Sự đời...
Bây giờ tỷ mới hiểu đôi phần
Vì sao thấy đệ vẻ bất cần
Lời thơ rặt những lời chua chát
Thì ra hận những kẻ vong ân...
Cuộc đời xưa nay vẫn thế thôi
Nông -sâu làm sao hiểu lòng người...
Khi cần giúp đỡ ,xun xoe nịnh
Lúc mình gặp chuyện...chạy cúp đuôi...
Cho nên đừng bận tâm làm chi
Ở đời phù thịnh ai phù suy?
Khi còn rượu thịt còn đệ tử
Còn chớ mong ai lúc gian nguy...
Khó khăn là lúc thử lòng nhau.
Quí gì lũ bạn sính sang giầu
Thấy tiền thấy bạc là sáng mắt
Ân tình nghĩa cũ nào còn đâu...
Tỷ đã và đang chịu cảnh này
Ngẫm đời đen bạc với đắng cay
Tạm thời chẳng cần giao lưu nữa
Nuôi chí làm lại...Sẽ khác ngay...
---------------------
Em chỉ ngồi ngoài nhìn sự đời
Lúc nào ngứa mắt thì viết chơi
Chả gì dính líu tới em hết
Tỷ đừng nghĩ ngợi chi tốn hơi!
Em hiếm khi nào viết về em
Nếu có cũng chêm mắm/muối thêm
Phố ảo, thơ thẩn chẳng gì thật
Tin hay không tin tùy kẻ xem
Em ít khi nào cảm thấy buồn
Thú thật bởi vì bận rộn luôn
Tối đặt lưng xuống, ngủ tới sáng
Bao năm đều thế, vẫn bình thường
Cảnh nầy tỷ vướng, tội tỷ ghê!
Kể như học được kinh nghiệm nè
Vấp ngã đôi lần, sau càng vững
Nuôi chí làm nên... ai dám chê?
Thương Giang - Trọng Văn