NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              THÁO DẢI YẾM HỒNG           Cho anh tháo dải yếm hồng     Trái tim bốc lửa mùa đông xứ người     Em còn nở nụ cười tươi     Đôi môi đốt cháy một trời nhớ nhung             
      Chẳng đặng...      Nhớ thương...thôi giấu trong lòng 
  Làm sao dám cởi yếm hồng trao anh...?  
  Về nhà mẹ hỏi chối quanh... 
  Qua cầu gió cuốn...Chẳng đành dối đâu...*       ngng-TG 
   
  *) Họa theo ý làn điệu quan họ :"Qua cầu gió bay" 
               		              					 					 			 		 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               GỌI BẠN ĐẦU XUÂN            Đầu xuân đợi bạn đến chơi      Dăm câu đối hoạ thảnh thơi với đời      Kẻ tung người hứng mỉm cười      Kim bằng hội ngộ muôn nơi tụ về      venus4t.vns_hnu            
            Thăm bạn đầu Xuân         Bấy lâu tâm trạng ủ ê      Ngày Xuân vẫn thấy não nề chẳng vơi.      Nhớ bạn vẫn ghé qua chơi.      Vẫn thơ lưu lại thay lời chúc Xuân.      Thương Giang                   MỪNG BẠN ĐẾN NHÀ            Vì ai tâm trạng ủ ê   
    Hay mùa xuân đến mong quê nhớ nhà   
    Bên tai văng vẳng câu ca   
    Dòng Thương vẫn đợi người xa chửa về   
    venus4t.vns_hnu      
  Buồn vì công việc bộn bề 
  Mẹ già mỏi mắt chốn quê đợi chờ. 
  Lang thang lạc bước vườn thơ. 
  Thấy người vắng bóng...ngẩn ngơ ...thêm buồn... 
  -TG- 
                     		               
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              NHỮNG NGƯỜI ĐÀN ÔNG           Những người đàn ông     đến vườn thơ em     Họ hát lên bằng lời thơ diễm tuyệt     Một số ngôn ngữ sáo mòn     Nhưng chứa đầy nhiệt huyết           Anh đến sau     Một gã khờ lang thang từ miền đơn độc     Cũng làm thơ tặng em     Bằng trái tim chân thật     Chiếc yếm đào mong manh     Đã làm anh ngây ngất          
      Hình như... (đ)      
Hình như có chút men cay. 
  Thấm vào nỗi nhớ tháng ngày mình xa. 
  Hình như  em vắng chiều qua. 
  Để anh  trống trải...rót và uống thôi..? 
   
  Men hờn  chát  đắng  đọng  môi 
  Chờ em nâng chén giao bôi ước nguyền. 
  Hội Lim hát đối trên thuyền. 
  Em không về hát "Còn duyên"*cùng người... 
   
  Ngày Xuân bè bạn ghé chơi. 
  Giao lưu đối hoạ thay lời chúc Xuân. 
  Anh đừng nghĩ ngợi phân vân. 
  Trong em thao thức những vần  thơ thôi. 
   
  Nào ai nghĩ ngợi xa xôi 
  Nào ai tính chuyện lứa đôi bao giờ...? 
  Vào đây ai cũng yêu thơ. 
  Chứ đâu tình ý...đừng ngờ vực nhau! 
   
  -TG
  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2010 17:45:24 bởi THƯƠNG GIANG >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Buồn vì công việc bộn bề  
  Mẹ già mỏi mắt chốn quê đợi chờ.  
  Lang thang lạc bước vườn thơ.  
  Thấy người vắng bóng...ngẩn ngơ ...thêm buồn...  
  -TG-           THẸN XUÂN!!!  
     
  Trở lại chốn xưa thẹn trong lòng !  
  Xuân này, Xuân nữa có hồng chăng?  
  Một khối tơ vương- săn chắc cứng!  
  Thẹn nàng Xuân- đi đứng ngập ngừng!!!        
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              BẾN CŨ CHIỀU MƯA                       Vẫn là bến cũ chiều mưa       Ta giăng buồn vớt lời xưa qua cầu       Biết là khắc khoải đêm thâu       Biết là hương nụ hôn đầu chưa phai               Gởi phương em tiếng thở dài       Gởi em câu hát thương hoài ngàn năm       Bây giờ người quá xa xăm       Vần thơ chưa khép âm thầm dở dang               Truân chuyên là kiếp hồng nhan       Phong trần ta cũng đa mang một đời       Mưa bay lặng lẽ bên trời       Mưa làm chi ướt cả lời thề xưa?               Vườn cau xanh nắng ban trưa       Ta về thôn Vỹ cho vừa nhớ mong       Thề xưa hờ hững xuôi dòng       Thuyền xưa rời bến sang sông có về?               Sông Hương        Huế 25/2/2010             
    Vẫn còn neo đậu bến quê. 
   Tình gừng nghĩa muối câu thề ngày xưa. 
   Buâng khuâng bến cũ chiều mưa 
   Thương người giăng vớt xót chua ngậm ngùi... 
    
   Nỗi buồn chiếm trọn niềm vui, 
   Muốn quên càng nhớ ngọt bùi đã qua 
  Chi 
     
   
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Duyên xưa  
   
   Về miền quan họ đâu xa  
   Lời ca dao thắm..., mặn mà tình nhau  
   Cay nồng cũng vị trầu cau  
   Phải duyên đậm đến ngàn sau vẫn chờ  
   
   Đồi Lim hội đến bao giờ...?  
   Chiều nao lạc lõng hoen bờ mi em  
   Hồng trần lạ cả bước quen  
   Sao đành mãi khúc hờn ghen một thời  
   
   Xa quê..., lệ vẫn nhỏ rơi  
   Liền anh liền chị..., có mời nhau không  
   Sông Cầu khoảng lặng mênh mông  
   Mắt nào em ngóng xa trông một dòng  
   
   Một đời nặng nợ chờ mong  
   Câu ca quan họ duyên lòng đã trao  
   Đời người..., bóng nắng hanh hao  
   Em ơi chung hội..., Xuân nào của nhau...  
   
   20h55, 26/02/2010  
                       
 	
       
Đính kèm (1) 		              					 					 			 		 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG 
   
  THÁO DẢI YẾM HỒNG  
     
  Cho anh tháo dải yếm hồng  
  Trái tim bốc lửa mùa đông xứ người  
  Em còn nở nụ cười tươi  
  Đôi môi đốt cháy một trời nhớ nhung  
   
   
    
 
   
  Chẳng đặng... 
   
  Nhớ thương...thôi giấu trong lòng 
  Làm sao dám cởi yếm hồng trao anh...?  
  Về nhà mẹ hỏi chối quanh... 
  Qua cầu gió cuốn...Chẳng đành dối đâu...* 
   
  ngng-TG 
   
  *) Họa theo ý làn điệu quan họ :"Qua cầu gió bay" 
   
   
  THỬ LÒNG 
    
  Thử lòng thục nữ mà chơi 
  Làm sao tháo được khi người ở xa 
  Em giờ là của người ta 
  Ước ao cũng vẫn chỉ là ước ao 
    
    
  ngng 
    
    
    
    
    
    
    
    
    
    
    
    
  
     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  THƯƠNG GIANG 
   
  BẾN CŨ CHIỀU MƯA  
        
        
     Vẫn là bến cũ chiều mưa  
     Ta giăng buồn vớt lời xưa qua cầu  
     Biết là khắc khoải đêm thâu  
     Biết là hương nụ hôn đầu chưa phai  
        
     Gởi phương em tiếng thở dài  
     Gởi em câu hát thương hoài ngàn năm  
     Bây giờ người quá xa xăm  
     Vần thơ chưa khép âm thầm dở dang  
        
     Truân chuyên là kiếp hồng nhan  
     Phong trần ta cũng đa mang một đời  
     Mưa bay lặng lẽ bên trời  
     Mưa làm chi ướt cả lời thề xưa?  
        
     Vườn cau xanh nắng ban trưa  
     Ta về thôn Vỹ cho vừa nhớ mong  
     Thề xưa hờ hững xuôi dòng  
     Thuyền xưa rời bến sang sông có về?  
        
     Sông Hương   
     Huế 25/2/2010  
    
       
 
   Vẫn còn neo đậu bến quê. 
   Tình gừng nghĩa muối câu thề ngày xưa. 
   Buâng khuâng bến cũ chiều mưa 
   Thương người giăng vớt xót chua ngậm ngùi... 
    
   Nỗi buồn chiếm trọn niềm vui, 
   Muốn quên càng nhớ ngọt bùi đã qua 
  Chi 
    
   
 
  
      Bến Phù Sa 
   
  Bến xưa thiên hạ bắc cầu 
  Em sang sông đến làm dâu nhà ngươì 
  Gió bay áo lụa trên câu 
  Mười hai bến nước cạn sâu ai dò 
   
  Em là thiếu nữ ngây thơ 
  Cây cầu lỡ nhịp ai chờ ai mong 
  Bến xưa đò đợi sang sông 
  Anh nghe tình khúc mêng mông xa mờ 
   
  Bến xưa ai đợi ai chờ 
  Em thân phận gái bây giờ vu qui 
  Lắng buồn tiếng sáo Trương Chi 
  Mưa ngâu tháng bảy buồn đi qua hồn 
   
  Thuyền neo sóng vỗ bập bồng 
  Nghìn năm nước với bến sông hẹn hò 
  Cây cầu đã thế chuyến đò 
  Thuyền buồn gác mái trên gò cây đa 
   
  Anh về bến cũ phù sa 
  Tìm viên ngói bễ lia qua chân cầu 
  Gió nồm ve vuốt biền dâu 
  Lăn tăn con sóng bạc đầu dòng sông.. 
   
  Nghinh Nguyên 
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG 
   
  YÊU ĐƠN PHƯƠNG 
   
  Giọt buồn tôi thánh thót rơi, 
  Khi con đò ấy xa rời bến sông... 
  Đò đi chở một bóng hồng, 
  Người từ kiếp trước tôi mong đợi nàng... 
  Người đi ,tôi phận bẽ bàng. 
  Người vu qui để lỡ làng duyên tôi... 
  Trầu cay xin cứ thắm môi. 
  Cho duyên người đậm như vôi quện trầu... 
  Chỉ riêng tôi giấu niềm đau. 
  Âm thầm gửi lại  chân cầu sông Thương, 
  Để chôn chặt nỗi sầu vương, 
  Mối tình tôi-kẻ đơn phương...Yêu thầm! 
           Thương Giang 
  
 
  
    Gặp nhau duyên mấy trăm năm
Làm ngơ liếc mắt mặc tằm vương tơ
Tình anh gởi trọn vào mơ
Thiên thu còn đứng bên bờ, Liêu Trai
Xin mạn phép tiếp hứng Thương Giang nha! Chúc Thương Giang một ngày vui vẻ.    
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG 
   
  Duyên xưa  
   
  Về miền quan họ đâu xa  
  Lời ca dao thắm..., mặn mà tình nhau  
  Cay nồng cũng vị trầu cau  
  Phải duyên đậm đến ngàn sau vẫn chờ  
   
  Đồi Lim hội đến bao giờ...?  
  Chiều nao lạc lõng hoen bờ mi em  
  Hồng trần lạ cả bước quen  
  Sao đành mãi khúc hờn ghen một thời  
   
  Xa quê..., lệ vẫn nhỏ rơi  
  Liền anh liền chị..., có mời nhau không  
  Sông Cầu khoảng lặng mênh mông  
  Mắt nào em ngóng xa trông một dòng  
   
  Một đời nặng nợ chờ mong  
  Câu ca quan họ duyên lòng đã trao  
  Đời người..., bóng nắng hanh hao  
  Em ơi chung hội..., Xuân nào của nhau...  
   
  20h55, 26/02/2010  
   
   
  
 
   
  
Đính kèm (1)  
   
  TÌNH NAY... 
    
  Tình nay đã khác xưa rồi 
  Em về phương ấy mình tôi vui gì 
  Hội xuân cũng vác ô đi 
  Người xưa khuất nẻo có gì mà mong 
  Sông Thương tuy chẳng thay dòng 
  Em ngày xưa đã để lòng phôi pha 
    
    
  ngng 
    
    
    
    
    
    
    
    
    
    
    
    
    
  
     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  TÌNH NAY...           Tình nay đã khác xưa rồi     Em về phương ấy mình tôi vui gì     Hội xuân cũng vác ô đi     Người xưa khuất nẻo có gì mà mong     Sông Thương tuy chẳng thay dòng     Em ngày xưa đã để lòng phôi pha                 ngng 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.03.2010 17:56:11 bởi THƯƠNG GIANG >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  MẮC CẠN       Chơi vơi trong khoảng trống nầy   Hồn ai mắc cạn lấp đầy  phù sa   Phải dòng Như Nguyệt chảy qua   Đưa con chim sáo bay xa bến rồi       Xót câu quan họ liền đôi   Đắng Xang-Xề-Cống trầu ôi cau buồn   Mái Đình Khóm Trúc còn luôn   Mà người  xưa ấy Ải - Truông phương nào       Dỗ dành theo giấc chiêm bao   Tứ thân, dải yếm, quai thao hiện về   Nén lòng mộng mị u mê   Hồn ai mắc cạn dầm dề sợi Ngâu.       NHN                             
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2010 23:19:36 bởi NGUYÊN HẢI >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG 
   
  NHỮNG NGƯỜI ĐÀN ÔNG  
     
  Những người đàn ông  
  đến vườn thơ em  
  Họ hát lên bằng lời thơ diễm tuyệt  
  Một số ngôn ngữ sáo mòn  
  Nhưng chứa đầy nhiệt huyết  
     
  Anh đến sau  
  Một gã khờ lang thang từ miền đơn độc  
  Cũng làm thơ tặng em  
  Bằng trái tim chân thật  
  Chiếc yếm đào mong manh  
  Đã làm anh ngây ngất  
     
  
 
   
  Hình như... 
   
  Hình như có chút men cay. 
  Thấm vào nỗi nhớ tháng ngày mình xa. 
  Hình như  em vắng chiều qua. 
  Để anh  trống trải...rót và uống thôi..? 
   
  Men hờn  chát  đắng  đọng  môi 
  Chờ em nâng chén giao bôi ước nguyền. 
  Hội Lim hát đối trên thuyền. 
  Em không về hát "Còn duyên"*cùng người... 
   
  Ngày Xuân bè bạn ghé chơi. 
  Giao lưu đối hoạ thay lời chúc Xuân. 
  Anh đừng nghĩ ngợi phân vân. 
  Trong em thao thức những vần  thơ thôi. 
   
  Nào ai nghĩ ngợi xa xôi 
  Nào ai tính chuyện lứa đôi bao giờ...? 
  Vào đây ai cũng yêu thơ. 
  Chứ đâu tình ý...đừng ngờ vực nhau! 
   
  -TG
  
    
    
  EM NÓI ĐÚNG! 
  Hình như có chút men say 
  Hình như có một chút day dứt lòng 
  Hình như vò võ đợi trông 
  Tôi điên trong phím tơ lòng vì em 
  Để trong men rượu từng đêm 
  Đôi môi cắn đứt nỗi niềm vu vơ 
  Hình như em bước vào thơ 
  Để tôi thành một gã khờ nhớ sông 
    
    
    
    
    
  ngng 
    
    
    
    
    
    
  
     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Thương Giang xin chân thành cám ơn thi hữu : 
   
     
 
   
  Nguyên Hải,Liên Hương,Lê Long, Lanh.tkq, Venus, Sĩ  Đoan, Nguyên Ngoạt,Nghinh Nguyên,  Nguyên Thủy,Sông Hương, Hồng Tuyên... 
   
      
    
  đã đến thăm và lưu thơ tặng.TG xin lỗi vì mấy ngày đi thành phố xa không vào trong d đ để tri ân thịnh tình của quí thi hữu được.Hôm nay TG đã về  nhớ thi hữu  nhiều mà không thể viết hồi âm trả lời ai vì lộ trình đi xa khá mệt.Mong quí thi hữu thông cảm cho TG khất nợ đến mai sẽ "trả dần " từng bài thơ một...! 
   
  
     
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  11 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: