Nhớ ai
Song tứ lục bát
Diều đứt dây
Diều đứt dây tơ
Lửng lờ vách đá
Buồn trông chiếc lá trên cành
Dõi cơn gió tạt hóa thành cánh chim
Lác đác sương đêm
Lặng chìm yên tĩnh
Tiếng kêu vọng đỉnh non ngàn
Xác thân tiều tụy trăng vàng mờ xa
Đất nổi phong ba
Hồn ta tím tái
Ra khơi đẩy mái thuyền nan
Lướt cơn sóng dữ miên man tình sầu!
22.03.12
Sĩ Đoan
Xuân
Xuân đẹp như mơ
Ngẩn ngơ ong bướm
Nụ hoa mở chớm dịu mềm
Hương thơm lan tỏa khắp miền nhân gian.
Chim hót ríu ran
Sương tan lóng lánh
Mướt thêm bao nhánh mai, đào
Gió đu cành lá lao xao tiếng cười.
Tươi rói ánh trời
Nắng phơi mỏng mảnh
Chơi vơi dăm cánh diều trôi
Dòng sông êm chảy soi ngời dáng xuân.
Sao Hôm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2012 00:10:32 bởi Saohom42 >
ĐỪNG XA ANH...
Anh đa tình còn em thì lãng mạn
Hai tâm hồn đồng cảm hòa hợp nhau
Có chi mà ngần ngại phải không nào ?..
Cứ tìm về gặp anh trong giấc mộng.
Nỗi nhớ nhung làm bồi hồi xao động
Đêm vừa buông chờ đợi bóng em về
Cùng dìu nhau vào cõi ảo bến mê
Trong giấc mộng chỉ dành riêng hai đứa.
Kể nhau nghe bao nỗi lòng chất chứa
Lỡ thầm yêu em tha thiết bấy lâu
Đem nhớ thương dệt thành áng thơ sầu
Không dám gửi chỉ thả vào mây gió.
Sáng em đi... dư hương còn quanh đó
Để mình anh buồn da diết không nguôi
Vắng em rồi mất tất cả niềm vui
Chờ đêm đến... đừng xa anh em nhé...
Mặc Nhân Sơn
Anh thầm trong em...
Về thực thể, ta mỗi người mỗi ngà
Hai phương trời cách trở núi liền sông
Tay không chạm, mắt nào thấy hình dong
Chỉ thơ thôi, mà nỗi lòng thổn thức!
Như biết nhau từ muôn vàn kiếp trước
Đã hẹn thề cùng chung bước thế gian
Đàn chùng dây lỡ nhịp, rẽ đôi đàng
Quăng mỗi nửa vào vòng quay cuộc sống.
Trời run rủi, thơ dìu ta vào mộng
Vai kề vai, trộn mái tóc pha sương
Thầm thì bên tai, bổi hổi yêu thương
Chất chứa trong tim, im lìm, đằng đẵng.
Đừng chờ em tận đêm về lặng vắng
Ta hòa tan nhau từng phút, từng giây
Ta đến với nhau chẳng kể đêm, ngày
Trong mộng mị và cả trong đời thực.
Thơ - chính là tình ta đang thức
Anh thầm trong em... ngay cả khi xa.!
Sao Hôm
ĐỪNG XA ANH...
Anh đa tình còn em thì lãng mạn
Hai tâm hồn đồng cảm hòa hợp nhau
Có chi mà ngần ngại phải không nào ?..
Cứ tìm về gặp anh trong giấc mộng.
Nỗi nhớ nhung làm bồi hồi xao động
Đêm vừa buông chờ đợi bóng em về
Cùng dìu nhau vào cõi ảo bến mê
Trong giấc mộng chỉ dành riêng hai đứa.
Kể nhau nghe bao nỗi lòng chất chứa
Lỡ thầm yêu em tha thiết bấy lâu
Đem nhớ thương dệt thành áng thơ sầu
Không dám gửi chỉ thả vào mây gió.
Sáng em đi... dư hương còn quanh đó
Để mình anh buồn da diết không nguôi
Vắng em rồi mất tất cả niềm vui
Chờ đêm đến... đừng xa anh em nhé...
Mặc Nhân Sơn
Anh thầm trong em...
Về thực thể, ta mỗi người mỗi ngà
Hai phương trời cách trở núi liền sông
Tay không chạm, mắt nào thấy hình dong
Chỉ thơ thôi, mà nỗi lòng thổn thức!
Như biết nhau từ muôn vàn kiếp trước
Đã hẹn thề cùng chung bước thế gian
Đàn chùng dây lỡ nhịp, rẽ đôi đàng
Quăng mỗi nửa vào vòng quay cuộc sống.
Trời run rủi, thơ dìu ta vào mộng
Vai kề vai, trộn mái tóc pha sương
Thầm thì bên tai, bổi hổi yêu thương
Chất chứa trong tim, im lìm, đằng đẵng.
Đừng chờ em tận đêm về lặng vắng
Ta hòa tan nhau từng phút, từng giây
Ta đến với nhau chẳng kể đêm, ngày
Trong mộng mị và cả trong đời thực.
Thơ - chính là tình ta đang thức
Anh thầm trong em... ngay cả khi xa.!
Sao Hôm
BÂNG KHUÂNG THÁNG BA
Tháng ba
Vàng lá me vàng
Tiếng ve râm hát
Bên hàng phượng xưa
Đường về
Bóng nắng nghiêng trưa
Tháng ba muốn ngỏ
Lời chưa ngỏ lời
Mưa chờ mùa
Hạt mưa rơi
Chồi non hé nở bên đời cỏ cây
Xuân phai
Giọt hạ ươm đầy
Tháng ba
Xõa tóc bờ mây vai trần
Ngoài đồng tiếng gió bâng khuâng
Hỏi xuân ai tiễn hay cần hạ đưa
DA
xuân phai
Tháng Ba
hoa gạo đỏ lòe
Xuân già còn cố
Níu về thuở non.
Vin thời gian
Quết màu son
Nào hay
Rơi rụng hoa xoan tím đường.
Mưa phùn
Hờn dỗi tiếc thương
Giăng giăng giọt lệ
Vấn vương giấc vàng.
Ngang trời
Tu Hú gọi vang
Ve cùng luyện giọng, râm ran góp lời:
" Xuân đang phai!
Hạ về thôi !"
Phượng đang ươm lửa
Nắng trời đầy kho.
Sao Hôm
[/size]
Ước mong của hoa dại
Tôi - bông hoa dại bên đường
Vô duyên nên chẳng ai thương hái về
Nép hoang vệ cỏ. chân đê
Nhỏ nhoi cánh tím, vàng hoe nhụy mềm
Nào đâu thua chị kém em
Thế mà ong bướm chẳng thèm đoái, vương!
Thì thôi ! trăn trở đêm trường
Dãi dầu một nắng hai sương, sá gì!
Điểm tô vầng cỏ xanh rì
Dịu trời nắng rát lối đi sang hè
Chiều nồng trải thảm miền quê
Trẻ thơ, trai, gái thỏa thuê ngả mình
Gió đưa hương dịu mát thanh
Trăng lên, diều hát hữu tình biết bao !!!
Sao Hôm[image][/image]
Tóc đợi
Thuở xưa tóc túm đuôi gà
Đung đưa, tinh nghịch tuổi hoa yêu đời
Nắng mưa, tóc mải rong chơi
Ướt mèm, rồi lại hong phơi gió trời.
Tỏa tung mái tóc, tiếng cười
Hồn nhiên quấn quýt bờ vai thon tròn.
Thế rồi, qua tuổi trăng non
Tóc mây dài, mượt trông mòn mắt ai
Bao chàng ước chạm bàn tay
Vuốt ve sóng tóc êm dày, thơm hương
Tóc dành chờ đợi người thương
Ủ mơ, ươm mộng một phương, nhủ lòng.
Nẻo nào lạc sợi tơ hồng?
Để từng sợi tóc ngóng mong mỏi mòn
Thời gian thôi thúc bồn chồn
Lỡ thì, e sẽ héo hon, ưu phiền!
Chiều chiều phơ phất trước hiên
Vuốt ve, làn gió tiếc duyên muộn màng.
Mặc phai màu mỗi mùa sang
Tóc trinh vẫn đợi xốn xang tình về…
Sao Hôm
HẠ RƠI
Dấu hạ rơi hồng xuống dáng ai
Ve ngân đỏ phượng nắng trôi dài
Ngoài hiên cánh cúc vàng bay rụng
Trước ngõ tường vi tím phớt cài
Chén rượu buông chiều mang nỗi nhớ
Hoang vườn đổ lá chở u hoài
Thềm xưa gió lạc về xin trọ
Ngủ giấc xuân tàn gối mộng phai
DA
Hình bóng
Trong ánh mơ vàng thấp thoáng ai
Tình xưa kết đọng bóng in dài
Gió vờn xô đẩy khi mờ tỏ
Mây lướt chao đưa lúc quyện cài
Đau đáu xuân qua còn nhớ mãi
Bâng khuâng hạ đến vẫn thương hoài
Ơi người ẩn hiện miền tâm khảm
Trìu mến yêu mong chẳng nhạt phai.
Sao Hôm
CẢM ƠN TÌNH
Cảm ơn xin cảm ơn tình
Đưa hồn thơ lạc một mình nẻo hoang
Về nơi ấm áp dịu dàng
Khoác lên vai những nồng nàn xanh tươi
Trong ngần thêm ánh mắt cười
Để bâng khuâng nhắn gởi lời bâng khuâng
Dù mai mốt nhớ phong trần
Niềm tin vẫn đọng mấy lần tin yêu
Cảm ơn vạt nắng nghiêng chiều
Hong khô nét chữ rong rêu chợ đời
Bán buồn nhặt hạt vui rơi
Trồng gieo thơm ngát cả trời hương say
DA
Cảm ơn thơ
Cảm ơn thơ lắm thơ ơi
Dìu ta từ buổi chiều rơi nghiêng chiều
Quanh mình lá rụng liêu xiêu
Vắt ngang vệt nắng cô liêu cuối ngày
Tới nơi hương sắc mê say
Địa đàng vườn mở đổi thay cuộc đời
Thơ gieo mầm sống tươi ngời
Khơi nguồn cảm hứng, gọi vời ước mơ
Tin yêu trỗi dậy nào ngờ
Buồn theo cơn gió xa đưa tan lìa
Tình tri kỉ rủ rê về
Ấm êm vai tựa, đê mê mắt nhìn.
Sao Hôm
Chữ tình!
Âm thầm cất bước
Ước vọng hoen màu
Chiều buông sắc nét dàu dàu
Bên đồng cỏ nội- nao nao chữ tình!
Soi tìm giữa cõi tâm linh
Chữ duyên ai bẽ phận mình trớ trêu!?
Nghịch cảnh bao điều
Tim yêu thổn thức!!!
26.04.12
Tôi & Em
Thuyền chưa cặp bến yêu thương
Mắt chưa chạm mắt đã vương nỗi sầu !
Mây đưa gió đến từ đâu
Để sóng bạc đầu gạt đẩy ra xa
Em tươi như đoá hồng hoa
Phận tôi cánh bướm khô già xác thân
Lòng em thánh thiện thiên thần
Đời tôi một thủa sa chân vũng lầy
Cảm thông xin hãy ngửa tay
Ban cho được mộng lưu đầy tim em !
Người yêu thơ
Tình thi hữu
Chao ơi! vần điệu ngọt mềm
Nhẹ ru vào cõi êm đềm, mộng mơ
Lòng nào còn nỡ thờ ơ
Chỉ e tóc đã nhuốm mờ sương đông
Hoa chiều phai nhạt sắc hồng
Bướm ong ngao ngán lượn vòng nẻo xa
Riêng tình thi hữu đượm đà
Tay giang hết cỡ vươn ra đón chào!
Sao Hôm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2012 17:27:50 bởi Saohom42 >
SEN TÀN
Sen úa tàn rồi đấy biết không
Dẫu hương còn thoảng chút trên đồng
Cánh hồng phai nhợt theo màu hạ
Nhụy trắng ngả vàng trước gió đông
Kẻ sớm thay lòng chào cúc mới
Người khuya đổi dạ đón nhài nhung
Riêng ta hồn ủ trong hè mãi
Nhuộm sắc hông liên giữ đỏ lòng…
Ngọc Châu
10 - Sen hạ
Hương sen thơm nức tỏa thinh không
Gió cuốn xa đưa khắp cánh đồng
Dâng trọn hồn mình mùa nắng hạ
Quản chi thân xác lúc hàn đông
Trắng, hồng xen lẫn hoa mềm lụa
Xanh, tía chen nhau lá mượt nhung
Kiêu hãnh một mình trên sóng cả
Thanh tao cảnh sắc mãi in lòng.
Sao Hôm
Ra đi
Anh đi tình cảm cũng theo bay
Hụt hẫng mình em dở tỉnh say
Vương vấn thời gian còn quấn quýt
Bâng khuâng kỉ niệm vẫn giăng đầy
Cơn mưa khô kiệt chia rừng - suối
Làn gió hanh hao rẽ cỏ- cây
Phận mỏng duyên hờ đành ôm hận
Cô đơn sầu nhớ suốt đêm ngày!
.
Sao Hôm
Chữ tình!
Âm thầm cất bước
Ước vọng hoen màu
Chiều buông sắc nét dàu dàu
Bên đồng cỏ nội- nao nao chữ tình!
Soi tìm giữa cõi tâm linh
Chữ duyên ai bẽ phận mình trớ trêu!?
Nghịch cảnh bao điều
Tim yêu thổn thức!!!
Sĩ Đoan
Nét Hạ
Nắng vàng ong mật
Ngây ngất phượng hồng.
Hạ về mây trắng bềnh bồng
Trời xanh ngan ngát nhuộm dòng sông êm
Cây lao xao giỡn gió mềm
Trăng treo ngọn trúc tỏ thềm quê xa
Trời đất bao la
Ngân nga diều sáo.
Sao Hôm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2012 21:47:09 bởi Saohom42 >
Lao xao
Đàn trâu gặm cỏ
Có chú thỏ non
Mon men bầu bạn sớm chiều
Lý thú muôn điều giữa cánh đồng quê!
Viễn cảnh đê mê
Gió lộng tư bề
Hòa chung khát vọng đề huề
Vui say hạnh phúc vuông thề thế nhân!
01.05.12
Thưởng thức trà
Sáng sớm ung dung nhấm nháp trà
Khói hơi nghi ngút tản bay xa
Hương thơm dịu nhẹ say hồn trẻ
Vị ngọt đậm đà đắm phách già
Sen ủ nhụy vàng tinh khiết lọc
Nhài ươm cánh trắng thuần không pha
Trà ngon hoa ướp đằm hương sắc
Đối ẩm tâm tình, dứt chẳng ra.
Sao Hôm
Bên ấm trà
Mơ ước một mai bên ấm trà
Có anh thân thiết chẳng rời xa
Mắt chìm sóng mắt, yêu như trẻ
Vai ngả vai êm, mến tựa già
Thổn thức con tim, say vị đậm
Bồi hồi tấc dạ, đắm hương pha
Nỗi niềm kìm nén bao năm tháng
Được dịp tương phùng, bùng nổ ra.
Sao Hôm
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: