NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Lặng lẽ
Ngày em lặng lẽ tha phương
Để tôi lặng lẽ con đường me xanh
Giọt buồn lặng lẽ tàn canh
Bờ môi lặng lẽ vo thành nhớ thương
Ngày em lặng lẽ tha phương
Quê người nhạt phấn, phai hương má đào
Thương em lỡ một chuyến đò
Lỡ thì con gái dại khờ, đa mang
Về đây, dẫu có muộn màng
Cau khô, vôi nhạt, trầu vàng... vẫn duyên
Về đây bến vẫn đơị thuyền
Về đây, còn đó một triền sông quê
Huế, 8/11/2009
Sông Hương
Chưa về...
Biết anh ngóng đợi em về
Tháng ngày còn lại cận kề bên nhau...
Ngày xưa để úa trầu cau
Em đi bỏ lại giọt sầu chia ly
Anh vẫn thương nhớ người đi,
Tha hương,xa xứ lỡ thì xuân xanh...
Bao năm tình vẫn để dành,
Muộn màng vẫn đợi...Tàn canh vẫn chờ...
Giọt buồn đậu xuống trang thơ
Bờ môi giá lạnh,giấc mơ...chưa tròn.
Tháng ngày mong nhớ héo hon
Em chưa về được...người còn chờ chăng?
-TG-,25/1/2010
*)Em họa không được như ý đâu mong anh thông cảm nghe!
HÌNH NHƯ
Hình như có một thoáng tình cờ
Xáo động tâm hồn ta ngẫn ngơ
Ga nhỏ cuối năm người nhộn nhịp,
Mình gặp nhau mà tưởng trong mơ
TT Dòng đời tấp nập biết bao người
Ta đã gặp nhau như khiến xui
Chắc hẳn mình nợ từ kiếp trước.
Kiếp này phải trả... ,dẫu xa xôi...
-TG-
TUYẾT LẠNH Trong cái lạnh của mười bảy độ âm Em vẫn đi làm trên bánh xe đầy tuyết Ước gì được ngồi bên em tay nắm chắc vô-lăng Để truyền cho nhau hơi ấm chứa đầy nhiệt huyết TUYẾT LẠNH & XUÂN
Em co ro trong tiết thời âm mười bảy Con đường quen phủ tuyết trắng trơn Thương những vòng ì ạch bánh xe lăn Vô-lăng mõi tay lái giữ nhọc nhằn Anh ở đâu? sao không cùng em bên cạnh Chút hơi mình cộng hưởng ấm lòng nhau Phố Kiev hoa trời bay, rơi lằng lặng Hàng cây dài mặc áo tuyết buồn thiu Như em vậy một mình trong buốt giá Nắng quê mình ấm lắm phải không anh Em bổng nhớ, thèm nghe câu "liền chị..." Xuân về rồi, lòng viễn xứ gọi lê thê ! Kinh Bắc ơi ! Xuân nửa ta về. -
NHN- KHÁT VỌNG Xin được làm hàng cây
Mình phủ đầy tuyết trắng
Đứng bên đường trầm lặng
Dõi bóng em đi về
Xin được làm bánh xe
Theo em trên từng chặng
xin được làm giọt nắng
Sưởi ấm người phương xa
Xin làm câu dân ca
Đợi em mùa xuân đến
Biết bao nhiêu yêu mến
Hoài vọng mối tình quê
Én đã liệng ven đê
Mai về em yêu nhé!
Nguyên Ngoạt
ANH...
Anh bao giờ cũng thế,
Luôn lo lắng cho em
Thao thức ru từng đêm
Dỗ em ngon giấc ngủ...
Giờ đông dày tuyết phủ
Anh ước làm hàng cây
Chịu giá rét mỗi ngày,
Dõi theo chân em bước...
Con đường dài phía trước
Băng trơn trượt gồ ghề
Anh ước làm bánh xe
Luôn bên em từng chặng
Anh muốn làm giọt nắng
Sưởi ấm em ngày đông
Dẫu bên trời bão giông
Em chẳng còn lạnh nữa...
Tình anh nồng đượm lửa.
Dịu dàng câu dân ca
Dành cho em nơi xa
Đợi em ngày Xuân đến...
Dẫu lo em lỗi hẹn
Lặng lẽ giấu trong lòng...
Đếm từng giọt nhớ mong
Chờ em ngày trở lại...
Đêm , từng đêm khắc khoải.
Anh nhớ mãi dòng Thương
Nơi xứ xở bạch dương
Mùa đông đầy tuyết trắng...
Kiev,26/1/2010-TG
Về đi Thôi đừng ở nga ba sông
Về đi kẻo lại ... bão giông cuộc đời !!
Thôi đừng vô định dòng trôi
Về đi kẻo lỡ ...chuyến đò sang ngang!!
Về đi...trầu úa, cau vàng
Hương phai, phấn nhạt... lỡ làng đời nhau
Về đi... còn một vòng tay
Bên sông vẫn đợi thuyền quay về bờ
Sông Hương
Biết bao giờ...
Người ơi!Biết đến bao giờ ,
Dòng sông chảy ngược về bờ ngày xưa?
Con thuyền dòng nước đẩy đưa
Lênh đênh dầu dãi nắng mưa cuộc đời...
Thuyền em phiêu bạt xứ người
Bao giờ trở lại nối lời yêu thương...
Trầu cau cũng đã nhạt hương
Vòng tay ngày ấy vấn vương...Tội người!
Thương Giang,25/1/2010
_____________________________
Nhớ về anh...
Em gửi tặng cho anh
"Nỗi lòng người viễn xứ"
Bao buồn vui quá khứ
Chất chứa cả trang thơ
Cả những thoáng mộng mơ
Cả những lời tình tự
Anh không hề trách cứ
Vẫn trân trọng yêu thương...
Ru em khúc tha hương
Trong đêm dài lạnh giá
Dỗ em bằng câu thơ
Ấm lòng chiều xứ lạ...
Trái tim dẫu sắt đá
Cũng hóa thành mong manh
"Nguồn thi hứng của anh-
Cám ơn em nhiều nhé...!"
Những lá thư như thế
Anh khiến em xuyến xao
Và lời thơ ngọt ngào
Anh hát ru em nữa...
Mỗi ngày bên khung cửa
Hoài ngóng về nơi anh...
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2018 02:33:48 bởi THƯƠNG GIANG >
Vẫn chờ..
Bao nhiêu nhung nhớ vấn vương
Lâu nay giữ chặt lời thương trong lòng
Bến sông ta đứng ngóng trông
Vẫn không thấy bóng đò hồng qua đây
Đợi người khuất nẻo chân mây
Thuyền đi có nhớ hao gầy bến xưa...
Còn nghe khúc hát chiều mưa
Ta ngồi ru lại xót chua ngậm ngùi...
Vẫn còn xao xuyến bồi hồi
Đợi nhau mình đã trao lời nhớ không?
Kết tóc thề ước một lòng...
Duyên mình mãi mãi đượm nồng hương say...
Cùng nhau trao trọn vòng tay
Người còn thương nhớ ...về đây ta chờ...
-TG-
HOA TUYẾT
Bao giờ anh đến bên em
Chắc là hoa tuyết ngoài thềm ngừng rơi...
Trái tim băng giá tan trôi
Phương Nam tỏa nắng ấm nơi tâm hồn
Cô đơn giá lạnh đâu còn
Khi anh chung thủy sắt son đợi chờ...
Hoa tuyết đậu xuống trang thơ
Nhắc anh chớ có bao giờ quên em...
Thương Giang
Nợ anh....
Cuối năm rồi em vẫn còn nợ anh
Bài thơ anh tặng vẫn để dành.
Chiều tím mênh mang đầy kỷ niệm
Tình xưa thơ mộng đẹp như tranh.
Có gì gọi nợ- nhột lòng anh
Tình cảm thân thương- tạo hoá dành.
Vạn dặm xa xôi- đầy luyến mến!
Trăm năm bền vững chẳng đua tranh.
Em nợ ân nghĩa chưa trả anh.
Thêm món nợ tình vẫn để dành
Mai ngày anh đòi...Em chỉ có,
Một trái tim vàng với mái tranh. Sưởi ấm nha em chỉ tặng anh Chớ nên bồng bột...chẳng dụm dành. Duy trì tài sản mình tậu được Hai đứa cùng soi- rực mái tranh!
Thương Giang- Lạc Loài
NỖI NHỚ
Anh xa rồi nỗi nhớ riêng ai
Mắt lá sương khuya giọt vắn dài
Tiếng gió ôm mình len lén nức
Chiếc gối lau từng sợi tóc mai
Khi anh về...nỗi nhớ nguôi ngoai
Ngọn gió thôi vật vã mệt nhoài.
Chiếc gối nát nhàu trong hạnh phúc
Anh dịu dàng vuốt sợi tóc mai...
Kim Giang-TG Có anh nỗi nhớ tràn mắt ngóng
Gió vật vờ khóc lóc hồn oan
Anh cười ngất thấy em nhỏ bé
Vòng tay yêu năm tháng vo tròn...
Lê Minh Liên Thanh Thơ Đêm 26/1/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2010 20:30:51 bởi Liên Thơ >
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Biết bao giờ...
Người ơi!Biết đến bao giờ ,
Dòng sông chảy ngược về bờ ngày xưa?
Con thuyền dòng nước đẩy đưa
Lênh đênh dầu dãi nắng mưa cuộc đời...
Thuyền em phiêu bạt xứ người
Bao giờ trở lại nối lời yêu thương...
Trầu cau cũng đã nhạt hương
Vòng tay ngày ấy vấn vương...Tội người!
Thương Giang,25/1/2010
_____________________________
TIẾNG VỌNG QUÊ HƯƠNG Đời anh nam bắc ngược xuôi Hai mươi năm lẻ quê người tha phương Đôi ta giờ lại đôi đường Sao đành để nhạt phấn hương ơi người Về đi cau vẫn còn tươi Mấy ai xa xứ niềm vui được tròn? Đêm nằm nghe tiếng ru con Chợt thương lòng mẹ héo hon đợi chờ Huế 27/1/2010 Sông Hương Gởi Thương Giang nỗi niềm người xa xứ. Đồng cảnh ngộ nên đồng cảm. Chúc Thương Giang ngày mới vui vẻ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2010 07:39:24 bởi SongHuong >
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Chưa về...
Biết anh ngóng đợi em về
Tháng ngày còn lại cận kề bên nhau...
Ngày xưa để úa trầu cau
Em đi bỏ lại giọt sầu chia ly
Anh vẫn thương nhớ người đi,
Tha hương,xa xứ lỡ thì xuân xanh...
Bao năm tình vẫn để dành,
Muộn màng vẫn đợi...Tàn canh vẫn chờ...
Giọt buồn đậu xuống trang thơ
Bờ môi giá lạnh,giấc mơ...chưa tròn.
Tháng ngày mong nhớ héo hon
Em chưa về được...người còn chờ chăng?
-TG-,25/1/2010
*)Em họa không được như ý đâu mong anh thông cảm nghe!
Bài thơ Thương Giang hoạ hay lắm. Chỉ có người trong cuộc mới thấm thía được nỗi buồn xa xứ. Gởi em mấy vần hoạ.
GỞI EM
Xa nhau đã mấy mùa trăng? Chiều ngang phố Huế bằng lăng cũng buồn Tàn canh còn ánh trăng suông Với anh em mãi là nguồn suối thơ Bao năm anh vẫn đợi chờ Quê người thân gái bơ vơ... sao đành " Lên rừng hái quả me xanh..." Gừng cay muối mặn vẫn dành trao nhau Gởi em trọn một đêm thâu Gởi em một chút hương ngâu cuối mùa Quê mình giờ đã vào mưa Gởi bao nhiêu hạt cho vừa nhớ nhung ? Huế 27/1/2010 Sông Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2010 07:34:23 bởi SongHuong >
Vạt nắng hôm qua
Dường như vạt nắng hôm qua
Vẫn còn đọng lại trong ta sáng nầy
Mưa phùn ngoài ngõ bay bay…
Mình ngồi mơ tưởng đến ngày biển xanh
Bãi dài, cát trắng mênh mang
Trùng dương ngun ngút tận chân trời chiều
Mặt trời đỏ thắm mĩ miều
Chìm dần… sót lại ít nhiều tơ vương.
Trọng Văn - 20100126
Lâu rồi mới thấy yêu thương
Đậu trong "vạt nắng..." rớt đường đệ qua.
Để trời đất bỗng hiền hòa
Lời thơ mềm mại , chua ngoa bớt dần
Không gian trời đất hòa ngân
Biển xanh bát ngát ,níu chân Văn rồi.
Mặt trời đỏ thắm ,nắng rơi.
Văn ngồi ngắm cảnh...để rồi viết thơ?
Thương Giang
Thương Giang tỷ mãi vu vơ
Hết người để chọc bây giờ phá em
Vị chua cũng có người thèm
Nên: Me, Chanh, Khế được đem bán đầy
Vì hôm nay trời nhiều mây
Nên em tơ tưởng những ngày nắng tươi
Chỉ có thế đã bị cười
Thôi dẹp, trở lại làm người... điêu ngoa!
Trọng Văn
NỢ
Dòng đời tấp nập biết bao người
Ta đã gặp nhau như khiến xui
Chắc hẳn mình nợ từ kiếp trước.
Kiếp này phải trả... ,dẫu xa xôi...
DUYÊN
Xuôi ngược nẽo đời ta gặp nhau
Khoảnh khắc thôi mà sao khắc sâu
Chẳng mong nhân quả từ kiếp trước
Duyên phận kết giao một chuyến tàu
- TG - TT
Biết bao giờ...
Người ơi!Biết đến bao giờ ,
Dòng sông chảy ngược về bờ ngày xưa?
Con thuyền dòng nước đẩy đưa
Lênh đênh dầu dãi nắng mưa cuộc đời...
Thuyền em phiêu bạt xứ người
Bao giờ trở lại nối lời yêu thương...
Trầu cau cũng đã nhạt hương
Vòng tay ngày ấy vấn vương...Tội người!
Thương Giang,25/1/2010
TIẾNG VỌNG QUÊ HƯƠNG Đời anh nam bắc ngược xuôi Hai mươi năm lẻ quê người tha phương Đôi ta giờ lại đôi đường Sao đành để nhạt phấn hương ơi người Về đi cau vẫn còn tươi Mấy ai xa xứ niềm vui được tròn? Đêm nằm nghe tiếng ru con Chợt thương lòng mẹ héo hon đợi chờ Huế 27/1/2010 Sông Hương Ngậm ngùi Quê người lạc lõng ,ngác ngơ.
"Đèn ai nấy rạng..", thờ ơ tình người...
Anh thương em đã gọi mời
Về đi cau vẫn còn tươi để dành
Lá trầu ngày ấy vẫn xanh
Đợi em về để cho anh sang nhà...
Bao năm lưu lạc xứ xa.
Niềm vui chẳng trọn ,thường pha giọt sầu
Tủi buồn...chẳng dám về đâu.
Cho dù anh bảo rằng trầu vẫn tươi...
Em đi hai mốt năm rồi.
Thương anh chờ đợi ngậm ngùi xót xa...
Kiev 27/01/2010-TG
NỖI NHỚ
Anh xa rồi nỗi nhớ riêng ai
Mắt lá sương khuya giọt vắn dài
Tiếng gió ôm mình len lén nức
Chiếc gối lau từng sợi tóc mai
Kim Giang
Khi anh về...nỗi nhớ nguôi ngoai
Ngọn gió thôi vật vã mệt nhoài.
Chiếc gối nát nhàu trong hạnh phúc
Anh dịu dàng vuốt sợi tóc mai...
-Thương Giang Có anh nỗi nhớ tràn mắt ngóng
Gió vật vờ khóc lóc hồn oan
Anh cười ngất thấy em nhỏ bé
Vòng tay yêu năm tháng vo tròn...
Lê Minh Liên Thanh Thơ Đêm 26/1/2010 Có anh về thôi chấm hết cô đơn
Gió đơn lạnh ngừng thổi qua hồn
Đêm hờn ghen khát thèm hạnh phúc.
Trong vòng tay ngọt lịm nụ hôn...
Thương Giang
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: