LỠ LÀNG
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 19 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 280 bài trong đề mục
phan thanh minh 22.05.2005 03:47:39 (permalink)
0

Yêu em, sóng gợn sông lòng
Đò anh mãi chở tình hồng cùng em!
Bên ngòai trăng ngã bên rèm
Dau xanh, nong ken, van uom lua dao"


chắc là

Yêu em sông gợn sóng lòng
đò anh mãi chở tình hồng cùng em
bên ngoài trăng ngả bên rèm
dâu xanh, nong kén, vẫn ươm lụa đào..!

Chắc là...thôi Hellomy9 ơi, hy vọng sẽ đúng ý tác giả
#46
    hellomy9 22.05.2005 03:58:26 (permalink)
    0
    Á.... chắc tiền bối đúng á... hihihi

    Uh... "ngả" chứ không phải "ngã" hihi
    #47
      phan thanh minh 23.05.2005 05:16:42 (permalink)
      0
      QUÊ HƯƠNG

      Quê hương
      có thể là tiếng chim hải yến
      gọi mùa xuân về lóng lánh tầng cao
      là trái mơ thơm đỏng đảnh ngọt ngào
      là hương nắng để em ngồi hong tóc
      là áo trắng gói mây chiều tan học
      có con dế mèn rúc rích nhỏ to...

      Là má ửng lên khi chạm tiếng hẹn hò
      là mắt mẹ nghèo đêm đêm thao thức
      mùa hạn hán áo mồ hôi vắt nước
      bát rau đồng chan chát muối dưa
      để môi em cười ấm áp tuổi thơ...

      Quê hương dạt dào ong bướm hương hoa
      mây xõa tóc lững lờ bên suối
      tôi ú ớ mới vừa mười sáu tuổi
      đã bâng khuâng núng níu mối tình đầu
      dã thập thò nhờ hương bưởi hương cau
      gửi theo gió cánh tơ lòng êm ái...

      Quê hương quanh tôi những hoa cà hoa cải
      cũng có cô Tiên trong trái thị vàng
      cũng có áo hài và cô Tấm đoan trang
      có dũng khí hùng thiêng Quang Trung Lê Lợi
      cũng có đêm xa
      có ngày chờ đợi
      có miếng cau trầu nói chuyện nợ duyên...

      Là chiếc áo the thâm kết nối ba miền
      là lẩu ốc xáo măng bún Huế
      là tiếng nói mô tê trọ trẹ
      là khối ân tình chung chí Bắc Nam
      là cánh diều Cà Mau réo rắt gọi Nam Quan
      là ngọn sóng Trường Sa
      là Tây Nguyên rực nắng
      là mắt em xanh môi đào má thắm
      đợi xuân về phấp phới hoa lay...
      là chiến chinh xa mưa nắng dạn dày
      thép súng lạnh giữ sơn hà xã tắc
      là bước em thơ mới ngày đầu cắp sách
      có mẹ vỗ về mắt vẫn ướt rưng rưng...

      Quê hương
      là hình ảnh vợ hiền đứng tựa cửa băn khoăn
      thương tay lưới thuyền xa bão tố
      là con nục con thu
      là cá chuồn cá hố
      thơm lát dong riềng kho tộ kho tiêu...

      Là cô giáo vùng cao nhớ bạn thương chiều
      còn rưng rức tuổi xuân trước từng trang giáo án
      là bức tâm thư
      là tình bè bạn
      là đêm bồn chồn áo nõn ngực hoa
      là vòng tay tình nhân mắt ngọc môi ngà
      là tất cả những gì ta đang có
      là ánh bình minh
      là hoàng hôn màu lửa
      là khúc đồng dao máu đỏ da vàng...

      <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2005 05:26:34 bởi phan thanh minh >
      #48
        WindAnt 23.05.2005 05:31:44 (permalink)
        0

        Trích đoạn: phan thanh minh


        Yêu em, sóng gợn sông lòng
        Đò anh mãi chở tình hồng cùng em!
        Bên ngòai trăng ngã bên rèm
        Dau xanh, nong ken, van uom lua dao"


        chắc là

        Yêu em sông gợn sóng lòng
        đò anh mãi chở tình hồng cùng em
        bên ngoài trăng ngả bên rèm
        dâu xanh, nong kén, vẫn ươm lụa đào..!

        Chắc là...thôi Hellomy9 ơi, hy vọng sẽ đúng ý tác giả


        Không biết vậy không?

        Yêu em sông gợn sóng lòng
        đò anh mãi chở tình nồng cùng em
        bên ngoài trăng ngả bên rèm
        dâu xanh, nong kén, vẫn ươm lụa đào..!


        #49
          phan thanh minh 23.05.2005 06:03:06 (permalink)
          0

          Trích đoạn: phan thanh minh

          quote:

          Yêu em, sóng gợn sông lòng
          Đò anh mãi chở tình hồng cùng em!
          Bên ngòai trăng ngã bên rèm
          Dau xanh, nong ken, van uom lua dao"

          chắc là

          Yêu em sông gợn sóng lòng
          đò anh mãi chở tình hồng cùng em
          bên ngoài trăng ngả bên rèm
          dâu xanh, nong kén, vẫn ươm lụa đào..!

          Chắc là...thôi Hellomy9 ơi, hy vọng sẽ đúng ý tác giả


          Không biết vậy không?

          Yêu em sông gợn sóng lòng
          đò anh mãi chở tình nồng cùng em
          bên ngoài trăng ngả bên rèm
          dâu xanh, nong kén, vẫn ươm lụa đào..!


          Thân chào WindAnt,
          đồng cảm
          #50
            Sharing 23.05.2005 20:21:24 (permalink)
            0
            NƠI ẤY QUÊ HƯƠNG

            Nơi ấy, ta có thể đứng, có thể ngồi
            Có thể, tìm cho mình nguồn sống
            Từ cây trái, ao hồ và những dòng sông
            Đến những thảo nguyên xanh bát ngát

            Nơi ấy, còn có cả những triền núi cao
            Và cả những dải cát trắng phau nóng bỏng
            Khắc nghiệt của thiên nhiên và sự chịu đựng
            Nơi cả tháng không mưa chỉ toàn nắng cháy

            Nơi ấy, là những dải xanh màu sóng biển
            Những con sóng bạc đầu dồn những chiếc ghe
            Đêm đêm những ánh đèn câu mực
            Vẫn dập dìu trên cả trùng dương

            Nơi ấy, là những cánh chim chiều về trú ngụ
            Vách đá cheo leo những tổ ấm êm đềm yên ả
            Chỉ một tiếng động là tung mình cất cánh
            Xé toạc không gian bằng tiếng đập vù vù

            Nơi ấy, là những họng súng vươn mình trong bão tố
            Oằn lưng hứng chịu vạn phong ba
            Những mảnh đầu đen, cánh tay trần xạm nắng
            Vẫn mong chờ từng cánh én bờ trong

            Nơi ấy, những dải đá ngầm như hung thần chờ đợi
            Trực nuốt chửng con mồi, ngấu nghiến xác thân
            Nơi những con tàu ngày ngày luân chuyển
            Hàng vạn kim ngân cùng khoáng sản thiên nhiên

            Nơi ấy, những rẻo cao thoáng thoáng bóng người
            Bước bước trên mây và tay với cánh đại bàng
            Những mảnh đời nối tâm hồn các dân tộc anh em
            Vững biên cương, an xã tắc sơn hà

            Nơi ấy, những mái nhà tranh đơn sơ mộc mạc
            Những cầu tre lắt lẻo dập dìu
            Và những chân tình khoáng đạt đêm trăng
            Những e ấp nụ cười thôn nữ

            Nơi ấy, là đô thành rực rỡ cờ hoa tráng lệ
            Những quảng trường gió lộng choàng tay
            Những lăng tẩm đền đài tráng lệ
            Những mảnh đời ngụp lặn bụi phong trần
            #51
              Thu hát cho người 23.05.2005 20:27:35 (permalink)
              0
              Bến xưa em lỡ con đò
              Sông xưa chảy lỡ câu hò lứa đôi!
              #52
                phan thanh minh 24.05.2005 11:08:52 (permalink)
                0
                cho xin một dấu...

                BẾN VẮNG

                Có những buổi chiều không hò hẹn
                dòng sông lơ lửng đón trăng về
                hoa áo em buồn hơn má thắm
                rót thầm anh những ngón đê mê...

                Xao xác heo mây tím cõi lòng
                chiều về mưa rũ bụi ngàn thông
                ý tình như ngả màu quan tái
                bài thơ ai viết nghẹn giữa dòng...

                Nặng hạt mưa rừng say mắt em
                long lanh chùng xuống những lần quên
                những lần ai chẳng về nơi hẹn
                cho nhớ nhung xao động áo mềm...

                Em đã xa rồi quên lối xưa
                mây giăng chiều tím chuyến đò mơ
                đò ơi, đưa tiễn em vào mộng
                bến vắng...còn ai để hẹn hò !
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.05.2005 11:12:34 bởi phan thanh minh >
                #53
                  WindAnt 24.05.2005 11:58:53 (permalink)
                  0
                  WA không có khiếu làm thơ, nhưng chắc có thể góp ý được chăng?

                  Trong khổ đầu


                  Có những buổi chiều không hò hẹn
                  dòng sông lơ lửng đón trăng về
                  hoa áo em buồn hơn má thắm
                  rót thầm anh những ngón đê mê...

                  nên thay đổi từ lơ lửng thành lờ lững vì lơ lửng không chỉ ra trạng thái dòng nước mà nó chỉ ra trạng thái trên không thì đúng hơn.

                  Có những buổi chiều không hò hẹn
                  dòng sông lờ lững đón trăng về
                  hoa áo em buồn hơn má thắm
                  rót thầm anh những ngón đê mê...

                  khổ thứ 2 WA lần đầu tiên thấy nói đến màu quan tái


                  ý tình như ngả màu quan tái


                  và câu trong khổ 3 WA không hiểu chỉnh thế nào vì cảm thấy ngang ngang thế nào ấy.


                  Nặng hạt mưa rừng say mắt em
                  long lanh chùng xuống những lần quên


                  Nếu không đúng ý tác giả thì xin rút lại những lời nhận xét trên

                  hi hi nếu không đúng thì có lẽ bởi vì mỗi người có 1 ý riêng mà. Bạn PTM bỏ dòng này đi nhé, nếu cỏ trích đoạn :))
                  #54
                    Trương Củng 24.05.2005 16:20:29 (permalink)
                    0


                    BẾN VẮNG

                    Có những buổi chiều không hò hẹn
                    dòng sông lơ lửng đón trăng về
                    hoa áo em buồn hơn má thắm
                    rót thầm anh những ngón đê mê...

                    Xao xác heo mây tím cõi lòng
                    chiều về mưa rũ bụi ngàn thông
                    ý tình như ngả màu quan tái
                    bài thơ ai viết nghẹn giữa dòng...

                    Nặng hạt mưa rừng say mắt em
                    long lanh chùng xuống những lần quên
                    những lần ai chẳng về nơi hẹn
                    cho nhớ nhung xao động áo mềm...

                    Em đã xa rồi quên lối xưa
                    mây giăng chiều tím chuyến đò mơ
                    đò ơi, đưa tiễn em vào mộng
                    bến vắng...còn ai để hẹn hò !


                    Bài thơ bắt đầu bằng một chiều chờ đợi, đợi mà không hò hẹn, nên chiều chờ đợi mơ màng với những đê mê nhẹ nhàng. Có lẽ lời thơ gợi ta nhớ đến một chiều ở Xứ Huế, nơi ấy chiều không xuống, chiều dâng... lên. Chữ lơ lửng rất là đắt trong cảnh và tình mơ mơ nhẹ nhẹ của chờ, của đợi... Đợi trăng lên.
                    Cảnh chiều chờ đợi bên ngoài là cảnh của mơ của mộng. Nhưng rồi người thơ quay về với lòng mình, và trong lòng không còn là một chiều mộng mơ, mà là thực tại của một cuộc tình chia phôi. Hai chữ xao xác dẫn vào những ngỡ ngàng của chia ly. Cái màu tím của cõi lòng có phải chăng là màu tím của một chiều quan tái, chiều ly biệt. Lời chia tay "ai viết nghẹn giữa dòng", hay lời người đọc đang nghẹn ở trong tim?
                    Cái thực tại phũ phàng lúc đầu người thơ chỉ cảm giác ray rức nhẹ nhẹ như mưa bụi, nhưng càng về lâu sau càng thấm vào như những giọt mưa “nặng hạt”, mưa làm “chùng xuống những lần quên”.

                    Dù ai kia vẫn cứ quên, người thơ vẫn cứ đợi, để cho nhớ nhung xao động.
                    Ai kia hẳn đã quên, mà người thơ vẫn cứ mơ... dầu biết chỉ toàn là mộng cả.
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.05.2005 17:02:07 bởi Trương Củng >
                    #55
                      phan thanh minh 25.05.2005 11:07:25 (permalink)
                      0
                      Xin kính chào Trương tiền bối,
                      Thật là đắc tội, đã gợi lại nỗi đau...của một thuở biệt Kinh Kỳ...
                      chắc tiền bối nhớ Huế lắm...
                      Thôi thì...đã lỡ đắc tội rồi thì xin đắc tội luôn vậy, kính tặng tiền bối
                      bài thơ...BUỒN này đọc để cho VUI...

                      MỘT THOÁNG HUẾ

                      Khép bàn tay lạnh gom mưa Huế
                      áo gói căng mây nõn...nụ chiều
                      vườn trăng lanh lánh mùi nguyệt quế
                      nghe rộn ràng chồi mở cánh yêu...

                      Tôn Nữ dịu dàng đêm cỏ lá
                      xuân thơm man mác đóa hương đào
                      em ngồi gội tóc trăng Vĩ Dạ
                      níu tình lưu khách đến nôn nao

                      Vai nghiêng che nắng chiều bến Ngự
                      ướt môi loang loáng giọt nàng Hương
                      ưu tư hỏi lá miền xa xứ
                      sông cuốn trôi bao kiếp đoạn trường...?

                      Mi lả đắm hồn chuông Thiên Mụ
                      sen hồ chìm nổi đóa sương trinh
                      tiếc đò muộn bến sông thưa lạnh
                      biết gởi về đâu mối duyên tình..?

                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.05.2005 11:50:11 bởi phan thanh minh >
                      #56
                        Sharing 26.05.2005 23:38:23 (permalink)
                        0
                        Thơ của tiền bối Phan Thanh Minh buồn thật, tôi chưa từng được sống ở đất kinh kỳ nhưng cũng có được chút cảm nhận man mác nơi bến sông hương, cửa chùa thiên mụ...Có lẽ trước bài thơ này, cái buồn của lữ khách sẽ còn buồn hơn. Xin gửi một vài dòng về miền quê khác

                        TÌM EM CHIỀU HÔM XƯA

                        Thác đổ hương quê nồng ấm lạ
                        Khói bếp bắc thang đến tận trời
                        Sương chiều hòa quyện vào thư thái
                        Thương hồn thôn nữ tỏa thiên thanh

                        Gió núi thoảng đưa hương cỏ úa
                        Suối về kéo những bước chân trâu
                        Nhà ai nơi chân trời thấp thoáng
                        Khói bếp có còn hun mắt sâu

                        Nhớ thủa trước đuổi bướm hái hoa
                        Chân vấn vương từng mỏm đá triền đồi
                        Theo tiêng lục lạc quên mình cô lẻ
                        Rộn rã tiếng cười trong mắt nai

                        Mới đây cách đã năm mùa mới
                        Theo gót chiến chinh vạn dặm dài
                        Đất nước thanh bình anh trở lại
                        Triền dốc ngày xưa, em nơi đâu.
                        #57
                          phan thanh minh 27.05.2005 07:37:45 (permalink)
                          0
                          Chinh chiến năm mùa...coi chừng người ấy sẽ sang ngang mà chẳng cần báo trước, hụt hẫng thì luyến tiếc đã đành nhưng tội nghiệp. Còn những gã thơ thì chẳng chinh chiến xa gần gì mà cũng vỡ òa...đau khổ, như bị ai đày. Kén chọn cho lắm rồi có ngày lại rước vạ, than ôi...

                          PHẬN

                          Ngang chiều vuốt tóc em say
                          câu thơ lãng tử khuyết hai lần dò
                          một quê bay lả cánh cò
                          một con sông cách ngăn đò cách ngăn..!

                          Chạm vào nỗi nhớ băn khoăn
                          lối xa tím gót loăn thoăn ngậm ngùi
                          vàng trăng lơi lả bên đồi
                          bát cơm du mục khóc cười nàng thơ...

                          Vỡ òa mắt biếc môi xưa
                          tôi rơi vào khuất em vừa đánh rơi
                          cầm xuân nén giọt bùi ngùi
                          tiếc hương nếp tẻ ngậm cười...cao lương !

                          #58
                            Sharing 28.05.2005 02:19:19 (permalink)
                            0
                            NHỮNG THOÁNG TÌNH QUA

                            Một người một người lại một người
                            Lần lượt bước qua mảnh tình tôi
                            Sao tôi không chọn sao không chọn
                            Một người trong số những người qua

                            Thứ nhất người qua bến tự tình
                            Tiếng lòng vội vã tiếng lòng chung
                            Thì thầm mơ ước chiều vương tóc
                            Để lỡ duyên em, lỡ mất rồi

                            Thêm nữa người đi tiếng súng bồng
                            Vượt bao ghềnh thác lẫn mưa bom
                            Tiến về thành phố chiều hôm ấy
                            Để hồn tôi lạc giữa muôn hoa

                            Một lần tôi bước trong rừng vắng
                            Thoáng tiếng nai kêu vạt lá chiều
                            Một cô sơn nữ bên suối vắng
                            Ngây ngất hồn tôi, ai bước đi

                            #59
                              phan thanh minh 28.05.2005 07:13:13 (permalink)
                              0
                              ***mến tặng XV ( B1 - nhé V )..........


                              Một lần tôi bước trong rừng vắng
                              Thoáng tiếng nai kêu vạt lá chiều
                              Một cô sơn nữ bên suối vắng
                              Ngây ngất hồn tôi, ai bước đi

                              .........
                              Hình ảnh chinh nhân bao giờ cũng đẹp, cũng oai hùng phong nhã và say đắm yêu thương...Mà cũng chính từ họ, hình ảnh đợi chờ của nửa phía bên kia thì lại the thắt , mỏi mòn...Ở giữa hai hình ảnh đó là một dáng đứng ngây thơ...chưa nhuốm chút bụi tình...xin gửi tặng cho những ai đồng cảm


                              SUỐI RỪNG

                              Chiều qua miền sơn cước
                              cơn mưa đàn bà...cứ rét mướt tỉ tê
                              đường gian nan trơn tượt bước đi về
                              mênh mông quá giữa đại ngàn hiu quạnh.

                              Tiếng thác vọng suối ghềnh xa sâu thẳm
                              rít từng cơn
                              con gió buốt ran ran
                              gùi măng rừng trĩu nặng bước chân em
                              thạch lan tím găm chèn trong tóc biếc...

                              Cánh áo mỏng bờ vai trần...
                              diễm tuyệt
                              riềm mắt nâu đọng sương biếc long lanh
                              váy phủ tình trăng
                              sột soạt...tiếng chim rừng
                              căng nhựa sống nụ tình trong ngực áo

                              Trăng đã lên suối rừng thiêng mộng ảo
                              ngẩn ngơ nhìn em tắm nước lung linh
                              cả trời hoa rạo rực bóng tình xuân
                              mềm như lá...
                              dưới dòng trong vắt
                              suối !

                              Cơi dậy bếp lửa chiều hanh nguội
                              say say tình chinh khách mấy mùa xa
                              lưu luyến lòng bên suối biếc...chiều qua
                              tình như đã...lâu rồi trong ký ức

                              Lữ khách muốn mình thành con suối nước
                              dịu mát tình ai...những lúc đi về !
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2005 07:27:01 bởi phan thanh minh >
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 19 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 280 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9