![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
MƯA THÁNG SÁU
DÒNG THƠ
Đêm ngồi dạo phím dòng thơ
Nghe từ khoảng vắng người mơ gọi người
Giác quan mừng rỡ mắt cười
Bình yên tim ngủ trên lời hẹn anh
Em rong mãi chuyến hành trình
Vào tìm bến nhớ chờ tình hồi xuân
Còn nguyên dấu vết môi ngoan
Em thừa võng gió nằm vòng tay quen
Còn nguyên giọng nói thân êm
Chữ dù huyền thoại đủ mềm em mơ
Bao nhiêu giờ giấc trông thư
Hồn em xào xạc như mùa phùn đông
Cõi tin mở rộng tấm lòng
Dành cho tình đã ngàn lần yêu thương
đh
Người Thơ ơi !
Trời sinh ta ra
làm ngươi thơ
là một kè lơ ngơ
chẳng cần biết bến bờ
thời gian là vô tận
biết mình mang thân phận
là một kẻ lưu đày
không đôi cánh vẫn bay
vào không gian vô lượng
luôn sống cùng hoang tưởng
cho tâm hồn đắm say
trong tình yêu vĩnh cữu
biết bao điều muốn nói
giải bày cùng thế nhân
rồi có biết bao lần
ghe con tin nghèn nghẹn
đời sớm mưa chiều nắng
chẳng bao giờ phẳng lặng
cho mính phút suy tư
rồi đến phút tạ từ
mang theo bao luyến tiếc'
NN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.08.2010 17:10:52 bởi nghinhnguyen >
HẠT BUỒN ĐI GIỮA ...
Em và thu
Ngồi đếm buồn từng hạt
Đọng lên vành
Môi thấm gió chiêm bay
Anh vẫn đi
Ngày cứ trở qua ngày
Em ra biển
Nửa địa cầu, xa quá
Có nhớ em
Chỉ thấy vừng trăng lạ
Chớm bên lòng
Lời hẹn chẳng thành câu
Trong mắt em
Thơ chở nặng trời sầu
Tình côi cút
Như hồn thu đổ lá
Người yêu ơi
Biết chăng còn gặp nữa
Chỉ trên đường
Ly biệt hạt tình rơi !
TY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2010 15:46:56 bởi thương yêu >
NHÀNH RONG
Tôi bỏ bê trời nên khiến khổ
Trời đày tiên nữ xuống làm rong
Hôm qua định bắt rong làm đá
Vì tôi biết lội dưới triều ròng
Rong đứng cạnh bờ , nhìn hạt cát
Mặt trời nung nấu ánh kim sa
Rong nghe tiếng sóng ngân trên sỏi
Bọt trắng hồn nhiên rộ nõn nà
Trố mắt thả theo rong nằm cạnh
Tìm đường vượt biển , sống lênh đênh
Tôi từ giã biệt , bơi trên sóng
Thân gối đầu lên mặt biển đêm
Ôi ! Rong hay rác , tôi không trách
Tôi muốn tìm quên lãng với tình
Nương náu cho đời thôi nát rách
Ngày về, tiền kiếp biết còn linh??
TY
Chờ Ánh Sao Rơi Không gian u tịch giữa biển trời lòng buồn trông ngóng ánh sao rơi một dải Thiên hà loang loáng bạc triệu hạt kim cương đính cung trời Đứng đây bơ vơ có mình tôi không người tri kỷ giữa cuộc đời biết ai trao gởi niềm tâm sự đơn côi hốn tôi thấy chơi vơi Ngân hà lấp lánh mảnh sao trôi ánh vàng vụt sáng giữa khung trời tâm tưởng tôi rơi vào ảo lạc hồn như bay bổng - phút tuyệt vời Hồn theo vào khuất áng mây trôi ánh vàng rơi rụng tận ngàn khơi ảo lạc tan rồi - trơ trần tục tỉnh cơn ảo mông, hồn chơi vơi .. NN
Hoang Tưởng
Lấp lánh cành trăng những hạt sương
Êm ả cung Hằng khúc Nghê thường
Từng làn lụa mỏng,mây khoát áo
Quỳnh hoa đón gió, gói đưa hương.
Tình yêu điệp khúc từ muôn thuở
Ấp ủ nuôi mầm sống muôn phương
Thời gian ngát xanh vườn ký ức
Hương hoa ngây ngất giấc miên trường
NN
TÌNH CA CHO THƠ
Con sâu đo tấm lụa
Cắt xiêm áo tân hôn
Nằm mơ trời tỉnh_ thức
Vươn tay ngoài càn khôn
Con sâu đo lên mặt
Hạt hoa dài trang thơ
Lòng Thơ say bắt chợt
Mường tượng người tên Mơ
Con sâu vương tơ rối
Giao kết với niệm từ
Muôn đời dang cánh tím
Bay theo chiều vô tư
Con sâư dò từng bước
Lần gót chân giao mùa
Mùa tình yêu mở ngoặc
Bán buồn tìm vui mua
Một mai tim sực dậy
Vòng vòng giữa cánh đồng
Ai trồng tình yêu vậy?
Đẹp mảng trời thôi đông !
TY
CÓ VÀ CÓ ....
Có bài thơ viết từ lòng gió
Có nỗi say từ chung rượu tình
Có con chữ thay cho lời tựa
Vì hôm nay tim bớt trách hờn
Có tiếng thở buông lời chọc ghẹo
Như lời thơ anh hay trêu em
Có một thoảng buồn đi len lén
Chờ đến giờ huyền thoại từng đêm
Có nỗi vui tuy môi mõi mệt
Có con tim anh yêu hiền ngoan
Có ngón tay quệt ngang khoé mắt
Chận lũ tràn viết thành tên anh
Có và có...
Để làm thành anh !
TY
TUYẾT ƠI TUYẾT !
Tuyết ơi tuyết !
Rơi rơi lung linh
Dừng xem tôi viết
Thơ cho người tình
Tuyết ơi tuyết!
Năm cánh trinh nguyên
Chợt nhớ da diết
Cành thư từ Mình
Tuyết ơi tuyết!
Vào lòng bàn tay
Thành câu tha thiết
Gửi anh đây này
Tuyết ơi tuyết!
Đậu nhẹ trên mi
Lòng chực xao động
Yêu không hạn kỳ
Tuyết ơi tuyết
Anh ơi anh !
TY
GIỌT NẾN ĐÊM
Làm thơ trong bóng tối
Đèn cầy cháy lu mờ
Không gian chừng chật chội
Mộng đành làm mặt ngơ
Ảo đêm nào thấy được
Hình ảnh người tôi thương
Tim tôi thay thế mắt
Ngỡ bóng anh trên tường
Nào chỉ là ảo ảnh
Ngọn nến vờ lung linh
Soi tôi lên ngòi bút
Trang giấy lộng thơ Mình
Tay dịu dàng vén tóc
Vài sợi hờn , không vui
Theo bờ vai run rẫy
Cùng hơi thở đèn cầy
Đêm nay cô đơn lạ
Thời gian đi chân không
Hạt nến rơi , đo đỏ
Những giọt máu tim hồng
Vì anh không có đấy
Và trước mặt là đêm
Làm sao xin trời lại
Ngọn đèn xem hình anh
Cho tim thôi đơn lạnh
Như mọi lần đầu đêm
Tất cả vì thương anh
Tất cả làm sao quên
TY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2010 18:48:27 bởi thương yêu >
Trích đoạn: thương yêu
CÓ VÀ CÓ ....
Có bài thơ viết từ lòng gió
Có nỗi say từ chung rượu tình
Có con chữ thay cho lời tựa
Vì hôm nay tim bớt trách hờn
Có tiếng thở buông lời chọc ghẹo
Như lời thơ anh hay trêu em
Có một thoảng buồn đi len lén
Chờ đến giờ huyền thoại từng đêm
Có nỗi vui tuy môi mõi mệt
Có con tim anh yêu hiền ngoan
Có ngón tay quệt ngang khoé mắt
Chận lũ tràn viết thành tên anh
Có và có...
Để làm thành anh !
TY
...Một nửa... Có một nửa vầng trăng thương nhớ Một nửa hồn trong cách trở xa xôi Em chỉ còn một nửa trong tôi Một nửa lời thề giữa hai bờ ảo mộng (nguyenngoat)
Trích đoạn: thương yêu
TUYẾT ƠI TUYẾT !
Tuyết ơi tuyết !
Rơi rơi lung linh
Dừng xem tôi viết
Thơ cho người tình
Tuyết ơi tuyết!
Năm cánh trinh nguyên
Chợt nhớ da diết
Cành thư từ Mình
Tuyết ơi tuyết!
Vào lòng bàn tay
Thành câu tha thiết
Gửi anh đây này
Tuyết ơi tuyết!
Đậu nhẹ trên mi
Lòng chực xao động
Yêu không hạn kỳ
Tuyết ơi tuyết
Anh ơi anh !
TY
Nhìn Lá Me Bay Đây công viên Saigon không có tuyết Chỉ có lá me bay Anh trở lại nơi này Tìm dấu xưa kỷ niệm Mùa đông vừa mới điểm Lá bàng rụng hết rồi ! Những cành nâu nhú chồi Chờ mùa xuân sau đến Con chân mày lện khện Chờ hóa kiếp chuồn chuồn Để đưa tiếp nỗi buồn Lên đầu cây cọc nhọn Tình xưa ai đưa đón Giờ nghe buồn cô đơn Cõi hồn nghe tê buốt Ở đây không có tuyết Chỉ nhìn lá me bay Qua từng ngày, từng ngày Gọi tên em để nhớ một thời yêu đắm say.. NN
CHUYẾN BAY ĐÊM
Chuyến bay nào, bay nào
Vừa rời gót giấc khuya
Cho tôi nằm trên cánh
Không chần chờ, trể giờ
Chuyến bay vào sông trăng
Dỗ ru tôi bằng tiếng
Tiếng nói người tôi tìm
Loanh quanh dòng thời gian
Chuyến bay đêm , từng đêm
Tôi rạc người vì nhớ
Tầng trời ngày tháng đếm
Người yêu chờ tôi, chờ
Chuyến bay xa thật xa
Tôi nhận làm thiên sứ
Lẻn vào cõi huyền sử
Đậu tim người , uống thơ
Chuyến bay vào cõi Mơ
Chuyến bay vào tâm Thơ
*
Người yêu chờ, đang chờ
TY
HIỂU NHAU
Nghiệm từ bậc tam tự kinh
Lòng vui sốt sắn hồi sinh giọt đào
Hiểu nhau ! lệ đổ khá, trào
Quãng đời còn lại, mở rào thức tâm
Tỉnh , ngồi gói ghém si sân
Hờn ghen đem quẳng dưới gầm càn khôn
Đón em, bằng cả tấm lòng
Vòng tay người, nhận, no tròn yêu thương
Một hề ! đường bát ngát hương
Hai hề! em lượn sông trăng tẩm hồn
Tim, bình rượu chất thuỷ chung
Em mời người cạn chén nồng đoàn viên
TY
ĐI HỌC
Đi học mãi , trường đời chưa tới đích
Sao mà chân bước chậm hỡi linh hồn?
Đâu có lẽ muội ngu , tâm chưa thức
Không quay lui ! sợ gặp phải quán buồn
Ba bước lỡ nhấp nhứ, đừng dừng lại
Dù gập ghềnh , đường đầy dẫy chông gai
Trí đa mưu ! mau chià tay ra với
Gửi ta về học ngưỡng cửa tương lai
Ta may mắn, vào lớp người đang dạy
Mắt dịu hiền, tiếng nói thật khoan dung
Dang tay đón , dìu ta quên hiện tại
Vào khung trời thói xấu bỏ sau lưng
TY
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2010 02:23:59 bởi thương yêu >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: