NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
TẶNG EM BÀI THƠ THỨ 500
Tặng em bài thơ thứ 500
Có cả những bông hồng nhỏ máu
Có cả trái tim mà em chưa nhìn thấu
Có cả bông hoa tuyết xứ người
Dòng sông thương vẫn chảy mãi bên trời
Em vẫn ở bên đời và trong thơ anh mãi mãi! Cám ơn anh những gì còn đọng lại-
Trong lòng anh là kỷ niệm -thơ em...
Có những bông tuyết trắng xốp mềm
Có dòng sông sông êm đềm vẫn chảy
Có cả những nỗi niềm bỏng cháy...
Nỗi buồn tha hương...vẫn còn đấy thơ em..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2009 00:17:32 bởi THƯƠNG GIANG >
Gửi sông Ngân
Sông Ngân ơi chảy đi đâu?
Bỏ thuyền bỏ bến đã lâu không về...
Chiều nay ghé bến vắng hoe
Sông Thương thủ thỉ có nghe không người?
Trở về bến cũ đi thôi
Bao người nhung nhớ gọi mời sông Ngân. Gửi sông Thương
Lòng nghe luống những bâng khuâng
Nhớ nhung vạn nẻo bước chân tìm về.
Bến xưa lối cũ vắng hoe
Thương em gái nhỏ mắt nhoè lệ trông.
Bến bờ hải lý mênh mông
Lang thang con nước theo dòng mây trôi.
Chiều nay lắng sóng bồi hồi
Chợt nghe nhung nhớ... nụ cười mắt em..
Lời thơ như sóng ru êm
Cho em thao thức trong đêm nhớ người...
Bao ngày xa chẳng gặp rồi
Giờ đây trở lại bồi hồi sóng xô Hai dòng sông một dòng thơ
Đều xuôi về bến mong chờ -gặpnhau.
Sông Ngân lấp lánh vàng thau
Sông Thương tim tím -sắc mầu thuỷ chung
Mừng duyên hạnh ngộ-tao phùng.
Hai dòng xa cách nhớ nhung tháng ngày Thương Giang mến! Cám ơn em đã qua thăm chị trong những ngày chị đi vắng.
Một lời chẳng phỉ tấm lòng.
Ân tình chẳng thể đo trong đếm ngoài.
Em ơi duyên ấy chẳng phai
Dòng sông thương nhớ kết hai tâm hồn...
Hai dòng đều đổ về nguồn
Vườn thơ gắn kết vui buồn hai ta
Dẫu chưa gặp vẫn thiết tha
Tình em -nghĩa chị mong là bền lâu
Mến chúc em những ngày vui bất tận.
_____________________________
Nếu có ước muốn trong cuộc đời này.
Hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2009 01:24:36 bởi THƯƠNG GIANG >
Bến vắng, đò hoang, lau xác xơ,
Dòng sông xa vắng tựa vô bờ.
Người vừa theo chồng sang bên ấy,
Bỏ lại mùa thu... hoá ngẩn ngơ...
Thế là từ đây xa bến mơ
Còn đâu nhung nhớ gửi trang thơ
Duyên tình đã lỡ...thu tàn tạ Khổ đau thương hận đến bao giờ.... NG-TG
HOA HỒNG NHỎ MÁU Hoa hồng nhỏ máu đau thương Em cho tôi nỗi đoạn trường tình yêu Vết thương đỏ lệ bao nhiêu Để anh hiểu được những điều thơ ngây Máu hồng nhỏ xuống bàn tay Hay gai tình nhọn xăm đầy tim côi.
Xin đừng nghĩ vậy người ơi!
Gai tình ..chẳng để tim côi ...thế này...
Sơ ý gai hồng đâm tay
Máu vừa nhỏ xuống thành ngay tim rồi...
Quấn quýt bên đóa hồng tươi
Trái tim-Hồng đỏ..có dời nhau đâu...?
TRÁI TIM GIỌT MÁU
Giọt máu mang hình trái tim
Hay mang cả một nỗi niềm thương đau
Tháng ngày càng nặng càng sâu
Vết đời cào xước nỗi đau nhân tình?
Hoa hồng một đóa xinh xinh
Giọt máu nhỏ xuống thành hình tim yêu
Nỗi đau đời dẫu còn nhiều
Niềm tin thắp sáng...cô liêu chẳng còn...
MAY MÀ...
May mà trong những héo hon
Niềm tin thắp sáng vẫn còn có em
Vết thương như đã dịu êm
Cảm ơn em lời ngọt mềm cho anh!
Cầu mong vạn sự tốt lành
Luôn luôn hiện hữu đồng hành nơi đây...
Bao nhiêu buồn tủi đắng cay
Sẽ thành hoa nở toả đầy sắc hương
Nguyên Ngoạt-Thương Giang
_____________________________
yêu thương và tha thứ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2009 00:25:31 bởi THƯƠNG GIANG >
CHO ANH NIỀM TIN
Người thương hởi !.. em là ai ?..
Để anh trăn trở đêm dài mộng du
Em như sương khói mịt mù
Anh đang lạc chốn thâm u kiếm tìm
Ảo ảnh nhức buốt con tim
Nghe hồn hoang lạnh đắm chìm trong mê
Chập chờn hình bóng hiện về
Vụt thoáng ẩn hiện buồn tê tái lòng
Với tay chụp vào khoảng không
Em vẫn lơ lững bềnh bồng cách xa
Khuất mờ hư ảo nhạt nhòa
Cố đuổi bám lấy hụt đà chơi vơi
Mộng du thân xác rả rời
Bởi vì lo sợ đánh rơi mối tình
Hãy cho anh chút niềm tin
Khi choàng tỉnh giấc cạnh mình có em…
Mặc Nhân Sơn
Trao anh niềm tin
Niềm tin mình đã dưỡng nuôi
Bấy lâu...giờ chớ đánh rơi nghe người...
Buồn vui ,một thoáng qua thôi
Tĩnh tâm ngồi ngắm khoảng trời dấu yêu
Kỷ niệm đẹp biết bao nhiêu
Lẽ nào mất được trong chiều hờn nhau...?
Đừng dằn vặt trái tim đau
Đừng gieo ngờ vực đêm thâu một mình...
Duyên kỳ ngộ sẽ đượm tình
Dễ gì mai một bóng hình người thương
Cùng anh đi trọn con đường
Sẽ không quản ngại gió sương...dẫu nhiều...
Niềm tin thắp sáng tình yêu
Cho anh yên dạ những chiều vắng nhau...
Forget me not!
< Sửa đổi bởi: THƯƠNG GIANG -- 24.11.2009 17:43:58 > _____________________________
Hãy chậm rãi mở từng trang...,từng trang...
Sẽ còn nhiều điều thú vị đang chờ bạn ở phía trước...
Thương Giang
Tặng anh nhân Ngày Nhà Giáo VN 20.11
Chúc anh luôn gắn bó với công việc mà mình đã chọn!
Thương Giang
Món quà xinh xắn dễ thương
Lời ai ấm áp du dương mây ngàn
Ru tôi trên vạn nẻo đàng
Đan vào kí ức đêm trường nhớ nhung
Mong anh vơi bớt não nùng
Vượt qua tất cả ngàn trùng tai ương
Mong cho công việc,đời thường
Song toàn hạnh phúc ngát hương cuộc đời...
SĐ-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2018 23:17:43 bởi THƯƠNG GIANG >
Gửi anh Sĩ Đoan
Dễ tan dễ vỡ người ơi!
Hoa tuyết mỏng mảnh...mấy người chuộng đâu..
Món quà nhắc nhở cho nhau.
Tấm lòng mình mãi một mầu trắng trong.
Không rực rỡ sắc đỏ,hồng,
Không thơm ,không ngọt,không nồng hương cay...
Trắng tinh bông tuyết nơi đây
Sẽ không lẫn được...mừng thầy Sĩ Đoan.
-TG-
Hiểu rồi, em gái hiền ngoan
Trắng trong, trinh bạch... anh càng mến tin!
Tình em óng ánh, lung linh...
Dệt mầu tươi thắm... anh nhìn say sưa!
Đêm đêm bầu bạn sao thưa
Gửi mây, gửi gió... tình vừa đắm say
Phương xa...em có nhận ngay
Chân tình, mộc mạc...lòng này SĨ ĐOAN!
-LL-
Sẽ trường tồn với thời gian
Tấm lòng anh gửi mây ngàn ,tới đây
Nâng niu trân trọng tình này.
Em luôn ghi dạ tháng ngày không quên...
Anh mãi là người đầu tiên
Dìu dắt em đến với miền thơ ca
Giờ thêm bao bạn gần xa
Với em anh mãi mãi là tri ân...
Thương Giang
Lời em thấm đượm chân thành
Ví mầm xanh mướt an lành vươn cao
Vườn thơ hoa lá thì thào
Đủ loài ong bướm lượn vào lượn ra
Hoàng hôn anh đứng xa xa
Trông cô em gái mượt mà sắc xuân
Mong sao đời bớt gian truân
Đển em giữ mãi thanh xuân đương thời.
-LL-
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
HOA HỒNG NHỎ MÁU Hoa hồng nhỏ máu đau thương Em cho tôi nỗi đoạn trường tình yêu Vết thương đỏ lệ bao nhiêu Để anh hiểu được những điều thơ ngây Máu hồng nhỏ xuống bàn tay Hay gai tình nhọn xăm đầy tim côi.
Xin đừng nghĩ vậy người ơi!
Gai tình ..chẳng để tim côi ...thế này...
Sơ ý gai hồng đâm tay
Máu vừa nhỏ xuống thành ngay tim rồi...
Quấn quýt bên đóa hồng tươi
Trái tim-Hồng đỏ..có dời nhau đâu...?
TRÁI TIM GIỌT MÁU
Giọt máu mang hình trái tim
Hay mang cả một nỗi niềm thương đau
Tháng ngày càng nặng càng sâu
Vết đời cào xước nỗi đau nhân tình?
Hoa hồng một đóa xinh xinh
Giọt máu nhỏ xuống thành hình tim yêu
Nỗi đau đời dẫu còn nhiều
Niềm tin thắp sáng...cô liêu chẳng còn...
MAY MÀ...
May mà trong những héo hon
Niềm tin thắp sáng vẫn còn có em
Vết thương như đã dịu êm
Cảm ơn em lời ngọt mềm cho anh!
Cầu mong vạn sự tốt lành
Luôn luôn hiện hữu đồng hành nơi đây...
Bao nhiêu buồn tủi đắng cay
Sẽ thành hoa nở toả đầy sắc hương
Nguyên Ngoạt-Thương Giang
_____________________________
yêu thương và tha thứ
Từ đây trên vạn nẻo đường Trong tôi có cả nguồn thương dạt dào Lời thơ nhắn nhủ em trao Tim tôi giờ đã phần nào dịu hơn! (ngng)
EM ĐÃ GẶP
Em đã gặp người em mong
Còn tôi cô lữ trong lòng tái tê
Chiều nay kỉ niệm tìm về
Nhớ người yếm thắm não nề tuyết rơi
Vẫn nguyên nỗi nhớ, khoảng trời...
Vẫn còn kỷ niệm một thời chưa xa...
Đừng buồn...tuyết vẫn nở hoa....
Người em tìm thấy cũng là bạn thơ...
NN-TG
MỚI BIẾT... Mỗi đêm em về trong giấc mộng
Anh không còn trăn trở cô đơn
Có em giấc ngủ hết chập chờn
Vẳng bên tai những lời âu yếm.
Mơ màng anh choàng tay mò kiếm
Quờ quạng tìm hơi ấm em đâu
Gối chăn đơn lạnh lẽo nát nhàu
Tỉnh giấc ngẩn ngơ đầy tiếc nuối.
Chưa gặp…đã mê say đắm đuối
Bởi em mang nét đẹp thanh cao
Có trái tim nhân hậu ngọt ngào
Gây ấn tượng lòng anh xao xuyến.
Tình thiết tha càng nhiều lưu luyến
Lỡ mai này ước mộng không thành
Tên em khắc đậm nét tim anh
Suốt đời này chẳng thể quên được.
Thân lữ khách bao năm mỏi bước
Sưu tầm tìm kỷ niệm mà thôi
Đã hơn nửa thế kỷ buồn trôi
Đến nay biết thế nào xao động…
Em về trong giấc mơ anh Dẫu bây giờ chẳng còn bé bỏng
Quá nửa đời say sóng tình ư...?
Em hỏi lòng ...tình thật hay hư
Mà gieo vào trong nhau nỗi nhớ...?
Khoảng cách xa bao điều cách trở.
Thương yêu nào khắc khoải thâu canh...
Chẳng thể nào quên vần thơ anh
Nặng nỗi niềm mênh mang ,da diết
Bao tâm sự...em giờ mới biết.
Giấc mơ anh luôn có bóng em...
Và nỗi nhớ hiện hữu từng đêm
Mơ và thực đan xen dằn vặt...
Đọc thơ anh tim đau quặn thắt
Mộng không thành...đừng khắc tên em...
Bởi em sợ kỷ niệm đầy thêm
Sẽ đồng hành yêu thương đau khổ
Anh biết đấy mình xa xôi cách trở
Biết bao giờ đến được với nhau...
Giá Bụt ban cho phép nhiệm mầu
Để biến giấc mơ anh thành thực..
Khi đêm về anh không thao thức
Quờ quạng tìm hơi ấm em đâu...
Mạc Nhân Sơn-Thương Giang
< Sửa đổi bởi: THƯƠNG GIANG -- 25.11.2009 5:35:11 > _____________________________
Hãy chậm rãi mở từng trang...,từng trang...
Sẽ còn nhiều điều thú vị đang chờ bạn ở phía trước...
Thương Giang
HOA TUYẾT VÀ EM! Em trinh bạch như những bông hoa tuyết Để cho anh điểm xuyết những vần thơ Nơi xứ người có trắng cả giấc mơ Có nghe tiếng đêm chờ trong giấc điệp? Em đã nghe...lời anh gọi tha thiết
Em đã thấy những trang viết cho em
Em đã nhận tình cảm từ trái tim
Anh trao gửi với nỗi niềm nhung nhớ...
_________________________
Hãy chậm rãi mở từng trang...,từng trang...
Sẽ còn nhiều điều thú vị đang chờ bạn ở phía trước...
Thương Giang
LÀM SAO QUÊN ĐƯỢC Làm sao quên được em ơi Khi hoa đã gợi một thời yêu xưa Em đi trời có đổ mưa Anh che giọt nhớ cho vừa lòng nhau! Em đi tuyết trắng một mầu
Anh che giọt nhớ...còn đâu lạnh lùng...
Hoa không quên-gợi nhớ nhung
Dẫu mình xa vẫn cùng chung nỗi niềm...
Nguyên Ngoạt-Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2009 04:21:07 bởi THƯƠNG GIANG >
Thuyền anh lạc bến sông Thương
Hỏi nàng yếm thắm bên đường ngóng ai?
Dáng xinh nét ngọc trang đài
Thuyền quyên xứng sánh với trai anh hùng.
Anh là Trai anh hùng nè em! Ưng anh đi nha....
Chọc em chút. Chúc em vui nhiều..
Nàng yếm thắm đứng thẹn thùng
Chờ người quân tử...để cùng kết duyên.
Đợi ngày hôn lễ xuống thuyền
Chàng rước về bến mộng huyền -Sông Ngân...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2009 04:32:50 bởi THƯƠNG GIANG >
Giá như...
Anh cho em chút nắng
Ấm lòng -Đông xứ người.
Em trao anh bông tuyết
Mát lạnh khi nắng oi ...
Tuyết bên em vẫn rơi
Nắng phương Nam vẫn thế
Dẫu biết rằng chẳng thể
Vẫn ao ước gửi trao...
Gửi chút nắng hanh hao
Cho em vơi bớt lạnh
Em gửi tuyết lóng lánh
Dịu nóng ngày không em
Nhìn nắng rớt bên thềm
Nhớ người nơi xa ấy...
Nhìn tuyết rơi cũng vậy
Muốn gửi về cho anh...
-TG-
Vô vọng... Đã biết là vô vọng
Sao mãi còn trông ngóng
Bước chân vừa đi qua?
Bến cũ thuyền đã xa...
Người đi chẳng trở lại
Bỏ ta buồn trống trải
Gặm nhấm nỗi cô đơn...
Bao kỷ niệm yêu thương
Ngập tràn trong ký ức
Giấc mơ nào có thực
Sao cứ tự dối lòng...?
Chờ đợi cũng bằng không
Người ta đâu có biết
Nỗi lòng ta da diết
Nhớ thương mãi chẳng nguôi...
Lủi thủi trốn đơn côi
Âm thầm ôm tuyệt vọng
Nhìn bước chân dời xa...
-TG-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2009 08:34:19 bởi THƯƠNG GIANG >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: