![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
MƯA THÁNG SÁU
CƠN ĐAU
Cơn đau
ray rứt từng chân tóc
Như lá
buồn bay nhẹ gió rừng
Ta nhấp
suy tư rơi vô tận
Hẹn người
ta vẫn nhớ và thương
Đồi cát
tình yêu vùng sa mạc
ta đếm
lần bao đợi mấy chờ
Gió xé
ngang qua tim bất chợt
Chỉ là
tiếng vọng lạc trời thơ
Yêu thương
chỉ nói giùm con chữ
Bình giãi
lần thi vấn đáp buồn
Xuống quán
ta mời tim dốc thử
Ly rượu
nồng môi giọt đắng vương
TY
ĐƯỜNG VỀ
CHIỀU MƯA
THÁNG SÁU
Giọt mưa tháng sáu mài mòn
Bên đường đá cuội lệch-tròn đây vơi
Thương yêu ngọt hạt mưa rơi
Còn non còn nước, là lời thủy chung
Mưa mềm thưa sợi nhẹ tung
Mấy con bướm lượn theo cùng ghẹo hoa
Tàn hương, cạn nhụy bay xa
Màn đêm về với chiều tà héo hon
Nghịch mùa tháng sáu mưa son
Môi em ấm lạnh, vai còn tóc che
Chạnh lòng gió nói hàng me
Lá rơi nhè nhẹ đường về có em.
Nguyên Hải
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2009 21:10:23 bởi NGUYÊN HẢI >
Trích đoạn: thương yêu
CHÌM
Anh đi
về cuối chân mây
Em buồn
trong bóng
trăng gầy non xa
Mơ khuya
ru mắt ướt già
Tình ơi !
biết dặm
ngàn pha mảnh buồn
Anh đi
phím lẻ tơ chùng
dây cuồng
sợi đứt
lòng chênh vênh sầu
Anh đi
gối lạnh phai màu
Chở em
về nhớ
chìm vào pha lê.
TY
Cõi Mơ Trời tây giờ có tuyết sa bên song gợi nhớ bài ca tự tình Bài ca ru giấc mộng xinh nghìn trùng xa cách hành tinh nửa vòng Chìm trong năm tháng chờ mong lạc vào bền nhớ ngập lòng tương tư chìm trong cõi thực cõi hư nghe như đồng vọng đến từ cõi mơ. NN
HẠT BỤI
Xin trời làm hạt bụi mây
Bay theo cánh gió quẩn quây bên Mình
Đêm sao , bụi hiện nguyên hình
Cô thiên thần giữa nguồn tình sông trăng
Ngày , rong đám mây , lang thang
Che anh ngọn nắng quái dường gắt gay
Chiều mưa, tơi nón Tình ơi !
Tuyết đông , là áo hàn mây ấm Mình
Trả cho em một chút tình
Mưa rơi hạt bụi cạnh Mình giấc khuya.
TY
THỚ GỖ
Sau lưng anh là một thân gỗ
Gỗ lim đen như màu mắt huyền
Anh đứng đó, chờ một làn thở
Từ phổi em thổi đến se duyên
Sau lưng anh là một thân gỗ
Anh đứng yên, mắt nhìn vô phương
Hôn tóc anh , và hôn lên cổ
Môi chẳng lời , nhưng thật nhiều thương
Sau lưng anh là một thân gỗ
Áo người xanh trông thật đậm đà
Đem tim em đóng vào khuôn khổ
Một lần thôi , không cách chi xa
Sau lưng anh là một thân gỗ
Thớ cây buồn như thịt da em
Cứ râm ran như cơn mưa đổ
Chích thấu hồn rười rượi con tim
TY
Trích đoạn: thương yêu
HẠT BỤI
Xin trời làm hạt bụi mây
Bay theo cánh gió quẩn quây bên Mình
Đêm sao , bụi hiện nguyên hình
Cô thiên thần giữa nguồn tình sông trăng
Ngày , rong đám mây , lang thang
Che anh ngọn nắng quái dường gắt gay
Chiều mưa, tơi nón Tình ơi !
Tuyết đông , là áo hàn mây ấm Mình
Trả cho em một chút tình
Mưa rơi hạt bụi cạnh Mình giấc khuya.
TY
Lan Rừng
Thân từ hạt bụi nhập gian trần
Thuần khiết vươn mầm giữa sắc xanh
Sống với gió sương đời lận đận
Ở cùng mưa nắng kiếp mong manh
Hòa ca vạn vật nhiều âm sắc
Hợp tấu thiên nhiên lắm bậc thanh
Chẳng bám lợi danh - riêng một cõi
Chúa Trời tác tạo nét đan thanh.
NN
[/quote]
THƠ NGƯỜI ĐIÊN
Chân ai về , sao xôn xao lạ
Đường vội vàng trao trả bậc cung
Theo trầm bổng, em thay mùa hạ
Chọn ngủ vùi trên ngọn sầu đông
Hoang sơ bước , một dài hai ngắn
Ngọn đuốc đời anh đốt cho em
Khói dư vong vàng dần màu ảnh
Tim chúng mình tìm lối hoà âm
Thao thức giấc, vi vu gió khóc
Tuổi mây mù gác trọ mênh mông
Trang trọng hứa viết lên cành mục
Chuyện chúng mình lệ đổ, môi câm
Chọn chân em, lá vàng xơ xác
Nửa lao đao , nửa lạnh ngậm ngùi
Thân thể em hoá từ hoàng hạc
Đậu suối buồn đổ dốc buông trôi
TY
MUỘN PHIỀN KHÔNG TÊN
Có những lúc muộn phiền không tên tuổi
Ngồi làm thinh theo hòn đá bên lề
Ngõ hẽm cùn bỗng chốc ngược lê thê
Đường đối mặt chạy dài vô bất tận
Có những lúc buồn len, tim nứt rạn
Mọc đầy gai như ngọn đám xương rồng
Gió thổi vào sa mạc bụi bay rong
Loanh quanh mãi theo tôi trồng vô định
Có những lúc mưa từ mi thành biển
Nhận chìm sầu trong ánh mắt hoang vu
Người chưa về nên vắng mộng âm u
Tay bắt chước mùa thu điên luồn tóc
Có những lúc chữ thay lời chọn lọc
Sớm muộn gì tôi cũng phải đi vay
Trả cho anh ngàn hạt lệ mỗi ngày
Tôi chưa biết phòng tim người toàn số
Có những lúc tựa đề thơ viết dở
Thơ không tên , nên thơ vẫn không thành
Đặt vần bằng thương với nhớ cho anh
Xin mỗi chốc một giây tình sử hão.
TY
NGƯỜI TỬ TÙ HOÁ ĐÁ
Tù chung thân, lâu ngày tôi hoá đá
Người cai tù nét mặt thật quen quen
Hay chẳng lẽ anh ta mang mặt nạ
Làm rêu phong phiến đá gặm ưu phiền
Phiến đá ngợp, thoi thóp trong đêm tối
Tội nghiệp, trời cho buồng phổi , làn tim
Phổi ganh tị, nhiều lời , nhìn trân trối
Ơ con tim? cho phiến đá trở mềm
Ra là thế! nhưng người kia từ chối
Đá vào chùa nghe tiếng mõ, chuông ngân
Bởi con đường ngăn bóng chiều không lối
Trước nhà anh , cây phong lá trụi trần
Nín lặng thinh, đá trở về thể lỏng
Trên mi dài, hạt nước đọng long lanh
Rơi đến ướt cỏ vườn anh từng cọng
Đá ôm tim , dòng máu vỡ tan tành
TY
Hạnh Phúc - Khổ Đau Tình nhân hởi ! nẻo đường tình cách trở Bước vào yêu cho dang dở đọa đày Cuộc phiêu lưu qua góc bể chân mây Theo ảo vọng để mảnh đời phiêu bạt Hồn đắm say bên dòng suối mát Dưới ánh trăng bàng bạc mơ hồ Ta tim vào trong cõi hư vô Để xây đắp một nấm mồ ảo vọng Ta đứng đây bên dòng suối nóng Mà nghe hồn lạnh cóng giữa trưa hè Thu đến rồi lác đác những xác ve Những chiếc lá cuối cùng rơi hối hả Ta về đây bên bến sông nghiệt ngã Những chuyến đò duyên số đã qua rồi Còn bên ta những hoài niêm một thời Trong khắc khoãi dưới vòm trời chia cách Ta ôm ghì khoảng không gian trinh bạch Níu thương đau chất ngất dãi Ngân hà Cho cuộc tình vơi cay đắng xót xa Bởi hạnh phúc khố đau cùng chung lối. NN
RONG...
Ngủ quên
con chữ rong hoang
Trốn tình thơ dại
chạy sang tim người
Phân vân
trời bỗng rối bời
Rũ mây xuống thấp
tìm tôi thì thầm
Một vài
khúc nhớ lần đân
Gióng quang
buổi chợ cuối đàng về đâu
Thách tôi
cọng gió trở sầu
Ướp hương
với phấn làm màu thời gian
TY
LỜI THƠ CHO ...
Cuối năm
sao vẫn xót xa
Nhìn thơ người đó !
tình ta khóc ròng
Mắt cay?
hay lệ nhỏ dòng
Đêm nay thành phố
pháo hồng ầm ran
Đợi chờ
Chỉ có đêm sang
Tiếng buồn trên ngọn
cây bàng hoàng ru
Nôi em
rong võng sương mù
Tình ơi !còn nhớ
mùa thu của mình
Buồn vui
con chữ thư anh
Nhịp tim dài ngắn
mông mênh gục, vùi.
TY
GỐI TRẦN
Gối trần, nghe giọng hạt mưa
Lạnh từ thể xác , lạnh sưa mỏng hồn
Rèm mi hoang dã ngại ngùng
Đàn chim mộng giấc , mở toàn cánh yêu
Thời gian chao đảo như diều
Tay quơ khoảng lặng, rập rìu tình bay
Rót lòng anh chén nước cay
Rượu vơi từng giọt mãi đầy tim nhau
Chất thương anh cất ở đâu
Nếu còn phòng trống, căn đầu dành em
Gối vừa trở giấc mơ đêm
Giọt mưa vừa xoáy vùng tim thành hồ
TY
Trích đoạn: thương yêu
RONG...
Ngủ quên
con chữ rong hoang
Trốn tình thơ dại
chạy sang tim người
Phân vân
trời bỗng rối bời
Rũ mây xuống thấp
tìm tôi thì thầm
Một vài
khúc nhớ lần đân
Gióng quang
buổi chợ cuối đàng về đâu
Thách tôi
cọng gió trở sầu
Ướp hương
với phấn làm màu thời gian
TY
Mộng Du Lạc vào cõi mông du Đêm sương mù che lối Thuyến tình đang trôi nổi Chẳng bến bờ trú dừng Mây xuống thấp lưng chừng Che hai đầu thương nhớ Tình xa còn bỡ ngỡ Xa tầm tay với Thời gian không chờ đợi Để hương phấn nhạt mầu NN
PHẤN ĐỜI
Đời bắt đầu vào
trời sẫm tối
Bụi đường theo dõi
bước chân đơn
Trăm sự trên tay
không tiếng nói
Rồi thôi và thôi còn
Nhung nhớ chỉ vờ
cho tình đẹp
Dậy trời hoang vắng
chết trên mi
Tội ta và chỉ
ta thầm lặng
Ta tưởng người yêu
ta đôi khi
Ta đâu có biết
người yêu gió
Còn ta cỏ lá
của rừng đêm
Thân phận rơi trên
miền châu thổ
Vũng lạnh trời sương
buốt giá tim
đh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: