Trích đoạn: Tuệ Nghi
Bóng Mờ Kỷ Niệm
Tôi không thể quên anh
Như quên một món đồ chơi
Đã lỗi thời nên ném vào góc tủ
Anh ám ảnh tôi từng đêm qua giấc ngủ
Bằng giọng hát trầm
Bắng ánh mắt si mê
Tôi không thể quên anh
Như quên một anh hề
Tối qua làm trò trên màn ảnh
Bởi anh lấy của tôi là lệ
Không phải những nụ cười
Tôi không thể quên anh
Như quên một mảnh đời
Tôi đã dừng chân cho dăm đồng bạc lẻ
Anh lấy mất ở tôi lòng tin
Cả một phần đời son trẻ
Canh cánh kiếp người
Tôi không thể quên anh !
Tôi không thể quên anh
Như quên dễ dàng một tên ăn trộm
Những quý giá bạc tiền như nước trôi sông
Lúc lớn khi ròng
Anh đánh cắp ở tôi là trái tim bật lửa
Thắp sáng sự trắng trong
Ấu thơ và một thời con gái
Còn gì nữa không?
Một bóng mờ xướt mãi trái trinh nguyên!
Tuệ Nghi,
Nhớ làm gì? thôi em hãy quên đi!
Trần Quốc Bảo Tôi không còn mặt mũi để yêu em
Van em đó...ném tôi vào quá khứ
Đừng giữ mãi một tình yêu xưa cũ
Để rồi đây nỗi nhớ phải đọa đày
Tôi xấu xa hiện lên cả hình hài
Em có yêu cũng chỉ hoài thất vọng
Thật lòng quên, thật lòng em vui sống
Đừng tìm tôi trong giấc mộng làm chi!
Tôi không còn dám nhận mọi từ bi
Gã hành khất một ngày thôi xin xõ
Nếu có thể trả lại thời xanh đó
Nụ cười kia đâu hóa lệ ngậm ngùi
Bóng hình tôi van em hãy chôn vùi
Tên ác quỷ bóp trái tim tan nát
Gã ăn trộm luôn làm em ngơ ngác
...Nhớ làm gì? thôi em hãy quên đi!
27-10-2006
Trần gian khuất nẽo người xa
Quốc kêu lẽ bạn ngày qua thêm sầu
Bảo với tình ấy đôi câu
Thơ yêu vẫn đợi dưới bầu trời thương