NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Hai dòng sông
Một dòng Ngân_một dòng Thương
Hai dòng cùng đến thiên đường tình yêu
Giúp anh hiểu được... một điều
Sông lòng để nhớ nhung nhiều cho thơ!
Sông Ngân lấp lánh mộng mơ,
Sông Thương tim tím đôi bờ đợi mong...
Hai sông Tỷ -Muội hòa dòng
Về Thư quán bởi...phải lòng khách thơ...
ĐỢI CHỜ
Khách thơ vẫn mãi đợi chờ
Dòng sông nửa thực nửa mơ bên đời
Nỗi lòng nâng cánh chơi vơi
Người trong mộng gửi những lời thiết tha!
Hai dòng sông chảy hiền hòa
Sông Ngân -Thương dẫu cách xa cũng gần
Bởi hai dòng kết tình thân
Tự nhiên , chớ có ngại ngần khách thơ...
TUY NHIÊN...
Giữa dòng nước chảy lặng lờ
Khách thơ vẫn cứ mãi chờ Thương Giang Sông Ngân đã có Ngưu Lang Nghìn năm Ô Thước chứa chan lệ buồn
Sông Thương dời bể xa nguồn
Khách thơ vẫn đợi héo mòn mất thôi...
Sông lưu lạc mãi cuối trời
Biết bao gặp...Tội người ngóng trông...
Biết rằng mộng ảo hư không
Bên sông vẫn mãi ngóng trông một người
Bơ vơ góc biển chân trời
Dòng THƯƠNG vẫn chảy bên đời cho thơ Biết thi khách vẫn đợi chờ
Dòng sông Thương nhớ đôi bờ mênh mang...
Nửa đời phiêu bạt lang thang
Bây giờ trở lại ..xốn xang trong lòng...
Nguyên Ngoạt-Thương Giang
********************************* Hãy chậm rãi mở từng trang...,từng trang... Sẽ còn nhiều điều thú vị đang chờ bạn ở phía trước... Thương Giang
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Dùng dằng...
"Người ơi...người ở...đừng về"
Một câu quan họ đủ mê lòng rồi
Hội tan...mà chẳng muốn rời...
Dùng dằng câu hát níu người đừng đi...
Thương Giang
Nhưng rồi người phải ra đi
Không ai giữ mãi xuân thì đợi trông
Một chiều em bước theo chồng
Để câu quan họ bên sông lắng sầu
(nguyenngoat)
Dùng dằng...
"Người ơi...người ở...đừng về"
Một câu quan họ đủ mê lòng rồi
Hội tan...mà chẳng muốn rời...
Dùng dằng câu hát níu người đừng đi...
Thương Giang
Nhưng rồi người phải ra đi Không ai giữ mãi xuân thì đợi trông Một chiều em bước theo chồng Để câu quan họ bên sông lắng sầu Trách người xưa tiếc cơi trầu
Nếu xin cưới hỏi...mình đâu lỡ làng...?
Con đò dời bến sang ngang..
Bỏ câu quan họ bên đàng...xót xa...
NN-TG
TRÈO CAO… Mơ về trên bến sông Thương Gặp em Kinh Bắc tơ vương mất rồi Giờ đây tôi chẳng là tôi Tương tư thơ thẩn đứng ngồi không yên Ngẩn ngơ như một người điên Thầm thương trộm nhớ chẳng yên giấc nồng Tình buồn lắng đọng mênh mông Em ơi !..có hiểu nỗi lòng anh không ?.. Trách mình sao quá đèo bòng Thôi thì gánh chịu còn trông mong gì Ôm vào một mối tình si Tự gây nông nổi nói chi thêm sầu Biết rằng tình chẳng đến đâu Âm thầm chôn lấp vào sâu đáy lòng Trèo cao rơi ngã xuống sông Với chồm tay hái hoa hồng…gai đâm… Nếu ngã có em... Sợ gai...mà vẫn muốn cầm,
Hoa Hồng gai nhọn...âm thầm chịu đau.
Biết bao nhiêu khúc sông sâu
Sao không ngã lại té cầu sông Thương...?
Đã trèo cao phải can trường
Tự tin ,mạnh mẽ...đường đường nam nhi...
Đừng giữ mãi tính tự ti
Sẽ nảy sinh những hoài nghi buồn phiền
Ngẩn ngơ như một người điên
Thầm thương trộm nhớ chẳng yên giấc nồng...
Niềm tin người có giữ không?
Mà sao lo lắng trong lòng người ơi!
Mến nhau dẫu có xa xôi
Phong ba bão tố cuộc đời đẩy xô
Nghĩa tình cũng chẳng lu mờ
Trăm năm thề ước tóc tơ se cùng
Đừng ngờ vực chữ thủy chung
Trèo cao...ở dưới trông chừng...có Giang... Biển Xanh MNS -Thương Giang _____________________________
Hãy chậm rãi mở từng trang...,từng trang...
Sẽ còn nhiều điều thú vị đang chờ bạn ở phía trước...
Thương Giang
Chốn cũ Em tìm về chốn cũ ,
Nơi chúng mình quen nhau...
Bên hồ liễu vẫn rủ
Nhưng bóng người thấy đâu....?
Thương Giang
Khắc khoải mưa buồn
Từng giọt lệ mưa sầu
Giữa bến đời hiu quạnh
Đông về trong giá lạnh
Ai có hiểu lòng nhau?
Khắc khoải những đêm thâu
Ngóng trông hoài nơi ấy...
Anh ơi! Anh có thấy...
Em vẫn đợi chiều mưa...
NN-TG
Nhớ về anh...(đ)
Em gửi tặng cho anh
"Nỗi lòng người viễn xứ"
Bao buồn vui quá khứ
Chất chứa cả trang thơ
Cả những thoáng mộng mơ
Cả những lời tình tự
Anh không hề trách cứ
Vẫn trân trọng yêu thương...
Ru em khúc tha hương
Trong đêm dài lạnh giá
Dỗ em bằng câu thơ
Ấm lòng chiều xứ lạ...
Trái tim dẫu sắt đá
Cũng hóa thành mong manh
"Nguồn thi hứng của anh-
Cám ơn em nhiều nhé...!"
Những lá thư như thế
Anh khiến em xuyến xao
Và lời ru ngọt ngào
Anh hát ru em nữa...
Mỗi ngày bên khung cửa
Hoài ngóng về nơi anh...
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2010 17:03:57 bởi THƯƠNG GIANG >
Dùng dằng...
"Người ơi...người ở...đừng về"
Một câu quan họ đủ mê lòng rồi
Hội tan...mà chẳng muốn rời...
Dùng dằng câu hát níu người đừng đi...
Thương Giang Nhưng rồi người phải ra đi
Không ai giữ mãi xuân thì đợi trông
Một chiều em bước theo chồng
Để câu quan họ bên sông lắng sầu Trách người xưa tiếc cơi trầu
Nếu xin cưới hỏi...mình đâu lỡ làng...?
Con đò dời bến sang ngang..
Bỏ câu quan họ bên đàng...xót xa...
NN-TG
_____________________________
Hãy chậm rãi mở từng trang...,từng trang...
Sẽ còn nhiều điều thú vị đang chờ bạn ở phía trước...
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2009 06:16:27 bởi THƯƠNG GIANG >
Lời ru
Đất hiền ru cỏ xanh,
Nở hoa vàng rực rỡ
Mùa hạ gọi cơn gió
Về ru những cánh diều
Trời cao xanh trong veo
Bồng bềnh ru mây trắng
Có phải ngàn tia nắng
Cũng đang cất lời ru...?
Cho những trái mù u
Chín đâu cành sắc đỏ...
Mình em giữa đồng cỏ
Tìm lại lời ru xưa...
Ngày nắng rồi ngày mưa
Em tìm hoài chẳng thấy
Lời anh ru ngày ấy
Bây giờ trôi về đâu...?
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2009 06:15:49 bởi THƯƠNG GIANG >
BÌNH YÊN... Anh đưa em về bến bình yên quá
Một góc trời không cỏ lạ đua chen
Ngại chi đâu...dẫu lạ cũng thành quen Em rất thích về "cội nguồn dân tộc" Kể từ đây em sẽ sang chăm sóc
Trang thơ này ,như một góc riêng anh.
Khu vườn cũ thôi... để cỏ mọc xanh.
Gom câu thơ em để dành vườn mới.... -TG- Anh cùng em ươm trồng năng vun xới Ngày xinh tươi hoa lá thắm reo vui Như tình ta thuở thời nếm hương bùi Lòng ngây ngất giữa vườn thơ khai phá. Về lại cội nguồn ôi chênh vênh đá Cỏ gai hoang xin em chớ sờn lòng Xây vườn ái đủ sắc nét xanh, hồng... Đêm ngắm trăng cùng thả dòng mơ mộng. -SD-
NHỚ...NHỚ... Nhớ sao…mà nhớ quá !.. Người em nơi phương xa Tuyết trắng rơi nhạt nhòa Khuất tầm nhìn chẳng thấy. Ôi !.. nhớ thương biết mấy Yêu nhau qua tình thơ Mà vẫn đợi mong chờ Bao giờ đoàn tụ được. Nợ duyên từ kiếp trước Đến giờ tìm thấy nhau Mái tóc đã phai màu Sao vẫn còn chia cách. Xin đừng vội hờn trách Em như một cánh hoa Bướm ong lượn la đà Nên hoang mang lo lắng. Nhiều đêm buồn thức trắng Ngồi bên máy thẩn thờ Suy nghĩ chuyện vu vơ Dù biết em chân thật. Đời thua thiệt sợ mất Có hiểu tình anh không Yêu em rất thật lòng Đừng xa nhau em nhé… Mặc Nhân Sơn
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Nhớ về anh...
Em gửi tặng cho anh
"Nỗi lòng người viễn xứ"
Bao buồn vui quá khứ
Chất chứa cả trang thơ
Cả những thoáng mộng mơ
Cả những lời tình tự
Anh không hề trách cứ
Vẫn trân trọng yêu thương...
Ru em khúc tha hương
Trong đêm dài lạnh giá
Dỗ em bằng câu thơ
Ấm lòng chiều xứ lạ...
Trái tim dẫu sắt đá
Cũng hóa thành mong manh
"Nguồn thi hứng của anh-
Cám ơn em nhiều nhé...!"
Những lá thư như thế
Anh khiến em xuyến xao
Và lời ru ngọt ngào
Anh hát ru em nữa...
Mỗi ngày bên khung cửa
Hoài ngóng về nơi anh...
Thương Giang
THƯƠNG VỀ EM
Bên khung cửa đợi chờ
Đôi mắt dõi xa mơ
Màn mưa giăng hay lệ?
Em về trong ý thơ!
Mưa ơi đừng rơi nữa
Cho lòng ta đớn đau !
Vì tình yêu đôi đứa
Còn biết mấy dòng châu.
Vẫn về bên anh...
Chẳng về kịp họa với anh
Vì công việc bận..nên đành khất thơ...
Ngỡ anh thông cảm rồi cơ...
Nào ngờ buồn tủi ,vẩn vơ trong lòng
Lời thơ hờn giận ,nhớ mong
Ngỡ em đổi dạ ,thay lòng... xa anh.
Cuộc đời ngắn ngủi trôi nhanh
Gieo chi đau khổ để hành hạ nhau...?
Sông Thương dù có đi đâu,
Vẫn về với Biển Xanh mầu yêu thương.
Lời em êm dịu du dương
Ru anh vào khúc nghê thường mê say
Thói đời gát bỏ ngoài tai
Tình mình son sắt mặc ai tỵ hiềm
Hòa chung một nhịp đôi tim
Nhớ thương thương nhớ đắm chìm trong mơ
Nỗi lòng gửi gấm qua thơ
Bắc cầu nối nhịp mình chờ đợi nhau
Tình yêu chín mộng ngọt ngào
Cách xa muôn dặm nôn nao tìm về
Anh đợi em bến sông quê
Cùng nhau nối lại lời thề năm xưa…
Biển Xanh MNS -Thương Giang
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Dùng dằng...
"Người ơi...người ở...đừng về"
Một câu quan họ đủ mê lòng rồi
Hội tan...mà chẳng muốn rời...
Dùng dằng câu hát níu người đừng đi...
Thương Giang
Nhưng rồi người phải ra đi
Không ai giữ mãi xuân thì đợi trông
Một chiều em bước theo chồng
Để câu quan họ bên sông lắng sầu
Trách người xưa tiếc cơi trầu
Nếu xin cưới hỏi...mình đâu lỡ làng...?
Con đò dời bến sang ngang..
Bỏ câu quan họ bên đàng...xót xa...
NN-TG
Giờ đây còn lại mình ta
Tìm trong thương nhớ phôi pha tháng ngày
Hội Lim lúng liếng mắt say
Em qua giấc mộng để đầy sầu vương.
Nhớ về anh...
Em gửi tặng cho anh
"Nỗi lòng người viễn xứ"
Bao buồn vui quá khứ
Chất chứa cả trang thơ
Cả những thoáng mộng mơ
Cả những lời tình tự
Anh không hề trách cứ
Vẫn trân trọng yêu thương...
Ru em khúc tha hương
Trong đêm dài lạnh giá
Dỗ em bằng câu thơ
Ấm lòng chiều xứ lạ...
Trái tim dẫu sắt đá
Cũng hóa thành mong manh
"Nguồn thi hứng của anh-
Cám ơn em nhiều nhé...!"
Những lá thư như thế
Anh khiến em xuyến xao
Và lời ru ngọt ngào
Anh hát ru em nữa...
Mỗi ngày bên khung cửa
Hoài ngóng về nơi anh...
THƯƠNG VỀ EM
Bên khung cửa đợi chờ
Đôi mắt dõi xa mơ
Màn mưa giăng hay lệ?
Em về trong ý thơ!
Mưa ơi đừng rơi nữa
Cho lòng ta đớn đau !
Vì tình yêu đôi đứa
Còn biết mấy dòng châu.
Mỗi ngày mong gặp nhau
Cho với đi nỗi nhớ
Mưa giăng ngoài khung cửa
Như giọt lệ nhớ thương...
Bao giờ ta chung đường
Để không còn ngóng đợi
Những chiều mưa diệu vợi
Dõi mắt về phương anh...
Thương Giang _Nguyên Ngoạt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2009 00:52:37 bởi THƯƠNG GIANG >
BÌNH YÊN... Anh đưa em về bến bình yên quá
Một góc trời không cỏ lạ đua chen
Ngại chi đâu...dẫu lạ cũng thành quen Em rất thích về "cội nguồn dân tộc" Kể từ đây em sẽ sang chăm sóc
Trang thơ này ,như một góc riêng anh.
Khu vườn cũ thôi... để cỏ mọc xanh.
Gom câu thơ em để dành vườn mới.... -TG- Anh cùng em ươm trồng năng vun xới Ngày xinh tươi hoa lá thắm reo vui Như tình ta thuở thời nếm hương bùi Lòng ngây ngất giữa vườn thơ khai phá. Về lại cội nguồn ôi chênh vênh đá Cỏ gai hoang xin em chớ sờn lòng Xây vườn ái đủ sắc nét xanh, hồng... Đêm ngắm trăng cùng thả dòng mơ mộng. -SD-
Đối với em nếu vườn anh còn trống ,
Sẽ sang chăm ,nào có ngại chi đâu
Vườn hoang sơ em trồng sẽ đủ mầu
Để bốn mùa hoa đua chen khoe sắc
Có rất nhiều loài hoa lạ xứ Bắc,
Em sẽ đem vào trồng ở vườn đây...
Để tri ân , đa tạ tấm lòng thầy
Đã dìu dắt em những ngày mới đến...
-TG-
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: