NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
CHIỀU
BÊN HỒ
Hồn sương bàng bạc ru chiều
Bâng khuâng cách nhạn cô liêu lượn vòng
Mặt hồ sóng gợn mây cong
Bổng cơn gió giật xé lòng trời xanh
Nguyên Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2010 09:44:48 bởi NGUYÊN HẢI >
Tự khúc...(Đ)
Mấy ngày sao vắng bóng
Có chuyện gì hay không?
Mong là anh bận việc
Nhưng thấy bất an lòng...
Chiều tím buồn mênh mông
Ngọn gió lùa côi cút
Lối xưa dài hun hút
Không bóng người lại qua.
Lòng dâng nỗi xót xa
Thương mà còn vờ chối
Để người buồn không nói
Tháng năm dài đợi mong...
Và bây giờ dòng sông
Hiền hòa dần trở lại
Lấp bù nỗi trống trải
Trong những ngày tháng qua...
TG-Kiev 16/01/2010
SUY TƯ
Tình em đẹp thiết tha
Anh đây nào sánh nỗi
Chớ đâu dám hờn dỗi
Để ai nặng lòng lo...!
Dòng đời mãi quanh co
Tình trường luôn khúc khuỷu
Mấy ngày qua ngất xỉu...!
Tâm hồn thả ngu ngơ!!!
Anh về dệt mộng mơ
Khối sầu luôn chan chứa
Thiêu tan lời đã hứa...
Nên lòng buồn mênh mang.
Ngẩn ngơ trên nẻo đàng
Từ đây sầu nức nở
Đôi miền xa cách trở
Tồn đọng khối suy tư!
-SD-
Ngày xuân !
Không về thăm được...ngày xuân
Thì thôi em viết lên từng trang thơ
Viết gì hơn nhớ...bơ vơ
Nói gì hơn nỗi mong chờ ngày đêm
Xuân dang gió nắng êm đềm
Bởi vì đâu lại buồn thêm một lần !
Nao nao buốt nhói bâng khuâng
Em về thăm nhé cho ngần trăng thơ !
Ngày Xuân nhắc đến ngẩn ngơ
Nếu em về được ,ai chờ mình đây?
Chiều buồn cho mắt ai cay.
Sợi thương sợi nhớ ai hay có còn?
Ngày Xuân...nỗi nhớ bào mòn
Con tim héo úa lòng son...đợi chờ.
Giọt buồn rớt xuống trang thơ
Lòng như một nắm tơ vò...người ơi!
Kiev 16/01/2010 -TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2010 20:17:06 bởi THƯƠNG GIANG >
Dáng Việt ! Tóc dài tận cuối thon lưng Khiến em dung dị quá chừng anh mê Sáng nay lại xoã tóc thề Mắt anh ngơ ngẫn theo kề vai ngoan Tóc dài thôi đã thật sang Dáng đi cao quý lầu vàng kém xa Thương nàng như một bông hoa Ngát hương bình dị làm ta ngại ngần Một trời một nước thanh tân Một cô em gái một phần quê hương !
HỮU DUYÊN
Hữu duyên số phận tình cờ
Khiến xui giao kết vần thơ tâm tình
Khi xưa thanh bất kiến hình
Ngày nay thỏa dạ lòng mình ước mong
Giang phương Đoài , Thi phương Đông
Thi , Giang đồng cảm trao dòng thơ duyên
TT
Hữu duyên , Giang được làm quen.
Tây Thi người đẹp ,hoa ghen liễu hờn.
Mắt nhung phảng phất nỗi buồn
Tóc mây ,da tuyết vẫn còn kém xa
Thi mang ý nghĩa thơ ca
Giang theo nghĩa Hán tức là dòng sông.
Tên hai đứa mình ghép lồng
Thành sông thơ lãng mạn không hỡi người!
TG
THI GIANG
Dòng sông thơ lặng lờ trôi
Qua miền hư ảo về nơi yên bình
Dòng sông thơ chở nặng tình
Lòng người xa xứ ngoái nhìn cố hương
Lòng người đau đáu vấn vương
Khối tình muôn thưở ngát hương cuộc đời
Dòng sông thơ mãi đắp bồi
Vị phù sa ngọt hương môi nồng nàn
Dòng sông thơ cứ dâng tràn
Dệt thêu ý thiếp tình chàng thắm tươi
Dòng sông thơ chở nụ cười
Xoa lành những vết thương đời đớn đau
TT
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
VẮNG EM
khi em không ngồi vào bàn phím
Từng ngón tay thon gõ nốt thơ
Là lúc anh thêm nhiều âu lo
Em bình phục chưa hỡi người yêu dấu?
Anh đừng lo , con tim héo nẫu.
Em khoẻ dần và trở lại đây.
Vắng thi đàn nhớ đến hao gầy
Bàn phím buồn nhớ tay gõ chữ
NN-TG
Thương mãi người viễn xứ
Trong tim đầy tứ thơ
Đôi mắt buồn xa mơ
khiến lòng thêm bối rối
ngng
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Xin được làm chiếc bóng
Em hãy cho anh được
Là chiếc bóng mà thôi
Lặng lẽ dõi theo người
Thầm yêu thương nhung nhớ...
Anh sẽ chẳng khổ sở
Khi em hạnh phúc đâu
Anh sẽ chẳng đớn đau
Em lạnh lùng hờ hững...
Anh đã quen chịu đựng
Tủi buồn nuốt vào trong...
Bao tháng ngày thầm mong
Một lần em thấu tỏ..
Anh như bông tuyết nhỏ
Rơi trên lối em qua...
Mùa đông ở nước Nga
Có bao nhiêu là tuyết...
Cho nên em chẳng biết
Cho nên em chẳng hay...
Anh mòn mỏi hao gầy
Yêu em trong tuyệt vọng...
Anh ước làm chiếc bóng
Lặng lẽ đi bên đời
Che em khi mưa nắng
Hay những lúc buồn vui...
Thương Giang
DÙ CHỈ LÀ MƠ THÔI Dù chỉ là mơ thôi Vẫn âm thầm em đợi Vẽ trong tim bóng người Mong có ngày anh tới Được nghe tiếng anh nói Đằm trong mắt anh cười Thấp thỏm chờ anh hỏi - Bằng lòng không em ơi Còn thẹn thùng bối rối Chưa kịp thốt nên lời Linh cảm là anh hiểu Em đã yêu anh rồi Dù cách xa vời vợi Biển thương vẫn ngợp trời Nỗi lòng người viễn xứ Ân tình nhân gấp đôi Đến cùng em anh nhé Bóng hình dấu yêu ơi Bông Tuyết vừa chạm khẽ Mùa Xuân về trên môi Kim Giang
KHẮC KHOẢI Tôi giữ trong tim kỉ niệm hồng
Một thời trao gửi khối tơ lòng!
Sao ai rũ bỏ không thương tiếc?
Để kiếp đời tôi khắc khoải trông!
-SD-
Trích đoạn: tay thi
HỮU DUYÊN
Hữu duyên số phận tình cờ
Khiến xui giao kết vần thơ tâm tình
Khi xưa thanh bất kiến hình
Ngày nay thỏa dạ lòng mình ước mong
Giang phương Đoài , Thi phương Đông
Thi , Giang đồng cảm trao dòng thơ duyên
TT
Hữu duyên , Giang được làm quen.
Tây Thi người đẹp ,hoa ghen liễu hờn.
Mắt nhung phảng phất nỗi buồn
Tóc mây ,da tuyết vẫn còn kém xa
Thi mang ý nghĩa thơ ca
Giang theo nghĩa Hán tức là dòng sông.
Tên hai đứa mình ghép lồng
Thành sông thơ lãng mạn không hỡi người!
TG
THI GIANG
Dòng sông thơ lặng lờ trôi
Qua miền hư ảo về nơi yên bình
Dòng sông thơ chở nặng tình
Lòng người xa xứ ngoái nhìn cố hương
Lòng người đau đáu vấn vương
Khối tình muôn thưở ngát hương cuộc đời
Dòng sông thơ mãi đắp bồi
Vị phù sa ngọt hương môi nồng nàn
Dòng sông thơ cứ dâng tràn
Dệt thêu ý thiếp tình chàng thắm tươi
Dòng sông thơ chở nụ cười
Xoa lành những vết thương đời đớn đau
TT
Cho Liên Hương nối đôi vần nhé !
Dòng sông đem phép nhiệm màu
Giúp muôn cảnh ngộ cùng nhau trao tình
Non xanh nước biếc lung linh
Sông thơ chở cả bóng hình nước non
Trăng còn khi khuyết khi tròn
Dòng thơ giữ mãi nét son không nhoà
Sông thơ khúc nhạc giao hoà
Thy Giang đẹp bản tình ca dâng đời LIÊN HƯƠNG
CHIỀU THU
Sầu dâng lên mắt tràn mi
Mây nhòa nắng nhạt xuân thì êm trôi
Đong đưa hoa lá bồi hồi
Chiều thu nhẹ giọt ngâu rơi bên thềm
Lá vàng nghiêng nhẹ êm êm
Che đầy lối cũ gót mềm nhạt phai
Về trong ký ức dấu hài
Hương thoang thoảng gió ru hoài bến mơ
Cây đa bến nước còn chờ
Cánh buồm viễn xứ bao giờ buông neo
Lòng Thu nhuộm ánh trăng treo
Úa màu vàng nhớ sầu gieo xuống đời
Ngàn thông reo đến chân trời
Vi vu âm quyện tình ơi...mau về
Chiều Thu gió nhắc lời thề
Giăng giăng sợi nhớ tái tê lòng người.
Nguyên Hải
TUYẾT RƠI...
Đêm đông về
trời không khoát áo
hơi lạnh tràn
tuyết phủ
trắng miền thương
tiếng sóng lòng
bồng bềnh
theo nhịp thở đại dương
hai bờ sóng
vá không gian
dày màu tím nhớ
đất gượng thở
sưởi ấm lòng cây
phủ đầy tuyết trắng
chiều đông gầy
lặng ngắt bóng người qua.
Nguyên Hải
Dáng Việt !
Tóc dài tận cuối thon lưng
Khiến em dung dị quá chừng anh mê
Sáng nay lại xoã tóc thề
Mắt anh ngơ ngẫn theo kề vai ngoan
Tóc dài thôi đã thật sang
Dáng đi cao quý lầu vàng kém xa
Thương nàng như một bông hoa
Ngát hương bình dị làm ta ngại ngần
Một trời một nước thanh tân
Một cô em gái một phần quê hương !
LL-54
Cám ơn anh dành mến thương
Cho người em gái ở phương xa này.
Bao năm lưu lạc trời Tây.
Vẫn mang dáng vẻ ngô ngây thật thà.
Giọng Kinh Bắc chẳng tạp pha
Vẫn còn nguyên đó làn da nâu giòn.
Qua rồi cái thủa trăng tròn
Tóc mây ôm lấy lưng thon thủa nào...
Chẳng còn môi thắm má đào
Tóc mây giờ đã thay vào tóc sương
Đời người...qua nửa chặng đường.
Lòng luôn hoài vọng quê hương xa mờ.
Chiều nay người tặng bài thơ
Yêu kiều "Dáng Việt",bất ngờ sầu dâng...
TG,17.01.2010
KHẮC KHOẢI
Tôi giữ trong tim kỉ niệm hồng
Một thời trao gửi khối tơ lòng!
Sao ai rũ bỏ không thương tiếc?
Để kiếp đời tôi khắc khoải trông!
Tơ hồng một thủa đã gửi trao
Vẫn còn nguyên vẹn như thủa nào Tình cảm đã ăn vào tâm thức
Rũ bỏ phũ phàng , dễ vậy sao?
-SD-TG
quote:
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Tóc ngắn
Tóc dài em buông xoã
Hờ hững ôm bờ vai.
Mỗi lần về qua ngõ,
Ngơ ngẩn hút hồn ai....
Tôi thích ngắm tóc dài,
Khi gội đầu em chải ,
Gió hờn ghen thổi bay
Tóc rối . Hương còn lại...
Tôi thầm yêu , nên đợi,
Để được ngắm em về...
Chiều nay....em xuất hiện,
Lạ lẫm ...Không tóc thề !!!
Dịu dàng nét duyên quê
Có một phần mái tóc.
Giờ em cắt ngắn rồi,
Khiến tôi buồn muốn khóc...
Giận không thể trách móc,
(Mình chỉ là người dưng !)
Trách thì cũng đã muộn,
Tóc đâu còn chấm lưng.?!?
Tóc ngắn trông trẻ trung,
Năng động và hiện đại.
Em mang kiểu tóc này,
Mãi xuân thì con gái...
Thời gian cũng ngần ngại,
Lùi xa mãi đằng sau.
Khi em hồn nhiên thế,
Lí lắc tóc pha mầu...
Tóc em điểm vàng nâu,
Nghịch ngợm và lạ mắt,
Nhiều người lại rất thích,
Kiểu tóc này của em....
Nhưng hình ảnh tôi quen,
Em - Tóc dài mềm mại,
Đến dự tiệc búi cao,
Đẹp sang trọng ,quí phái...
Xin em hãy nghĩ lại,
Mà nuôi tóc ngang lưng.
Một lần ngắn là đủ,
Kẻo buồn lòng người dưng...
Kiev tháng 6/2009.
Tóc Mây
Hôn tóc em
thoáng mấu mâ
Vút tóc anh
cũng phủ đây tuyết sương
Tháng năm qua
bụi thời gian
ngã mầu thương nhớ
còn in mái đầu
Với thời gian
cuộc bể dâu
mảnh đời
tình cuối, tình đầu còn đây
Sống trong hoài niệm
vơi đầy
còn in mái tóc
thôi bay gió chiều
Chuyện nghìn đời
chuyện tình yêu
mảnh trăng tròn khuyết
biển tiều sóng xao
Ta tìm về giấc chiêm bao
cón nghe những phút nọt ngào bên nhau .
Nghinh Nguyên
_____________________________
Ta sống bằng gì bạn đường ơi
Hơi thở, áo cơm chỉ thế thôi;
Còn gì cao quý hơn thế nữa ?
-Yêu và được yêu giữa cuộc đời...
THI GIANG
Dòng sông thơ lặng lờ trôi
Qua miền hư ảo về nơi yên bình
Dòng sông thơ chở nặng tình
Lòng người xa xứ ngoái nhìn cố hương
Lòng người đau đáu vấn vương
Khối tình muôn thưở ngát hương cuộc đời
Dòng sông thơ mãi đắp bồi
Vị phù sa ngọt hương môi nồng nàn
Dòng sông thơ cứ dâng tràn
Dệt thêu ý thiếp tình chàng thắm tươi
Dòng sông thơ chở nụ cười
Xoa lành những vết thương đời đớn đau
Dòng sông đem phép nhiệm màu
Giúp muôn cảnh ngộ cùng nhau trao tình
Non xanh nước biếc lung linh
Sông thơ chở cả bóng hình nước non
Trăng còn khi khuyết khi tròn
Dòng thơ giữ mãi nét son không nhoà
Sông thơ khúc nhạc giao hoà
Thy Giang đẹp bản tình ca dâng đời
Sông thơ thơm ngát hương sen
Cho Giang được nói môt lời
Cám ơn nhiều lắm những người bạn thơ.
Mến nhau chẳng quản thân -sơ
Bao nhiêu e ngại...bây giờ còn đâu
Vần thơ đã bắc nhịp cầu
Cho mình xích lại với nhau thật gần
Thi-Giang -Liên kết tình thân
Sông thơ sẽ đẹp bội phần thêm sen
(Bởi vì Sen nghĩa là Liên
Thêm hương đứng trước khắp miền ngát thơm)
Tây Thi-Hương Liên-Thương Giang
*)TT và chị HL thông cảm cho em nhé,dạo này hồn thơ trốn mất tiêu nên mọi người đừng chê trách nghe!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: