NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Gửi người
Bây giờ trời đã sang Đông
Tuyết rơi trắng xóa từng bông ngoài trời
Muốn gom chút tuyết xa xôi
Gửi về nơi ấy cho người..tôi thương...
Tuyết lạnh
Anh nhận chút tuyết tha hương
Xem như kỉ vật người thương trao về
Tuyết đông có lạnh tái tê
Lòng anh vẫn ấm...bộn bề yêu thương
Biết rằng mình chẳng chung đường
Thơ lòng vẫn nối cầu thương bên trời
Tuyết bay bay...tuyết rơi rơi...
Một dòng thơ lạnh bến đời Thương Giang .
Nơi anh vùng đất Phương Nam
Giữ sao cho tuyết đừng tan nhé người...
Nâng niu kẻo tuyết tan rơi,
Thành giọt nước mắt ...thương đời xót xa .
Chẳng giá trị đâu chút quà
Chỉ là chia lạnh nước Nga cùng người...
Cho anh cảm nhận được thôi,
Mùa đông xao xác trắng trời tuyết bay...
___Nguyen Ngoạt-Thương Giang-
Quà mừng...
Ngày Nhà Giáo sắp đến rồi...
Gửi anh chút tuyết xứ người được không?
Tuyết mềm xốp trắng như bông
Để anh cảm nhận mùa Đông nơi này...
Món quà "đặc biệt " bên Tây ,
Quê mình chẳng có...Mong thầy đừng chê!
Thương Giang
CÁM ƠN
Vùng trời ảm đạm chua ê
Một mình sải cánh bay về...tuyết rơi!
Thương em xứ sở xa xôi
Vào đông giá buốt thiếu hơi quê nhà.
Anh xin trân trọng món quà
Cũng như tình cảm đậm đà Thương Giang!
-sd-
Không em...
Lê chân bước đêm đầu đông lạnh lẽo
Chén rượu tiêu sầu sao chẳng bớt quạnh hiu?
Quán về đêm, ngồi đó buồn thiu
Thương Giang hỡi! không ai cùng nâng chén.
Anh với em có bao giờ trọn vẹn
Khi anh cần đâu có dáng hình em?
Mỗi đêm về nỗi nhớ dầy thêm
Em vẫn thế, vẫn mịt mờ xa cách
Nói vậy thôi anh đâu quyền dám trách
Em bây giờ? Em là của người ta....
Thương Giang em đã xa
Xa thật rồi TÔI nhé
Hằng đêm buồn cô lẻ
Gặm nỗi buồn xa em...
Hồ Thư Văn
Đừng buồn.. (Đ)
Thôi xin đừng hờn trách em thêm
Đừng tiêu sầu trong đêm lạnh vắng...
Đừng uống nữa...Làm sao hết chén đắng:
-Khi anh cần đâu có dáng hình em?
Lời buồn trách...nghe nhưng triệu mũi kim,
Đau đớn như trái tim xát muối...
Biết làm sao...chỉ còn niềm tiếc nuối
Em bây giờ...đã an phận hiền thê...
Kỷ niệm xưa...theo nỗi nhớ tìm về
Khung trời cũ...biết có người mong đợi..
Hai nửa vầng trăng...buồn diệu vợi...
Cách xa...
Rồi một ngày trên lối cũ anh qua
Hình bóng em sẽ nhạt nhòa tan biến
Trước mắt anh...một người mới xuất hiện
Sẽ chẳng còn lưu luyến bóng hình em...
Thương Giang
KHÔNG ĐÂU EM! Tuyết vẫn trắng,muôn đời trắng xoá!
Biển vẫn xanh ròng rã với thời gian
Và thơ tình còn mãi tứ ngập tràn
Xin đừng gợi những phũ phàng mộng ước! Nguyên Ngoạt VẪN SỢ... Em chỉ sợ những điều dù biết trước
Vẫn bất ngờ...khi người bước chân đi
Bao yêu thương thề hẹn...nỡ chia ly...
Dẫu tuyết trắng,biển vẫn xanh như thế...
Thương Giang _____________________________
yêu thương và tha thứ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.01.2010 05:56:46 bởi THƯƠNG GIANG >
Tặng em một đóa hoa hồng nhung Mừng chúc- tươi xinh, dạ thủy chung Đứng vững, nhìn xa, trầm tỉnh lặng... Cho lòng thanh thản sống ung dung. -HTS-
Anh tặng em một đoá nhung hồng
Mừng ngày Nhà Giáo có phải không?
Tiếc rằng em đã không trọn vẹn
Theo nghề dạy học đến tận cùng... -TG-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2009 06:12:51 bởi THƯƠNG GIANG >
Quà mừng...
Ngày Nhà Giáo sắp đến rồi...
Gửi anh chút tuyết xứ người được không?
Tuyết mềm xốp trắng như bông
Để anh cảm nhận mùa Đông nơi này...
Món quà "đặc biệt " bên Tây ,
Quê mình chẳng có...Mong thầy đừng chê!
Thương Giang
CÁM ƠN
Vùng trời ảm đạm chua ê
Một mình sải cánh bay về...tuyết rơi!
Thương em xứ sở xa xôi
Vào đông giá buốt thiếu hơi quê nhà.
Anh xin trân trọng món quà
Cũng như tình cảm đậm đà Thương Giang!
-sd-
Hoa tuyết
Chẳng thể quí giá như vàng
Những bông tuyết trắng dịu dàng nở hoa
Em gửi từ mãi nước Nga
Anh cố giữ lấy món quà ấy nghe...
Biết rằng anh chẳng nỡ chê
Bởi trên tất cả đam mê tầm thường,
Bông hoa tuyết trong như gương
Tấm lòng em gửi mến thương về người....
Thương Giang
Hoa tuyết
Chẳng thể quí giá như vàng
Những bông tuyết trắng dịu dàng nở hoa
Em gửi từ mãi nước Nga
Anh cố giữ lấy món quà ấy nghe...
Biết rằng anh chẳng nỡ chê
Bởi trên tất cả đam mê tầm thường,
Bông hoa tuyết trong như gương
Tấm lòng em gửi mến thương về người....
Thương Giang
Hoa tươi sắc thắm rạng ngời
Món quà thanh lịch trong đời giáo viên
Vui thay khoảnh khắc bình yên
Nắng hồng rực rỡ mọi miền hoan ca
Ngất ngây theo gió hương hoa
Tiếc rằng chẳng thể...tay ta ôm ghì!
Đành nhìn...nén chặc....chờ khi....
Hoa xinh hiện hữu- sầu bì lấp vùi.
-HTS-
Tặng em một đóa hoa hồng nhung Mừng chúc- tươi xinh, dạ thủy chung Đứng vững, nhìn xa, trầm tỉnh lặng... Cho lòng thanh thản sống ung dung. -HTS-
Anh tặng em một đoá nhung hồng
Mừng ngày Nhà Giáo có phải không?
Tiếc rằng em đã không trọn vẹn
Theo nghề dạy học đến tận cùng... -TG- Yêu thương mến tặng đóa hoa hồng Mượn dịp trao ai trọn tấc lòng Thiên kỉ nào hay ta hạnh ngộ? Kỳ duyên- bắt gặp-gửi tình nồng! -HTS-
CHÚC MỪNG NGUYÊN CÔ GIÁO THƯƠNG GIANG NHÂN NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20-11-2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2009 20:34:02 bởi Biển Xanh >
Trích đoạn:Thương Giang
Chúc mừng Thi Nang nhân ngày 20.11
Cảm tạ
Thi Nang cảm tạ Thương Giang
Nhân Ngày Nhà Giáo tặng ngàn hoa tươi
Xinh xinh như vạn nụ cười
Ghi lòng tạc dạ tình người bao la
Lời vàng ý ngọc thiết tha
Ước mơ mãi mãi ta là bạn thơ.
Thi Nang
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: