NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Người viễn xứ
Viễn xứ người đi tự thủa nào?
Hàng dương tuyết trắng bỗng nao nao
Cảnh đông giá lạnh, lòng nhớ nước
Cặp mắt rưng rưng giọt lệ trào.
Viễn xứ người đi có nhớ không?
Quê cũ ai người vẫn chờ mong
Tình thương gửi gắm con đò ấy
Theo nước tìm về với dòng sông.
Viễn xứ người đi đã bao năm?
Đất khách ngàn trùng dẫu cách ngăn
Vẳng nghe trong gió hồn quê mẹ
Câu hát hội xuân lúc trăng rằm.
Chào Thương Giang. Minh Xuân cũng mấy năm ở Nga, nay thoát cảnh xa quê rồi. Chúc bạn xua đi được nỗi lòng khi xa xứ.
Viễn xứ người đi đã lâu rồi...
Bóng chim tăm cá...tít mù khơi...
Tha hương lưu lạc nơi tuyết trắng.
Hai chục năm mà...thoáng vèo trôi...! Viễn xứ người đi lúc đôi mươi
Bao nhiêu mộng ước với cuộc đời
Chôn vùi tuổi xuân tươi đẹp nhất
Ở nơi đất khách chốn quê người!
Viễn xứ người đi...,chắc giống tôi-
Nước Nga đã từng sống một thời?
Có lẽ từ trước năm khủng hoảng-
Liên bang Xô viết chửa tách rời...?
Người viễn xứ đi..chắc cùng thời...
Thế hệ sáu ích(6x), bảy ích(7x) thôi
Cùng cảnh thân cò nơi xa xứ
Những ngày đông lạnh...Ngập tuyết rơi!
Người viễn xứ xưa, đã về quê?
Tháng Tám vừa rồi...tôi có nghe
Họp mặt anh em nơi phía Bắc
Tôi không về kịp...mãi tiếc ghê!
Viễn xứ người đi ,hoài cố hương
Tâm tư u uẩn ,nỗi buồn vương
Mỗi năm khi ngày đông đã cạn
Xuân về buồn tủi nhớ người thương!
Cám ơn Minh Xuân đã ghé qua thăm và để lại bài thơ tặng rất hay.Chỉ tiếc rằng khả năng TG hạn chế nên chỉ có thể họa được như vậy thôi, mong MX thông cảm nghe.Hy vọng người đồng cảnh sẽ hiểu nhau và có nhiều bài họa ăn ý ! Chúc MX và gia đình đón mùa Giáng sinh đoàn tụ ,hạnh phúc!
Tôi và nước Nga
Sang Nga tính đã hai mươi năm
Ngày đi tuổi mới độ trăng rằm
Ngoảnh mặt thời gian như gió thoảng
Giật mình giờ đã quá ba lăm.
Bước đầu chập chững lúc thanh xuân
Bỡ ngỡ rời xa xứ một lần
Hoa anh đào nở trong rừng vắng
Giấu ai nỗi nhớ mãi âm thầm.
Cái thủa xuân đời qua thật nhanh
Long đong vất vả chuyện học hành
Khủng hoảng nước Nga nghiêng ngả cả
Sáu năm bài học bước trưởng thành.
Về nước lòng sao giục giã lòng
Chín năm Nam Bắc mải chơi rong
Giò lan rực rỡ khi hè đến
Đỉnh núi sương bay thoáng bóng tùng.
Duyên nợ nước Nga lại đến hồi
Thêm bốn hạ qua trên đất người
Hoa cỏ bên sông khoe sắc áo
Ngắt lấy màu hoa thắm cuộc đời.
Đông đến tuyết rơi trắng một màu
Cái lạnh trong tâm lạnh thấm sâu
Xa xứ nỗi buồn day dứt mãi
Liệu mấy ai người chịu được đâu.
Ánh hồng có lúc chiếu hàng dương
Nước Nga câu chuyện đủ vui buồn
Rũ mình sạch tuyết về cố quốc
Hân hoan gặp lại đất quê hương.
Nhắn bạn, người ơi dẫu cách xa
Gió lạnh lòng ai chốn nước Nga
Phương Đông ánh sáng chân trời ấy
Đất Việt này đây đất quê nhà.
Minh Xuân
Tặng bạn bài thơ cũng nói về nơi mình đang ở...Trong thời kỳ khủng hoảng.Không ăn nhập với bài thơ của bạn đâu ,..
Tặng bạn bài thơ
Thời khủng hoảng...
"Chuột sa chĩnh gạo "..,chẳng thấy đâu,
Mậu Tý năm qua khiến toàn cầu
Suy thoái kinh tế rồi khủng hoảng...
Khó khăn bất trắc với lo âu...
Giá cả leo thang theo từng ngày
Ngoại tệ tăng nhanh tựa tên bay
Tiền lương không có...dân bị nợ,
Buôn bán tài thánh...cũng bó tay...
Thiên tai bão lũ lại triền miên,
Hàng không ,hầm mỏ rặt tang phiền..
Tai nạn rủi ro...cũng dồn dập...
Năm Chuột khắc hằn một dải đen...
Bước sang Kỷ Sửu - năm Trâu vàng
Chấm hết hay chưa nỗi hoang mang.???
Bức tranh kinh tế buồn ảm đạm
Giá cả bình ổn bớt leo thang...???
Hai quí -Nửa năm đã qua đi...
Vẫn chưa le lói tín hiệu gì...
Nhà máy công xưởng vẫn đóng cửa,
Tiền đâu thanh toán các khoản chi?
Kinh tế ,chính trị đều rối ren
Đảng phái thi nhau chạy đua chen...
Tiền công cứ rút lo bầu cử
Đất nước bao giờ mới khá lên?
-Thương Giang-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2009 04:09:03 bởi THƯƠNG GIANG >
Hơn vạn lời thề...
Nhưng bây giờ em còn ở nơi đâu
Chiếc cầu yếm u sầu chờ người đến
Anh người khách dừng chân trên bến
Lắng vọng về câu hát giao duyên Em loay hoay chọn quà mừng Noel
Cũng mừng ngày chúng mình quen nhau đấy...
Anh đừng buồn ,khi bóng em không thấy
Em sẽ về với giỏ quà đầy tặng cho anh... Không món quà nào bằng trái tim em Em đã tặng cho anh qua tháng năm thương nhớ Trái tim anh vẫn luôn luôn nhắc nhở Cuộc đời có đổi thay nhưng muôn thuở vẫn chung tình Đêm Noel giữa hoa nến lung linh Ta bên nhau đón Giáng sinh anh nhé...
Thiên đường riêng của chúng ta là thế
Trái tim trao hơn ngàn vạn lời thề...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2018 23:31:25 bởi THƯƠNG GIANG >
Có khi nào...
Có khi nào trong bài thơ anh giảng
Bóng hình cứ em thấp thoáng hiện ra...?
Có khi nào trong lời hát anh ca
Vừa cất lên... bỗng thấy hồn xao xuyến...?
Lòng nghẹn dâng kỷ niệm đêm hò hẹn
Ngày đầu tiên mượn dải yếm bắc cầu...
Có khi nào ,chong mắt với đêm thâu,
Soạn giáo án mà trong đầu chỉ thấy
Ánh mắt em như ngàn sao lấp láy
Tinh nghịch đùa như vậy trước mắt anh...
Và nỗi nhớ cứ hiện hữu vây quanh,
Trang giáo án soạn ,anh đành bỏ dở...
Có khi nào anh dạy cô trò nhỏ
Tính ướng bương...anh lại nhớ tới em...?
Thương Giang
_____________________________
Hãy chậm rãi mở từng trang...,từng trang...
Sẽ còn nhiều điều thú vị đang chờ bạn ở phía trước...
Thương Giang
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Có khi nào...
Có khi nào trong bài thơ anh giảng
Bóng hình cứ em thấp thoáng hiện ra...?
Có khi nào trong lời hát anh ca
Vừa cất lên... bỗng thấy hồn xao xuyến...?
Lòng nghẹn dâng kỷ niệm đêm hò hẹn
Ngày đầu tiên mượn dải yếm bắc cầu...
Có khi nào ,chong mắt với đêm thâu,
Soạn giáo án mà trong đầu chỉ thấy
Ánh mắt em như ngàn sao lấp láy
Tinh nghịch đùa như vậy trước mắt anh...
Và nỗi nhớ cứ hiện hữu vây quanh,
Trang giáo án soạn ,anh đành bỏ dở...
Có khi nào anh dạy cô trò nhỏ
Tính ướng bương...anh lại nhớ tới em...?
Thương Giang
_____________________________
Hãy chậm rãi mở từng trang...,từng trang...
Sẽ còn nhiều điều thú vị đang chờ bạn ở phía trước...
Thương Giang
NHỮNG LÚC...
Có những lúc trong bài thơ anh giảng
Em trở về trong sáng điệu dân ca
Nón quai thao với dáng ngọc thướt tha
Anh bỗng thấy ngày trôi qua nhanh quá
Có những lúc nhịp đời đi hối hả
Anh gặp em trên bến đợi ga chiều
Mắt đa tình em gửi trọn lời yêu
Anh cảm nhận bao điều em chưa nói
Có những lúc trong nhớ thương mòn mỏi
Mắt đắm buồn theo dõi áng mây xa
Sương chiều buông trong bóng nắng tà
Lòng bâng khuâng những chiều ta hò hẹn
Có nhứng lúc trong giấc mơ hiện đến
Em trở về trong suối tóc buồn mơ
Anh đắm say mê muội đến thẫn thờ
Bừng tỉnh giấc trang thơ bao nuối tiếc
Dù cách trở trong xa xôi chia biệt
Trong đời anh chỉ biết một dòng Thương
Chúc Thương Giang bình an và hạnh phúc nhân dịp lễ Giáng Sinh
CÓ NHỮNG PHÚT GIÂY
Có những lúc em về trong bài giảng
Thật ngây thơ và lãng mạn vô cùng
Để lòng anh thành nỗi nhớ mông lung
Trong khúc dân ca chập chùng quán dốc
Dưới gốc cây đa anh ngồi bên người ngọc
Tóc em thơm như hương bưởi quê mình
Có những lúc em về trong sự lặng thinh
Mắt âu yếm nhìn anh trong hội Lim bối rối
Để dải yếm thay cho lời nói
Ta yêu nhau không kể mấy sông sâu
Không có cô học trò nào bằng được em đâu
Nên anh chỉ nhớ có một màu yếm đỏ
Anh chỉ nhớ một dòng sông bé nhỏ
Tên THƯƠNG GIANG theo suốt cuộc hành trình
Nghĩ về anh
Có những phút em mường tượng dáng hình
Rồi thầm hỏi :Biết anh ra sao nhỉ?
Vầng trán cao, đôi mắt sáng cương nghị
Miệng hay cười mỗi khi đọc thơ em?
Mắt có quầng vì hay thức trong đêm,
Soạn giáo án ,khi chấm bài chấm vở...
Có những lúc ngồi buồn em bỗng nhớ,
Những lời thơ mình viết tặng cho nhau...
Đã bao giờ em thấy mặt anh đâu...?
Chỉ hình dung qua bài thơ anh tặng...
Nghĩ về anh -Người trầm tư sâu lắng
Rất hiền lành và độ lượng vị tha...
Em trái ngược ,chẳng hiền dịu nết na
Mà nghịch ngợm bướng bỉnh như con trẻ...
Hai con người khác nhau nhiều điểm thế...
Chẳng hiểu sao lại hòa hợp ,nhớ thương...?
Vừa mới gặp đã lưu luyến vấn vương
Trái tim em bỗng bất thường...Lỗi nhịp...
Có phải anh chỉ là giấc mơ đẹp
Đến rồi đi khi tỉnh giấc mộng chăng?
Có nhiều người bảo tim em giá băng
Sao ngọn lửa trong anh làm tan chảy?
Thực hay mơ nhưng trong em còn đấy
NGUYÊN NGOẠT anh khơi dậy hồn thơ em
Nguyên Ngoạt-Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2009 09:21:42 bởi THƯƠNG GIANG >
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Hơn vạn lời thề...
Nhưng bây giờ em còn ở nơi đâu
Chiếc cầu yếm u sầu chờ người đến
Anh người khách dừng chân trên bến
Lắng vọng về câu hát giao duyên
Em bận kiếm chút quà mừng Noel
Cũng là mừng ngày mình quen nhau đấy...
Anh đừng buồn ,khi bóng em không thấy
Em sẽ về với quà tặng cho anh...
Không món quà nào bằng trái tim em
Em đã tặng cho anh qua tháng năm thương nhớ
Trái tim anh vẫn luôn luôn nhắc nhở
Cuộc đời có đổi thay nhưng muôn thuở vẫn chung tình
Đêm Noel giữa hoa nến lung linh
Ta bên nhau đón Giáng sinh anh nhé...
Thiên đường riêng của chúng ta là thế
Trái tim trao hơn ngàn vạn lời thề...
ANH VỀ TRONG ĐÊM HUYỀN THOẠI
Anh đã về trong đêm huyền thoại
Trong giấc mơ em, trong khắc khoải đợi chờ
Em nữ hoàng mang thi hứng cho thơ
Anh quỳ xuống để đón chờ vương lệnh
Từ vương quốc xa xăm em đã đến
Để thi ân cho một kẻ si tình
Để cho anh những hạnh phúc hồi sinh
Qua năm tháng giữa dòng đời quằn quại
Anh đã về cho đêm nay còn mãi
Một đêm đông đọng lại dấu môi hôn
Em nữ hoàng trong cảm xúc ngập hồn
Anh trôi mãi trên dòng THƯƠNG GIANG huyền thoại
(nguyenngoat)
ANH VỀ TRONG ĐÊM HUYỀN THOẠI Anh đã về trong đêm huyền thoại Trong giấc mơ em, trong khắc khoải đợi chờ Em nữ hoàng mang thi hứng cho thơ Anh quỳ xuống để đón chờ vương lệnh Từ vương quốc xa xăm em đã đến Để thi ân cho một kẻ si tình Để cho anh những hạnh phúc hồi sinh Qua năm tháng giữa dòng đời quằn quại Anh đã về cho đêm nay còn mãi Một đêm đông đọng lại dấu môi hôn Em nữ hoàng trong cảm xúc ngập hồn Anh trôi mãi trên dòng THƯƠNG GIANG huyền thoại Đêm đừng tàn...ước gì đêm dài mãi
Anh bên em trao khắc khoải nhớ mong
Bao yêu thương như rượu ủ men nồng
Đêm huyền thoại ..say bềnh bồng hạnh phúc
Anh đã đến...Cả đêm dài thao thức...
Ngắm nhìn em...nguồn cảm xúc thơ anh...
Ta trao nhau những tình cảm chân thành
Đêm huyền thoại...đêm an lành.Anh đến...
Ta bên nhau...Đêm lung linh ánh nến...
Thiên đường hồng ...nơi hò hẹn người ơi!
Dẫu ngày mai ,t àn đêm...Trời sáng rồi...
Đêm huyền thoại sẽ lưu mãi ...THƯƠNG NGUYÊN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2018 23:32:22 bởi THƯƠNG GIANG >
CHÚC TG VÀ QUÝ QUYẾN ĐÊM GIÁNG SINH TRÀN ĐẦY HẠNH PHÚC
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Thi sĩ nghèo
Mấy ai sống được bằng thơ?
Đa số thi sĩ nghèo xơ là thường
Chắc bởi nghiệp dĩ văn chương
Mơ mơ, mộng mộng, buồn, thương... suốt ngày
Công việc lười, gác lại mai
Hễ hở mượn chút men cay tìm vần
Chẳng tha thiết chuyện làm ăn
Lợi danh, sự nghiệp cóc cần chả lo
Thế nên bữa đói, bữa no
Lang thang, lếch thếch rồi cho ra đời
Những thi phẩm để người coi
Nếu hay, may mắn gặp thời nổi danh
Nhờ tay trắng được tiếng thanh
Mỗi người một số cũng đành chứ sao
Thành thử hỏi mẹ/cha nào
Có con thi sĩ không rầu thúi gan!
Trọng Văn - 20091204
*)Nghe đệ viết bài Thi sĩ nghèo nghe thấy tội cho cánh thi sỹ quá.Thế thì tỷ nối mạch luôn tặng đệ bài Thi sỹ gàn cho người ta cám cảnh thi sỹ mà chạy xa luôn đệ nhỉ
Thi sỹ gàn...
Bon chen chợ búa suốt cả ngày
Tối về mệt rời rã chân tay,
Bữa cơm cũng vội vàng qua quýt
Làm sao mơ mộng hồn thơ bay?
Đôi khi có chút hứng viết thơ
Thiên hạ xì xào bảo:Ngẩn ngơ!
Người gàn thời nay thì mới thế!
Còn người thông minh...Họ khác cơ!
Khom lưng họ luồn lách mọi nơi.
Đầu gối cũng đi ...Mặc ai cười!
Miễn sao có tiền...Có tất cả!
Đổi trắng thành đen ...Dễ như chơi!
Có tiền cuộc sống khác nào tiên
Sính danh?Biếu lộc để mua quyền.
Khi ấy khối người xin bợ đỡ,
Cầu thân ,nhờ vả...Mình bề trên!
Vận may cơ hội có nhiều đâu
Tất cả lo sôi sục làm giầu
Cạm bẫy,m ưu mô...rồi thủ đoạn
Lọc lừa ,gian dối dù thân nhau...
Còn mình thì như kẻ trên mây.
Tiền nong thua thiệt chẳng mảy may...
Làm chung họ lấy...cũng tự nhủ:
Thôi mình làm lại từ trắng tay...
Dù cho thiên hạ bảo :D ở hơi!
Gác chuyện bon chen ...Mặc sự đời.
Thiên hạ người ta lo lời lãi,
Còn mình ...Ngớ ngẩn viết thơ chơi!
Thương Giang
Sẵn tỷ đang có nhã hứng thì đệ xin post thêm bài "Thi Sĩ Khùng...", viết lâu rùi nhưng sợ đụng chạm nên chưa đăng...
Thi sĩ khùng...
Thường thi sĩ hơi khùng hoặc tửng
Mới có nhiều cảm hứng làm thơ
Thấy lắm ông mặt rất khù khờ
Chắc bởi thế lơ mơ... bồ đá!
Khi thất tình than thở hay lạ!
Lúc bình thường viết chả ai xem
Bắt chước nhau ý tưởng cũ mềm
Ừ chẳng biết mấy ai thèm đọc?
Còn một đám làm thơ con cóc
Chỉ họa theo tán dóc vui chơi
Lại nổi tiếng ấy mới lạ đời
Danh thi sĩ ối giời rẻ chán!
Trọng Văn - 20080206
Viết kiểu nầy chắc khách nhà tỷ cũng bỏ chạy hết! Thôi em về kẻo bị tỷ quở!
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
ANH VỀ TRONG ĐÊM HUYỀN THOẠI
Anh đã về trong đêm huyền thoại
Trong giấc mơ em, trong khắc khoải đợi chờ
Em nữ hoàng mang thi hứng cho thơ
Anh quỳ xuống để đón chờ vương lệnh
Từ vương quốc xa xăm em đã đến
Để thi ân cho một kẻ si tình
Để cho anh những hạnh phúc hồi sinh
Qua năm tháng giữa dòng đời quằn quại
Anh đã về cho đêm nay còn mãi
Một đêm đông đọng lại dấu môi hôn
Em nữ hoàng trong cảm xúc ngập hồn
Anh trôi mãi trên dòng THƯƠNG GIANG huyền thoại
Đêm đừng tàn...ước gì đêm dài mãi
Anh bên em trao khắc khoải nhớ mong
Bao yêu thương như rượu ủ men nồng
Đêm huyền thoại ..say bềnh bồng hạnh phúc
Anh đã đến...Cả đêm dài thao thức...
Ngắm nhìn em...nguồn cảm xúc thơ anh...
Ta trao nhau những tình cảm chân thành
Đêm huyền thoại...đêm an lành.Anh đến...
Ta bên nhau...Đêm lung linh ánh nến...
Thiên đường hồng ...nơi hò hẹn người ơi!
Dẫu ngày mai ,t àn đêm...Trời sáng rồi...
Đêm huyền thoại sẽ lưu mãi ...THƯƠNG NGUYÊN
THƯƠNG trọn mãi khúc ca ngàn nỗi nhớ
NGUYÊN tâm hồn một thuở sáng lời yêu
Anh và em bao thương nhớ đã nhiều
Cây hạnh phúc đọng sương chiều băng giá
Em lời ru trong dòng đời vội vã
Nâng phím hồn gói trọn cả nhớ nhung
Hai phương trời mong một phút tương phùng
Dù là mộng vẫn tình chung vẹn kiếp
(nguyenngoat)
NHỮNG LÚC
Có những lúc trong bài thơ anh giảng
Em trở về trong sáng điệu dân ca
Nón quai thao với dáng ngọc thướt tha
Anh bỗng thấy ngày trôi qua nhanh quá
Có những lúc nhịp đời đi hối hả
Anh gặp em trên bến đợi ga chiều
Mắt đa tình em gửi trọn lời yêu
Anh cảm nhận bao điều em chưa nói
Có những lúc trong nhớ thương mòn mỏi
Mắt đắm buồn theo dõi áng mây xa
Sương chiều buông trong bóng nắng tà
Lòng bâng khuâng những chiều ta hò hẹn
Có nhứng lúc trong giấc mơ hiện đến
Em trở về trong suối tóc buồn mơ
Anh đắm say mê muội đến thẫn thờ
Bừng tỉnh giấc trang thơ bao nuối tiếc
Dù cách trở trong xa xôi chia biệt
Trong đời anh chỉ biết một dòng Thương
Có những lúc chẳng giấu nổi buồn vương
Khi chúng ta hai phương trời xa cách
Em dòng sông...Gặp anh người lữ khách
Dừng gót phiêu du...sau thử thách bao lần....
Có những lúc sao chợt thấy ngại ngần...
Câu thơ gửi mà lòng ngân tiếng vọng
Anh gần đấy mà xa xôi ảo mộng
Thực trong thơ...lại xa cách giữa đời...
Có những lúc lòng trống vắng đơn côi
Anh nhẹ đến với những lời thủ thỉ...
Hát ru em khúc hát vượt hải lý
Vạn dặm xa, đến em những ngày đông...
Có những lúc em đã tự hỏi lòng
Cảm xúc ấy biết gọi tên sao nhỉ?
Có phải chăng hương tình yêu thi vị...
Anh đã về từ trong giấc mơ em...?
Nguyên Ngoạt-Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2009 23:57:06 bởi THƯƠNG GIANG >
Đêm huyền thoại Đêm đừng tàn...ước gì đêm dài mãi
Anh bên em trao khắc khoải nhớ mong
Bao yêu thương như rượu ủ men nồng
Đêm huyền thoại ..say bềnh bồng hạnh phúc
Anh đã đến...Cả đêm dài thao thức...
Ngắm nhìn em...nguồn cảm xúc thơ anh...
Ta trao nhau những tình cảm chân thành
Đêm huyền thoại...đêm an lành.Anh đến...
Ta bên nhau...Đêm lung linh ánh nến...
Thiên đường hồng ...nơi hò hẹn người ơi!
Dẫu ngày mai ,t àn đêm...Trời sáng rồi...
Đêm huyền thoại sẽ lưu mãi. .. THƯƠNG NGUYÊN .
Biết rằng không còn mãi đêm ơi
Bâng khuâng nuối tiếc bước không rời
Âu yếm môi nhau trong giây lát
Để rồi xa cách mãi ngàn khơi
Em lại trở về trong giá băng
Còn anh ấp ủ một vầng trăng
Thương sao tình mộng tiền duyên kiếp
Ngàn sau nỗi nhớ mãi vĩnh hằng.
(nguyenngoat)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2018 23:33:09 bởi THƯƠNG GIANG >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: