NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
RU DÒNG SÔNG HOÀI NIỆM
Dòng sông huyền thoại ngày nao
Em đem bắc dải yếm đào anh sang
Bây giờ cảch trở dặm ngàn
Thôi dành gửi tiếng Thương Giang vào lòng
Trời tây có chuyển sang đông
Ngủ đi diễm mộng bóng hồng đêm nay!
Em còn thao thức nơi đây
Lời ru anh gửi nhẹ bay bềnh bồng.
Muốn theo câu hát nhớ mong
Vỗ về giấc ngủ đượm nồng hương say...
Quên đi giá lạnh trời tây
Ấm lòng trong những tháng ngày xa quê
-NN-TG-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2009 06:41:36 bởi THƯƠNG GIANG >
Diều hâu mang kiếp sống đơn côi
Lang thang mỏi cánh đi tìm mồi
Móng vuốt vươn dài trông khiếp sợ
Mượn oai che đậy nỗi buồn thôi…
Biển Xanh MNS
Ta là con thỏ sống cút côi
Chạy quanh chạy quẩn kiếm ít mồi
Nhác thấy bóng người là run sợ
Co giò mất hút... chỉ thế thôi.
-SD-
Diều hâu và thỏ đều đơn côi
Lang thang bay -Chạy để kiếm mồi
Kẻ khiếp-kẻ run...đều là sợ
Nếu hợp sức lại ...sẽ hết thôi!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2009 07:06:29 bởi THƯƠNG GIANG >
RU KHÚC THA HƯƠNG Sông Thương chảy mãi về đâu Để người xa xứ ôm sầu vào tim Câu thơ bắc nhịp để tìm Mong manh mộng ảo cánh chim cuối trời Thời gian nỗi nhớ đầy vơi Người phương xa có thấu lời nước non?
RU KHÚC THA HƯƠNG
Sông Thương chảy mãi về đâu
Để người xa xứ ôm sầu vào tim
Câu thơ bắc nhịp để tìm
Mong manh mộng ảo cánh chim cuối trời
Thời gian nỗi nhớ đầy vơi
Người phương xa có thấu lời nước non?
Khúc tha hương giữa chiều buồn
Nghe lời ru ấy tâm hồn chơi vơi
Sầu dâng tím lạnh đôi môi
Câu thơ chan chứa...bồi hồi chờ mong.
Vẫn còn thương nhớ dòng sông
Đêm ngày chở nặng nỗi lòng người đi...
NN-TG
yêu thương và tha thứ
Tha Hương Dòng thơ riêng tặng một người Mấy năm ly liệt trong đời cách ngăn Giờ đây xa cách.......quê hương Lầm than biệt sứ tha phương một mình Chốn xưa vọng lại chữ tình Gom bao lý ức của thời yêu đương Nhặt từng kỷ niệm nhớ thương Gửi dòng tâm sự để mình hiểu ta
Tha Hương
Dòng thơ riêng tặng một người
Mấy năm ly biệt trong đời cách ngăn
Giờ đây xa cách...quê hương
Lầm than biệt xứ tha hương một mình
Chốn xưa vọng lại chữ tình
Gom bao ký ức một thời yêu đương
Nhặt từng kỷ niệm nhớ thương
Gửi dòng tâm sự để mình hiểu ta
-Vào hạ-
Cám ơn bạn đến thăm nhà
Lưu thơ để lại, làm quà tặng Giang...
"Tha hương" cách biệt dặm đàng,
Nỗi niềm đồng cảm,mênh mang nỗi sầu.
Quê người ta, dẫu ở lâu
Sao Giang chẳng thấy nặng sâu nghĩa tình...
Nhưng vì cuộc sống mưu sinh
Nên đành cam chịu phận mình tha hương
-Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2009 05:12:47 bởi THƯƠNG GIANG >
Dạo này không thể tiếp khách thường xuyên đc mong tất cả thi hữu lượng thứ cho nhé, không nói ra thì Thương Giang cũng hiểu tình hình bên Nga này như thế nào rồi, rối ren lắm. không còn đầu óc đâu mà tập chung được...
-TV-
Mình biết bây giờ tình hình đang rất căng và có diễn biến xấu và phức tạp nhất là đối với người nước ngoài ,đặc biệt là người TQ và Vn mình...Thôi đành phải nuôi chút hy vọng mỏng manh còn lại vậy.Mà ở trên đó họ lại không cấp thẻ định cư như bọn mình nên cuộc sống vô cùng bấp bênh,đã thế lại xảy ra sự việc vừa rồi nữa...đúng là đại hoạ cho mọi người còn gì...Dưới chỗ mình thì yên ổn hơn vì bọn mình có thẻ định cư và hộ chiếu của nước sở tại rồi nhưng bị ảnh hưởng khủng hoảng KT-CT.
Tặng bạn bài thơ
Thời khủng hoảng...
"Chuột sa chĩnh gạo "..,chẳng thấy đâu,
Mậu Tý năm qua khiến toàn cầu
Suy thoái kinh tế rồi khủng hoảng...
Khó khăn bất trắc với lo âu...
Giá cả leo thang theo từng ngày
Ngoại tệ tăng nhanh tựa tên bay
Tiền lương không có...dân bị nợ,
Buôn bán tài thánh...cũng bó tay...
Thiên tai bão lũ lại triền miên,
Hàng không ,hầm mỏ rặt tang phiền..
Tai nạn rủi ro...cũng dồn dập...
Năm Chuột khắc hằn một dải đen...
Bước sang Kỷ Sửu - năm Trâu vàng
Chấm hết hay chưa nỗi hoang mang.???
Bức tranh kinh tế buồn ảm đạm
Giá cả bình ổn bớt leo thang...???
Hai quí -Nửa năm đã qua đi...
Vẫn chưa le lói tín hiệu gì...
Nhà máy công xưởng vẫn đóng cửa,
Tiền đâu thanh toán các khoản chi?
Kinh tế ,chính trị đều rối ren
Đảng phái thi nhau chạy đua chen...
Tiền công cứ rút lo bầu cử
Đất nước bao giờ mới khá lên?
-Thương Giang-
Hận ông Trời
Hận ông trời ăn ở không cân
nên nỗi bà con đứng tần ngần
hết sáng lại chiều mong túc trực
è cổ ngóng tin , chẳng được tin
hàng hóa của ta tưởng của công
nó bốc nó khuân biết bao lần
muốn lấy. ok nhờ phia phít
chia đôi lấy nửa hỏi còn không?
sót dả nhưng đành đứng ngó không
biết làm chi đây... đất khắch mà
phận kiến thôi đành mang số kiến
chống lại. nó hành lại thiệt thân..
*************
cảm ơn bạn về bài thơ rất hay ở trên. mình thì không liên quan đến vấn dề chợ búa nhiều nhưng cung xin góp vào bài thơ nói nên nỗi khổ của bà con mình bên nga thời khủng hoảng kinh tế,.
-TV-
_____________________________
cuộc đời có bao lâu mà hững hờ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2009 05:29:59 bởi THƯƠNG GIANG >
MƠ…
Ngồi buồn mơ về sông Thương
Cứ nhìn tấm ảnh ngở dường là em
Suốt ngày cứ ngắm nghía xem
Đến đổi nước mắt ướt nhem nhạt nhòa
Ảnh này dù của người ta
Anh vẫn tưởng tượng đây là người thương
Người từng mơ ước chung đường
Tóc mây buông xỏa tơ vương nỗi lòng
Chân dung đẹp lắm phải không ?..
Em gái đất Bắc hằng mong yêu mình
Ước thôi !.. chẳng dám tự tin
Tim em đâu giữ bóng hình của anh
Kẻ đến sau phải cam đành
Mối tình tha thiết có dành cho đâu
Thôi đành ôm mối tình sầu
Tiềm thức vẫn mãi in sâu bóng người
Mặc Nhân Sơn
Bức tranh mơ
Thiếu nữ đang độ trăng tròn
Như nụ hồng thắm vẫn còn nguyên hương...
Dịu dàng ,e ấp,khiêm nhường...
Tuổi trăng ngà ngọc...như vương vấn lòng....
Hình như đã biết nhớ mong....
Chiều hôm tắt nắng mà không vội về...
Bức tranh mang đậm nét quê
Thấp thoáng đồng lúa ,con đê trải dài...
Thiếu nữ dù tuổi ô-mai
Vẫn không giấu nổi hình hài thôn quê
Yếm đào mềm rủ, hờ che
Búp sen mơn mởn , tràn trề sức xuân
Tóc đen ôm lấy vai trần
Sợi dây chỉ thắm ngang thân buộc hờ...
Người ơi!Sao rõ khéo mơ...
Thôn nữ hiền dịu...còn vờ là em...
Suốt ngày ngắm nghía,trộm xem
Rồi thầm ao ước mỗi đêm thấy nàng
Phải đâu mơ tưởng tới Giang
Dẫu người Kinh Bắc ,bỏ làng tha hương.
Tóc giờ đã điểm tuyết sương
Đâu còn má thắm môi hường..nữa anh..?
Sông Thương con nước trong xanh.
Vỗ về ru giấc mộng lành người ơi!
Mong anh có bước tranh rồi.
Một ngày Bụt giúp thành người thật nghe....
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2009 05:58:24 bởi THƯƠNG GIANG >
TƯƠNG TƯ CHIẾC DẢI YẾM ĐÀO Từ khi em mặc yếm đào Là khi tình mộng đã vào trang thơ Sông Thương cách trở đôi bờ Chiếc cầu dải yếm còn chờ đợi nhau?
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
MƠ…
Ngồi buồn mơ về sông Thương
Cứ nhìn tấm ảnh ngở dường là em
Suốt ngày cứ ngắm nghía xem
Đến đổi nước mắt ướt nhem nhạt nhòa
Ảnh này dù của người ta
Anh vẫn tưởng tượng đây là người thương
Người từng mơ ước chung đường
Tóc mây buông xỏa tơ vương nỗi lòng
Chân dung đẹp lắm phải không ?..
Em gái đất Bắc hằng mong yêu mình
Ước thôi !.. chẳng dám tự tin
Tim em đâu giữ bóng hình của anh
Kẻ đến sau phải cam đành
Mối tình tha thiết có dành cho đâu
Thôi đành ôm mối tình sầu
Tiềm thức vẫn mãi in sâu bóng người
Mặc Nhân Sơn
Bức tranh mơ
Thiếu nữ đang độ trăng tròn
Như nụ hồng thắm vẫn còn nguyên hương...
Dịu dàng ,e ấp,khiêm nhường...
Tuổi trăng ngà ngọc...như vương vấn lòng....
Hình như đã biết nhớ mong....
Chiều hôm tắt nắng mà không vội về...
Bức tranh mang đậm nét quê
Thấp thoáng đồng lúa ,con đê trải dài...
Thiếu nữ dù tuổi ô-mai
Vẫn không giấu nổi hình hài thôn quê
Yếm đào mềm rủ, hờ che
Búp sen mơn mởn , tràn trề sức xuân
Tóc đen ôm lấy vai trần
Sợi dây chỉ thắm ngang thân buộc hờ...
Người ơi!Sao rõ khéo mơ...
Thôn nữ hiền dịu...còn vờ là em...
Suốt ngày ngắm nghía,trộm xem
Rồi thầm ao ước mỗi đêm thấy nàng
Phải đâu mơ tưởng tới Giang
Dẫu người Kinh Bắc ,bỏ làng tha hương.
Tóc giờ đã điểm tuyết sương
Đâu còn má thắm môi hường..nữa anh..?
Sông Thương con nước trong xanh.
Vỗ về ru giấc mộng lành người ơi!
Mong anh có bước tranh rồi.
Một ngày Bụt giúp thành người thật nghe....
Thương Giang
Dáng Em
Xóa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2009 20:13:08 bởi nghinhnguyen >
Bức tranh mơ
Thiếu nữ đang độ trăng tròn
Như nụ hồng thắm vẫn còn nguyên hương...
Dịu dàng ,e ấp,khiêm nhường...
Tuổi trăng ngà ngọc...như vương vấn lòng....
Hình như đã biết nhớ mong....
Chiều hôm tắt nắng mà không vội về...
Bức tranh mang đậm nét quê
Thấp thoáng đồng lúa ,con đê trải dài...
Thiếu nữ dù tuổi ô-mai
Vẫn không giấu nổi hình hài thôn quê
Yếm đào mềm rủ, hờ che
Búp sen mơn mởn , tràn trề sức xuân
Tóc đen ôm lấy vai trần
Sợi dây chỉ thắm ngang thân buộc hờ...
Người ơi!Sao rõ khéo mơ...
Thôn nữ hiền dịu...còn vờ là em...
Suốt ngày ngắm nghía,trộm xem
Rồi thầm ao ước mỗi đêm thấy nàng
Phải đâu mơ tưởng tới Giang
Dẫu người Kinh Bắc ,bỏ làng tha hương.
Tóc giờ đã điểm tuyết sương
Đâu còn má thắm môi hường..nữa anh..?
Sông Thương con nước trong xanh.
Vỗ về ru giấc mộng lành người ơi!
Mong anh có bước tranh rồi.
Một ngày Bụt giúp thành người thật nghe....
Thương Giang
Em vái xin Bụt giúp anh Mong cho người đẹp trong tranh về tìm Còn em thì lại lặng im Viện mọi lý lẽ cố dìm trôi qua Nào là tuổi tác đã già Đâu còn xinh đẹp như là trong tranh Không yêu nên chối quẩn quanh Chẳng qua mượn ảnh để anh nhớ nàng Chiêm bao giấc ngủ nhẹ nhàng Thương Giang soi bóng mơ màng êm trôi Để không còn thấy đơn côi Dù cho cách trở xa xôi vẫn chờ Em đừng nghĩ ngợi vẩn vơ Đa tình…nhưng chẳng bao giờ quên em… Mặc Nhân Sơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2009 18:01:02 bởi Nhân Sơn >
TƯƠNG TƯ CHIẾC DẢI YẾM ĐÀO
Từ khi em mặc yếm đào
Là khi tình mộng đã vào trang thơ
Sông Thương cách trở đôi bờ
Chiếc cầu dải yếm còn chờ đợi nhau?
Từ khi dải yếm bắc cầu
Là khi thao thức canh thâu nhớ người...
Sông Thương cầu yếm bắc rồi
Khi nào người nhớ...Xin mời ghé thăm...
NN-TG
_____________________________
yêu thương và tha thứ
SẮC HOA MẦU TÍM
Vẫn sắc hoa mầu tím
Anh tặng em ngày nào
Hoa tím gợi kỷ niệm.
Buâng khuâng lòng xuyến xao...
Thủa xưa ...thật ngọt ngào...
Giờ đã thành dĩ vãng
Những câu thơ lãng mạng
Mình đâu còn tặng nhau...
Muốn quên... chẳng dễ đâu
Dẫu thời gian,sương gió...
Vẫn thủy chung nỗi nhớ
Trong sắc tím yêu thương.
Vẫn đọng nỗi vấn vương
Khi nhìn mầu hoa ấy
Kỷ niệm xưa thức dậy
Thao thức nỗi niềm riêng.. .
Thương Giang
Ưu phiền đã biến tan
Nẻo đàng ta có nhau
Tuôn trào bao nén đọng
Ước vọng vụt trở về
Đề huề ta sum hiệp
Khúc điệp trở ngân nga
Chan hòa muôn nỗi nhớ
Lệ nhỏ bổng lăn tròn...
Ta còn những ân tình
Lòng mình hằn ghi khắc
Se thắc trái tim hồng
Giữa dòng đời nghiệt ngã
Tình đã ướp vĩ men
Hương len từng hơi thở
Dẫu ở đội phương trời
Vẫn một lời đã hứa!
-sd-
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: