NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
GỞI BẠN
PHƯƠNG XA
Gởi bạn phương xa chút nắng hồng
Hong má em thơm sấy tóc bồng
Hương bưởi ngày xưa mùi luyến nhớ
Tóc thề năm ấy dáng hoài mong
Xuân về mai nụ đang cười tết
Hoa mĩm mày ngài háy ghẹo ong
Một thuở tung tăng giày áo mới
Tết nầy xa vắng có ai trông?
Nguyên Hải
TẠI...
Em bảo tại bụi đường
Trốn tìm vương khoé mắt
Em bảo dòng sông hát
Nên nghẹn ngaò lên môi
Tại vầng mây lẻ loi
Ngã bên trời mộng tím
Đổ bao niềm xao xuyến
Xuống mi huyền nên mưa
Em bảo gió làm thơ
Dỗi hờn người yêu dấu
Bông tuyết buồn rớt đậu
Giá băng thành quên nhau
Sao...?
Em đổ tại bụi đường
Trốn lặn vào khoé mắt ,
Sao em không nói thật ,
Rằng khóc vì nhớ anh?
Đừng trách dòng sông xanh
Hiền hoà trong lại mát
Sông ru bờ khẽ hát
Giọt sầu tan trên môi...
Áng mây nào lẻ loi,
Ngã trong chiều tím ngắt
Là nỗi buồn héo hắt
Sao cứ giấu trong lòng?
Gió đa tình ruổi rong
Gieo vần thơ lai láng
Buồn vui chỉ một thoáng,
Sao em hờn ướt mi?
Tuyết trắng sẽ tan đi
Khi Xuân hồng tỏa nắng...
Em cô đơn trống vắng
Sao không gọi tên anh?
Kim Giang-Thương Giang * Từ khi về thăm Quan Họ, thơ anh Thương Giang nền nảy quá chừng! Chúc mừng Thương Giang!
ÁNG MÂY BAY
Tình yêu chúng mình có thật
Những ngày Xuân bướm vàng bay
Dòng sông lắng mình trong vắt
Mắt Xuân yêu dấu dâng đầy
Vòng tay Hạ nồng ấm lắm
Sông đằm ngây ngất hương say
Làn môi anh là cơn gió
Xuyến xao sóng vỗ đêm ngày
Thế rồi Thu hờn xa lánh
Cho hồn như lá thu bay
Chiếc lá rơi về với đất
Tình yêu tan áng mây trời
Còn em những gì được mất
Đông buồn lất phất mưa rơi
Kim Giang
Em đừng buồn Em đừng buồn đông sẽ qua thôi
Xuân ấm áp đến rồi , có thấy?
Dòng sông em hiền hòa mãi chảy
Như tình anh nồng cháy :Yêu em!
Em đừng buồn ,thao thức trong đêm.
Hãy nhắm mắt , buông rèm :Ngủ nhé!
Anh muốn mình như làn gió nhẹ
Đến ru em , trộm ghé môi hôn...
Em đừng buồn, đừng có dỗi hờn...
Tháng ngày xa , mỏi mòn nhung nhớ
Áng mây trời...sẽ tan rồi vụn vỡ,
Còn tình ta muôn thủa keo sơn...
Em đừng buồn, giữ vững lòng son,
Hãy tin tưởng :Anh còn trở lại!
Để minh chứng tình mình tồn tại
Dù cách xa nhưng mãi Yêu nhau!
Kiev 01.01.10-TG-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.01.2010 05:12:54 bởi THƯƠNG GIANG >
Ngắm chùm Ngọc điểm trắng nghinh xuân
Nhắn bạn phương xa tuyết trắng ngần
Hãy nghe trong gió mùi lan mới
Của đất trời quê bao ý xuân.
Một nhành Lan -Ngọc đẹp tuyệt trần!
Bạn gửi tặng Giang cả mùa Xuân
Hơi ấm quê hương mùi hoa thoảng
Khiến người tha hương nhớ bội phần... Thương Giang
Chị gởi cho Thương Giang bài thơ chúc tết ở trang 'Lời yêu " không biết TG đã đọc chưa. Thôi để chị gởi vào trang này cho em dễ nhận nhé
Em Thương Giang, còn chị Hồng Hà
Đôi dòng sông ấy, có bao xa
Cùng chung nguồn cội, chung đất mẹ
Nòi giống rồng tiên vẫn một nhà
Lại một mùa xuân mới đến rồi
Chúc em hạnh phúc, chúc em vui
Gởi em một nhánh đào đơm nụ
Nhìn hoa như nhìn thấy em cười
Xuân về trời đất rộn niềm vui
Đào, mai chúm chím hé nụ cười
Chị gửi cho em cành đào thắm
Gợi nhớ Tết quê sắp tới nơi...
Năm Mới vừa sang...Tết người ta
Giao thừa nâng chén, dạ xót xa
Đón Xuân tha hương , lòng buồn tủi
Miệng cười đáy mắt giọt châu sa...
Hồng Quế-Thương Giang
Khoảnh khắc giao thừa
Xuân đến ngoài trời chim én liệng
Lung linh bừng nở nụ mai vàng
Mỏng mảnh làn sương như khói nhẹ
Hây hây ngọn gió gọi mùa sang
Khoảnh khắc giao thừa linh thiêng lạ
Phố đêm ngây ngất thoảng hương trầm
Sân chùa rụng cánh hoa sứ trắng
Bổng trầm vọng mãi tiéng chuông ngân
Có cô gái trẻ đi hái lộc
Nhặt cánh sứ rơi ở sân chùa
Tóc dài ngan ngát hương bồ kết
Cho kẻ tình si ngắm thẫn thờ
Miên man nặng bước người viễn xứ
Rưng rưng nỗi nhớ một quê nhà
Bâng khuâng giây phút giao thừa đến
Thổn thức con tim, chợt vỡ oà
Xích lại gần nhau trời và đất
Trải lòng trao một chút men nồng
Lòng thầm cầu nguyện đôi điều ước
Chợt nhớ năm xưa xác pháo hồng
Biết mấy xuân đi rồi xuân đến
Mỗi một mùa xuân, mỗi tuổi đời
Vẫn như thơ bé trong khoảnh khắc
Giây phút giao thoa giữa đất trời
Nguyệt Quế
Khoảnh khắc giao thừa dạ nao nao
Bàn thờ hương Tết tỏa ngạt ngào.
Thấp thoáng bóng quê như hiện hữu
Trong sợi khói nhang gầy hư hao...
Năm Mới nơi đây đã qua rồi
Giờ mình lạc lõng đón Tết thôi.
Trời Âu ,Tết Á...đâu rộn rã,
Mỗi người Việt sống ở một nơi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2010 09:38:20 bởi THƯƠNG GIANG >
Nguồn cảm hứng...
Nguồi cảm hứng cạn thật không?
Thơ tỷ vẫn chảy tựa dòng suối cơ!
Nếu ai cũng mộng cũng mơ
Thì thi ca sẽ vu vơ lỗi thời!
Lời ngay dễ mến tỷ ơi
"Nhớ về giọt nắng..." ru hời "... mùa Thu"?
Trọng Văn
Nguồn cảm hứng chẳng cạn đâu
Chỉ là đùa nghịch mấy câu thôi mà
Yêu thơ còn mãi trong ta
Dẫu tình thơ có khác xa cuộc đời.
Nhưng vẫn cần có những lời
Dịu dàng chia xẻ tình người với nhau.
Có hạnh phúc , có khổ đau...
Cuộc đời vốn đa sắc mầu phải không?
Tình thơ...luôn mặc áo hồng
Để cho ta chút bềnh bồng, phiêu du...
Chìm trong mộng ảo thực hư
Tạm quên mệt nhọc ưu tư đời thường.
Thương Giang
VÌ...
Vì đời còn lắm dối gian
Vì tâm trong đục người càng khổ nhau
Vì tình tím giọt lệ đau
Vì duyên chưa trọn vướng sầu người ơi
Vì triều dâng sóng đầy vơi
Vì yêu nên đất nhuộm trời hoàng hôn
Nguyên Hải
ANH SẼ UỐNG MỪNG!
Em ơi hãy uống cùng anh
Đón mừng năm mới yên lành cho nhau
Mình cùng quên hết nỗi đau
Buồn vui san sẻ cho nhau lúc này
Cho anh cầm lấy bàn tay
Nâng niu như thể những ngày mới yêu
Cùng em anh uống thật nhiều
Cho hơi men nói lời yêu say nồng
Tìm trong kí ức mênh mông
Tuy trong mạng ảo mà lòng thiết tha
Mời em hãy uống cùng ta
Lệ lòng thương nhớ bỗng nhoà trên mi
Giang ơi! Em hãy uống đi!
Để anh gửi trọn những gì cho em
Uống đi..uống nữa...uống thêm...
Để cho diễm mộng trọn đêm giao thừa...
UỐNG CÙNG ANH Anh ơi!Uống đã nhiều chưa?
Mời anh ly mới ,em vừa rót thêm
Rượu hồng ngọt lịm môi mềm.
Uống vào say mãi tàn đêm chẳng dời...
Say thơ,say rượu ,say người...
Hai ta uống mãi cho trời ngả nghiêng.
Giao thừa thời khắc thiêng liêng.
Cầm tay anh muốn nói riêng điều gì?
Anh ơi!Gió đã thầm thì...
Những lời anh gửi em ghi trong lòng...
Đừng nói thêm nữa được không...
Bấy lâu tình cảm hương nồng vẫn say...
Dịu dàng tay nắm bàn tay...
Bên nhau tận hưởng phút giây ngọt ngào....
Cạn chén với người thương
Đêm nay vỡ cả trăng sao
Chỉ còn đọng lại ngọt ngào môi em
Em vừa rót một chén thêm
Cho anh lần nữa say thêm vì tình
Uống cho nhung nhớ đôi mình
Không còn ngăn cách bóng hình chiêm bao
Giang ơi!rót nữa đi nào
Cho anh say...lệ tuôn trào vào tim
Tàn canh phố xá lặng im
Còn mình thao thức tan chìm trong nhau.
Rượu hồng uống cạn đêm thâu.
Men say tình ái ,dễ đâu đổi dời?
Dẫu mai cách biệt chân trời
Đêm nay cạn chén với người mình thương.
Nguyên Ngoạt-Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2018 00:04:50 bởi THƯƠNG GIANG >
VÌ...
Vì đời còn lắm dối gian
Vì tâm trong đục người càng khổ nhau
Vì tình tím giọt lệ đau
Vì duyên chưa trọn vướng sầu người ơi
Vì triều dâng sóng đầy vơi
Vì yêu nên đất nhuộm trời hoàng hôn
Nguyên Hải
AI...?
Ai người mang đến nỗi buồn?
Ai người mang đến dỗi hờn cho nhau?
Ai người thức trọn đêm thâu?
Ai người ngày ấy miếng trầu trao duyên
Ai người đã nặng thề nguyền
Ai người đi mãi rồi quên lối về...?
Thương Giang
THIÊN THẦN
VALENTINE
BẤT DIỆT
Anh chưa biết vùng trời xa lạ
Miền đất nào ôm ấp em tôi
Trời có xanh không?
Sao hy vọng bồi hồi
Có ghép được
Mảnh trăng tan
từ hai đầu thương nhớ
Làn gió nhẹ
có mang về hơi thở
có hương nồng nàn
ngọt
mặn
giọt yêu thương
Câu dân ca
ai người níu kéo
cho lòng say
nửa ở nửa về
Nói đi em
Đất đang cháy
Trời gầm thét yêu thương
Sao chưa nối lại
đôi bờ ngăn cách
Níu thời gian
quay về thời cắp sách
Dù vết da mồi
tím thẳm vào tim
Em có thấy
thiên thần Valentine bất diệt
Đang nhóm lửa hồng
Đang hâm nóng tuổi ngày xanh .
Nguyên Hải
ĐẤT NƯỚC MÌNH
XUÂN THẮM
BỐN MÙA YÊU
Rượu Sâm -banh
hoa hồng chào năm mới
Hạnh phúc đầy
thực - ảo miên man
Nghe lâng-lânng hồn nhẹ lên ngàn
Yêu biết mấy lời chúc mừng năm mới
Nào nâng ly nắm liền tay người hởi
Ôi vui sao !!!
Dzô...dzô...dzô
Tiếng chạm cốc đón xuân về
Uống đi em
Uống đất trời dạ tiệc đê mê
Thời khắc mới
Trong ta chẳng còn gì ray rức cũ
Bên nàng Xuân
tha thướt diễm kiều
Đời đang vui, muôn loài , vạn vật
Đang ấm giữa trời yêu...
Cơn gió nhẹ làm
dịu lòng khác cháy
Giọt sương mai mềm thắm những nụ hôn
Hoa lá cỏ cây tươi nhuận sắc hương nồng
Chim ríu rít cùng yến-oanh chao lượn
Giây phút thăng hoa
hạnh phúc tràn bất tận
Thoáng hương trầm lắng đọng hịch núi sông
Ngàn năm Thăng Long
Bốn ngàn năm văn hiến Tiên - Rồng
Người gọi nhau
đồng bào
trăm triệu con người
tự hào
máu thịt Việt Nam
Xuân đang về
đời tươi muôn sắc
chàm
xanh
vàng
đỏ
tím
hồng
lam
Luôn lấp lánh
sáng soi
Ải - biên bờ cỏi Việt
Mừng xuân tươi
ghi lòng
bài đồng ca bất diệt
Đất nước mình
Xuân thắm bốn mùa yêu.
Nguyên Hải
Xuân quê mình
Xuân quê mình
ấm áp biết bao nhiêu...
Áo dài ai
khoe dáng kiều trên phố...
Xuân quê hương
Rạo rực từng góc phố
Sắc đào mai hé nở,
đón Xuân sang.
Đất Thăng Long,
Chói ngời trang sử vàng.
Một ngàn năm...
Đang rộn ràng chờ đợi...
Thoáng bâng khuâng,
Ta nhớ về Hà nội.
Thủa cha ông,
đã mở cõi dựng xây...
Bao người con
xưa ngã xuống nơi đây...
Cho đất nước nở hoa ngày độc lập...
Xuân đã về...
Trong không khí hội nhập...
Đất nước chuyển mình
Rồng thiêng cất cánh bay...
Quê hương mình
giờ đây đã đổi thay
Xóm làng xưa,
Giờ xây nhà cao mới.
Cuộc sống đi lên
người dân hồ hởi ...
Hạnh phúc , ấm no đến với
Mọi nhà!
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.01.2010 05:14:23 bởi THƯƠNG GIANG >
THIÊN THẦN
VALENTINE
BẤT DIỆT
Anh chưa biết vùng trời xa lạ
Miền đất nào ôm ấp em tôi
Trời có xanh không?
Sao hy vọng bồi hồi
Có ghép được
Mảnh trăng tan
từ hai đầu thương nhớ
Làn gió nhẹ
có mang về hơi thở
có hương nồng nàn
ngọt
mặn
giọt yêu thương
Câu dân ca
ai người níu kéo
cho lòng say
nửa ở nửa về
Nói đi em
Đất đang cháy
Trời gầm thét yêu thương
Sao chưa nối lại
đôi bờ ngăn cách
Níu thời gian
quay về thời cắp sách
Dù vết da mồi
tím thẳm vào tim
Em có thấy
thiên thần Valentine bất diệt
Đang nhóm lửa hồng
Đang hâm nóng tuổi ngày xanh .
Nguyên Hải
Thiên Thần
gõ cửa
trái tim anh
Thiên thần Valentine đã gõ cửa tim anh
Để bồi hồi tháng ngày xanh trở lại
Chút hương Xuân gửi cho người xa ngái
Giấu nồng nàn men tình ái ngất ngây...
Người đi xa mang nửa mảnh trăng gầy
Người ở lại suốt tháng ngày hoài vọng
Câu thơ ngân từ trái tim mở rộng
Valentine mang giấc mộng thiên thần...
Đông vừa tàn ,giờ mới chớm vào Xuân.
Valentine -Lễ Tình Nhân sắp tới
Anh đã thấy trong lòng như ngày hội.
Valentine mong đợi đã từ lâu...
Câu quan họ thao thức mãi trong nhau.
Để chênh vênh giữa hai đầu nỗi nhớ.
Đêm Xuân nồng nghe gió mang hơi thở
Thiên Thần Valentine đến gõ cửa nơi anh...
Thương Giang
Dòng sông tôi yêu
Tôi yêu một dòng sông
Còn đó bên trời Đông
Dẫu tháng ngày qua vội
Vẫn trôi chảy thong dong.
Tôi yêu một dòng sông
Con nước không hề trong
Tải phù sa nặng trĩu
Về vun bón ruộng đồng.
Tôi yêu một dòng sông
Mùa Xuân chở đầy bông
Lục Bình ôi tím quá
Khơi nỗi nhớ niềm mong.
Tôi yêu một dòng sông
Hình bóng in trong lòng
Của bao người viễn xứ
Trên bước đường long đong.
Ơi dòng sông nhớ mong
Ơi dòng sông thương nhớ
Dòng sông mang hơi thở
Mặn mòi hương phù sa
Những nẻo đường tôi qua
Bao con sông đã thấy
Và những dòng sông ấy
Gợi nỗi nhớ quê hương
Quê tôi có sông Thương
Theo tôi cùng năm tháng,
Chẳng dừng gót phiêu lãng
Mãi lênh đênh xứ người
Con nước vẫn chảy xuôi
Lòng người hướng về cội
Đừng bao giờ ai hỏi
Vì sao tôi yêu sông...
Trọng Văn-Thương Giang
HỜN GIẬN...
Anh đến chậm
để cho em hờn giận
Phút hiểu nhầm
dễ thương quá em ơi!
Ai nỡ đành quên,
ai nỡ buông rời...
Một tình yêu chân thành
được xây bằng mộng đẹp
Anh chưa đến nơi xa xôi KIEV
Nhưng vần thơ vẫn liên tiếp
gửi người thương
Mỗi đêm về
giấc ngủ vẫn vấn vương
Bóng hình em
trong thiên đường diễm ảo ...
HẾT GIẬN...
Anh đến muộn
vì còn bận chấm thi
Em hiểu rồi...
Chẳng giận gì anh nữa...
Anh nghe chăng,
Xuân hồng đang gõ cửa...
Những cây khô căng ứ nhựa,
Bung chồi!
Xuân đang về,
Em vẫn ở xa xôi
Lòng trống vắng,
nhớ khoảng trời nơi ấy...
Anh đến muộn
Em vẫn chờ ở đấy.
Tuyết vô tình,
đậu mi mắt long lanh...
Nguyên Ngoạt-Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2018 00:06:21 bởi THƯƠNG GIANG >
HẾT NHỚ THƯƠNG
Mùa yêu đã lạnh còn đâu
Thu về gom lại buồn rầu cất đi
Ngày vui mở tiệc trao ly
Dưng dưng giọt lệ tràn mi nhạt nhoà
Đường đời vạn nẻo chia xa
Người đi, ta lại quê nhà chăn trâu
Mộng mơ một thủa cùng nhau
Nghẹn ngào lời hẹn mai sau nhớ về!
ND87
Vẫn còn yêu thương
Người đi khuất nẻo sơn khê
Dạ luôn đau đáu hướng về cố hương.
Nơi ấy "Bốn mùa yêu thương"
Có người chờ đợi mắt vương giọt sầu.
Người ơi !Xa cách bao lâu.
Vầng trăng làm chứng ,ta đâu thay lòng.
Trái tim vẫn đỏ máu hồng
Vẫn còn tha thiết nhớ mong từng ngày...
Đừng buồn ,nỗi nhớ hao gầy
Xa nhau ráng đợi phút giây tương phùng.
Thương Giang
TUYẾT TRẮNG Đêm nay tuyết trắng một mầu
Giáng sinh đất khách...giọt sầu rưng rưng(T.G)
Câu thơ đứt quãng nửa chừng Đêm dài lạnh giá mong hừng trời đông (ND87 - Mục Đồng)
Cho tan băng tuyết trong lòng
Cho vơi nhẹ bớt sầu đong vơi đầy...
Cho gừng cay lại thêm cay
Cho đò cập bến, đêm ngày có nhau (ND87)
Tuyết còn rơi đến bao lâu
Cho Đông dài mãi ,cho sầu mắt môi(TG)...
Mai kia tuyết trắng ngừng rơi
Xuân về khoe nụ trên môi, chị à! (ND87)
Mong cho đông lạnh chóng qua
Tuyết không còn nữa ,trăm hoa khoe mầu (TG)
ND87 - Thương Giang
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: