NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Phải lòng câu quan họ
Dối câu quan họ... người về...
Lòng anh như bị bùa mê mất rồi! Phải lòng ánh mắt,nụ cười .. Hội tan lưu luyến :'' Người ơi...Đừng về''*
Nguyên Ngoạt -Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.12.2009 06:01:41 bởi THƯƠNG GIANG >
ĐỢI CHỜ…
Bao năm gieo gặt cánh đồng mơ
Đến nay thu hoạch được đợi chờ
Giật mình nhìn lại đầu bạc trắng
Tình chưa chịu chín…vẫn bơ vơ…
Mặc Nhân Sơn Bấy lâu chăm bón cánh đồng thơ Đến khi thu hoạch thật bất ngờ
Tâm hồn thư thái ,thêm bạn hữu...
Chân thành chia xẻ...Ngỡ giấc mơ...
Thương Giang
Xuân đã về...
Em ngày xưa đã nói
Rằng : khi anh cô đơn
Hay những lúc giận hờn
Em chân thành chia sẻ...
Những khi anh vui vẻ
Em sẽ chẳng đến đâu
Chẳng mong anh buồn sầu
Nhưng đời sao tránh khỏi...?
Dẫu anh buồn chẳng nói
Em vẫn đến bên anh
Mang dòng nước trong lành
Chăm vườn thơ ngày nắng...
Để vườn không trống vắng
Để tâm trạng anh vui...
Vườn thơ đầy nụ cười
Khi bạn thơ trở lại...
Em con sông mềm mại
Lại theo dòng trôi đi
Cuốn sạch nỗi sầu bi
Trong anh chẳng còn nữa...
Nhớ người...hãy ra cửa
Thầm nhắc tên người ta...
Em tin chắc dù xa...
Người anh mong...trở lại...
Nụ cười anh nở mãi
Khi mùa Xuân lại về...
-TG-
Nguyên Ngoạt-Thương Giang
NHỚ người con gái hội Lim
MÃI theo quan họ đi tìm người yêu
THƯƠNG sao chiếc dải yếm điều
GIANG hồ mỏi cánh chim chiều buồn tênh!
Chẳng trao câu hát bồng bềnh
Quên thuyền quên bến lênh đênh xứ người..
Nguyên vẹn nỗi nhớ tinh khôi
Ngoạt niềm cách trở xa xôi tìm về...
GIỌT buồn còn lắng đọng
NẮNG vương mãi lối về
MÙA trăng xưa hoài vọng
THU nào gợi tình quê
TRONG mắt người em gái
LÒNG bỗng thấy cô đơn
THƯƠNG người chưa trở lại GIANG hồ tỏ nguồn cơn!
__________________________
Hãy chậm rãi mở từng trang...,từng trang...
Sẽ còn nhiều điều thú vị đang chờ bạn ở phía trước...
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2009 04:50:07 bởi THƯƠNG GIANG >
Về Bến Sông "Thương" Ôi con đò nhỏ vấn vương Về nơi bến đỗ sông "Thương " thủa nào Du dương khúc nhạt lên cao Ngọt ngào bến vẫn gửi trao ân tình "Trăng Thơ" ngồi lại một mình Tìm nơi hương lạc nhuộn hình sáng hơn Vào hạ Chớ buồn....
Người ơi! chớ tủi chớ hờn
Chớ trách đò để làm buồn lòng ai...
Sông Thương , đò chỉ vãng lai
Ngọt ngào chẳng phải mồi chài người đâu...
Bản tính nhường nhịn lẫn nhau
Vấn vương đò nhỏ ...Người đầu tiên quen
Điều gì buồn bực hờn ghen
Trăng thơ thoải mái tự nhiên giãy bầy...
Cứ việc bày tỏ đắm say
Họa thi nếu muốn...Bến đây chẳng màng
Người sau...vườn dọn thênh thang
Đến muộn chớ ngại...tình càng nồng cay
So bì chi bến cũ này
Ta lui người tới bao ngày ... bạn thôi...
Thương Giang
____________________________
Hãy chậm rãi mở từng trang...,từng trang...
Sẽ còn nhiều điều thú vị đang chờ bạn ở phía trước...
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2009 14:54:34 bởi THƯƠNG GIANG >
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Nguyên Ngoạt-Thương Giang
NHỚ người con gái hội Lim
MÃI theo quan họ đi tìm người yêu
THƯƠNG sao chiếc dải yếm điều
GIANG hồ mỏi cánh chim chiều buồn tênh!
Chẳng trao câu hát bồng bềnh
Quên thuyền quên bến lênh đênh xứ người..
Nguyên vẹn nỗi nhớ tinh khôi
Ngoạt niềm cách trở xa xôi tìm về...
GIỌT buồn còn lắng đọng
NẮNG vương mãi lối về
MÙA trăng xưa hoài vọng
THU nào gợi tình quê
TRONG mắt người em gái
LÒNG bỗng thấy cô đơn
THƯƠNG người chưa trở lại
GIANG hồ tỏ nguồn cơn!
Cám ơn anh về bài thơ rất hay và những gì anh gửi tặng.Em cần có thời gian để họa lại ài này của anh...Em đi làm v ề mệt quá ,mai lại phải đi làm sớm.Anh cho em khất lại mấy bài mai em về họa tiếp nghe
___________________________
Hãy chậm rãi mở từng trang...,từng trang...
Sẽ còn nhiều điều thú vị đang chờ bạn ở phía trước...
Thương Giang
EM HÃY NGỦ ĐI!
"Mai lại đi làm sớm"
Em ơi hãy ngủ đi
Tròn giấc nồng xuân thắm
Đừng thức khuya làm gì!
Bên ấy tuyết chưa tan
Chắc em còn lạnh lắm
Anh muốn làm chăn ấm
Để khỏi lạnh người em
Thơ anh về đêm nay
Vẫn mong giấc mộng say
Em ngủ đi kẻo muộn!
Ngoài trời tuyết còn bay?
Nguyên Ngoạt-Thương Giang
NHỚ người con gái hội Lim
MÃI theo quan họ đi tìm người yêu
THƯƠNG sao chiếc dải yếm điều
GIANG hồ mỏi cánh chim chiều buồn tênh!
Chẳng trao câu hát bồng bềnh
Quên thuyền quên bến lênh đênh xứ người..
Nguyên vẹn nỗi nhớ tinh khôi
Ngoạt niềm cách trở xa xôi tìm về...
GIỌT buồn còn lắng đọng
NẮNG vương mãi lối về
MÙA trăng xưa hoài vọng
THU nào gợi tình quê
TRONG mắt người em gái
LÒNG bỗng thấy cô đơn
THƯƠNG người chưa trở lại GIANG hồ tỏ nguồn cơn!
NGUYÊN vẹn tấm lòng son
NGOẠT khúc đời trắc trở
VƯƠNG tơ lòng từ thủa
MANG được kiếp làm người...
NỖI niềm chẳng ngoai nguôi
LÒNG mến thương nhung nhớ.
VIỄN cảnh ngày hội ngộ
XỨ mình không tuyết bay...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2009 04:45:53 bởi THƯƠNG GIANG >
EM HÃY NGỦ ĐI!
"Mai lại đi làm sớm"
Em ơi hãy ngủ đi
Tròn giấc nồng xuân thắm
Đừng thức khuya làm gì!
Bên ấy tuyết chưa tan
Chắc em còn lạnh lắm
Anh muốn làm chăn ấm
Để khỏi lạnh người em
Thơ anh về đêm nay
Vẫn mong giấc mộng say
Em ngủ đi kẻo muộn!
Ngoài trời tuyết còn bay?
Tuyết rơi suốt đêm ngày
Em bình yên giấc ngủ
Chăn thơ anh ấp ủ
Mang hơi ấm cho em...
Mong sao giấc mơ đêm
Mình gặp được nhau nhỉ...?
Để nghe anh thủ thỉ
Để ngắm anh đọc thơ...
Dẫu chỉ là giấc mơ
Mà cũng thầm ao ước
Khi mình không gặp được
Hai người ở hai nơi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2009 05:36:52 bởi THƯƠNG GIANG >
Trăng sao sóng nước hữu tình
Sông Thương sóng vỗ nhấp nhô
Đò ngang lơ lửng hướng bờ xa xưa.
Trăng Thơ xé tọat sương thưa
In lên mặt nước...đò vừa ngẩn ngơ!
Sao trời... sóng vỗ nên thơ
Đò ngang ôm ấp mộng mơ sớm chiều.
-HTS -
Trăng thơ đợi người
Đò ngang thăm bến chi nhiều
Thương ai hờn trách bao điều thấu không...?
Thôi đừng vương vấn dòng sông
Hãy quay về hướng...trăng lồng tình mơ...
Tội người mới đến ngẩn ngơ
Ngóng trông đò ...hóa Trăng thơ đợi người...!
ThươngGiang _____________________________
Hãy chậm rãi mở từng trang...,từng trang...
Sẽ còn nhiều điều thú vị đang chờ bạn ở phía trước...
Thương Giang
Trăng sao sóng nước hữu tình
Sông Thương sóng vỗ nhấp nhô
Đò ngang lơ lửng hướng bờ xa xưa.
Trăng Thơ xé tọat sương thưa
In lên mặt nước...đò vừa ngẩn ngơ!
Sao trời... sóng vỗ nên thơ
Đò ngang ôm ấp mộng mơ sớm chiều.
-HTS -
Trăng thơ đợi người
Đò ngang thăm bến chi nhiều
Thương ai hờn trách bao điều thấu không...?
Thôi đừng vương vấn dòng sông
Hãy quay về hướng...trăng lồng tình mơ...
Tội người mới đến ngẩn ngơ
Ngóng trông đò ...hóa Trăng thơ đợi người...!
ThươngGiang GIAO THOA ĐẤT TRỜI Xuân về hoa nở vui tươi Đò ngang lướt sóng mây trời đua bay Trăng lồng gió nhẹ hồn say Tắm dòng Thương mát tháng ngày bình yên Ngao du...lãnh địa thiêng liêng Trăng lồng sông nước thỏa niềm khát khao! -SD-
Đi tìm người hát câu quan họ
Trót phải lòng câu hát
Tôi lặn lội đi tìm
Đợi mãi mùa Xuân đến
Tôi tìm về hội Lim...
Đêm sông Cầu chao nghiêng
Bồng bềnh theo câu hát
Sóng ghì chặt mạn thuyền
Giấu niềm vui dào dạt...
Gió đưa hương thơm ngát
Mùi hoa bưởi hoa cau,
Ngọt ngào giọng ai hát.
Giục bước chân về mau...
Người ơi!Quan họ hát
Nghe sao mà đắm say...
Rằng:"Yêu nhau dối mẹ,
Áo qua cầu...gió bay..."*
Tôi phải lòng chẳng hay,
Người hát hội năm ngoái...
Thấp thỏm tôi chờ mong,
Mùa Xuân mình gặp lại...
Nhưng rồi...tôi tìm mãi,
Trong đêm hội thấy đâu...
Lẽ nào người không đến,
Bao khách đợi :"Mời trầu"*...
Vì câu hát thương nhau
Tôi như người mắc nợ...
Câu hát vẳng bên tai,
Khiến tôi càng khổ sở...
Người ơi!Sao người nỡ,
Bỏ hát hội Xuân này?
Để một người ngơ ngẩn,
Vì câu hát còn say...
Ước gì hội đêm nay ,
Đừng hát lời :"Giã bạn"...
Tôi chưa gặp được người
Xin đêm hội...Đừng tan...
Kiev 28/2/2006
*)Tên những làn điệu quan họ
Trích đoạn: nguyễn thế duyên
Gửi em một câu quan họ
Gửi Thương Giang
Anh tìm em để trao câu quan họ
"Người ơi người ở"
Đêm hội lim sao chẳng gặp người
Hóa ra người đã đi rồi
Cây trúc đứng một mình trong tuyết trắng
Không gặp mặt để hát câu giã bạn
Sao người đã đi?
Đi mãi chẳng về
Trăng nghiêng vì một lời thề
Đầu đình mình anh đứng đợi
Câu hát bay lên chới với
"Người ơi
Quán dốc đợi người"
Đêm hội, không Người,không vui
Câu hát mênh mông nỗi nhớ
Miếng trầu chẳng ai trao anh
Để cho trầu xanh hóa úa
Tuyết trắng lạnh run câu quan họ
Nón ba tầm em có nhớ mang theo?
Câu hát em ơi ủ trong kí ức
Để nhớ quê hương
Nhớ những mái tranh nghèo
Gửi đến nơi em một câu quan họ
Gửi đến nơi em một miếng trầu cay
Để ăn miếng trầu đỏ môi em hát
"Em chẳng đứng ngồi cùng ai"
Hà nội 5-12-2009
Cảm nghĩ khi đọc bài "Đi tìm người
hát câu quan họ" của Thương Giang
Tình ơi…
Lần theo câu hát đi tìm
Người xưa giờ đã cánh chim tung trời
Nỗi niềm cứ mãi chơi vơi
Biết chăng câu hát… tình ơi…đoạn trường…
Lê Minh Liên Thanh Thơ
6/11/12/2009 Thương Giang thân mến, biết em mở trang thơ mới nhưng bận quá chị ít họa thơ cùng em, vẫn đọc và khen thơ em đấy chứ, (nói gian có một người làm chứng hi hi...).Chúc em khỏe, vui, hạnh phúc nhé.Thương tặng em này... [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/3A8D54C639124AAEB0CBE8167A61E540.gif[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2009 12:54:28 bởi Liên Thơ >
Cảm ơn THƯƠNG GIANG đã ghé thăm tệ xá và để lại thơ hay. Chúc bạn được nhiều niềm vui trong cuộc sống. SÁNG ĐỢI CHIỀU MONG
Gió thoảng mơn cành lá úa rơi
Xa trông nắng nhạt cuối chân trời
In hình dưới nước mây lơ lửng
Vẽ bóng trên hồ liễu lả lơi
Cá bỏ bờ mơ về biển thẳm
Chim rời bến mộng đến non khơi
Để người ở lại buồn da diết
Sáng đợi chiều mong dạ rối bời!
Sáng đợi chiều mong dạ rối bời!
Nhìn ra nẻo ấy tít mù khơi
Ngân Hà tuyết trắng đành chôn chặt...
Nguyệt Lão tơ hồng nỡ buộc lơi...
Nỗi nhớ bao trùm toàn mặt đất
Niềm thương phủ kín cả lưng trời
Người xưa chẳng biết còn hay mất?
Khắc khoải canh trường giọt lệ rơi!
Thi Nang
Vô tình đi miết... Vô tình đi thẳng miết một hơi
Chẳng ghé lại thăm hỏi vài lời...
Thi hữu ngóng trông...chẳng hay biết,
Sáng đợi ,chiều mong...dạ rối bời!
Bao lần trách mình cũng vậy thôi
Vô tâm đãng trí...bệnh mãn tính...
Xin đừng buồn trách...thi nhân ơi!
Vô tình...đi thẳng miết một hơi
Gieo sầu , để nhớ biết bao người..
Xin người đừng trách oan Nguyệt Lão,
Rằng sợi tơ hồng nỡ buộc lơi...
Chỉ tại sông Thương mải miết trôi
Xuôi mãi theo dòng ra biển khơi
Giờ đây...sông sẽ chảy chậm lại...
Để ai canh trường...lệ thôi rơi...!
Thương Giang
Anh thứ lỗi cho sự vô tâm" mãn tính" của em nhé! Đúng là đi miết một hơi...Bây giờ mới kịp ngoái đầu nhìn lại để tạ lỗi cùng anh...
_____________________________
Hãy chậm rãi mở từng trang...,từng trang...
Sẽ còn nhiều điều thú vị đang chờ bạn ở phía trước...
Thương Giang
Tình ơi… Lần theo câu hát đi tìm Người xưa giờ đã cánh chim tung trời Nỗi niềm cứ mãi chơi vơi Biết chăng câu hát… tình ơi…đoạn trường… Lê Minh Liên Thanh Thơ 6/11/12/2009 Không phai... Cánh chim bạt gió tha hương Nghe câu quan họ vấn vương tìm về Tình xưa nghĩa cũ câu thề Vẫn còn nguyên vẹn bến quê với người... Đoạn tình... chi cánh chim trời... Trước sau lòng vẫn một lời sắt son... Dòng sông luôn nhớ tới nguồn Ân tình xưa cũ trường tồn tháng năm... Phân vân xin cứ hỏi thầm , Người xưa tình thắm...trăng rằm còn ghen...! Thương Giang Cám ơn chị lâu rồi mới thấy ghé thăm em.Em họa bài thơ vui tặng chị nghe.Chúc chị luôn tìm thấy niềm vui ,hp khi mùa Giáng sinh đang tới gần... _____________________________ Hãy chậm rãi mở từng trang...,từng trang... Sẽ còn nhiều điều thú vị đang chờ bạn ở phía trước... Thương Giang
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: