NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Anh có còn nhớ...(đ)
Biết nói gì cùng anh
Khi ngày Xuân gần đến...
Năm hò rồi mười hẹn
Vẫn chẳng về ngày Xuân!
Anh có chờ bước chân
Của em ngày trở lại?
Anh có còn khắc khoải
Thao thức niềm nhớ mong?
Anh còn ru giấc nồng
Dịu dàng cho em ngủ?
Hãy gom vần thơ cũ
Dệt chăn ấm yêu thương.
Gửi cho người tha hương
Héo lòng nơi xứ lạ
Sầu hoen mi buốt giá
Rưng rưng ngày đầu năm
TG,20.01.2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2010 15:37:41 bởi THƯƠNG GIANG >
Cảm tác đêm trăng (đ)
Khen ai khéo chọn bức tranh này
Chẳng thể cầm lòng gửi lại đây
Đôi dòng cảm tác khi chiêm ngưỡng
Khung cảnh yên bình.Thật tuyệt thay!
Nền trời đen thẫm ,không ánh sao
Trăng rằm đầy đặn chẳng khuyết hao
Khóm trúc tắm mình dưới ánh bạc
Thân vàng óng ả , ngọn vươn cao!
Vầng trăng cổ tích -Vầng trăng mơ
Một ngọn trúc đào lá phất phơ
Gợi nên nét đẹp ,hồn quê Việt
Thanh bình ,lãng mạng...đầy chất thơ!
Thương Giang,20/1/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2010 06:33:46 bởi THƯƠNG GIANG >
Than thân
Năm Mới người ta đón Tết thơ
Nhà mình trống hoác, dạ thờ ơ
Không lẽ đi vay cảm xúc Tết?
Mà nợ còn khất ...nghĩ thật dơ !
Nát óc...đoán xem...sao bế tắc
Bỗng dưng cảm xúc hoá lì trơ?
Nàng thơ giận hờn nên đoạn tuyệt
Bỏ ta đi miết đến bao giờ?
TG.20.01/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2010 05:56:28 bởi THƯƠNG GIANG >
Tình em (Đ)
Em thề chẳng đánh đổi đâu Có Anh...Cả thế gian giầu nhất em
Hạnh phúc chan chứa dịu êm
Lời thương thủ thỉ say mềm lòng anh.
Tình em trong sáng ,chân thành.
Mềm như sợi lạt...trói anh chặt rồi...
Làm sao dứt áo người ơi?
Dẫu đi hồn vẫn đậu nơi quê nhà...
Một đời mỏi gối bôn ba
Dọc ngang bốn bể sơn hà đặt chân...
Giờ bên em thấy ngại ngần
Em thánh thiện quá- thiên thần yêu ơi!
Anh xin trao tặng cuộc đời.
Dành cho em cả một trời yêu thương.
Anh xây thêm nhé thiên đường.
Ngập hoa hồng thắm tỏa hương tặng người!
-TG-Kiev 21/01/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2010 06:35:20 bởi THƯƠNG GIANG >
Nói cùng anh
Anh đi rồi...
Nhà hắt hiu.
quạnh quẽ!
Một mình em.
Đơn lẻ...
Mong anh thôi!
Căn phòng nhỏ
Ấm hơi
giờ
Trống trải!
Bóng tối lan,
Khắc khoải...
Giữa
đêm thâu!
Anh ở đâu?
Cuộc sống ồn ào
tất bật
với
lo âu...
Em hoảng sợ...
Tiếng còi tầu
vọng lại
Có khi nào
anh bỏ em
đi mãi?
Đêm thật dài
Gió hoang dại
cuồng điên!
Anh đi rồi...
cuộc sống
chẳng bình yên.
Nỗi nhớ anh
cứ thản nhiên
réo gọi...
Trái tim em
hướng về anh
mong đợi.
Phút tương phùng
em thầm gọi,
Mình ơi... Thương Giang.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2018 02:26:51 bởi THƯƠNG GIANG >
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
NHỚ NGƯỜI...
Mộng chung dệt mãi chẳng thành,
Níu kéo chẳng được nên đành chia tay...
Cung đàn lỗi nhịp ,đứt dây.
Người đi để lại trăng gầy héo hon...
Mấy mùa trăng khuyết lại tròn,
Người lỡ dứt áo...sao còn nhớ thương?
Bao đêm thao thức canh trường,
Tơ lòng sao vẫn còn vương...Nhớ người!
-tg-
Tình yêu từ thuở đôi mươi
Em đem trao hết cho người phương xa
Anh về ôn lại tình ta
Qua bao kỉ niệm phôi pha tháng ngày
ngng
THAN THÂN BÚT ĐỢI... Năm mới người người đón tết thơ Đây nghiên cạn mực tứ thờ ơ Ép từ thương nhớ thì lừa mộng Vắt máu tình mòn lại dối mơ Ẩn sắc hương hoa ngàn ý đẹp Trốn câu cảm xúc vạn lời tơ Nàng thơ phải giận mà đi biệt? Bút mõi ngòi mong mãi miết chờ. Thương Giang
Vì người ! Dối lòng ray rức một mình
Yêu thương chôn kín.... bóng hình ẩn sâu
Như lan huệ.....khéo âu sầu
Mấy ai hiểu được sắc màu hoa ngoan !
Vì ai giấu kín dung nhan
Dối lòng thương nhớ héo tàn sắc hoa.
Nào ai biết được "người ta"
Có vương tình cũ để mà cho hay?
LL54 -TG
LANG THANG
MIỀN NHỚ
Lặng nghe tiếng hát xa
Bao nỗi niềm thức giấc
Động bước dấu hài xưa
Mặt đường rêu phủ nhớ
Những lời thơ chưa cũ
Trên giấy đã bạc màu
Cứ nhảy múa lao xao
Đang hiện về trước mắt
Tình trắng trong khoan nhặt
Những giận hờn vu vơ
Ôi người kiêu sa quá
Ta một đời đắm say
Vùi chôn những tháng ngày
Mài mòn cơn tình dại
Trong lặng thầm xót xa
Theo làn mây , cánh hạc
Người về nơi bến khác
Con đò buồn thẩn thơ
Chim di nào trở cánh
Ru ánh trăng thề xưa
Thôi mặc tình gió mưa
Rét mướt tháng ngày trôi
Làn mây tím bồi hồi
Lang thang miền nhung nhớ.
Nguyên Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2010 13:49:04 bởi NGUYÊN HẢI >
Vì người !
Dối lòng ray rức một mình
Yêu thương chôn kín.... bóng hình ẩn sâu
Như lan huệ.....khéo âu sầu
Mấy ai hiểu được sắc màu hoa ngoan !
Vì ai giấu kín dung nhan
Dối lòng thương nhớ héo tàn sắc hoa.
Nào ai biết được "người ta"
Có vương tình cũ để mà cho hay ? Một lần dối nhau ta nhớ nhau luôn hoài
Một lần mình dối nhau ta nhớ mãi về sau
Một lần đành dối nhau ta đau cả cuộc đời
Một lần đành dối nhau ta hao gầy xanh xao !
" ... Ba người thân thiết giao hòa Cầu thơ gắn kết dẫu xa cũng gần Thêm một lời chúc đầu xuân Sức khỏe- tài lộc đâu cần gì hơn " TG LỜI XUÂN Bên nhau đời bớt cô đơn Quên đi hết mọi giận hờn khổ đau Tình thơ kết nối nhịp cầu Gọi mùa xuân để biếc mầu lá non Dù cho sông cạn đá mòn Tình thân còn mãi nét son không nhòa Xuân về trời đất giao hòa Chân trời, góc bể vẫn là chị em Lặng nghe xuân đến bên thềm Thì thầm lộc biếc nhú mềm cành xuân Gửi lời chúc bạn - thy nhân Mừng xuân năm mới Canh Dần an khang Gửi Thy Giang nhánh mai vàng Trà sen thơm ngát ủ ngàn Liên Hương Uống mừng hội ngộ Tam Nương Uống mừng bạn hữu bốn phương xum vầy Đón nàng xuân đẹp vào tay Hương- Giang - Thy sẽ càng ngày càng xuân
LIÊN HƯƠNG Mấy hôm rồi chẳng gặp em, nhớ rồi đấy!
Thương Giang
Đừng nghĩ vậy...
Chuyện tình cảm chớ nói vậy Văn ơi!
Ngu dại ư?Sao dùng lời nặng thế?
Khi yêu thương ,trái tim riêng lý lẽ
Có mối tình chẳng dễ quên đâu
Cho dù phải gánh chịu khổ đau
Suốt cuộc đời chờ nhau mòn mỏi
Dẫu cách xa tình yêu kia không đổi
Vẫn thủy chung son sắc đợi người...
Hòn Vọng Phu...tích ấy ngàn đời
Vợ chờ chồng để rồi hóa đá
Có những người khắc ghi vào trong dạ
Lời thề nguyền ,nên ở giá lỡ thì...
Lỡ yêu rồi đâu tính toán chi ly,
Kẻ Sở Khanh nhiều khi vẫn có
Quất ngựa truy phong, bao người khổ.
Mà chắc gì ai đó đã quên..?
Thương Giang - 21/1/2010
Em chỉ đùa một tí thôi Thời nay phụ nữ có người nào ngu? Mấy bà chị lém tổ sư Đàn ông so sánh thấy khù khờ hơn Thiếu gì bà 5-6 chồng Mấy cô ở giá tại không thích phiền Hay vì bận rộn kiếm tiền Chứ đâu có phải hiền lành… chờ ai! Nói như vậy chắc đâu sai Tin điều em viết có ngày tỷ… điên! TV - 20100122
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
THAN THÂN
BÚT ĐỢI...
Năm mới người người đón tết thơ
Đây nghiên cạn mực tứ thờ ơ
Ép từ thương nhớ thì lừa mộng
Vắt máu tình mòn lại dối mơ
Ẩn sắc hương hoa ngàn ý đẹp
Trốn câu cảm xúc vạn lời tơ
Nàng thơ phải giận mà đi biệt?
Bút mõi ngòi mong mãi miết chờ.
Thương Giang
Mải miết chờ người hoạ vần thơ
Mà sao khuất nẻo lạc sương mờ
Ngôn từ còn đó nghìn thương nhớ
Ý tứ nào đây vạn đợi chờ
Người nơi viễn xứ còn mong ngóng
Kẻ ở phương này mãi trông mơ
Xuân đến én về trời trở ấm
Sao lòng lạnh lẽo hỡi người thơ?
ngng
CẢM XÚC MÙA XUÂN
Mùa Xuân đến gõ cửa rồi!
Chẳng mong thêm tuổi mà Trời cứ ban...
Năm mới cầu chúc bình an
Sức khoẻ ,hạnh phúc...thi đàn nhiều thơ!
Tam nương giữ nét mộng mơ.
Tây Thi -Quốc sắc ngẩn ngơ bao người
Liên Hương - Sen ngát dâng đời.
Thương Giang lặng lẽ đắp bồi phù sa.
Ba người thân thiết giao hoà
Cầu thơ gắn kết dẫu xa cũng gần.
Thêm một lời chúc đầu Xuân
Sức khoẻ-Tài lộc đâu cần gì hơn!!!
Tình như hải , nghĩa như sơn
Vô tư như cánh bướm vờn bên hoa
Yêu kiều hình ngọc dáng ngà
Thướt tha như dải ngân hà lung linh
Dòng thơ tỏa nắng bình minh
Ướp mùi hương nhớ chở tình thi nhân
Đêm rằm ánh nguyệt gieo vần
Hoa đèn lấp lánh dương trần vào thơ
Xuân tình , xuân ý , xuân mơ
Đưa nguồn xúc cảm đến bờ yêu thương...
TG - TT
Một lần dối nhau !
Một lần dối nhau ta nhớ nhau luôn hoài
Một lần mình dối nhau ta nhớ mãi về sau
Một lần đành dối nhau ta đau cả cuộc đời
Một lần đành dối nhau ta hao gầy xanh xao !
Lê Long
Có những lời nói dối ngọt ngào
Chẳng trách vì đáng yêu biết bao!
Ví như ai ngỏ lời thương mến
Tim loạn nhịp .. còn chối : đâu nào!
-TG-
Dối ! Dối mà người thấy dễ thương
Thì ta cứ dấu cho vườn sum suê
Lừa mà có lắm người mê
Thì ta...chẳng ngại lê thê bạn vàng
Cho vui thêm...cả thi đàn
Cho ta với bậu vào bàn nói day !
Dối mà óng ánh sương mai
Dối mà ấm áp........... vui thay !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2010 18:02:02 bởi lelong54 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: