DUYÊN TÌNH
Em còn chun chút chất quê
bước đi hửng sáng lui về nửa đêm
đội mưa đắp nắng trăm miền
ngấm hương thị tứ nên duyên lụa là...
Tôi còn in ít tài hoa
lỡ trang trí hết kiêu sa cho người
gom hương góp mật cho đời
rót ra chưa được nửa lời tri âm
Duyên đâu mà tính sắc cầm
Tình đâu cho hết trăm năm hỡi tình..!
CẬY EM
Cúi đầu lạy tạ áo cơm
bởi em vất vả nên thơm bữa nghèo
cân đong hai tiếng tình yêu
đói no lành rách quả nhiều tơ vương...
Văn phong lỡ ruộng lỡ vườn
trăm hương bưởi...chưa nửa hương hoa lài
dám đâu cúc trúc lan mai
câu thơ chưa bước ra ngoài sân rơm
Cúi đầu lạy tạ áo cơm
cậy em vất vả còn thơm bữa nghèo !
BỤI VÀ THƠ
Bởi nhan sắc chưa vào bến đợi
gánh hàng thơ giong ruổi phù trầm
nợ cơm áo quen trò rượt đuổi
dâu bể đời...lão hóa tri âm
Trút thương tiếc lên vầng mây nhạn
tha thướt ngày xưa giận lý nhân tình
ta và bạn chung làn bom đạn
tử sinh cười khinh thói cúi xin...
Biển rất xanh và núi rất xanh
nơi chua chát xoay mòn đời cát
nơi cay đắng trong ngần hồn hạt
đủ mênh mông thỏa sóng rì rào
Bạn và ta chung bước thấp cao
chưa chái ấm ngày mưa nắng lạ
chưa đủ gian nan cho vừa chí cả
bụi công hầu...
thơ hóa thiên duyên
MAY CÒN
May còn có chuyện sớm trưa
để ta có cớ đón đưa nhau về
may còn hai tiếng nhà quê
để em vơi bớt bộn bề nhân gian
May còn có cái tình tang
để đau sỏi nhớ dặm ngàn suối khe
may còn đom đóm lập lòe
nên trăng ửng nụ tròn xoe nhà trời
May còn có tiếng ru hời
ở ăn theo thuở theo thời mẹ xưa
may còn có cái nắng mưa
đói no gắng giữ cho vừa lòng nhau...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2006 11:05:14 bởi phan thanh minh >