Ta yêu lắm trăm nghìn con sóng biếc
Tình mất rồi chứ biển có mất đâu
Đêm có sầu, đời có là phù du
Thì biển ơi người vẫn đẹp yêu kiều
..........
Nói vậy thôi, chứ mình thích hồ cũng như thích biển. Nhưng có lẽ thích biển nhiều hơn, đất nước mình bao la là biển cơ mà...
HƯƠNG BIỂN
Biển đem sóng vỗ cát rì rào
như nói lời tình yêu với gió
em chờ đợi mỏi mòn tựa cửa
mơ cánh buồm thấp thoáng khơi xa...
Mắt biển lạnh lùng thao thức giấc khuya
soi ánh thiều quang vào đêm lấp lánh
từng vòng lưới dậy mồ hôi biển mặn
vít cần phao con cá cố vẫy vùng...
Nổi lửa lên em cho lửa đỏ bập bùng
nâng chén tạc mẻ đầu tay nặng lưới
hò dô ta nhịp nhàng nhưng chớ vội
ngư trường này thành bại có riêng ta?
Căng buồm lên ta đến những khơi xa
nơi ẩn náu của điệp trùng thủy quái
biển đã bắt ta mưa dầu nắng dãi
phải chung lòng chung sức bạn mình ơi !
Mai thuyền về bến tấp nập niềm vui
dẫu sóng gió vẫn lòng ta bình thản
mái tóc em còn thơm mùi biển mặn
ngậy hương đồng chan chát nắng hanh hanh..?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2005 06:51:37 bởi phan thanh minh >