NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Cám ơn tình chị dấu yêu.
Gửi em chút nắng trong chiều Xuân nay.
Nâng niu giọt nắng trong tay,
Rưng rưng nỗi nhớ đâu đây quê nhà...
Kiev20/2/2010-TG
XUÂN NÀY Xuân này dù hãy còn xa Tình em - nghĩa chị vẫn là một thôi Tết về nhớ lắm - em tôi Nghe câu quan họ- bồi hồi con tim Lời rằng " đến hẹn lại lên... Người ơi về nhé...cánh chim xa vời Nơi em còn tuyết trắng trời Có nghe xuân gọi muôn nơi quê nhà Tình quê hương mãi đậm đà Nhớ người viễn xứ...phương xa chưa về LH Chị gửi PM cho em mà hộp thư báo đầy không gửi được, đành chúc tết muộn vậy. Chúc em năm mới thật nhiều sức khoẻ.Công việc tốt,thêm nhiều niềm vui,hồn thơ mãi dạt dào.em nhé! nhớ em nhiều
ĐÊM MỜ SAY
Mắt mờ say
trôi qua ô cửa hẹp
Gác lạnh buồn
tím rịm trời xa
Giam kín hồn tẻ ngắt
hờ hững hương hoa
Xe sợi nhớ
dệt dày đêm mộng mị
Ánh trăng rọi
bóng mời hình
nào uống nhỉ
Nhắp hơi sương
nghe mằn mặn
lạnh bờ môi
Rót nữa đi
hình với bóng
mình ơi !
Nâng chén cạn
uống gió mây
uống cho đầy khoảng vắng
Uống nữa đi
cho máu tim hòa cùng sương-tuyết trắng
Uống hồn ai thấp
thoáng giữa ngàn sao
Uống cạn trời hoa
ưống tàn trần gian áo não
Nhấm nháp bụi hồng
nhắp mỹ tửu chuốc đời say.
Nguyên Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.02.2010 17:08:13 bởi NGUYÊN HẢI >
ĂN TẾT PHƯƠNG XA
Đã mấy mùa xuân ăn tết xa
Năm nay lại đón tết xa nhà
Mưa xuân bến vắng em còn nhớ
Hội Lim năm nào có đôi ta? Ngày Xuân cánh én liệng la đà.
Rộn rã lòng ai...rực sắc hoa.
Hội Lim đến hẹn...,em lại lỡ.
Anh có ngóng trông...người ở xa...? NN-TG
Chúc Thương Giang năm Canh dần, vạn sự như ý, an khang thịnh vượng và may mắn trọn năm Canh Dần !
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
ĂN TẾT PHƯƠNG XA
Đã mấy mùa xuân ăn tết xa
Năm nay lại đón tết xa nhà
Mưa xuân bến vắng em còn nhớ
Hội Lim năm nào có đôi ta?
Ngày Xuân cánh én liệng la đà.
Rộn rã lòng ai...rực sắc hoa.
Hội Lim đến hẹn...,em lại lỡ.
Anh có ngóng trông...người ở xa...?
NN-TG
Anh nhớ thương em đến cháy lòng
Xuân về có kẻ mải miết trông
Đêm giao thừa khóc trong lặng lẽ
Em ở phương nào có thấu không?
ngng
MỜI EM!
Giang ơi hãy uống cùng anh!
Mùa xuân em đến yên lành trong thơ
Vắng nhau chỉ gặp trong mơ
Sông Thương chảy giữa hai bờ tương tư
Đôi ta cách trở mịt mù
Bao giờ anh gặp mà ru ngọt ngào?
Ngày Xuân nâng chén rượu đào
Uống vào trong nỗi cồn cào nhớ nhau.
Anh nhớ thương em đến cháy lòng
Xuân về có kẻ mải miết trông
Đêm giao thừa khóc trong lặng lẽ
Em ở phương nào có thấu không?
Đất khách giao thừa...tuyết mênh mông.
Quê nhà Tết đến ... nắng vẫn hồng.
Em ước ao làm cánh én nhỏ.
Mang Xuân về với người đợi trông...
NN-TG
Chúc xuân
Dù ngày qua tháng lại
Nối đời bằng sợi dây
Tình trao về em gái
Nhuộm muôn màu không phai
Bằng lời tình yêu mãi
Sắc hương màu tương lai...
ĐÊM MỜ SAY Mắt mờ say
trôi qua ô cửa hẹp
Gác lạnh buồn
tím rịm trời xa
Giam kín hồn tẻ ngắt
hờ hững hương hoa
Xe sợi nhớ
dệt dày đêm mộng mị
Ánh trăng rọi
bóng mời hình
nào uống nhỉ
Nhắp hơi sương
nghe mằn mặn
lạnh bờ môi
Rót nửa đi
hình với bóng
mình ơi !
Nâng chén cạn
uống gió mây
uống cho đầy khoảng vắng
Uống nửa đi
cho máu tim hòa cùng sương-tuyết trắng
Uống hồn ai thấp
thoáng giữa ngàn sao
Uống cạn trời hoa
ưống tàn trần gian áo nảo
Nhấm nháp bụi hồng
nhắp mỹ tửu chuốc đời say.
Nguyên Hải
HÌNH VỚI BÓNG Mừng Xuân mới
Vâng !Nhấp chút men cay...
Nhưng đừng uống
để rồi say anh nhé!
Gác lạnh buồn,
Đêm quạnh hiu.
Buồn tẻ...
Rót chi hoài,
Giọt đắng có trôi đâu...?
Nhớ thương nào,
day dứt với đêm thâu.
Hình lồng bóng...
Quyện vào nhau như một.
Đêm mờ say,
ảo ảnh qua khói thuốc.
Lãng đãng chìm
nhạt nhòa bóng tan nhanh.
Hình trở về ,
nguyên vẹn vẫn là anh.
Luôn dịu dàng
và chân thành tha thiết.
Bóng loãng tan
nên chẳng bao giờ biết.
Một hình hài,
cố uống cạn nhớ thương...
Kiev20/02/2010-TG
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
MỜI EM!
Giang ơi hãy uống cùng anh!
Mùa xuân em đến yên lành trong thơ
Vắng nhau chỉ gặp trong mơ
Sông Thương chảy giữa hai bờ tương tư
Đôi ta cách trở mịt mù
Bao giờ anh gặp mà ru ngọt ngào?
Ngày Xuân nâng chén rượu đào
Uống vào trong nỗi cồn cào nhớ nhau.
Anh nhớ thương em đến cháy lòng
Xuân về có kẻ mải miết trông
Đêm giao thừa khóc trong lặng lẽ
Em ở phương nào có thấu không?
Đất khách giao thừa...tuyết mênh mông.
Quê nhà Tết đến ... nắng vẫn hồng.
Em ước ao làm cánh én nhỏ.
Mang Xuân về với người đợi trông...
NN-TG
Cánh én còn lưu lạc phương nào
Gặp nhau chỉ trong giấc chiêm bao
Mùa xuân khẽ chạm vào nỗi nhớ
Mà suốt cuộc đời cháy khát khao
ngng
Có phải nàng tiên trong pa lê vũ khúc Hay Nghê thường cách điệu hái vành tim Ta dâng hết máu mình và hồn say lối mộng Một đời đau ta đã mấy kiếp đi tìm. NH
Một ngày mới nữa !
Một ngày mới nữa nữa đã mở ra
Không gian thoáng đãng thật hiền hoà
Bên song cửa sổ mừng phép lạ
Cánh thiệp mùa xuân vẫn hát ca !
Mong sao mỗi sớm mai thức dậy
Một ngày mới lại đến với anh
Cánh thiệp chứa bao lời chúc tốt lành.
Của bè bạn mến thương gửi tặng
-TG-
Chỉ một chữ lòng !
Mỗi ngày mỗi mới một chữ nhân
Sống mái đời vui học bao lần
Nâng niu nhắc nhủ tinh thần mãi
Để âm lòng ta khỏi bâng khuâng !
Cả đời cặm cụi một chữ nhân
Đứng,đi,ngồi,ngủ,....vẫn chuyên cần
Ai chê ta dốt,đần,...trót chịu
Nhất tự mà thôi... để lâng lâng !
Ngao du
Cảm ơn đời !
Cảm ơn trời còn cho ta một chữ
Cho niềm vui hơn giận dữ cuộc đời
Cho ta chậm già....còn phơi phơi tuổi đôi mươi
Xuân ở mãi giữa tim hồng ngời hy vọng !
Biết đâu...
Trời sinh em kiếp hồng nhan
Giờ còn xui khiến đa đoan kiếp này.
Lời thương ai gửi gió mây
Để em hoài vọng..giờ đây còn gì...?
Ngàn năm chăm bón cây si
Mà hoa chẳng nở...tình thì vụt bay...
Ngày Xuân lòng lạnh tuyết đầy.
Lời đắng còn đó...Chua cay vẫn nhiều...?
Độc hành đếm bước cô liêu.
Biết làm sao được ... hẩm hiu phận mình!
Kiếp này lận đận chữ tình.
Biết đâu có kiếp lai sinh tái hồi?
Buồn chi duyên đã lỡ rồi
Chữ yêu chẳng vẹn lứa đôi chẳng thành.
Thời gian chắc sẽ trôi nhanh,
Vết thương ngày cũ sẽ lành thịt da...
Kiev20/2/2010-TG
Vết thương rồi cũng sẽ lành
Nỗi đau còn đó trở thành sẹo chai
Đời là thế đấy... trách ai ?..
Bạc đen...chỉ biết thở dài mà thôi
Giờ đây tình đã lỡ rồi
Bao nhiêu kỷ niệm cuốn trôi xóa mờ
Đám cưới mãi mãi trong mơ
Thương giang sông Hậu đôi bờ cách ngăn
Trả lại em nửa vầng trăng
Khi xưa nhắn nhủ khó khăn vẫn chờ
Xây cầu bắc nhịp nối bờ
Tìm nhau ghép ánh trăng thơ thật tròn
Một lòng một dạ sắt son
Mà sao lại nở bào mòn niềm tin
Thôi đành sống kiếp linh đinh
Tại mình bạc phận nên tình bay xa...
Mặc Nhân Sơn
Một ngày mới nữa !
Một ngày mới nữa nữa đã mở ra
Không gian thoáng đãng thật hiền hoà
Bên song cửa sổ mừng phép lạ
Cánh thiệp mùa xuân vẫn hát ca !
Mong sao mỗi sớm mai thức dậy
Một ngày mới lại đến với anh
Cánh thiệp chứa bao lời chúc tốt lành.
Của bè bạn mến thương gửi tặng
-ThươngGiang-
Chỉ một chữ lòng !
Mỗi ngày mỗi mới một chữ nhân
Sống mái đời vui học bao lần
Nâng niu nhắc nhủ tinh thần mãi
Để âm lòng ta khỏi bâng khuâng !
Cả đời cặm cụi một chữ nhân
Đứng,đi,ngồi,ngủ,....vẫn chuyên cần
Ai chê ta dốt,đần,...trót chịu
Nhất tự mà thôi... để lâng lâng !
Ngao du
Cảm ơn đời !
Cảm ơn trời còn cho ta một chữ
Cho niềm vui hơn giận dữ cuộc đời
Cho ta chậm già....còn phơi phơi tuổi đôi mươi
Xuân ở mãi giữa tim hồng ngời hy vọng !
LêLong54
Để mỗi ngày ta thêm yêu cuộc sống
Mỗi sớm mai thêm lắng đọng niềm tin.
Niềm vui ta cứ mãi nhân thêm.
Và nỗi buồn sẽ dần dần tan biến
Thương Giang
Hoài niệm
Tiếng lòng ai thả trong mưa
Đưa ta về lại ngày xưa dại khờ
Yêu người chưa khép vần thơ
Thuyền ai đã vội hững hờ sang ngang
Lòng còn vương chút đa mang
Dẫu rằng vẫn biết người sang... không về
Lòng còn vương chút si mê
Dẫu chiều hoa rụng bốn bề mưa giăng
Người về còn nhớ vầng trăng
Hoàng hôn tím cánh bằng lăng lưng trời??
Ta về hứng hạt mưa rơi
Kết thành tơ thắt cuộc đời trao ai
Sông Hương
Tiếng lòng (đ)
Xa nhau vẫn chẳng nguôi ngoai,
Chiều mưa ngày ấy...thương hoài ngàn năm.
Tiếng lòng khắc khoải nhớ thầm.
Cho dù biến động thăng trầm người ơi!
Con thuyền rời bến cũ rồi.
Sang ngang bến lạ rối bời ruột gan...
Trời sinh ra kiếp hồng nhan.
Mà sao lỡ để đa đoan chuyện mình
Huế thương vẫn nặng ân tình
Xuân về đào nở lặng thinh góc trời.
Sông Hương in bóng một người.
Bao giờ trở lại cởi lời thề xưa...
Thương Giang.21/2/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2010 18:55:34 bởi THƯƠNG GIANG >
Về đi 2
Thôi đừng ... ở bến hư không
Về đi kẻo lạc ... giữa dòng ca dao
Về đi ... phai nhạt má đào
Về đi, đừng ... mấy lần đau nữa người !!
Xa nhau nhớ thuở ngọt bùi
Dối lòng vẫn phải ... gượng cười đó thôi
Về đi...trầu héo tìm vôi
Về đi đừng ...mãi chơi vơi giữa dòng !!
Về đi... về có ta mong
Ngày...ta làm nắng... người hong nỗi buồn
Về đi thôi... lệ đừng tuôn
Đêm... ta làm mảnh trăng suông bên người !!
Sông Hương
Về ư? (đ)
Về ư? Cau đã héo rồi.
Bước chân đã lạc nẻo đời còn đâu?
Về ư?Thôn Vĩ vườn trầu,
Nào còn xanh mướt thủa đầu người ơi!
Về ư? Hoa nhạt hương rơi...
Dối lòng người nói...Hoa tươi làm gì...?
Về ư?Khi dứt áo đi
Để ai ở lại sầu bi một thời...?
Về ư? Nào đặng hỡi người...
Làm sao vá nổi tim côi bây giờ?
Dẫu người vẫn đợi vẫn chờ
Nguyện làm giọt nắng hong bờ mi hoen...
Về ư?Bến cũ thân quen
Nhưng dầu đã cạn bấc đèn đã hao.
Còn không câu hát ca dao...
Mười thương chín nhớ gửi trao ân tình?
Thôi đành cam chịu một mình.
Cố chôn kỷ niệm... lặng thinh ngủ vùi.
Cho người tìm lại niềm vui
Đừng chờ đợi nữa...một người sang ngang.
Kiev 21/02/2010_TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2010 18:56:20 bởi THƯƠNG GIANG >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: