![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
MƯA THÁNG SÁU
MƯA THÁNG SÁU Nơi em ở, giờ chiều mưa tháng sáu Bước chân giành đại lộ tẻ hoàng hôn Cây thầu đâu mắc mớ chi láu táu Đợi em qua, nhắc lại Huế rồi buồn Cây phượng vỹ bên trường mình sũng ướt Cũng thông đồng trêu em khóc chiều ni Em hờn dỗi, mặt không vui; dài thượt Anh đền đi, nói Quốc Học , tại vì... Hôm em áo hoàng anh, anh chẳng nịnh Anh vẫn chê da em rám nắng hè Tóc không mượt, chưa đủ dài, thắt bín Nỗi niềm ni , người Đồng Khánh tức ghê! Trời tháng sáu đi qua rằm tháng bảy Em lại chờ! rồi tháng tám nhiều mây Lại tháng chín , và ba năm đợi nưã Đường Huyền Trân pháo đỏ ngập gót dày Người đứng cạnh cầm tay (em xin lỗi Chuyện chúng mình chỉ ngắn thế sao anh? ) Làm Vỹ Dạ , trăng vườn cau sầm tối Rụng theo em buổi cưới đứng bên chồng Tháng mười một lá bàng côi lưu luyến Lấm tấm vài hạt phùn nhỏ rơi rơi Anh sẽ xa, gió Trường Tiền bỏ hẹn Chào chia ly, áo tím cũ đưa người ......... Mưa tháng sáu; con đường xưa bạc phận Sân ga chùng , cây da bến tủi thân Em nay ngủ giấc trăm năm ,nhạt phấn Anh vội về thắp một nhánh hương quen. đh
MỐI TÌNH ĐẦU CUẢ TÔI Mối tình đầu cuả tôi Đà Lạt thương thương đã xa xôi Nghe lá thông rơi rơi chiều vô tội Bờ hồ Xuân Hương mất dấu mình rồi Mối tình đầu cuả tôi Chiều cuối tuần, con dốc nắng hôn môi Tay đan tay, anh như người trong mộng Ngắm tóc em, anh ví với tơ trời Mối tình đầu cuả tôi Mơ Giáng Sinh, con gà đứng ngậm ngùi Lòng băng giá, giấc nưả đêm dần gõ Sương xanh xao, trầm lắng đón đơn côi Hởi Mối tình đầu cuả tôi Đang thương yêu sao anh bỏ quên người Anh biết anh nợ ly melba lạnh Nợ tình xưa, chưa trả nỗi, xin dời ! đh
BÊN BỜ TỈNH SAY Bưả nhớ , bưả không, tay hoàn trắng Nưả mờ, nửa tỉnh, nắng trôi sông Đến đêm , thấy nắng còn dư lại Mượn chỉ tình yêu buột lỗi nông Bong bóng ai bay trên cánh gió Làm tôi tưởng lỡ hẹn qua ngày Con bướm chưa say, ngồi nức nở Than trời, kễ mãi chuyện thày lay Nắng lại quay về, sông ở lại Con sông nào đó? chỉ bờ môi Tại sao người chực xa tôi mãi Con nắng bày mua vé khứ hồi Mây cúi hom hem chờ lá ngủ Bay về đậu ngọn nỗi buồn rơi Con chồn đâu bước ngang , tư lự Gọi với hàng mây lại dỗ tôi Tôi nói huyên thiên cùng con bướm Ban ngày, hai đưá tưởng ban đêm Xong, lại say sưa nhìn con hẽm Cong queo , lúc tỉnh , lúc cuồng điên đh
QUÊ HƯƠNG Giọt sương mai chaỷ dài theo lá trúc Chuyền cành đào, riu rít đám chim sâu Gió lướt nhẹ đưa tôi về tuổi ngọc Thuở lên mười , xa lắc , nhớ từ đâu? Cụm mây trắng, cây thầu đâu ngát tím Trời vẫn xanh bên ni Thái Bình Dương Mùi hoa chanh, tưởng thanh trà nhà thím Nhớ nhung hoài núi Ngự với sông Hương Nhành trứng cá nghiêng mình chào hoa khế Ngã bóng lên hòn non bộ, bơ phờ Anh trống thiến đang yêu, ho lấy lệ Bờ muà thu đi dưới mấy tàu dưà Con vện say giấc trưa, nằm liếm miệng Mắt thiu thiu, mơ gặm miếng xương gà Giàn bí rợ, hoa đòng đưa cạnh giếng Mẹ chờ cha, ngồi trảy thóc với bà Trời quê Nội hắt hiu mong con trẻ Mấy mươi năm, thành người lớn mất rồi! Giờ cố nhớ từng âm thanh giọng mẹ Bỗng dưng thèm tiếng kẽo kẹt đưa nôi Mẹ không còn , để nghe nôi kẽo kẹt Xóm giềng xa, chị tôi đã theo chồng Nhớ cây bàng khóc chiều mưa phùn Tết Tuổi thơ ngây cỡi nghé chạy trên đồng đh
VỚT CHO EM Vớt nắng cho em lượn giữa dòng Chặn giùm sông lục Huế mênh mông Cho em còn gặp thông vàng Ngự Cho sim luôn tím mãi môi hồng Vớt gió bên kia cầu Trường Tiền Đếm giùm em ánh mắt anh thương Tơ sầu tha thướt trời Kim Phụng Thuôn thả hàng cau bóng dịu hiền Vớt mây trắng áo em làm thơ Giữa trường hoa phượng đỏ sân mơ Tiếng ve ran khóc ngày chia biệt Hạ đến gần xa khoé lệ chờ Vớt mưa , mái tóc thôi bềnh bồng Vớt trời phương cũ ngát hương soan Anh cho em lại vòng anh trảo Anh ép hàng trang giấy gói trăng Vớt lại giùm em tuổi ô mai Con đường lưu niệm trốn đâu đây Thắm chiều thương nhớ ngang Thành Nội Cho em Tôn Nữ khỏi xa người đh
Chào Thương Yêu
Bài Vớt cho em hay lắm.
Tôi nghĩ cố gắng lắm mới Vớt Nắng, Vớt Gió, Vớt Mây hay Vớt Mưa cho Thương Yêu nhưng không biết làm sao Vớt lại Tuổi Ô Mai khó lắm.
Mong Thương Yêu cho chúng tôi xem tiếp những vần thơ đầy tình cảm của TY
NGL
Anh Gia Linh ơi.
Anh lại lùng ra em ở đây? Cám ơn anh đã thích bài này , em tưởng mới làm thơ nhẹ nhàng là dở, vì không phải sở trường cuả mình?
Mong gặp Anh ;
đh
NƯỚC MẮT LANG THANG Bàn tay nhỏ giấu thời gian trong túi Lầm lũi đi, giấy chứng rối ren mời Làm bình phong, đám chim đen trần trụi Đứng nghe trăng, lảnh lót hát tiếng người Lòng tích trử đủ dăm ba câu chuyện Mắt lang thang ngắm hết mọi chân trời Dư ảnh giấy đêm thu nào còn luyến Đọng vầng mây hương vị cuối chưa rời Sáng nào đó, thử làm người khuất núi Đi rong chơi theo đám quỉ mục du Hái trái cấm trên đường mờ mịt bụi Mùi đắng cay nồng thoảng gíó; bay vù Trùng dương mãi thức khuya, đi xuống quán Uống cho say, bình thơ , kháo chuyện đời Để rượu thấm cho quên cơn dĩ vãng Một vài giây, nước mắt lại đầy, rơi Nay mình ta, còn người kia vô mặt Chẳng cần mời, xa vắng xuống chia vui Ta sơ sẩy nên hợp rồi tan tác Đẩy ngọn buồn vào mắt sắp mù đui đh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2009 04:44:20 bởi thương yêu >
XIN CHO EM Xin anh nằm võng tháng ngày Chờ em đủ tuổi qua vay nợ nần Mi buồn đổ hết mưa sông Ước chăng còn lại sợi hồn theo xa Xin anh đưa võng phôi pha Mới vưà trở giấc, tình già trăm năm Em tìm anh giữa ngàn xuân Chỉ hay thu lại nằm vùng yêu thương Xin anh lay võng thiên đường Chờ em ru nhớ ngọn nguồn bằng thơ Em vào tuổi trống chiêm mơ Bằng làn gió trắng bâng quơ cầm chừng Xin anh đừng gấp võng thường Để mai em gặp con đường qua anh Em lần theo lá thư xanh Tìm trong sương khói mong manh chút gì đh
EM VẪN RONG CHƠI Em vẫn rong chơi? chiều thả phố Mưa phùn Huế lạnh trốn qua sông Bên tê nắng lụa vàng vô cớ Cầm mãi tim anh, cạn mõi mòn Em vẫn rong chơi? trời núi Ngự Giận mình, phiến đá khắc tên chung Bâng khuâng, mây vẫn vờ tư lự Trên áo người thương nhạt nưả chừng Em vẫn rong chơi? trăng tuổi mộng Hồn thưà thải quá ! biết yêu ai? Cây cầu san sẻ tim anh trống Hương dại tình xưa tóc nhỏ ơi ! Em vẫn rong chơi? ngoan hiền lắm Câu thề quên hẹn tội cho anh Bên ni thành Nội mù u đắng Bên nớ trường xưa phượng rủ cành Em vẫn rong chơi? trời Quốc Học Vô tư đêm khẳm nhớ ngang thềm Mười lăm muà lá vàng Thương Bạc Tay cầm , em nhốt tiếng" yêu em " Em bỏ rong chơi ! về khoác áo Mây hồng, pháo đỏ, gót chân thon Mắt vời vợi ướt xin từ giã Anh cõng muà thu lệ nối dòng đh
Tưởng về Huế (Họa bài VỚT CHO EM và tặng Đông Hương) Trên thuyền rồng thả mộng theo dòng Núi Ngự triền dài cảnh quạnh mông Nguồn nước sông Hương tràn ước vọng Nắng soi má Huế ửng màu hồng Vớt gió cầu mơ nhịp Trường Tiền X axa ánh mắt đẹp nàng thương Tơ vàng in lối pha tàng phượng Thiên Mụ chùa xa nguyện Thánh Hiền Gió thoảng hương lùa áo trắng thơ Dưới hang hoa đỏ cánh mềm mơ Mùa hè muôn sắc ngày chia biệt Rỉ rả ve reo mộng đợi chờ Giọt hanh thấm tóc sợ thôi bồng Sắc biếc tươi màu phiến lá soan Vào cổng hoàng cung xem tích cũ Của thời vua chúa mũ đai vàng Tâm hồn tươi trẻ vớt xuân mai Cảnh cũ tưởng hoài vẫn cạnh đây Thành nội luôn còn trong ký ức Tấm lòng xa xứ nhớ luôn người Đặng Xuân Linh 21-06-2009
TRẢI NẮNG RA PHƠI Con hong tóc bên thềm, trưa ngái ngủ Tóc con thêu thêm sợi bạc sương sa Nhớ tóc mẹ, màu vàng trăng muôn thuở Qua rèm mi, con tưởng mắt con già Con buồn quá, trải nắng phơi thành ghế Ngày lễ cha, con biến nấu gì ăn? Tàu hủ kho hay hột gà đổ chả Nắng bàng hoàng : nhớ cha lắm không em?? Con trải nắng sau cơn mưa, lòng cạn Mơ đường xa, mưa trong mắt con đầy Mẹ ơi mẹ, có người bên xứ Quảng Nhận nuôi con bằng thương nhớ từng ngày Nắng vưà khô, hỏi : cha trời nào hở? Con ngập ngừng, một người nữa xưng anh Anh cũng thế, gọi con bằng em nhỏ Mớm linh hồn thơ mà mượt chăm nom Con gọi nắng, tâm tư người còn lại Dỗ dành con : thôi nước mắt đừng dài ! Mớ cảm xúc , gia tài cha cho đấy Những tình thương cha gặt hái xưa rày Con trải nắng ra phơi cho kịp hạ Tình anh em gửi tự bốn phương trời Sợ lâu đến, các anh nhờ đường gió Về cho con đầy đủ nỗi ngọt bùi Tặng các anh tôi : MH, VKĐ,MPĐ đh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.06.2009 06:50:32 bởi thương yêu >
GỞI VỀ EM (Họa bài VỚT CHO EM và tặng Đông Hương) Nắng trải bên sông chẳng cạn dòng Sơn vàng ướp mộng quá mênh mông Neo thuyền đợi sóng quanh đồi Ngự Cho tím vườn sim đậm má hồng Gió ru bến mộng cạnh Trường Tiền Rồi gởi dùm em mắt mến thương Tha thướt trôi về nơi xóm cũ Hàng cau dịu bóng nét môi hiền Mây trắng bên trời đậm ý thơ Sân trường phượng đỏ thắm hồng mơ Ve sầu ran khóc chiều ly biệt Cho kẻ ly hương mỏi mắt chờ Mưa rải sông thưa nổi bập bềnh Cho trời thương nhớ trải mùi soan Cho anh em lại phương trời cũ Cùng ép vào trang gói mộng trăng Giùm em không vớt tuổi ô mai Chỉ vớt hồn thơ ỏ tận đây Thương nhớ khi về thăm bến nội Gởi về Tôn Nữ mộng bên người Nguyễn Gia Linh 21-06-2009
Con buồn quá, trải nắng phơi thành ghế Ngày lễ cha, con biến nấu gì ăn? Tàu hủ kho hay hột gà đổ chả Nắng bàng hoàng : nhớ cha lắm không em?? Con trải nắng sau cơn mưa, lòng cạn Mơ đường xa, mưa trong mắt con đầy Mẹ ơi mẹ, có người bên xứ Quảng Nhận nuôi con bằng thương nhớ từng ngày Nắng vưà khô, hỏi : cha trời nào hở? Con ngập ngừng, một người nữa xưng anh Anh cũng thế, gọi con bằng em nhỏ Mớm linh hồn thơ mà mượt chăm nom Con gọi nắng, tâm tư người còn lại Dỗ dành con : thôi nước mắt đừng dài ! Mớ cảm xúc , gia tài cha cho đấy Những tình thương cha gặt hái xưa rày Con trải nắng ra phơi cho kịp hạ Tình anh em gửi tự bốn phương trời Sợ lâu đến, các anh nhờ đường gió Về cho con đầy đủ nỗi ngọt bùi Tặng các anh tôi : MH, VKĐ,MPĐ đh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2009 04:43:08 bởi thương yêu >
Có Người trông Đợi ...Thơ Em Xem ?
Không gặp "Thương Yêu"... "Thương" nhiễu lem
Thơ có Giọt Tình "rơi" gói ghém...
Muốn "Khen" nhưng đợi "Thương Yêu" kèm ! [sm=tomato.gif][sm=wow.gif]
[sm=trampoline.gif][sm=z_clap.gif]
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: