giữa đời, anh phỗng tượng mơ
em là phiến đá ngu ngơ góc vườn
ngó quanh, đàn sẻ tha hương
về đâu mà cánh chờ vươn xứ người
*
em trầm tư, tỉnh lặng ngồi
cỏ hoa mùa cuối Đông vời chờ Xuân
cạnh mình loài bướm văn nhân
trên tầng chữ nghĩa cũng bâng khuâng chờ
*
tư niên gió học làm thơ
mây ganh, mắt nẫu, hờ hững chậm trôi
lưu linh, ghé cổng mặt trời
có buồn, vui hẹn với thời gian xanh
*
tim anh một phiến đá tình
và em chiếc lá cuối cùng trên vai
mưa sa nặng hạt, cuống say
em rưng rức nhẹ sợ quay quắt mình
*
giữa vời mắt tượng long lanh
giữa tình, tay tượng đưa anh vào đời
trong em, cảm xúc chín muồi
nửa chờ anh cắn, nửa mời nhịp hoang
đht