NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Thiên định...
Trời có lúc nắng lúc mưa
Đời người cay đắng,xót chua ngọt bùi,
Khi buồn xen cả niềm vui
Mấy ai chỉ thấy ngậm ngùi đâu anh?
Biết là Thiên định rành rành
Không thể thay đổi...nên đành vậy thôi...
"Đức năng thắng số " anh ơi!
Nên còn hy vọng cuộc đời đổi thay...
Tìm vui trong diễn đàn này,
Tao nhân ,tri kỷ thẳng ngay có nhiều?
Đừng quá kỳ vọng tin yêu
Kẻo lại chuốc lấy trăm điều bi thương...
Đừng mãi thao thức canh trường
Cuộc đời dài lắm ,chặng đường anh đi
Hãy gác lại chuyện sầu bi
Biết đâu mai gặp những gì anh mong....
-TG- ĐẸP THAY Yêu thay, ngọn gió trong lành Giọt sương rơi đọng long lanh ánh ngời. Sắc hoa rạng rỡ đất trời Hương nồng, vị ngọt - muôn đời đắm say. Dòng sông êm ái tháng ngày Nhấp nhô sóng vỗ niên dài bình yên Trăng thanh lấp lánh trăm miền Đồi cao, vực thẳm, dốc triền... reo vui. Lá ru liên khúc ngọt bùi Nồng nàn giấc mộng đẫy lùi phiền ưu. Luân hồi bao kiếp chân tu Nay đà gặp gỡ xem như đáp đền Trải qua sông, bể thác, ghềnh... Sóng vùi, gió giập lênh đênh mây trời May thay, hạnh ngộ hoa ngời Dâng làn hương ngát - muôn đời chẳng phai! -SD-
NHỚ...NHỚ... Nhớ sao…mà nhớ quá !..
Người em nơi phương xa
Tuyết trắng rơi nhạt nhòa
Khuất tầm nhìn chẳng thấy.
Ôi !.. nhớ thương biết mấy
Yêu nhau qua tình thơ
Mà vẫn đợi mong chờ
Bao giờ đoàn tụ được.
Nợ duyên từ kiếp trước
Đến giờ tìm thấy nhau
Mái tóc đã phai màu
Sao vẫn còn chia cách.
Xin đừng vội hờn trách
Em như một cánh hoa
Bướm ong lượn la đà
Nên hoang mang lo lắng.
Nhiều đêm buồn thức trắng
Ngồi bên máy thẩn thờ
Suy nghĩ chuyện vu vơ
Dù biết em chân thật.
Đời thua thiệt sợ mất
Có hiều tình này không
Anh yêu em thật lòng
Đừng xa nhau em nhé…
Mặc Nhân Sơn
Thương...Thương... (đ)
Thương...sao mà thương thế!
Phương Nam anh ngóng trông
Ngổn ngang mối tơ lòng
Khi đôi mình xa cách...
Thương em nơi đất khách
Mùa đông trắng tuyết rơi...
Anh vụng dài viết lời
Cho bài thơ tên :Nhớ...
Dẫu đường đời cách trở
Trời thử thách lòng ta
Tình yêu sẽ đơm hoa
Vườn mình cây đơm trái...
Đừng bao giờ nghi ngại
Những tình cảm chân thành.
Em thương mến tặng anh
Không có lời hoa mỹ...
Vần thơ hiền thủ thỉ
Không đẫm ướt lời yêu
Không bổng bay như diều
Để anh dâng cảm xúc...
Thương anh rất chân thực
Nhưng giấu trong lòng thôi
Khi nào gặp nhau rồi
Người ơi! Em trao lại ...
Thương Giang
r bài đã đưa vào tv Trang Thơ
_____________________________
Hãy chậm rãi mở từng trang...,từng trang...
Sẽ còn nhiều điều thú vị đang chờ bạn ở phía trước...
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2010 05:23:34 bởi THƯƠNG GIANG >
Dùng dằng...
"Người ơi...người ở...đừng về"
Một câu quan họ đủ mê lòng rồi
Hội tan...mà chẳng muốn rời...
Dùng dằng câu hát níu người đừng đi...
Nhưng rồi người phải ra đi
Không ai giữ mãi xuân thì đợi trông
Một chiều em bước theo chồng
Để câu quan họ bên sông lắng sầu
Trách người xưa tiếc cơi trầu
Nếu xin cưới hỏi...mình đâu lỡ làng...?
Con đò dời bến sang ngang..
Bỏ câu quan họ bên đàng...xót xa...
Giờ đây còn lại mình ta
Tìm trong thương nhớ phôi pha tháng ngày
Hội Lim lúng liếng mắt say
Em qua giấc mộng để đầy sầu vương.
Hội tan về bến sông Thương
Chiều buông lãng đãng màn sương phủ mờ...
Buồn trông con nước lững lờ
Buâng khuâng biết đến bao giờ gặp nhau...
Từ ngày em bước qua cầu
Hội Lim xóm cũ còn câu ước thề
Mình anh lạc bước bến quê
Vu vơ tiếng hát...người về...năm canh...
Qua cầu cất bước chẳng đành
Dùng dằng câu hát...biết anh vẫn chờ...
Hội Lim tan ,dạ ngẩn ngơ.
Thương người ở lại...câu thơ đượm buồn...
Còn anh với ánh trăng suông
Em về bên ấy để buồn cho ai
Yếm điều ngày ấy chưa phai
Mà em quên hết dấu hài hội Lim?
Dẫu xa mấy cũng vẫn tìm
Dấu hài kỷ niệm trong tim xưa còn...
Yếm điều trao tựa lòng son
Quên...người sau đặng bởi còn nợ duyên...
NN-TG
_____________________________
Hãy chậm rãi mở từng trang...,từng trang...
Sẽ còn nhiều điều thú vị đang chờ bạn ở phía trước...
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2009 04:27:46 bởi THƯƠNG GIANG >
Bâng khuâng... (đ)
Đọc thơ...bối rối cả chiều.
Lời ai tha thiết cô liêu chất chồng...
Người ơi ! Sao cứ nhớ mong...
Sao mãi buồn trách...cho lòng thêm đau
Nhắc làm chi chuyện trầu cau
Hỏi làm chi chuyện . ..vì đâu lỡ làng..
Em đâu bỏ ngãi tham vàng,
Phụ anh đi lấy người sang người giầu....
Thôi đừng khơi lại nỗi đau.
Vết thương rỉ máu...bao lâu mới lành???
Em nào quên được mái tranh
Có anh vò võ thâu canh đợi chờ..
Dầu rằng đó chỉ giấc mơ
Dẫu rằng câu chữ cho thơ cùng vần...
Mà sao trong dạ phân vân
Mà sao nghe tiếng lòng ngân...hỡi người...
Chiều xa quê...Tím sắc trời...
Chắc là nơi ấy có người nhớ thương...
Vẳng nghe bài hát "Quê hương"...
Nao nao trong dạ... buồn vương đong đầy...
Câu thơ ám ảnh...mắt cay...
Bóng ai chờ đợi...hao gầy thời gian...
Trời sinh ra kiếp hồng nhan
Sao còn xui khiến đa đoan kiếp người...
Trăm năm duyên đã lỡ rồi...
Đò lướt vội sóng...chơi vơi giữa dòng
Mong sao đừng gặp bão giông.
Để đò về với bến sông thủa nào... -Thương Giang-
_____________________________
Hãy chậm rãi mở từng trang...,từng trang...
Sẽ còn nhiều điều thú vị đang chờ bạn ở phía trước...
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2010 05:24:23 bởi THƯƠNG GIANG >
Em...
Em không thể giống người ta
Lời yêu dễ dãi trút ra ào ào...
Thơ tình lả lướt trăng sao
Còn em mộc mạc...thơ nào ra chi...
Anh đừng hờn tủi ,so bì:
_Người ta say đắm ,em thì khô khan...
"Mật ngọt ruồi chết cả đàn"
Những lời hoa mỹ...nhân gian rất nhiều
Dễ dàng buông những lời yêu
Còn em không thể nói điều ấy ra...
Nữ nhi thụ động... kia mà... ,
Nào dám dễ dãi...dù là câu thơ...?
Đừng buồn đừng giận đừng ngờ...
Hương thơm thoang thoảng...bao giờ cũng say...
Thương Giang
Trông em cô gái dịu dàng
Đoan trang hiền thục lòng càng vấn vương...
-hts-
_____________________________
Hãy chậm rãi mở từng trang...,từng trang...
Sẽ còn nhiều điều thú vị đang chờ bạn ở phía trước...
Thương Giang
Đi tìm người hát câu quan họ
Trót phải lòng câu hát
Tôi lặn lội đi tìm
Đợi mãi mùa Xuân đến
Tôi tìm về hội Lim...
Đêm sông Cầu chao nghiêng
Bồng bềnh theo câu hát
Sóng ghì chặt mạn thuyền
Giấu niềm vui dào dạt...
Gió đưa hương thơm ngát
Mùi hoa bưởi hoa cau,
Ngọt ngào giọng ai hát.
Giục bước chân về mau...
Người ơi!Quan họ hát
Nghe sao mà đắm say...
Rằng:"Yêu nhau dối mẹ,
Áo qua cầu...gió bay..."*
Tôi phải lòng chẳng hay,
Người hát hội năm ngoái...
Thấp thỏm tôi chờ mong,
Mùa Xuân mình gặp lại...
Nhưng rồi...tôi tìm mãi,
Trong đêm hội thấy đâu...
Lẽ nào người không đến,
Bao khách đợi :"Mời trầu"*...
Vì câu hát thương nhau
Tôi như người mắc nợ...
Câu hát vẳng bên tai,
Khiến tôi càng khổ sở...
Người ơi!Sao người nỡ,
Bỏ hát hội Xuân này?
Để một người ngơ ngẩn,
Vì câu hát còn say...
Ước gì hội đêm nay ,
Đừng hát lời :"Giã bạn"...
Tôi chưa gặp được người
Xin đêm hội...Đừng tan...
Kiev2009.TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2010 05:25:52 bởi THƯƠNG GIANG >
ĐẸP THAY
Yêu thay, ngọn gió trong lành
Giọt sương rơi đọng long lanh ánh ngời.
Sắc hoa rạng rỡ đất trời
Hương nồng, vị ngọt - muôn đời đắm say.
Dòng sông êm ái tháng ngày
Nhấp nhô sóng vỗ niên dài bình yên
Trăng thanh lấp lánh trăm miền
Đồi cao, vực thẳm, dốc triền... reo vui.
Lá ru liên khúc ngọt bùi
Nồng nàn giấc mộng đẫy lùi phiền ưu.
Luân hồi bao kiếp chân tu
Nay đà gặp gỡ xem như đáp đền
Trải qua sông, bể thác, ghềnh...
Sóng vùi, gió giập lênh đênh mây trời
May thay, hạnh ngộ hoa ngời
Dâng làn hương ngát - muôn đời chẳng phai!
-SD-
Lòng anh nhẹ nhõm khoan thai...
Câu thơ dào dạt láng lai tâm hồn...
Em nhìn cảm phục anh luôn
Vườn nhà rộng khắp vẫn còn thời gian
Thăm thi hữu khắp diễn đàn
Họa thơ- đối đáp mà nhàn như không...
Còn em một mảnh vườn trồng
Vụng tay chăm bón , đơm bông chẳng nhiều...
Hương nồng vị ngọt dấu yêu
Người đi khuất nẻo...bao điều ngộ ra..
Lắng đọng...người nỗi diết da
T ồn trữ...khí độc nghe mà đắng cay
Trọn tình trọn nghĩa vơi đầy
Khuyên ai nắm bắt...sợ quay trở về...?
Quen thân chẳng hẹn chẳng thề
Chẳng so hơn thiệt...người quê vốn hiền...
Luôn nhường nhịn ,chẳng đua chen.
Chủ động trả lại người quen mảnh vườn
Nào phải ghen giận tủi hờn
Mà người viết thế...thật buồn lòng nhau...
-TG-
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Dùng dằng...
"Người ơi...người ở...đừng về"
Một câu quan họ đủ mê lòng rồi
Hội tan...mà chẳng muốn rời...
Dùng dằng câu hát níu người đừng đi...
Nhưng rồi người phải ra đi
Không ai giữ mãi xuân thì đợi trông
Một chiều em bước theo chồng
Để câu quan họ bên sông lắng sầu
Trách người xưa tiếc cơi trầu
Nếu xin cưới hỏi...mình đâu lỡ làng...?
Con đò dời bến sang ngang..
Bỏ câu quan họ bên đàng...xót xa...
Giờ đây còn lại mình ta
Tìm trong thương nhớ phôi pha tháng ngày
Hội Lim lúng liếng mắt say
Em qua giấc mộng để đầy sầu vương.
Hội tan về bến sông Thương
Chiều buông lãng đãng màn sương phủ mờ...
Buồn trông con nước lững lờ
Buâng khuâng biết đến bao giờ gặp nhau...
Từ ngày em bước qua cầu
Hội Lim xóm cũ còn câu ước thề
Mình anh lạc bước bến quê
Vu vơ tiếng hát...người về...năm canh...
Qua cầu cất bước chẳng đành
Dùng dằng câu hát...biết anh vẫn chờ...
Hội Lim tan ,dạ ngẩn ngơ.
Thương người ở lại...câu thơ đượm buồn...
Còn anh với ánh trăng suông
Em về bên ấy để buồn cho ai
Yếm điều ngày ấy chưa phai
Mà em quên hết dấu hài hội Lim?
Dẫu xa mấy cũng vẫn tìm
Dấu hài kỷ niệm trong tim xưa còn...
Yếm điều trao tựa lòng son
Quên...người sau đặng bởi còn nợ duyên...
NN-TG
_____________________________
Hãy chậm rãi mở từng trang...,từng trang...
Sẽ còn nhiều điều thú vị đang chờ bạn ở phía trước...
Thương Giang
Em mang phận gái thuyền quyên
Nên sao biết được nợ duyên vuông tròn
Thôi đành giữ tấm lòng son
Hội Lim ngày đó chỉ còn trong thơ!
(nguyenngoat)
NGẤN LỆ
Thả hồn bay bổng tận non cao
Tìm kiếm tri âm khó biết bao
Thiên lý dặm đàng ôi ngấn lệ
Ngoảnh nhìn...mặc kệ...ngắm trăng sao!
-sd-
Hồng nhan tri kỷ ít đâu nào...
Chẳng lẽ tri âm không có sao?
Gần chẳng tìm được người đồng cảm
Đành thả hồn tìm tận non cao....
-tg- Hồng nhan lượn lờ Dật dờ tri kỉ Ngẫm nghĩ buồn thay Tháng ngày cô lẻ! Ta kẻ muội mê Trở về bến đỗ Tủi hổ vong linh... Niềm tin suy sụp Trồi ngụp sóng đời Chuyển dời tâm can Chẳng màng thế sự Ta tự đứng lên! -SD-
XUÂN ĐÔI MƯƠI (
đ) Xuân ngày xưa ấy qua rồi
Khi tôi mười tám đôi mươi chưa tròn....
Mắt nhung đâu đã nhuốm buồn...?
Vô tư sống với tâm hồn mộng mơ
Đem niềm vui dệt thành thơ
Bồng bềnh thả giữa đôi bờ mùa Xuân...
Không gian như nhích lại gần
Cỏ mềm xanh mướt dưới chân thủa nào...
Má hồng thắm sắc hoa đào,
Con tim còn trẻ ,dạt dào niềm vui...
Bao nhiêu năm tháng qua rồi.
Chút Xuân thiếu nữ trên môi có còn...?
Thời gian trôi.Mắt nhuốm buồn...
Nhớ Xuân mười tám...Chấm son dịu dàng...
Giờ đây năm mới đã sang,
Thiên niên kỷ cũng mở trang mới rồi...
Chỉ còn ngơ ngác mình tôi
Buâng khuâng ,nuối tiếc một thời Xuân qua...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2010 20:30:35 bởi THƯƠNG GIANG >
Tìm thử coi...
Linh cảm của anh chuẩn tuyệt vời
Đúng là...ảnh thật...giữa mấy người
Anh cứ đoán xem...Em chỉ nói:
Trong đó có G...Tìm thử coi....
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2009 21:18:19 bởi THƯƠNG GIANG >
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
NHỚ...NHỚ...
Nhớ sao…mà nhớ quá !..
Người em nơi phương xa
Tuyết trắng rơi nhạt nhòa
Khuất tầm nhìn chẳng thấy.
Ôi !.. nhớ thương biết mấy
Yêu nhau qua tình thơ
Mà vẫn đợi mong chờ
Bao giờ đoàn tụ được.
Nợ duyên từ kiếp trước
Đến giờ tìm thấy nhau
Mái tóc đã phai màu
Sao vẫn còn chia cách.
Xin đừng vội hờn trách
Em như một cánh hoa
Bướm ong lượn la đà
Nên hoang mang lo lắng.
Nhiều đêm buồn thức trắng
Ngồi bên máy thẩn thờ
Suy nghĩ chuyện vu vơ
Dù biết em chân thật.
Đời thua thiệt sợ mất
Có hiều tình này không
Anh yêu em thật lòng
Đừng xa nhau em nhé…
Mặc Nhân Sơn
Thương...Thương...
Thương...sao mà thương thế!
Phương Nam anh ngóng trông
Ngổn ngang mối tơ lòng
Khi đôi mình xa cách...
Thương em nơi đất khách
Mùa đông trắng tuyết rơi...
Anh vụng dài viết lời
Cho bài thơ tên :Nhớ...
Dẫu đường đời cách trở
Trời thử thách lòng ta
Tình yêu sẽ đơm hoa
Vườn mình cây đơm trái...
Đừng bao giờ nghi ngại
Những tình cảm chân thành.
Em thương mến tặng anh
Không có lời hoa mỹ...
Vần thơ hiền thủ thỉ
Không đẫm ướt lời yêu
Không bổng bay như diều
Để anh dâng cảm xúc...
Thương anh rất chân thực
Nhưng giấu trong lòng thôi
Khi nào gặp nhau rồi
Người ơi! Em trao lại ...
Thương Giang
_____________________________
Hãy chậm rãi mở từng trang...,từng trang...
Sẽ còn nhiều điều thú vị đang chờ bạn ở phía trước...
Thương Giang
NHỚ người con gái hội Lim
MÃI theo quan họ đi tìm người yêu
THƯƠNG sao chiếc dải yếm điều
GIANG hồ mỏi cánh chim chiều buồn tênh!
(nguyenngoat)
Dối câu quan họ... người về...
Lòng anh như bị bùa mê mất rồi!
(ngng)
Trái tim mách bảo...
Trái tim sẽ đưa đường
Trái tim sẽ dẫn lối
Còn em sẽ không nói
Anh chỉ đúng hay sai....
Cả một trang thơ dài
Toàn là hình thôn nữ...
Anh cứ việc đoán thử
Nhưng chỉ chọn một lần...
Người tựa cửa nhìn sân....
Người ngại ngần e lệ...
Ng ười dịu dàng lặng lẽ...
Người giữ nụ cười duyên...
Cứ chọn một lần xem
Thế nào...anh cũng đúng!
NHỚ người con gái hội Lim
MÃI theo quan họ đi tìm người yêu
THƯƠNG sao chiếc dải yếm điều
GIANG hồ mỏi cánh chim chiều buồn tênh!
Chẳng trao câu hát bồng bềnh
Quên thuyền quên bến lênh đênh xứ người..
Nguyên vẹn nỗi nhớ tinh khôi
Ngoạt niềm cách trở xa xôi tìm về... Nguyên Ngoạt-Thương Giang
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Trái tim mách bảo...
Trái tim sẽ đưa đường
Trái tim sẽ dẫn lối
Còn em sẽ không nói
Anh chỉ đúng hay sai....
Cả một trang thơ dài
Toàn là hình thôn nữ...
Anh cứ việc đoán thử
Nhưng chỉ chọn một lần...
Người tựa cửa nhìn sân....
Người ngại ngần e lệ...
Ng ười dịu dàng lặng lẽ...
Người giữ nụ cười duyên...
Cứ chọn một lần xem
Thế nào...anh cũng đúng!
CẢM NHẬN
Anh cảm nhận về em
Với ánh mắt dịu dàng trong nét buồn viễn xứ
Anh cảm nhận về em
Những lời thơ tiếc thương quá khứ
Trên trang đời như ảo giác mong manh
Anh cảm nhận về em
Những bông hoa tuyết trong lành
Như giọt lệ long lanh trong giếng mắt
Chưa gặp mặt nhưng linh cảm về em vẫn thật
Em là dòng sông mang thương nhớ cho anh.
(ngng)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: