NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Cám ơn các anh chị đã ghé thăm trang thơ và chúc mừng TG nhân dịp Năm mới!
Cùng đón mừng Năm mới đầy niềm tin ,hy vọng .... Và tràn đầy niềm vui,hạnh phúc!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2018 00:07:12 bởi THƯƠNG GIANG >
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
TUYẾT TRẮNG
Đêm nay tuyết trắng một mầu
Giáng sinh đất khách...giọt sầu rưng rưng(T.G)
Câu thơ đứt quãng nửa chừng
Đêm dài lạnh giá mong hừng trời đông (ND87 - Mục Đồng)
Cho tan băng tuyết trong lòng
Cho vơi nhẹ bớt sầu đong vơi đầy...
Cho gừng cay lại thêm cay
Cho đò cập bến, đêm ngày có nhau (ND87)
Tuyết còn rơi đến bao lâu
Cho Đông dài mãi ,cho sầu mắt môi(TG)...
Mai kia tuyết trắng ngừng rơi
Xuân về khoe nụ trên môi, chị à! (ND87)
Mong cho đông lạnh chóng qua
Tuyết không còn nữa ,trăm hoa khoe mầu (TG)
ND87 - Thương Giang
Cho tình yêu mãi bền lâu
Cho hồn thơ nối nhịp cầu nhân gian
Cho mùa xuân mãi dâng tràn
Cho tình ca gửi cung đàn buông dây
Rượu đào chưa uống đã say
Để quên nỗi nhớ tháng ngày xa quê
Thương Giang mến! Năm mới đã tới rồi mà NG mới theo chân. Thật là chậm chạp quá đi.
Nhưng chậm cũng còn hơn không phải không bạn yêu!
Năm mới chúc Thương Giang có thật nhiều niềm vui mới, hạnh phúc trong cuộc sống, thành đạt trong sự nghiệp và mãi mãi xinh đẹp dịu dàng như dòng sông Thương nơi quê nhà.
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/33171/397089B800584DF0A76B8A6AE8DD24FD.jpg[/image]
TẤT CẢ CHO EM
Này vần thơ êm đềm
Này bàn tay nâng niu cung nhạc
này trái tim khao khát
Gửi đến em bằng tất cả thương yêu
Nếu mai này mình xa nhau thì buồn biết bao nhiêu
Vườn thơ anh sẽ khô cành trụi lá
Bến sông xưa sẽ âm thầm buồn bã
Tiếng tàu đêm hối hả khúc chia ly
Và thơ anh ngày ấy cũng sẽ đi
Trong hoang mạc đêm mênh mông lạnh giá
Những vần thơ gieo trên nẻo đời buồn bã
Những giọt lệ buồn nức nở một dòng sông
Mãi mãi bên anh
Năm mới vừa sang ,bao ước mong.
Sao anh buồn vương cứ chất chồng?
Hãy để héo sầu cho năm cũ.
Bên nhau đón Xuân với rượu hồng...
Tất cả yêu thương hứa dành em
Những vần thơ tình,nốt nhạc êm
Cả trái tim mình đang khao khát
Uống cạn chén Xuân suốt cả đêm...
Thì sao có chuyện mình xa nhau
Anh đừng cả nghĩ , mắt quầng sâu.
Tháng ngày thơ mộng bao kỷ niệm
Dễ gì bội xóa được ngay đâu?
Đừng bao giờ nhắc chuyện phân ly
Tìm gặp được nhau ,chẳng dễ gì...
Đường đời em gặp bao lối rẽ.
Mãi chọn hướng anh để cùng đi..
Nguyên Ngoạt-Thương Giang
Gửi em cô gái sông Thương
(Thân tặng Thương Giang )
Em là cô gái sông Thương
Một vùng Kinh Bắc vấn vương ,quê nhà
Bãi bồi chở nặng phù sa
Câu thơ chở cả lời ca ân tình
Cây đa, bến nước, sân đình
Hữu tình Quan họ cho mình gặp ta
Đường đời dù có cách xa
Nhịp cầu thơ sẽ giao hòa đôi quê
Người đi xa hẹn ngày về
Tìm người trao mảnh trăng thề năm nao
Đôi dòng- sông biếc xôn xao
Thương Giang - ký ức ngọt ngào không quên
Người ơi ! đến hẹn lại lên
Lại về Kinh bắc trao duyên cùng người...
Gửi người...
Hai ta cách biệt đôi nơi
Hữu duyên gặp gỡ để rồi kết giao.
Ngày Xuân nâng chén rượu đào
Nhẩn nha đối ẩm...ngọt ngào tứ thơ.
Bồng bềnh lạc giữa cõi mơ
Tựa mạn thuyền ngắm đôi bờ sông Thương.
Lãng đãng mờ ảo màn sương
Như trong tiên cảnh...Chiều buông sẫm dần...
Vẫn nghe lời hát còn ngân
Phải duyên quan họ ngày Xuân lại về...
Tìm nhau ghép mảnh trăng thề.
Trao nhành Nguyệt Quế hương quê thơm nồng.
Bao giờ gặp lại.... Thuyền trôi trên sóng bềnh bồng
Cùng người nhấp chén rượu nồng ngất ngây
Mặt nhìn mặt, tay cầm tay
Hội làng Quan họ nhớ ngày giao duyên
Cõi trần nào phải cõi tiên
Mà sao "Từ Thức" vẫn quên đường về
Chia nhau một mảnh trăng thề
Gửi nhau cả mối tình quê ngọt ngào
Nhấp chung một chén rượu đào
Mạn thuyền sóng vỗ xôn xao đôi bờ
Bao giờ cho đến . . . bao giờ
Để người về lại cõi mơ cùng người ? Biết làm sao được người ơi!
Phương trời cách biệt xa xôi nghìn trùng..?
Rượu đào chẳng thể uống chung
Bến mơ thao thức tương phùng ngày Xuân...
Bao giờ hết kiếp trầm luân,
Người đi xa mỏi đôi chân quay về.
Sông trăng gội mái tóc thề.
Ủ trong mái tóc hương quê thủa nào...
Nhớ quê ,nhớ đến cồn cào...
Hội Lim nón thúng quai thao gặp người...
Miếng trầu cánh phượng nồng vôi.
Mình cùng ăn để giao bôi thề nguyền.
Trăm năm giữ mối lương duyên
Dẫu xa ngàn dặm vẫn chẳng quên tình người...
NguyệtQuế-Thương Giang
Hờn giận...
Anh đến chậm
để cho em hờn giận
Phút hiểu nhầm
dễ thương quá em ơi!
Ai nỡ đành quên,
ai nỡ buông rời...
Một tình yêu chân thành
được xây bằng mộng đẹp
Anh chưa đến nơi xa xôi KIEV
Nhưng vần thơ vẫn liên tiếp
gửi người thương
Mỗi đêm về
giấc ngủ vẫn vấn vương
Bóng hình em
trong thiên đường diễm ảo ...
Hết giận...
Anh đến muộn
vì còn bận chấm thi
Em hiểu rồi...
Chẳng giận gì anh nữa...
Anh nghe chăng,
Xuân hồng đang gõ cửa...
Những cây khô căng ứ nhựa,
Bung chồi!
Xuân đang về,
Em vẫn ở xa xôi
Lòng trống vắng,
nhớ khoảng trời nơi ấy...
Anh đến muộn
Em vẫn chờ ở đấy.
Tuyết vô tình,
đậu mi mắt long lanh...
EM LẠI VỀ Em lại về thắp sáng trái tim anh
Bằng ánh lửa trên môi, bằng nụ cười trên mắt
Xua tan cả mùa đông buồn hiu hắt
Để cung đàn khoan nhặt những lời yêu
Em lại về cho đời bớt cô liêu
Những tứ thơ quên trời chiều li biệt
Đốt môi nhau bằng lửa tình tha thiết
Dòng Thương xưa tiễn biệt những ngày buồn
Sông Thương xuôi chảy về nguồn
Sẽ cuốn trôi những dỗi hờn vụn vặt.
Niềm tin ơi ! Đừng bao giờ nguội tắt
Mãi lung linh sáng trong mắt anh thôi.
Em đi đâu ? anh chớ nghĩ xa xôi...
Vẫn đồng hành cuối chân trời góc bể
Đừng bao giờ gợn hoài nghi anh nhé
Mình như sam chẳng đơn lẻ đâu anh...
Nguyên Ngoạt-Thương Giang
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Hờn giận...
Anh đến chậm
để cho em hờn giận
Phút hiểu nhầm
dễ thương quá em ơi!
Ai nỡ đành quên,
ai nỡ buông rời...
Một tình yêu chân thành
được xây bằng mộng đẹp
Anh chưa đến nơi xa xôi KIEV
Nhưng vần thơ vẫn liên tiếp
gửi người thương
Mỗi đêm về
giấc ngủ vẫn vấn vương
Bóng hình em
trong thiên đường diễm ảo ...
Hết giận...
Anh đến muộn
vì còn bận chấm thi
Em hiểu rồi...
Chẳng giận gì anh nữa...
Anh nghe chăng,
Xuân hồng đang gõ cửa...
Những cây khô căng ứ nhựa,
Bung chồi!
Xuân đang về,
Em vẫn ở xa xôi
Lòng trống vắng,
nhớ khoảng trời nơi ấy...
Anh đến muộn
Em vẫn chờ ở đấy.
Tuyết vô tình,
đậu mi mắt long lanh...
EM LẠI VỀ
Em lại về thắp sáng trái tim anh
Bằng ánh lửa trên môi, bằng nụ cười trên mắt
Xua tan cả mùa đông buồn hiu hắt
Để cung đàn khoan nhặt những lời yêu
Em lại về cho đời bớt cô liêu
Những tứ thơ quên trời chiều li biệt
Đốt môi nhau bằng lửa tình tha thiết
Dòng Thương xưa tiễn biệt những ngày buồn
Sông Thương xuôi chảy về nguồn
Sẽ cuốn trôi những dỗi hờn vụn vặt.
Niềm tin ơi ! Đừng bao giờ nguội tắt
Mãi lung linh sáng trong mắt anh thôi.
Em đi đâu ? anh chớ nghĩ xa xôi...
Vẫn đồng hành cuối chân trời góc bể
Đừng bao giờ gợn hoài nghi anh nhé
Mình như sam chẳng đơn lẻ đâu anh...
Nguyên Ngoạt-Thương Giang
Nói cùng em
Biển muôn đời vẫn một màu xanh
Em đã giữ tình anh bằng màu xanh hy vọng
Giữa suy tư trong thực hư ảo mộng
Em vẫn bên đời để an ủi động viên
Em là cảng cho thuyền anh neo đậu bình yên
Giữa phong ba của cuộc đời gian khó
Anh vẫn biết nỗi lòng em gái nhỏ
Xuôi về anh THƯƠNG MÃI MỘT DÒNG SÔNG!
CÔ
QUẠNH
Gởi tứ tương đồng qua tiếng thơ
Đồi thông réo rắt sợi mong chờ
Trăng treo đỉnh nhớ màu cô quạnh
Suối trải dòng thương gió hững hờ
Lữ khách miên man chiều lặng tím
Mây ngàn bàng bạc cánh bơ vơ
Sương buồn lá nhẹ đường êm vắng
Nhuộm xám hồn thu giết giấc mơ.
Nguyên Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2010 09:57:33 bởi NGUYÊN HẢI >
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Em đừng buồn Em đừng buồn đông sẽ qua thôi
Xuân ấm áp đến rồi , có thấy?
Dòng sông em hiền hòa mãi chảy
Như tình anh nồng cháy :Yêu em!
Em đừng buồn ,thao thức trong đêm.
Hãy nhắm mắt , buông rèm :Ngủ nhé!
Anh muốn mình như làn gió nhẹ
Đến ru em , trộm ghé môi hôn...
Em đừng buồn, đừng có dỗi hờn...
Tháng ngày xa , mỏi mòn nhung nhớ
Áng mây trời...sẽ tan rồi vụn vỡ,
Còn tình ta muôn thủa keo sơn...
Em đừng buồn, giữ vững lòng son,
Hãy tin tưởng :Anh còn trở lại!
Để minh chứng tình mình tồn tại
Dù cách xa nhưng mãi Yêu nhau!
Kiev 01.01.10-TG-
HẠNH PHÚC BÊN ANH
Mùa Đông buồn tù đọng ngừng trôi
Đem hờn dỗi lắng sâu chiều ngóng đợi
Anh là cơn mưa cho dòng nước mới
Cho Xuân về phới phới bến tình yêu
Anh biết không: Em mơ ước bao điều
Đêm thường hoá cánh diều không ngủ
Dây nối mãi nối cho dài cho đủ
Tới trời mây quyến rũ, với người xa
Chuyện kể rằng mây đã hoá xe hoa
Voan trắng mộng mơ bên chàng hoàng tử
Nhạc công mời toàn thế giới Ngôi Sao
Sâm bank môi bật nút những ngọt ngào
Em chìm đắm trong ánh nhìn tình tứ
Gió xoay mình luân vũ khúc nôn nao
Tim hoà tim tung muôn sóng dạt dào
Hạnh phúc vô cùng, trên những tầm cao
Kim Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2010 20:18:31 bởi KimGiang >
Em đi đâu? Anh đến thăm em sao vắng nhà Buồn dâng trăng lạnh ánh sao sa Vườn thơ chờ đợi người thương mến Bóng người còn vạn nẻo đường xa? Em qua vườn người khác phải không? Một phút chờ mong đến cháy lòng Em mau về vội anh đang đợi Anh nỗi ghen rồi em biết không?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2010 00:14:11 bởi nguyenngoat >
DÁM
NÀO
MƠ !!!
Cuộc đời hư thực mấy vần thơ
Đâu biết rằng ai có thực chờ
Rượu trắng giao bôi chào khách lạ
Men nồng tri kỷ khóc duyên hờ
Xin cơn gió thoảng đừng mơn trớn
Để khách tình si lặng vẩn vơ
Cánh Nhạn lạc bầy lòng trắc ẩn
Chiều ơi! tiếng Quốc dám nào mơ !!!
Nguyên Hải
ĐỢI
EM !
Trời nhẹ mưa giông tháng chạp về
Đu đưa lá Trúc gió vân vê
Chiều quang ánh bạc cao mây trải
Liễu khuất sương mờ nhẹ bước lê
Đàn Én cánh vờn bờ Đông cạn
Vườn Mai lá rụng bến Xuân kề
Em còn tha thướt phương nào vậy
Có kịp cùng anh trọn ước thề.
Nguyên Hải
THÁNG
CHẠP
& ANH
Tháng chạp rồi
Em có về không vậy
Áo trời đông
thay sắc giao mùa
Chẻ ngọn gió gầy
thềm vắng đu đưa
Anh soi kiếm
hồn tơ tình em gởi
Bờ Liễu buồn
Bến đợi
Trăng nhạt vàng
thả sợi
trải mông mênh
Tiếng chiều rơi
Đàn Én lượn bồng bềnh
Em xa thẳm
giữa ngàn trùng xa cách
Màn đêm trở mình
theo những vì sao
đưa mắt buồn lấp lánh
Anh chơ vơ
trông thăm thẳm
phía chân trời
Câu dân ca
người ở
người ơi
Là ngọn lửa
Cháy lòng người
mong đợi.
Nguyên Hải
ĐỢI
EM !
Trời nhẹ mưa giông tháng chạp về
Đu đưa lá Trúc gió vân vê
Chiều quang ánh bạc cao mây trải
Liễu khuất sương mờ nhẹ bước lê
Đàn Én cánh vờn bờ Đông cạn
Vườn Mai lá rụng bến Xuân kề
Em còn tha thướt phương nào vậy
Có kịp cùng anh trọn ước thề.
Nguyên Hải
Lỡ làng Xuân
Thời gian vèo trôi, lịch mỏng dần.
Đông chửa kịp tàn ,lấp ló Xuân.
Tuyết trắng mênh mông,trời xám ngắt.
Giá buốt lòng ai...Tết đến gần...
Tha hương đất khách,người viễn xứ.
Người chờ đợi sao?Thấy ngại ngần...
Tháng Chạp em cũng không về được
Thương anh trông ngóng...Lỡ làng Xuân...
THƯƠNG GIANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.01.2010 15:59:01 bởi THƯƠNG GIANG >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: