lá rơi...
Thương Giang
Vườn thơ chớm nở tim tôi Ai người vạch lối…bồi hồi sớm hôm! Trung Thu- trống vắng- héo mòn Hoàng hôn tắt nắng hỏi còn ai mơ… -SD- Tự ngẫm suy
...
Dẫu buồn người có cố chấp đâu?
Vẫn dõi bước theo..."kẻ cứng đầu"
Vẫn gửi hoa tặng trong ngày lễ
Khiến ta day dứt mãi về sau...
...
-TG-
Có đáng vì đâu một lẳng hoa Cũng là con Việt "phút hoan ca" Xin ai chớ nặng tình tri ngộ Để kẻ si tình mãi sầu đa. -SD- Xa Xôi...
Em vốn chẳng biết dịu dàng
Cộng thêm tính nết bướng- ngang cua bò...
Người hiểu còn thông cảm cho
Nếu không chắc sẽ ,dày vò trách thân...
Riêng- chung vẹn giữ tình ân Nhớ nhau còn đó phân trần thiệt hơn Lòng son sắt tựa Thái Sơn Luân hồi muôn kiếp chẳng sờn đổi thay.
SD-TG Lạc quan
Dù quá khứ, hiện tại hay tương lai
Ta vẫn thế và bao giờ thay đổi
Dõi bước chân...lòng chẳng ngại nông nổi
Mặc ai cười, chế diễu lướt đi xa...!
Em có lần đã cùng anh nói qua:
Ai tránh được không bao giờ lầm lỗi???
Vấp ngã rồi phải đứng dậy bước tới
Ai dám cười người biết sửa lỗi sai...???
Sông bể rộng mây ngàn lượn gió lay Trăng ngất ngưỡng vui đùa sao nhấp nháy Bầu trời xanh mặc đàn chim bay nhảy Ta ngẩn ngơ như vừa trải cơn mê. -SD-TG- LẼ NÀO...
Lẽ nào từ biệt người ơi!
Câu thơ buồn thế ..Mong người...đừng đi!
Đời người sóng gió...nhiều khi...
Vững tâm đừng nản...chuyện gì cũng qua...
Ngày mai trên bước đường xa
Kỷ niệm Thư quán...món quà khó quên!
-TG-
Bao đêm ta gọi phải tên Những người yêu quí in nền nhân tâm
Đời sóng gió ta âm thầm Niềm đau nén chặc lặng câm cuối đời Tim thổn thức nhớ muôn lời In sâu tâm tưởng đất trời chứng minh. -sd- VU VƠ...
" Vườn thơ" lấp lánh trăng sao
Gợi lên nhung nhớ biết bao ấm nồng
Người xa mà vẫn nhớ mong
Vườn thơ một thủa vun trồng cùng em...
Mỗi đêm trăng bước ra thềm
Nhớ câu thơ họa ngọt mềm...thiết tha...
Cố quên càng nhớ diết da
Bàn chân quen lối đến nhà người xưa...
...Lang thang đi dưới chiều mưa...
Nỗi buồn như lưới ai vừa bủa giăng...
Mưa nên chẳng thấy chị Hằng
Buồn nên chẳng thấy sông Trăng hiền hòa...
Một dòng sông chảy rất xa...
Để cho thương nhớ vỡ òa trong ai...
-TG-
ĐOẠN ĐÀNH MỘNG XƯA "Dối lòng" nên chẳng nào hay Hoa tình rộ nở gió lay hương nồng Cung ngân âm điệu nao lòng Hỏi ai có thấu vườn hồng trong ta Một thời đượm nét thiết tha Trăng hoà sông nước chim ca bốn mùa Mây bay gió lượn nô đùa Theo câu thơ thắm mới vừa xướng lên Chợt tối sầm thuyền lênh đênh Dạt trôi, trôi dạt vướn trên đà ngầm Nhìn non nước dạ ước thầm Giá đừng đa cảm- tan mầm mơn xanh Chiều vương trăng rạng long lanh Đêm mơ cung nguyệt...đoạn đành mộng xưa. -sd- Muội -Huynh
Thâm giao tình nghĩa Muội -Huynh.
Bao năm vẫn toả lung linh sắc mầu.
Đừng buông lời ngỏ thương nhau.
Có người đã trách làm đau lòng nàng...
Em luôn minh bạch rõ ràng.
Chẳng bao giờ muốn trái ngang chuyện tình.
Trời lam hồng ánh bình minh.
Nhớ thường qua đó thơ tình gửi trao.
Chúng mình còn trẻ nữa đâu.
Câu thơ chữ nghĩ hiểu nhau...được rồi.
Đừng câu nệ...nhé anh ơi!
Khi nào thật rảnh qua chơi thăm vườn.
Em không muốn để buồn vương
Để anh khó xử nên nhường lời thơ.
Mặc ai bóng gió vu vơ.
Lòng mình ngay thẳng bao giờ thẹn đâu?
-Thương Giang-
HUYNH- MUỘI Chỉ là thơ thẩn đêm thâu Cho hồn theo những nhịp cầu yêu thương Dịu xoa khổ ải niên trường Mà sao nhặt lấy trăm đường lá thu Muội- Huynh theo gió chu du Hương xuân lót thảm hạ ru giấc nồng Đông về se lạnh tấc lòng Cùng nhau sưởi ấm xuôi dòng bến mơ Bỏ ngu ngơ dệt vần thơ Bổng trầm cung điệu như chờ đợi mong Tình thương tung thả hư không Loanh trong vũ trụ ấm hồng môi xinh Trời lam trăng rạng lung linh Long lanh đáy nước hòa mình Thương Giang Trôi nhanh ngày tháng gian nan Cho nhau giấc mộng bình an đêm trường. -sd-
SAO CHẲNG CHO HAY...?
Nhân nghĩa luôn thắng gian tà
Bản tình ca ấy vang xa đó người...
Sao trời lấp lánh tỏa soi
Chẳng còn u ám nữa rồi đêm đen
Cho ai ngồi tựa mạn thuyền
Hay là gửi khúc "Còn duyên"* tặng người?
Khi lòng nhung nhớ đầy vơi
Người ta nhắn gửi bao lời yêu thương
Khác xa tình cảm bình thường
Nói sao cho hết vấn vương trong lòng
Thấy người hờ hững như không
Cay hoen mắt lệ ngóng trông bao giờ?
Đắng gì ở những dòng thơ
Buồn nào còn đọng để ngơ ngẩn lòng...?????
LL-TG
TRỖI LÀN GIÓ RU Bởi rơi một ánh sao băng Vì đâu nên cảnh vầng trăng đượm sầu? Thành trì- lũy chắc, hào sâu... Ý nhân- thiên định- nhịp cầu ai dưng? Bên đàng chân bước ngập ngừng Nàng xoay ngỏanh mặt...đêm trường cô liêu. Dịu đau thơ thẩn nắng chiều Xoa lòng hương vị hiu hiu gió ngàn Va đầu cửa mộng mơ màng Chạm tay nếm giấc dạ càng mộng du Trỗi bao điệp khúc hạ, thu Làn môi mấp máy muốn ru ấm lòng Gió mây lơ lững sắc hồng Ru an, quên thuở giữa dòng ai buông. -sd- Thân tình đâu vơi...
. Hãy thả hồn mộng lang thang Hãy mơ trọn giấc mộng vàng người ơi! Trong vườn thơ cứ dạo chơi. Thân tình bằng hữu có dời đổi đâu? Em chưa quên những ngày đầu Mới vào thư quán nhịp cầu là anh Giúp em ý thật chân thành Những khi em vắng nằm canh cả vườn... Ơn ấy em khắc ghi luôn Nhưng lâu không hoạ chớ buồn nghe anh. Dòng đời gấp khúc loanh quanh. Em vào thư quán hiền lành với thơ. Không mong ồn ã bao giờ Không muốn ai đó mượn thơ quá lời... Quen anh mình hoạ thơ đôi. Giờ chẳng sang đó tiếp lời thơ anh. Em ít chữ ,kém học hành. Câu thơ chưa vỡ nên đành...lặng thinh. Vắng em vẫn ngập hoa xinh Em không sang đó...thân tình nào vơi... -Thương Giang- Thu buồn lá rụng rơi rơi Đông sầu se thắc chơi vơi dòng đời Xuân nồng nhớ thuở gió ngời Hạ mơn ve trỗi tràn lời vấn vương Không em vẫn có người thương Thêm em ví gió du dương ngàn trùng Tùy em ái ngại chập chùng Núi đồi rừng thẳm chung cùng vượt qua Nhớ chơn tình dạ thiết tha Buổi đầu khích lệ lòng ta nhớ hoài! -sd NHỚ NGƯỜI
Ta về nhớ mối tơ hồng...
Nhưng quên nỗi nhớ con sông xưa rồi..
Trời xanh buông nắng lả lơi.
Thả hương,thả sắc gọi mời dừng chân.
Ngắm trời... nhớ nước bần thần
Tiếc rằng không thể phân thân đôi đường
Sông trong mặt nước như gương
Ta muốn trao nhớ gửi thương cho người...
Ngước lên...xanh ngắt bầu trời...
Giật mình...thôi giữ lại lời yêu thương.
Khổ đau nỗi nhớ đêm trường...
Trời mây ,song nước tơ vương cõi lòng...
Trăng nghiêng soi bóng dòng sông,
Nhớ ai chất chứa...nói không thành lời...
Câu thơ nghẹn đắng làn môi..
Nhớ thương ,day dứt...mong người hiểu ta...?
Thương Giang
ƯỚC MONG Bao mùa thu đến đông qua Bấy nhiêu thương nhớ khó mà thốt nên Vì đâu lá rụng lênh đênh Theo dòng nước xiết bồng bềnh nổi trôi? Chân trời một nẻo xa xôi Phóng tầm mắt biếc bồi hồi xót đau Hỏi Trăng- Trăng bảo Vì Sao Hỏi Sao- Sao nói- chiêm bao...giấc nồng! Lá trôi trồi ngụp giữa dòng Cuối chiều mới tỏ cõi lòng hắt hiu Con tim thổn thức nuông chìu Ấp ôm kỉ niệm bên lều Vườn xanh. Bình minh chim hót an lành Hương xuân phản phất lá cành xinh tươi Thẹn thùng chiếc Lá buông xuôi Nhớ Cây tỏa bóng- ngậm ngùi ước mong -sd- Đừng vương...
Trăm năm giữ mãi nét quê
Ngàn năm vẫn nhớ đường về chốn xưa...
Phải đâu sớm nắng chiều mưa
Tham vàng bỏ ngãi thiếu thừa trước sau...
Một lời hứa vẫn khắc sâu..
Một lời ước hẹn như câu thề nguyền...
Anh hào ghé bến thuyền quyên
Chớ trách Nguyệt Lão se duyên chẳng thành...
Thôi về nơi ấy trời xanh
Mỗi sớm thức giấc trong lành ban mai...
Đừng vướng buồn nhớ nhung ai
Để lòng day dứt thương hoài làm chi...
Thương Giang
VẤN VƯƠNG Dòng sông ai vét chữ tì Nhấp nhô sóng biếc rù rì gió đưa? Trời Lam sao rạng lưa thưa Cho thuyền lơ lững... nắng, mưa nao lòng! Vì đâu trăng tỏa màu hồng? Vì đâu tình lặn giữa dòng sông Thương? Lá trôi theo nước triều cường Bồng bềnh sóng vỗ như dường xác xơ Nhìn trời Lam nét nên thơ Nhìn bến cũ rất mập mờ xa xa Buồn thương cánh Nhạn bay qua Đượm sầu chim Én diết da cõi lòng! -sd-
Sầu thu
Thu giờ đâu còn nữa
tàn héo theo ngày trôi
gió heo may gõ cửa
lạnh sang.Cuối mùa rồi...
đêm rả rích mưa rơi
thâu canh ru giấc ngủ
Lòng ngập kỷ niệm cũ
ai thấu hiểu cho chăng?
rưng rưng ... nhặt mảnh trăng
Lệ tràn hoen mi mắt
nỗi buồn tình chia cắt
sầu đong mãi chẳng vơi
chia cách mãi người ơi!
xa nhau quên sao đặng...?
Thương Giang SẦU ĐONG Vần xoay bùi- cay- mặn... Thơ thẩn giữa trời mây Nhạt tình ta nào hay Sắc màu năm tháng nhạt Hương nồng vờ bay tạt Hoa sầu rũ cánh xinh Tồn đọng một niềm tin Trong cõi lòng tha thiết Kí thác nào hối tiếc Ức chế buổi chiều đông Ai đã từng đợi mong Mà sóng lòng vội tắt. Hiểu tim côi se thắc Cho những mùa sầu đong. -sd-
Sầu thu
Thu giờ đâu còn nữa
tàn héo theo ngày trôi
gió heo may gõ cửa
lạnh sang.Cuối mùa rồi...
đêm rả rích mưa rơi
thâu canh ru giấc ngủ
Lòng ngập kỷ niệm cũ
ai thấu hiểu cho chăng?
rưng rưng ... nhặt mảnh trăng
Lệ tràn hoen mi mắt
nỗi buồn tình chia cắt
sầu đong mãi chẳng vơi
chia cách mãi người ơi!
xa nhau quên sao đặng...?
Thương Giang Sầu đong Vần xoay bùi- cay- mặn... Thơ thẩn giữa trời mây Nhạt tình ta nào hay Sắc màu năm tháng nhạt Hương nồng vờ bay tạt Hoa sầu rũ cánh xinh Tồn đọng một niềm tin Trong cõi lòng tha thiết Kí thác nào hối tiếc Ức chế buổi chiều đông Ai đã từng đợi mong Mà sóng lòng vội tắt. Hiểu tim côi se thắc Cho những mùa sầu đong. -sd- Hoài cảm (Đ)
Trách thu hay hỏi lòng
Lời hẹn cũ còn không..?
Thơ buồn chiều nắng tắt
Nhạt nhoà giọt nước mắt
Chẳng ai lúc đơn côi..
Lo lắng khi xa xôi
Sợ ngàyĐông đơn lạnh
Tình yêu được chắp cánh
Nghĩa ơn càng thiết tha
Nhạt nắng thu dần xa
Đếm thời gian còn lại
Đo chi...Buồn ai trải
Thế gian vẫn ngập đầy
Nào ai cảm thương đây...?
Thương Giang 05/11/2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2010 08:27:26 bởi THƯƠNG GIANG >
SÔNG NGÂN CHẢY MỘT DÒNG THƯƠNG
Sông Ngân chảy một dòng thương
Ngưu Lang Chức Nữ hai phương trời buồn
Cầu Ô mưa lạnh còn tuôn
Để người quên hẳn nỗi buồn tương tư
Ngàn sau nước mắt tình dư
Một thiên tình sử đến giờ còn đau.
Cho nên tháng Bảy mới Ngâu...
Mưa là nước mắt tình sầu dở dang.
Thương chuyện Chức Nữ -Ngưu Lang.
Cả năm nhung nhớ chờ sang một lần...
Cầu Ô Thước nối sông Ngân.
Để dòng thương chảy lại gần nhau hơn...
NN-TG
Dòng sông thương vẫn còn đầy
Dòng sông chảy mãi tháng năm
Người đi biền biệt xa xăm chưa về
Buồn thương bến nước sông quê
lời ân ái cũ kéo về nỗi đau
Cố nhân ơi còn nhớ nhau
Sông Thương xin bắc nhịp cầu tri âm !
Dù đời sóng gió thăng trầm
Vẹn nguyên nỗi nhớ ta thầm gửi trao
Tới người xưa ở phương nao...
Còn lưu tình cũ...mà sao chẳng về...?
Chiều mưa buồn lạnh tái tê
Có người lặng lẽ ngóng về cố hương...
NN-TG
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: