NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Anh có còn nhớ...
Biết nói gì cùng anh
Khi ngày Xuân gần đến...
Năm hò rồi mười hẹn
Vẫn chẳng về ngày Xuân!
Anh có chờ bước chân
Của em ngày trở lại?
Anh có còn khắc khoải
Thao thức niềm nhớ mong?
Anh còn ru giấc nồng
Dịu dàng cho em ngủ?
Hãy gom vần thơ cũ
Dệt chăn ấm yêu thương.
Gửi cho người tha hương
Héo lòng nơi xứ lạ
Sầu hoen mi buốt giá
Rưng rưng ngày đầu năm
TG,20.01.2010
EM VẪN CHƯA VỀ
Lại một mùa xuân sầu xa xứ
Em gái hội Lim vẫn chưa về
Quan họ buồn vương sầu cô lữ
Người ơi! ...thương nhớ não nề
ngng
MỘNG MƠ
Cứ mơ, mơ trọn thuở nên thơ
Lòng trải ngu ngơ thỏa dại khờ
Tắm giữa sương mờ hòa giá lạnh
Đắm dòng hiu quạnh toát mộng mơ!
-sd-
ĐÊM
HUYỄN HOẶC
Hoàng hôn xuống vò cuộn dày sợi nhớ
Mắt mây hờn mờ ảo ánh trăng non
Nửa khuyết bên nầy gầy guộc héo hon
Nửa phương ấy có đầy lòng khắc khoải
Hai bóng hình ở hai đầu trăng rọi
Cây đa buồn xẻ nữa mảnh đời nhau
Bên khuyết nhiều anh Cuội với tay
Mong hàn lại đôi bờ lõm khuyết
Đêm dần xuống tơ lòng da diết
Xé vụn nỗi buồn tìm hư ảo phía trời xa
Vọng dư âm huyễn hoặc hương hoa
Những giọt nhớ bắt đền dòng dư lệ
Đêm tháng đông gió trầy tiếng dế
Nỉ non mời trống mái đón mùa yêu
Dậy tiếng lòng quặn trống cô liêu
Hồn vỡ mãnh nát nhàu sương trắng
Mòn mỏi đợi ánh bình minh sớm vắng
Gom tia hồng sưởi ấm nỗi niềm riêng
Lòng trở trăn chao nghiêng bờ sóng
Rừng Dương rì rào ru gió thoảng về thăm
Lời yêu thương, đêm huyễn hoặc xa xăm
Những khoảng cách không bờ, vô sắc
Cánh tay đời năm tháng miệt mài trôi
Nhắm mắt nhìn vô tận cõi lòng ơi !
Nguyên Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2010 22:40:50 bởi NGUYÊN HẢI >
Ngóng trông...
Mải miết chờ người hoạ vần thơ
Mà sao khuất nẻo lạc sương mờ
Ngôn từ còn đó nghìn thương nhớ
Ý tứ nào đây vạn đợi chờ
Người nơi viễn xứ còn mong ngóng
Kẻ ở phương này mãi trông mơ
Xuân đến én về trời trở ấm
Sao lòng lạnh lẽo hỡi người thơ?
Em lại không đến để anh chờ
Mấy ngày vắng bóng quạnh vườn thơ
Lời thương còn đó...đâu vơi cạn
Chữ tình vẫn giữ , chớ có ngờ...
Chỉ vì công việc ,không về được.
Nào phải quên nhau mà ngó lơ!
Người đi nặng lòng câu ước hẹn
Thương người ở lại dạ ngẩn ngơ...
NN-TG
BIỂN ĐẮNG
TRỜI CAY
Ta van xin bởi muốn em là Bến giác
Để đời ta được thoát khỏi Bờ mê
Hạnh phúc đến với ai hiểu đời nô lệ
Biết yêu người và sống để người yêu
Đêm ngoằn ngèo ta bị trói với cô liêu
Bờ hiu quạnh, những cành cây ngọn cò
Cũng lạnh lùng hờ hững lướt gió làm kiêu
Khinh bỉ nhìn tên tội phạm của tình yêu
Lòng đói lả, hớp ngụm trăng lọt qua khe lá
Uống trộm sương và năn nỉ gió mùa
Đừng thổi nửa hồn ta lạnh quá
Em đâu rồi, ta khổ hạnh đòng đưa
Vẫn biết không cùng lối cũ trường xưa
Không nghiêng ngả với sóng đời mưa nắng
Giữa đường trần, duyên gặp nửa lòng nhau
Cách xa rồi, biển đắng, tím trời cay
Nguyên Hải
NÀNG THƠ Ai mách bảo một bóng hình người ấy Để đêm dài nghiêng mắt thành mơ Rồi tự hỏi đâu là hư và đâu là thật Hiểu ra rồi người ấy chính nàng thơ. Đời trao cho những chuyện bất ngờ Đây hạnh phúc hay là thêm một lần trắc trở Nàng thơ ơi hãy thức dậy với Xuân hồng Tiếng lòng ai dậy sóng hoài mong... NH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2010 14:20:57 bởi THƯƠNG GIANG >
XÓT XA
Ngồi hoài ngóng đợi biết chờ ai
Dặm liễu sương sa đậm gót hài
Mỏi mắt mi cay hồn lãng đãng
Mềm môi lưởi cháy rượu lai rai
Đêm tàn mộng mị quay lơ lững
Trăng khuyết mơ màng kiếm mảy may
Hoài vọng tình mòn mơ chốn ảo
Tháng ngày xa xót kiếp phôi phai.
Nguyên Hải
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Ngóng trông...
Mải miết chờ người hoạ vần thơ
Mà sao khuất nẻo lạc sương mờ
Ngôn từ còn đó nghìn thương nhớ
Ý tứ nào đây vạn đợi chờ
Người nơi viễn xứ còn mong ngóng
Kẻ ở phương này mãi trông mơ
Xuân đến én về trời trở ấm
Sao lòng lạnh lẽo hỡi người thơ?
Em lại không đến để anh chờ
Mấy ngày vắng bóng quạnh vườn thơ
Lời thương còn đó...đâu vơi cạn
Chữ tình vẫn giữ , chớ có ngờ...
Chỉ vì công việc ,không về được.
Nào phải quên nhau mà ngó lơ!
Người đi nặng lòng câu ước hẹn
Thương người ở lại dạ ngẩn ngơ...
NN-TG
TUYẾT LẠNH
Trong cái lạnh của mười bảy độ âm
Em vẫn đi làm trên bánh xe đầy tuyết
Ước gì được ngồi bên em tay nắm chắc vô-lăng
Để truyền cho nhau hơi ấm chứa đầy nhiệt huyết
Bao năm đón Tết tha hương
Giờ đây mình có tam nương...vui cùng.
Ba người hòa một dòng chung.
Ngày Xuân mong ước tương phùng -gặp nhau!
Biết rằng...chẳng dễ gì đâu.
Vẫn nuôi hoài vọng trong câu thơ này...
Thi- Hương -Giang nối vòng tay
Giao lưu -đối họa khỏa khuây chuyện đời.
Tình thân viết chẳng cạn lời
Câu thơ viết vụng...mong người chớ chê...
Tình Giang như mạch sông quê
Mênh mang sóng vỗ bờ đê mỗi chiều Thơ Giang như những cánh diều
Trời cao gió lộng thả nhiều tâm tư
Sắc Giang lạc nhạn trầm ngư
Gót hài thoăn thoắt đến từ ca dao
Tuy chưa diện kiến lần nào
Mơ hình tưởng bóng xuyến xao bao người
Giang ơi! Giang hãy tươi cười
Má hồng môi thắm cho đời thêm tươi....
TG-TT
TUYẾT LẠNH Trong cái lạnh của mười bảy độ âm Em vẫn đi làm trên bánh xe đầy tuyết Ước gì được ngồi bên em tay nắm chắc vô-lăng Để truyền cho nhau hơi ấm chứa đầy nhiệt huyết TUYẾT LẠNH & XUÂN
Em co ro trong tiết thời âm mười bảy Con đường quen phủ tuyết trắng trơn Thương những vòng ì ạch bánh xe lăn Vô-lăng mõi tay lái giữ nhọc nhằn Anh ở đâu? sao không cùng em bên cạnh Chút hơi mình cộng hưởng ấm lòng nhau Phố Kiev hoa trời bay, rơi lằng lặng Hàng cây dài mặc áo tuyết buồn thiu Như em vậy một mình trong buốt giá Nắng quê mình ấm lắm phải không anh Em bổng nhớ, thèm nghe câu "liền chị..." Xuân về rồi, lòng viễn xứ gọi lê thê ! Kinh Bắc ơi ! Xuân nửa ta về. -
NHN-
MỘNG MƠ
Cứ mơ, mơ trọn thuở nên thơ
Lòng trải ngu ngơ thỏa dại khờ
Tắm giữa sương mờ hòa giá lạnh
Đắm dòng hiu quạnh toát mộng mơ!
-sd- Ôm mộng văn chương ,thích viết thơ.
Thả hồn bồng bềnh, nghĩ vẩn vơ
Nhặt chữ ,ghép câu cùng vần điệu
Gom chút niềm vui giữa cõi mơ.
-TG-
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
TUYẾT LẠNH
Trong cái lạnh của mười bảy độ âm
Em vẫn đi làm trên bánh xe đầy tuyết
Ước gì được ngồi bên em tay nắm chắc vô-lăng
Để truyền cho nhau hơi ấm chứa đầy nhiệt huyết
TUYẾT LẠNH
& XUÂN
Em co ro trong tiết thời âm mười bảy
Con đường quen phủ tuyết trắng trơn
Thương những vòng ì ạch bánh xe lăn
Vô-lăng mõi tay lái giữ nhọc nhằn
Anh ở đâu? sao không cùng em bên cạnh
Chút hơi mình cộng hưởng ấm lòng nhau
Phố Kiev hoa trời bay, rơi lằng lặng
Hàng cây dài mặc áo tuyết buồn thiu
Như em vậy một mình trong buốt giá
Nắng quê mình ấm lắm phải không anh
Em bổng nhớ, thèm nghe câu "liền chị..."
Xuân về rồi, lòng viễn xứ gọi lê thê !
Kinh Bắc ơi ! Xuân nửa ta về.
-NHN-
KHÁT VỌNG
Xin được làm hàng cây
Mình phủ đầy tuyết trắng
Đứng bên đường trầm lặng
Dõi bóng em đi về
Xin được làm bánh xe
Theo em trên từng chặng
xin được làm giọt nắng
Sưởi ấm người phương xa
Xin làm câu dân ca
Đợi em mùa xuân đến
Biết bao nhiêu yêu mến
Hoài vọng mối tình quê
Én đã liệng ven đê
Mai về em yêu nhé!
ngng
Về đi Thôi đừng ở nga ba sông
Về đi kẻo lại ... bão giông cuộc đời !!
Thôi đừng vô định dòng trôi
Về đi kẻo lỡ ...chuyến đò sang ngang!!
Về đi...trầu úa, cau vàng
Hương phai, phấn nhạt... lỡ làng đời nhau
Về đi... còn một vòng tay
Bên sông vẫn đợi thuyền quay về bờ
Sông Hương
Biết bao giờ...
Người ơi!Biết đến bao giờ ,
Dòng sông chảy ngược về bờ ngày xưa?
Con thuyền dòng nước đẩy đưa
Lênh đênh dầu dãi nắng mưa cuộc đời...
Thuyền em phiêu bạt xứ người
Bao giờ trở lại nối lời yêu thương...
Trầu cau cũng đã nhạt hương
Vòng tay ngày ấy vấn vương...Tội người!
Thương Giang,25/1/2010
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: